Trêu chọc

Narcissa không thể không giữ khoảng cách ở bàn ăn tối. Bà chọc vào đĩa của mình và uống nhiều rượu vang đỏ hơn bình thường. Bà uống cạn ly của mình một cách nhanh chóng rồi lại đổ đầy nó. Bà không thể nói với Lucius, nhưng bà phải làm gì đây? Bà nhìn Lyra ăn bữa tối, không chú ý đến cuộc trò chuyện giữa Draco và Lucius.

-"Đáng lẽ cha nên nhìn thấy khuôn mặt thảm hại của họ!" Draco cười lớn. "Con chắc chắn rằng họ sẽ bị giam giữ nhiều tháng."

-"Hôm nay con vui chứ, Lyra?" Narcissa đột ngột hỏi, làm mất đi sự chú ý của Draco. Tất cả họ đều nhìn từ Narcissa đến Lyra.

-"Dạ có." Cô nhẹ nhàng trả lời.

Bellatrix tựa khuỷu tay lên chiếc bàn bóng loáng. 

-"Cissy sao trông em căng thẳng thế?" Dì ấy yêu thích drama.

-"Em không cảm thấy như vậy." Narcissa tựa lưng vào ghế. "Con đã chuẩn bị tốt cho NEWT của mình vào năm tới chưa?"

-"Con đã chuẩn bị nhiều hơn thế và con sẽ dành nhiều thời gian hơn để học nhiều hơn. Con muốn đạt điểm cao nhất." Lyra nghiêm túc trả lời.

Lucius thực sự nhìn cô với vẻ mặt tự hào. 

-"Tốt, vậy ta nghĩ con được thưởng để luyện tập những môn học khác, con chưa có thời gian tập piano, con nên tập trung vào việc đó. Có thứ gì đó để cho Sebastian xem khi thằng bé đến thăm."

Đó là điều cuối cùng cô muốn nghĩ đến. Người đàn ông Pháp đó bước vào nhà cô, một người xa lạ, cố gắng thăm dò cô để xem liệu anh ta có thể chịu đựng được cô đến hết cuộc đời hay không. Anh lớn hơn cô rất nhiều, cô chắc chắn rằng anh sẽ coi cô là người kém cỏi ngay lập tức. Sẽ thật kỳ lạ nếu anh không thể nhìn thấy cô chỉ là một đứa trẻ. Cô còn quá non nớt, không xứng đáng làm một người vợ.

-"Vâng thưa cha." Lyra trả lời. "Mùa hè này con có thể đến Hẻm Xéo được không? Được ra khỏi nhà nhiều hơn sẽ rất thú vị." 

Cô thực sự hy vọng ông sẽ nói đồng ý. Cô không thể chịu đựng được việc ở trong nhà lâu hơn nữa với dì và ông nội ốm yếu của cô.

-"Nếu các bài kiểm tra của con đều hoàn hảo, ta sẽ xem xét."

Lyra chỉ gật đầu. Dù cô biết Draco không cần phải hỏi nhưng anh có thể đi bất cứ nơi nào mình muốn. Cô đã nhiều lần nghe anh kể cho họ nghe kế hoạch của mình và họ gần như không phản ứng gì. Người cần sự cho phép luôn là cô ấy. Cô ấy cần sự cho phép đối với hầu hết mọi thứ. Nhưng đôi khi cô cảm thấy mình thật may mắn khi có thể đi vệ sinh mà không cần hỏi trước.

Narcissa chưa bao giờ đề cập đến những gì bà nhìn thấy. Bà không nghĩ mình có thể nói ra điều đó. Bà cố giả vờ như chuyện đó chưa hề xảy ra. Có lẽ bà đã nhìn nhầm người hoặc tất cả chỉ là một cơn ác mộng.

Lyra nhanh chóng lên tàu trở lại trường học. Cô chưa bao giờ nói với bố mẹ về tham vọng của mình, nhưng cô biết việc thừa nhận mình đang hẹn hò với ai đó với mẹ là một cú sốc đủ lớn. Cô vẫn chưa sẵn sàng cho chuyện đó.

Cô đọc một cuốn sách lịch sử của St. Mungo và ngồi ở khu vực dành cho học sinh lớp trên, ở một chiếc bàn cạnh cửa sổ. Cô ấy mải mê đọc sách. Cô muốn tìm hiểu thêm về nó trước khi xem cuốn sách về quá trình học việc. Cô biết rất có thể mình sẽ không trở thành một người chữa bệnh, nhưng cô vẫn nuôi hy vọng tuyệt đối rằng chồng cô sẽ để cô làm việc. Mặc dù vậy, cô không chắc anh có để cô đến trường St. Mungo hay không, anh ấy có thể thấy điều đó là quá xa vời. Có lẽ anh ấy sẽ gợi ý một nơi ở Pháp. Tiếng Pháp của cô tệ quá, cô hy vọng anh không nhận ra.

George ngồi cùng anh trai và nhóm bạn chung của họ. Anh quan sát Lyra đang cố đọc và bắn dao găm vào ai đó cười quá to hoặc Fred la hét. Anh thậm chí còn trêu chọc cô ấy bằng cách ném một quả pháo hoa nhỏ vào mặt cô ấy. Mọi người bật cười khi cô gần như bay ra khỏi chỗ ngồi. Điều buồn cười là George biết Lyra quá nhạy cảm và sắp sửa hét lên.

Cô nhìn Fred như thể muốn giết anh ta. Sau đó cô ấy chộp lấy cuốn sách của mình và lẩm bẩm về việc đi đâu đó yên tĩnh hơn. Angelina nhận xét rằng cô ấy dễ mất bình tĩnh. George muốn kiểm tra cô ấy, nhưng anh thậm chí còn không biết phải tìm ở đâu.

Lyra sắp đọc xong một chương thì đột nhiên có ai đó ngồi xuống trước mặt cô. Cô ngước lên và thấy Cassius Warrington, một sinh viên năm bảy đang ở trong nhà cô. Anh ta đeo một huy hiệu lớn sáng bóng của Đội Điều tra trên áo choàng. Cô nhìn ra ngoài cửa sổ và nhận thấy mặt trời đang lặn. Cô quay lại nhìn anh và cố tỏ ra lịch sự.

Cassius là người mà cô không thực sự gặp thường xuyên. Thỉnh thoảng cô nhìn thấy anh trong phòng sinh hoạt chung hoặc trong Đại sảnh đường. Anh ta có mái tóc ngắn màu vàng, quai hàm vuông và bờ vai rộng. Anh ấy ở trong đội Quidditch với tư cách là Truy thủ. Theo quan điểm của cô, anh ta chỉ là một kẻ chuyên gây sự và không có não. Cô nhìn bạn của anh ta trộn nhiều loại thức ăn và chất lỏng với nhau và thách anh ăn món đó với giá 5 Galleons. Anh ta đã làm điều đó và sau đó nôn ra sàn, nhưng ít nhất anh ta cũng được trả tiền.

-"Chào" Anh chào với nụ cười ranh mãnh.

-"Chào Cassius." Cô chào một cách lịch sự. 

Cô không biết tại sao anh lại ngồi ở bàn của cô, nói chuyện với cô. Cho đến khi cô nhận thấy ở phía bên kia lối đi và cách cô một đoạn, cô thấy những cái đầu đang cười khúc khích và nhìn về phía cô. Terrance nằm trong số đó và hắn đang cau mày. Cô quay lại nhìn tên khốn trước mặt. Tất nhiên, tên này điên rồi mới dám liều lĩnh như vậy. 

-"Tôi có thể giúp gì cho anh?"

-"Tôi chỉ muốn ngồi với một trong những cô gái xinh đẹp nhất trong lớp của em." Anh ta trả lời một cách tán tỉnh. "Em đang đọc gì vậy?" 

Cô cảm thấy bụng mình quặn lên, cố gắng không tỏ ra ghê tởm.

-"Lịch sử của Thánh Mungo." Cô ấy trả lời khi quay lại với cuốn sách của mình, khá chán cuộc trò chuyện này. Cô hy vọng anh nhận hiểu ý và để cô yên.

George cuối cùng cũng cảm thấy chán và đứng dậy và ngay lập tức thu hút ánh nhìn. 

-"Em đi đâu thế, Georgie? Có hẹn đi hôn cô nàng nào à?" Fred chế nhạo.

-"Hy vọng là vậy" Anh trả lời trước khi bước ra khỏi khoang và đi về hướng Lyra đi vào.

Anh ta tiếp tục, leo lên các khoang, có lẽ trông giống một kẻ lập dị khi đi xuống. Anh ấy nhìn thấy Ginny, Luna và Neville và thò đầu vào.

-"Này, Gin." Anh chào. "Em có thấy Lyra không?"

Cô cười nhếch mép. 

-"Mất chị ấy rồi phải không?"

-"E-em đã nhìn thấy chị ấy." Neville lo lắng lên tiếng. "Chị ấy đang ngồi ở bàn."

-"Cám ơn Neville." George đóng cửa lại và đi tiếp.

Khi chuyển sang toa tàu tiếp theo, anh nhận thấy nó yên tĩnh hơn anh mong đợi. Anh ấy luôn ghét chỗ ngồi. Anh để ý đến mái tóc rậm rạp của Lyra, nhưng không may là anh lại để ý thấy Cassius Warrington đang ngồi đối diện cô. Anh cảm thấy toàn bộ cơ thể mình đang bốc cháy. Anh ấy không thích nhìn thấy tên khốn đó ở gần cô ấy.

Lyra đã hy vọng anh ta sẽ bỏ đi, nhưng anh ta đã không làm thế. Anh chỉ nghiêng người lại gần hơn, không để ý rằng có một người đàn ông cụ thể đang theo dõi anh chặt chẽ. 

-"Tôi luôn tò mò về em." Cô cảm thấy đầu ngón tay anh lướt qua đầu gối cô.

-"Nếu tiếp tục chạm vào nữa, tôi không chắc tay anh vẫn còn hay không đâu." Cô thấp giọng đe dọa.

Anh bỏ tay ra nhưng cười lớn. 

-"Ồ, khá là khó phải không?"

-"Sao cũng được." Cô nghiến răng. Cô đang cố gắng hết sức để cuốn sách của mình không đập vào đầu anh ta.

Đột nhiên cô cảm thấy có ai đó ngồi xuống bên cạnh mình. Cô biết mùi đó, George. Cô nhìn sang thấy bạn trai mình đang ngồi bên cạnh.

-"À, xin chào Malfoy." Anh chào. Anh nhìn Cassius. "Anh ta có làm phiền cậu không?" Anh nghe có vẻ rất thân thiện, nhưng Lyra biết rõ anh đang nghĩ gì.

-"Cậu đang làm gì thế, Weasley?" Cassius đã mắc bẫy.

-"Anh có đơn đặt hàng của tôi không?" Lyra hỏi George, phớt lờ Cassius.

-"Tôi có, nhưng không may là tôi đã để nó trong cốp xe. Tôi không biết bạn có nhận được khoản thanh toán của tôi không?"

-"Để nó trong cốp xe của tôi đi." Cô cười toe toét rồi nhìn Cassius. "Ồ, phải rồi. Chúng ta đang nói về gì thế?" Cô nghiêng người về phía trước với nụ cười lịch sự. "Chạm vào tôi một lần nữa là anh đừng có trách tôi đấy." Cô quay sang George. "Tôi đã nhận được khoản thanh toán của anh, Weasley."

Anh đứng dậy và để Lyra ra ngoài trong khi Cassius trông có vẻ tức giận. George chỉ nhìn anh một cách tự mãn. 

-"Cố lên, mày luôn có thể thử Moaning Myrtle." Anh cười và đi theo Lyra dọc lối đi, anh lắng nghe cô lẩm bẩm những lời chửi thề.

-"Cảm ơn" cuối cùng cô lẩm bẩm.

-"Bất cứ điều gì cho một khách hàng đáng tin cậy." Anh cười nhếch mép.

Khi họ quay trở lại lâu đài, Cassius đã bị bạn bè cười nhạo khi Lyra đi ngang qua anh ta.

Lyra nhìn lên bàn giáo viên và ghét phải thấy Umbridge tỏ ra tự mãn như vậy. Quân đội của cụ Dumbledore không còn là một lựa chọn nữa. Cánh cửa lúc này đã được canh gác nghiêm ngặt và có một tấm bùa đặt xung quanh nó. Lyra cũng có bạn trai sắp ra đi. Cô nhìn anh, người bạn trai ngốc nghếch của cô đang liều lĩnh ăn thứ gì đó. Tất nhiên rồi, anh ta và Fred đã gây náo loạn ở bàn Gryffindor.

Cô sẽ nhớ anh. Và cô không biết phải làm gì khi anh đi vắng. Anh là tên ngốc của cô.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro