5💐

"Lần này còn gì nữa không, Junkyu?"

Kể từ khi trở về từ Sangju, Junkyu bắt đầu cho thấy một hình hài khác. Junkyu dường như luôn có tâm trạng tồi tệ, trái ngược với Haruto. Hầu như ngày nào Junkyu cũng đến chỗ Haruto mua kem.

Vài ngày trước, Junkyu đã đến cửa hàng với đôi mắt ngấn lệ. Em ấy nói bố mẹ không cho phép em ấy giữ Carol (tên con chó mà Junkyu nhặt được hôm trước).

Junkyu thậm chí còn kéo Haruto đến gặp bố mẹ mình để thuyết phục họ, và mọi chuyện kết thúc với việc Carol bị mắc kẹt trong căn hộ mini của Haruto.

Junkyu cũng trở nên dễ cáu kỉnh vì những chuyện vặt vãnh. Chẳng hạn như vì Mashiho đến đón em ấy ở trường muộn năm phút, Jeongwoo đã vô tình giẫm phải chân em ấy, hay khi Haruto quên đeo vòng tay đôi của họ.

Haruto biết tất cả vì- không biết từ khi nào-Junkyu luôn báo cáo những sự kiện xảy ra với Haruto mỗi ngày.

Hôm nay Junkyu đã quay lại cửa hàng tiện lợi. Em ấy không đến để mua kem dâu hay pepero, em ấy đến để gặp Haruto. Junkyu tiếp cận người đàn ông lớn tuổi hơn với khuôn mặt cúi xuống.

"Em hết tiền nên không thể nhắn tin cho anh." Junkyu nói với giọng trầm nghe có vẻ hư hỏng bên tai Haruto. Ồ, đừng quên đôi môi của Junkyu cũng đang mím lại rất dễ thương.

"Chỉ thế thôi?"

"Junghwan đã phản bội em." Junkyu siết chặt gấu áo của chính mình. "Cậu ấy thích đi với Jeongwoo chết tiệt hơn là với em. Mặc dù cậu ấy đã hứa sẽ đi xem cùng em, và tệ hơn nữa, em đã mua hai vé xem phim cho thứ Bảy tới."

Haruto mỉm cười "Muốn anh đi cùng em không? Đó là nếu em muốn."

.

.

Haruto đến sớm hơn mười lăm phút so với cuộc hẹn với Junkyu. Kế hoạch là chiều nay họ sẽ xem 'The Fault in Our Stars'. Haruto đã chuẩn bị tinh thần mang theo khăn giấy, ai biết lát nữa Junkyu sẽ khóc.

Vài phút sau Junkyu đến với màn biểu diễn khiến Haruto phải há hốc mồm vài giây, trông Junkyu hôm nay thật hoàn hảo.

"Đợi lâu chưa?" Junkyu hỏi.

"Không, anh cũng vừa mới đến. Muốn ăn bỏng ngô không?"

"Tất nhiên. Đi xem phim mà không có bỏng ngô và nước ngọt thì để làm gì."

Họ mua hai cốc bỏng ngô cỡ vừa, một cốc soda cho Junkyu và cà phê cho Haruto. Haruto lo lắng rằng cậu ấy sẽ ngủ gật khi xem nó, và điều đó sẽ làm hỏng cách nhìn của Junkyu đối với cậu ấy.

Họ bắt đầu vào rạp khi một người phụ nữ thông báo qua loa. Dự đoán của Haruto đã đúng, Junkyu đã khóc trong suốt bộ phim đang chiếu. Nỗ lực mang một gói khăn giấy từ nhà của cậu thật xứng đáng.

Còn bản thân Haruto, cậu cố gắng hết sức để không buồn ngủ dù đã uống xong cốc cà phê cỡ vừa. Cậu bắt đầu nghi ngờ liệu mình có còn lương tâm hay không.

"Haruto, em muốn đến thăm Carol."

Junkyu đã nói thế ngay sau khi họ rời khỏi rạp chiếu phim. Haruto suy nghĩ một lúc. Vẫn chưa quá muộn nên có thể rủ Junkyu đi chơi lâu hơn một chút cũng được.

Khoảng cách giữa rạp chiếu phim và căn hộ của Haruto không quá xa. Họ chỉ cần đi xe buýt một lần trong mười lăm phút.

Trước đây, Junkyu đã nghĩ rằng Haruto là con trai của một người đàn ông giàu có, người đã cải trang thành một nhân viên siêu thị, bởi vì nhìn bề ngoài, Haruto trông giống như con trai của một quý tộc.

Em tưởng tượng rằng Haruto sẽ sống trong một ngôi nhà hoặc căn hộ sang trọng. Nhưng Junkyu đã nhầm. Bây giờ em đang đứng bên trong một trong những căn hộ của tòa nhà chỉ có sáu tầng. Căn hộ của Haruto là một căn hộ mini chỉ có một phòng.

Mặc dù vậy, Junkyu vẫn thích nó, vì không hiểu sao nó cho cảm giác như đang ở 'nhà'.

"Haruto.." Junkyu gọi Haruto khi đang chơi với Carol.

Haruto chỉ đáp lại bằng một tiếng càu nhàu.

"Anh nghĩ gì về bộ phim chúng ta đã xem trước đó?"

"Khá tốt." Haruto đáp lại với một tiếng hét nhẹ. Lúc này cậu đang ở trong bếp, pha một cốc sô cô la nóng cho Junkyu.

"Nói dối. Em biết anh không tập trung chút nào."

"Đừng giả vờ hiểu biết, Junkyu. Anh thực sự đã xem trước đó."

"Vậy thì hãy nói một trong những câu thoại của Augustus Waters."

Haruto bắt đầu toát mồ hôi lạnh, làm sao cậu ấy có thể nhớ được điều đó? Haruto suy nghĩ rất lâu cho đến khi quyết định tấn công Junkyu một lần nữa.

"Bản thân em có còn nhớ một trong những cuộc đối thoại không?" Haruto đưa cốc cacao nóng cho Junkyu.

"Tất nhiên rồi." Junkyu uống một ít sô cô la của mình rồi đặt nó lên bàn.

Haruto ngồi ngay cạnh Junkyu. Bằng cách nào đó, Haruto cảm thấy rằng Junkyu đang nhìn chằm chằm vào cậu một cách sâu sắc, và một lúc sau cậu ấy lại nghe thấy Junkyu nói.

"Em yêu anh, và em không có nhiệm vụ từ chối niềm vui đơn giản là được nói ra những điều chân thật."

Junkyu hít một hơi và bắt đầu nắm lấy tay Haruto.

"Em yêu anh, và em biết rằng tình yêu chỉ là tiếng hét vào khoảng không, và sự lãng quên là không thể tránh khỏi, rằng tất cả chúng ta đều phải chịu số phận và sẽ đến một ngày khi tất cả sức lao động của chúng ta đã được trả lại cho cát bụi, và em biết mặt trời sẽ nuốt chửng trái đất duy nhất mà chúng ta từng có, và em yêu anh."

Không có nghĩa là quá tự tin, nhưng Haruto thề rằng như thể Junkyu nói tất cả những lời đó cho mình.

"Haruto..." Junkyu lại nói, đôi mắt tròn xoe của em lại gặp Haruto.

"Em nghĩ rằng em thích anh."

Cho đến giờ, Haruto vẫn chưa dám mơ đến một ngày Junkyu sẽ thổ lộ tình cảm của mình với cậu. Nhưng bây giờ Haruto đã tận tai nghe thấy rằng vài giây trước Junkyu đã nói rằng em ấy thích cậu.

Điều này giống như một giấc mơ, và Haruto chớp mắt vài lần. Cho đến khi cậu nhận ra rằng đây không phải là một giấc mơ. Junkyu thực sự đã nói điều đó, và thực tế là bây giờ đôi môi của họ đã gắn với nhau, ai biết được khi nào và ai là người bắt đầu trước.

Haruto khẽ hôn lên môi Junkyu, chỉ một nụ hôn đơn giản thôi cũng khiến cả hai cùng cảm thấy thoải mái.

"Anh thích ngắm nhìn những người đẹp, và cách đây một thời gian anh đã quyết định sẽ không từ chối bản thân những thú vui đơn giản của cuộc sống."

Junkyu cười khẽ, "Hóa ra lúc nãy anh thực sự tập trung xem."

Kể từ đó, 'The Fault in Our Stars' là bộ phim mà họ sẽ nhớ mãi.

.

.

.

Đã một tuần kể từ khi Junkyu thú nhận tình cảm của mình với Haruto. Nhiều thứ đã thay đổi trong cuộc sống của họ, đặc biệt là đối với Haruto.

Điện thoại của Haruto bây giờ trông hữu ích hơn bình thường. Cậu ấy bắt đầu sử dụng tiện ích quay số nhanh và đặt số điện thoại di động của Junkyu ở vị trí số một.

Bộ sưu tập điện thoại di động của Haruto bây giờ gần như được trang trí bằng khuôn mặt của Junkyu. Haruto cũng bắt đầu tích cực chơi SNS trở lại, Haruto nghĩ rằng cậu ấy cũng phải chia sẻ niềm hạnh phúc mà cậu ấy cảm thấy với thế giới, và cách để chia sẻ nó là thông qua trạng thái SNS. Đúng là hơi trẻ con, nhưng Haruto không quan tâm đến điều đó.

Cậu ấy rất vui khi được cho cả thế giới thấy rằng một Watanabe Haruto, người tình cờ chỉ là một người đàn ông có nhiều khuyết điểm, vẫn đủ may mắn để có được trái tim của một Kim Junkyu quá hoàn hảo.

Trước đây, Haruto luôn tưởng tượng ra khuôn mặt của Junkyu khi nhớ em ấy, hay bật đi bật lại tin nhắn thoại của Junkyu, nhưng giờ thì khác, Haruto có thể gọi điện cho Junkyu bất cứ lúc nào, trừ giờ học và thoải mái nói 'anh nhớ em' mà sau đó sẽ được Junkyu đáp lại bằng câu 'Em nhớ anh nhiều hơn'.

Haruto cũng bắt đầu đánh thức Junkyu mỗi sáng. Bây giờ Haruto biết rằng Junkyu là kiểu người khó đánh thức. Junkyu đã ngủ quên trong phòng tắm hai lần khi em ấy đang nói chuyện điện thoại với Haruto đang cố đánh thức em ấy.

Vào ban đêm, Junkyu sẽ đền đáp sự đối xử tốt của Haruto vào buổi sáng bằng cách hát những bài hát ngắn cho em bé lớn để anh ấy chìm vào giấc ngủ với những giấc mơ ngọt ngào.

Haruto sẽ làm thêm giờ vào thứ Hai và thứ Ba vì cậu ấy luôn về nhà sớm vào thứ Tư và thứ Năm. Haruto luôn dành thời gian để xem vở nhạc kịch của Junkyu được tổ chức vào thứ 4 và thứ 5 hàng tuần, sau khi vở nhạc kịch kết thúc, hai người họ sẽ đi ăn ddeokboki bên đường và Haruto sẽ cùng Junkyu về nhà an toàn.

Junkyu từng nói với Haruto rằng chìa khóa của một mối quan hệ là giao tiếp và gặp gỡ thường xuyên. Vì vậy, em ấy đề xuất hẹn hò vào mỗi cuối tuần.

Ban đầu Haruto bác bỏ ý kiến ​​đó vì Junkyu lúc này đã học năm 3 trung học, Haruto muốn Junkyu tập trung hơn vào việc học. Và cũng như trước đây, Junkyu sẽ rên rỉ cho đến khi điều ước của em ấy được thực hiện. Động thái này rất mạnh mẽ vì cuối cùng Haruto đã nói 'có'.

Mặt khác, Haruto cũng nhận ra rằng gặp Junkyu vào thứ Tư và thứ Năm hàng tuần hoặc đợi Junkyu đến thăm mình ở cửa hàng tiện lợi vẫn là chưa đủ.

Haruto công khai cho thấy mình có mối quan hệ đặc biệt với Junkyu, dù chưa bao giờ trực tiếp công khai.

Hầu như tất cả những người gần gũi với cậu ấy đều biết về nó. Gần như. Bởi vì trên đời này vẫn còn có những người ngu ngốc như Park Jeongwoo, thậm chí còn vô cảm với môi trường xung quanh mình.

"Haru, anh đã thay đổi cách sắp xếp các mặt hàng ở đây?" Junkyu vừa hỏi vừa đưa chai dầu gội đầu, kem đánh răng và nước súc miệng cho quầy tính tiền của Watanabe Haruto.

Kể từ khi yêu nhau, Junkyu gọi cậu ấy là 'Haru'

"Một chút, Jihoon làm đó. Thế nào? Thích không?"

"Em thích thứ tự cũ hơn."

"Anh có nên thay đổi nó như cũ không?" Haruto hỏi lại và đưa túi tạp hóa cho Junkyu.

"Không cần, qua thời gian em sẽ thích." Junkyu lấy trong túi ra mấy tờ tiền rồi rời khỏi Haruto nhưng trước đó em ấy đã đưa ra điều kiện kiểu như 'Em sẽ gọi cho anh sau'.

"Mày kén chọn quá đấy Haruto." Jeongwoo bất ngờ đến chỗ Haruto.

"Ý mày là?" Haruto nhíu mày như một dấu hiệu cho thấy cậu ấy không hiểu câu nói của Jeongwoo.

"Ý tao là, tao biết mày thực sự rất thích Junkyu. Mày luôn đưa em ấy đi chơi. Và tao, người đã biết mày lâu hơn, thậm chí chưa bao giờ có cơ hội như thế." Jeongwoo càu nhàu hồi lâu.

"Tất nhiên là phải như vậy rồi. Thậm chí, chúng nó còn hôn nhau, ôm hôn rất nhiều lần và còn có cả vòng tay đôi siêu đắt tiền". Jihoon đưa ra lời giải thích vì anh ấy cảm thấy rằng đồng nghiệp của mình bắt đầu có dấu hiệu ngu ngốc.

"Ý anh là?" Lần này đến lượt Jeongwoo không hiểu hỏi lại.

"Đừng nói với anh chú không biết."

Jeongwoo bắn cho Haruto và Jihoon những cái nhìn bối rối luân phiên nhau. "Ừ, em vẫn chưa biết. Và một trong số các bạn có thể giải thích chuyện gì đang xảy ra ở đây không? Ngay bây giờ."

"Junkyu và Haruto-" Jihoon dừng lại một chút để thêm phần kịch tính. "Chúng nó đã hẹn hò rồi."

"Thánh bông cải xanh!" Jeongwoo mở to mắt không tin nổi. "Từ khi nào? Sao mày không bao giờ nói với tao, Haruto!"

"Một tuần trước. Và mày cần biết rằng tao chưa bao giờ trực tiếp thông báo, kể cả Jihoon. Hãy nhạy cảm đi, Jeongwoo. Không phải cái gì trên đời này cũng cần được thông báo."

"Vậy là suốt thời gian qua status mày đăng trên SNS là dành cho Junkyu? Không phải cho Carol?"

"Mày điên rồi." Haruto không thể ngừng suy nghĩ về cách suy nghĩ của Jeongwoo.

"Ồ thôi nào. Ý tao là, ngay cả bây giờ khi mày nói thẳng ra, tao vẫn không thể tin rằng mày có thể lấy được một người như Junkyu, Haruto."

Haruto thở ra một hơi khó nhọc. Chưa kể đến Jeongwoo, bản thân cậu vẫn thường không thể tin rằng bây giờ mình chính thức là người yêu của Kim Junkyu.

Gần đây luôn có những ngày Haruto thực sự sợ đi ngủ. Cậu sợ rằng tất cả những gì cậu đã trải qua cho đến nay, rằng việc trở thành người yêu của Junkyu chỉ là một giấc mơ, và rằng sau khi cậu tỉnh dậy, giấc mơ sẽ biến mất và Haruto sẽ trở lại làm bạn của Junkyu.

.

.

Junkyu đang đi về phía căn hộ của Haruto. Haruto đã đưa cho em ấy một chiếc chìa khóa căn hộ dự phòng để Junkyu có thể đến đó bất cứ lúc nào mà không cần phải đợi Haruto đi làm về.

Haruto đưa chìa khóa cho em ấy, vì căn hộ mini của Haruto không phải là căn hộ sang trọng được mở bằng mật khẩu hay quẹt thẻ.

Junkyu thường đến căn hộ của Haruto. Em ấy sẽ dành thời gian chơi với Carol hoặc làm một loạt câu hỏi trong khi xem TV, nếu Junkyu có tâm trạng tốt, em ấy sẽ nấu bữa tối cho Haruto.

Junkyu đang thực hành công thức món súp mà Mashiho đã dạy cho em ấy vào một ngày khác thì nghe thấy tiếng chuông căn hộ của Haruto. Junkyu nhíu mày, trong những lần tới đây em chưa một lần thấy Haruto có khách.

Junkyu từ từ mở cửa và thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang mỉm cười với em từ phía sau cánh cửa.

Người phụ nữ này là ai?

.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro