Sinh đôi nhà Weasley (18++++++)
Lyra đang ngồi trên mép bàn của một giáo sư bị bỏ rơi. Váy của cô ấy được kéo lên và giữa hai đùi cô ấy là hình dáng của George. Họ hôn nhau khá mãnh liệt. Cô hôn anh theo cách khiến đầu óc anh quay cuồng. Cô muốn anh ở lại. Cô sẽ làm bất cứ điều gì để giữ anh ở lại. Cô ấy sẽ cho thấy anh sẽ có thể có được gì nếu ở lại.
Cô bắt đầu hôn vào cổ anh, nghe thấy một tiếng rên rỉ khiến cô run rẩy. Cô cảm thấy dũng cảm, ngay cả khi cô không thực sự biết mình đang làm gì. Cô đưa tay mình dọc theo quần của anh và nắm lấy chỗ phình ra của anh, chăm sóc nó. Cô cảm thấy anh nhảy đi.
-"Ái chà!" Anh đứng thẳng lên với đôi môi sưng tấy và cổ đỏ bừng.
-"Cái gì?" Cô ấy cười khẩy.
-"Em có biết em đang làm gì với anh khi làm điều đó không?" Anh bật ra một tiếng cười lo lắng.
-"Có chứ" cô trả lời. "Em đang muốn kích thích anh. Anh không muốn em chạm vào sao..." Cô cảm thấy mình đã đi quá xa. "Em xin lỗi. Lần sau em sẽ hỏi."
-"Không, không... ừ... Anh thích nó... em có muốn..." Anh đang bối rối, khá hấp dẫn.
-"George, em làm điều đó vì em muốn và em nghĩ anh thích nó. Tất nhiên là em không có kinh nghiệm. Nhưng em muốn anh nhớ đến em khi anh ra đi." Cô cố nhìn vào mắt anh với đôi má đỏ bừng. "Em..ừm... em đã đọc một cuốn sách... em đã học được một vài ... kỹ thuật... nhưng em không biết liệu mình có thể làm đúng hay không."
-"Anh sẽ giúp em." Anh cười toe toét. Anh nhích lại gần hơn và nắm lấy hàm cô để hôn một cách chậm rãi và dịu dàng. Anh cảm thấy tay cô đang nghịch nghịch thắt lưng của anh. Anh lùi lại và nhận thấy tay cô đang run rẩy. "Lyra, em có chắc không?"
-"Có" cô nói nhẹ nhàng. "Em chắc chắn, em chỉ không muốn làm anh thất vọng." Cô đã thừa nhận.
-"Em không thể." Anh ấy nói với cô ấy. Anh giúp cởi thắt lưng, cởi khuy quần và nở nụ cười tự mãn đầy lo lắng khi anh thò tay vào quần và rút ra bộ phận của mình, đầu mút ướt đẫm tinh dịch cho thấy anh rất hưng phấn. "N-Nó đây rồi"
Cô ấy bị sốc. Suy nghĩ đầu tiên của cô là nó thật xấu xí. Nhưng cô không muốn nói với anh điều đó. Cô cho rằng tất cả chúng đều xấu xí. Ý nghĩ thứ hai của cô chỉ là cực kì lớn. Nó to hơn bàn tay của cô ấy! Có lẽ nó còn to hơn chân cô ấy! Nó phải là 8 inch, không... Merlin có lớn hơn thế không?!
-"Chết tiệt, em không nghĩ thứ đó sẽ vừa với em." Cô thở hổn hển trước khi có thể tự kiềm chế được.
-"Cái gì? Nó không lớn đến thế-"
-"Chết tiệt, nó cứ như cái vòi chữa cháy ấy."
Anh ấy bắt đầu cười. Anh hôn cô một cách nhanh chóng.
-"Em luôn biết phải nói gì."
"E-em xin lỗi. Em chỉ bị sốc thôi, em đã nghĩ nó sẽ nhỏ hơn. Nhưng ừm... nó có giống... vừa với người không?"
-"Ừ..." anh khịt mũi.
-"Phải rồi, xin lỗi. Em đang lo lắng. Chết tiệt."
Anh nắm lấy tay cô và niệm một câu thần chú mà cô không quen thuộc, phủ lên tay cô một chất lỏng đặc.
-"Em sẽ cần đến nó."
Cô gật đầu và xoa hai bàn tay vào nhau, khiến chúng ướt đẫm. Cô ấy đã quá kiệt sức, nhưng cô ấy đã tiến xa đến mức này. Cô tự nhủ rằng đó không phải là vấn đề lớn. Cô vòng tay quanh đầu ngón tay, cô nhẹ nhàng vặn tay mình quanh chiều dài của anh. Cô nhìn môi anh hé mở. Cô lướt ngón tay qua đầu ngón tay, khiến hông anh giật về phía trước. Cô quan sát khuôn mặt và ngôn ngữ cơ thể của anh. Cô quyết định tập trung nhiều hơn vào phần đầu và thân. Cô sẽ vuốt ve đều đặn và sau đó xoa bóp đầu c*c anh bằng lòng bàn tay.
Cô quan sát hông anh giật lên, từ từ đẩy vào cảm giác vuốt ve của cô.
-"Em đang làm tốt đấy, cứ như vậy đi. Đừng dừng lại, ngay tại đó."
Anh nói qua tiếng rên rỉ. Anh tựa trán mình vào trán cô, phả hơi thở nóng hổi của mình vào mặt cô. Anh ôm lấy hai bên mặt cô trước khi đưa miệng mình vào miệng cô, kiểm soát cô, mặc dù cô mới là người chạm vào anh. Cô vuốt ve anh với tốc độ anh thích, anh cảm thấy thật nóng khi chạm vào. Anh đẩy con c*c của mình ra vào tay cô, cô cố gắng hết sức để tiếp tục vuốt ve.
Thỉnh thoảng qua những nụ hôn, anh rên rỉ, anh lùi lại một centimet để tận hưởng cảm giác đôi bàn tay nhỏ nhắn của cô ôm lấy mình.
-"Điều đó có làm anh thấy tốt không?" Cô hỏi anh, có chút lo lắng.
-"Em đang làm rất tuyệt!" Anh ấy nói với cô ấy. "Mẹ kiếp, giữ... giữ... mẹ kiếp." Anh ấy đã ở rất gần. "Anh sắp xuất tinh."
Lyra tiếp tục, cố gắng đẩy anh ta ra xa hơn về phía rìa. Cuối cùng anh ta phát ra một tiếng rên khàn khàn đến mức khiến cô ướt át. Cô tiếp tục vuốt ve anh khi anh đạt cực khoái, bàn tay cô phủ đầy hạt giống của anh và nó khoác lên chiếc váy len đắt tiền của cô. Tay chân anh như thạch và anh dựa vào cô, thở gấp. Anh lại ôm lấy cằm cô và hôn cô say đắm.
-"Anh Yêu Em."
-"Em cũng yêu anh." Cô ấy đỏ mặt. Cô buông ra và thấy nó bắt đầu dịu đi. Cô chộp lấy cây đũa phép của mình và làm cho mớ hỗn độn mà anh tạo ra biến mất. Mặt và cổ anh đỏ bừng. Anh nhét thứ đó của mình vào quần.
Anh nhìn cô với vẻ buồn bã. Anh trao cho cô một nụ hôn ngọt ngào.
-"Anh không muốn rời xa em." Anh lướt ngón cái lên gò má cô.
-"Vậy thì đừng. Ở lại. Làm ơn, em sẽ có thể làm điều đó thường xuyên hơn." Cô cố nở một nụ cười bẽn lẽn.
-"Ở đây chẳng có gì dành cho anh cả. Anh ghét con cóc đó. Em có một tương lai học vấn tươi sáng, anh thì không, Lyra à." Anh quan sát vẻ mặt buồn bã của cô. "Đừng cau mày nữa em yêu."
-"Tại sao em phải làm vậy? Anh sắp rời đi, anh chỉ còn một tháng nữa thôi!" Cô phản đối. "Làm ơn ở lại đi mà George. Còn Lee, Katie và Alicia thì sao? Còn việc chế nhạo con khốn đó thì sao?"
-"Anh xin lỗi." Anh thở dài. "Nhưng anh đã quyết định. Fred và anh sẽ rời đi, đó là quyết định cuối cùng."
Cô cắn vào bên trong má mình. Cô cảm thấy nước mắt đang dâng lên. "Em-em-" Giọng cô vỡ ra. "Em sẽ nhớ anh lắm."
-"Anh cũng sẽ rất nhớ em."
Cô tựa đầu vào ngực anh, cô cảm thấy cánh tay anh vòng quanh mình. Cô nghịch chiếc áo len của anh, cố gắng không khóc. Cô không nên khóc, thật ngốc nghếch, Chỉ còn một tháng, chỉ còn 4 tuần nữa thôi.
-"Em cho là em sẽ có thời gian rảnh để ôn thi cuối kỳ." Cô lẩm bẩm chống lại anh.
-"Ừ" Anh nhẹ nhàng trả lời. "Đừng coi thường những Slytherin khác."
"Em sẽ ổn thôi, dù sao thì em cũng là một Malfoy mà." Cô lùi lại để ngước nhìn anh.
Họ phải đi những con đường riêng biệt. Lyra đã khóc đêm đó. Cô ấy đã khóc khi đang ngủ. Cô sẽ nhớ anh rất nhiều. Cô ấy thật ngốc nghếch nhưng vẫn khóc.
Ngày hôm sau cô ngồi ăn sáng. Anh ấy đã ở đó với Fred. Họ đang ăn một bữa ăn thịnh soạn. Cô phải gặp anh ấy trước khi anh ấy đi.
Cô ngồi vào lớp Bùa Chú và để Katie ngồi cạnh cô lần nữa. Lyra ủ rũ hơn bình thường. Katie ôm cô ấy.
-"Không sao đâu, Lyra. Tớ chắc chắn bồ sẽ gặp anh ấy suốt mùa hè." Katie cười toe toét.
-"Tớ đang định đi, cậu và Alicia cũng có thể gặp nhau ở Hẻm Xéo vào mùa hè này." Lyra lên tiếng. "Thật tuyệt. Chúng ta có thể ăn kem vào một ngày nóng bức."
-"Ừ, chúng ta có thể làm điều đó. Nghe có vẻ thú vị đấy." Cô ấy rạng rỡ. "Có lẽ chúng ta có thể ghé qua để gặp George và Fred. Tớ biết Angelina cũng không vui lắm. Cô ấy cũng sẽ vui khi gặp họ."
Lớp học bắt đầu và giáo sư Flitwick bắt đầu giảng bài ôn tập. Họ sẽ kiểm tra cuối kì trong những tuần tới. Lyra viết ra từng chữ, dù chỉ là ghi chú lặp lại, cô cũng sẽ tiếp thu hết thông tin. Cô ấy là người duy nhất viết những ghi chú kỹ lưỡng. Tay cô đau nhức nhưng cô cố gắng vượt qua cơn đau.
Cô đang mải mê học đến nỗi gần như không nghe thấy tiếng động ở xa xa. Flitwick phải dừng giảng bài thì cô mới nhận ra có chuyện gì đó đang xảy ra bên ngoài. Katie và Lyra nhìn nhau đầy hiểu biết.
Cánh cửa bật mở và pháo hoa nổ trong phòng, chiếu sáng căn phòng bằng những tia lửa lấp lánh. Các học sinh nhìn ra cửa. Lyra nhanh chóng đứng dậy và vội nhìn ra ngoài. Sau đó cô nghe thấy một giọng nói quen thuộc. Fred và George phóng qua các hành lang, pháo hoa tràn ngập trần nhà cao.
Tất cả sinh viên và giáo sư tràn ngập hành lang. Tất cả họ đều theo dõi khi cặp song sinh ném thêm Whizz-Bang Wildfired của họ. Những màn pháo hoa này không bao giờ kết thúc. Nó tạo nên nhiều hình dạng, một con rồng khổng lồ nhảy múa trên không trung, đuổi theo Umbridge khi ả cố gắng làm nó biến mất. Mọi người đều cười nhìn bà ta vừa chạy vừa la hét. George phóng lại gần Lyra và đánh rơi thứ gì đó, nó nổ ầm ĩ nhưng pháo hoa rất nhỏ và có hình trái tim.
Peeves dường như đang vui vẻ ngắm nhìn cặp song sinh đốt rất nhiều pháo hoa trong trường. Umbridge cố gắng loại bỏ nó, nhưng phép thuật của bà chỉ tạo ra nhiều hơn.
Một quả pháo hoa sáng lên nói rằng bất cứ ai sử dụng sản phẩm của họ để loại bỏ Umbridge sẽ được giảm giá cho sản phẩm của họ. Mọi người đi theo cặp sinh đôi khi họ khởi hành toàn bộ nguồn cung cấp của mình. Một tia sáng lóe lên trên khuôn mặt của Unbridge gọi cô ấy là con khốn. Thêm nhiều pháo hoa nữa vang lên và nói đủ loại lời tục tĩu.
Các sinh viên theo họ ra ngoài. Fred quay sang Peeves.
-"Hãy cho bà ta nếm địa ngục đi, Peeves."
Peeves chào anh trước khi mọi người nhìn họ phóng đi, để lại một mớ hỗn độn cho bà ta giải quyết. Pháo hoa vẫn không ngừng bắn, ngay cả khi họ đã rời đi.
Các học sinh khác cũng tham gia vào trò nghịch ngợm này. Dường như mọi người đều có một phần trong tác phẩm của họ. Lee Jordan đặt bom phân và viên bốc mùi trong văn phòng và lớp học của Unbridge. Dường như trong những tuần tới chẳng có gì ngoài những điều nghịch ngợm xảy ra. Có một đầm lầy di động bên ngoài văn phòng của bà ta, bà ra lệnh cho Flitwick dọn dẹp nó. Nhưng dường như nó vẫn còn ở đó. Có tin đồn rằng họ đã tạo ra một huyền thoại sẽ tồn tại mãi mãi về sau. Mọi người đều biết về lối ra lớn của Weasley.
Các sinh viên đang làm cô phát điên. Và Lyra thích thú với tất cả những điều đó.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro