Chapter 18: Nhật Bản

#4 giờ chiều, Seoul#
Haruto đang chuẩn bị hành lý cho chuyến về thăm gia đình. Sở dĩ không nói thời gian cụ thể cho Junkyu là vì không muốn cậu đến tiễn mình. Nếu cậu mà đến thì sao hắn nỡ đi đây. Ngay khi trời vừa rạng sáng thì Haruto đã thức dậy để dọn dẹp lại đồ đạc trong nhà, xong hết tất thảy rồi hắn mới đi tắm rửa rồi đến sân bay checking. Chuyến đi này không chỉ có một mình hắn mà còn có Asahi và đôi uyên ương Yoshi và Mashiho. Dù sao cũng chỉ vừa mới bắt đầu kì nghỉ đông nên mọi người đều tranh thủ về quê

Sau mấy tiếng trải qua trên máy bay. Haruto cũng đã đến Fukuoka. Vừa đẩy hành lý ra sảnh sân bay thì đã thấy ba mẹ và em gái đứng chờ. Hắn nhanh chóng đẩy mớ vali di chuyển về phía gia đình Watanabe

-Ruto-ahhh: Mẹ Watanabe vừa thấy hắn đã vui mừng không ngớt, bà ríu rít gọi

Haruto đứng từ xa đã có thể nghe thấy giọng của mẹ mình. Hắn cười nhẹ

-Con về rồi!

-Đi đường có mệt không con? Sao đến trễ quá vậy?: Bà Watanabe hỏi han

-Chuyến bay bị delay 4 tiếng nên mới đến trễ chút: Haruto trả lời

Ba Watanabe đứng kế bên thì lấy vali từ tay hắn. Em gái hắn cũng không ngừng hỏi hắn về những thứ ở Hàn Quốc. Nào là: "Hàn Quốc như thế nào?" "Có thơ mộng không?" "Anh học có tốt không?" "Có trở ngại gì không?" "Có bị ai ức hiếp không?". Hai mẹ con thay phiên nhau nói khiến cho Haruto bị hỏi đến quay mồng mồng

-Hai mẹ con hai người đừng hỏi nữa. Thằng bé vừa mới xuống máy bay đã bị hỏi đến cuống cuồng lên. Kẻo nó ngất ra bây giờ: Baba Watanabe giải vây cho Haruto

-Thôi chúng ta về thôi: Nhận ra bản thân hỏi hơi nhiều, mama Watanabe liền cười xuề

-Anh Haruto: Một giọng nói phát ra phá tan bầu không khí vui vẻ của mọi người

Haruto lạnh mặt lại, ánh mắt thay đổi nhanh chóng, hắn nhìn người kia với ánh mắt chán ghét

-Ah là cậu Shimizu đấy à: Bà Watanabe bất ngờ nhìn Shimizu Kane

-Sao cháu lại đến đây?: Ông Watanabe hỏi

-Cháu nghe nói anh Haruto về nên định ra gặp ạ: Kane e thẹn nhìn Haruto nhưng lại bị hắn trừng cho sợ hãi

-Vậy à, cháu không cần phải phiền hà vậy đâu: Bà Watanabe dùng giọng khách sáo nói với cậu ta

-Không phiền ạ: Kane cười nhẹ

-Bọn ta định đi ăn, cháu cũng đi cùng luôn đi: Ông Watanabe nói

-Sao được ạ, không cần đâu, con chỉ định đến đây đón anh ấy thôi ạ: Cậu ta  từ chối

-Không có gì phiền đâu, cha cháu và ta cũng coi như là thân thiết. Đương nhiên chúng ta cũng xem như là người một nhà: Ông Watanabe cười nói

-Vậy...làm phiền mọi người rồi: Kane giả bộ khách sáo

-Vậy làm phiền mọi người rồi, thảo mai quá đi: Airi lầm bầm, vốn cô bé chẳng ưa gì cái tên Kane này. Ở trường thì dùng quyền lợi ức hiếp người khác vậy mà trước mặt gia đình cô lại tỏ vẻ ngoan hiền. Cô khinh

-Được rồi, chúng ta đi thôi: Bà Watanabe lên tiếng

-Con không ăn đâu. Chắc con về nhà trước đây: Haruto không thể dung hoà bầu không khí với cái tên Kane này được nữa. Hắn càng ngày càng cảm thấy chán ghét cậu ta vô cùng

-Sao lại vậy? Con không đói à?: Bà Watanabe hỏi han, biết cậu con trai này của mình bị cậu Kane kia làm cho mất ngon, bà cũng chỉ hỏi qua loa

-Con phải về để báo cáo tình hình với CON DÂU CỦA MẸ nữa. Anh ấy chắc đang ngóng con lắm: Haruto quả nhiên thâm độc, hắn cố tình nhấn giọng để cảnh cáo Kane. Cậu ta cũng vì thế mà biến sắc

Vừa nghe nhắc đến chữ "con dâu". Ai nấy cũng đều đổ dồn sự chú ý vào hắn. Mama hắn hỏi:

-Người kia không về cùng con sao?

-Không có. Anh ấy cũng phải về thăm gia đình nữa mà: Haruto trả lời

-Anh ấy không biết bên ngoài thế nào ha. Thấy trên hình đáng yêu quá chừng. Đứng cạnh anh hai trông cực kỳ hợp đôi: Airi vừa cảm thán vừa nhìn sang Kane. Nhìn thấy vẻ mặt đầy ám khí của cậu ta khiến cô không khỏi vui vẻ

-Con bé cũng đã cho mẹ xem hình rồi. Đáng yêu quá chừng. Ai như con nhà mình. Mặt cứ lầm lầm lì lì: Bà nhớ đến gương mặt trong tấm hình mà Airi đưa bà xem rồi không ngừng khen ngợi

-Thôi được rồi. Ba mẹ con đừng nói nữa. Chúng ta đi ăn thôi. Còn Ruto nếu không ăn thì có thể về nhà trước. Dù sao cũng đã thấm mệt rồi: Nếu ông không lên tiếng chắc ba mẹ con họ nói đến tối mất

-Vậy con về trước. Mọi người đi ăn vui vẻ: Haruto không nói gì nữa, tay xách túi Dior rời đi trước

Kane nghiến chặt răng để kiềm chế cơn giận. Cậu ta không thể hiểu nổi vì cái gì mà ngay cả gia đình Watanabe cũng yêu thích cái tên khốn kia. Tên đó có gì hơn cậu ta chứ. Một kẻ chỉ mới quen Haruto vài tháng mà cũng dám đòi tranh với cậu ta ư. Kim Junkyu, tôi mới chính là người xứng đáng bên cạnh Haruto nhất. Cậu đừng trách tôi khốn nạn. Có trách là trách cậu yêu nhầm người của tôi. Cậu ta đay nghiến, ánh mắt cũng trở nên dữ tợn

-----------------------------------------------------------
Haruto vừa về nhà là đã lao vào ôm cái điện thoại rồi điện cho bé cưng của hắn. Nhưng mãi một lúc lâu sau hắn vẫn chẳng thấy ai bắt máy. Haruto lại tiếp tục gọi thêm vài cuộc nữa nhưng cũng không có hồi đáp. Haruto có chút lo lắng, hắn bèn gọi cho Jeongwoo. Vài giây sau Haruto nghe tiếng nói truyền ra từ điện thoại

-Cậu đã đến nơi rồi à? Sao không đi chơi với gia đình đi mà gọi điện cho tôi: Hắn nghe được bên trong điện thoại có nhiều âm thanh ồn ào, lấn át cả tiếng nói của Jeongwoo

-Junkyu đâu rồi?: Haruto chẳng để tâm đến những chuyện khác, việc hiện tại hắn muốn biết là bảo bối của mình đang ở đâu

-Biết ngay là chẳng có gì tốt đẹp mà. Bạn bè nó nó chả quan tâm đến: Bên tai hắn truyền đến âm thanh trách móc

-Đừng có móc mỉa mình nữa. Mau nói lẹ đi: Haruto khẽ day day thái dương

-Anh ấy đang ở bên cạnh mình nè

-Sao mình gọi anh ấy không được?

-Ổng có cầm điện thoại đâu mà nghe. Không phải là lo sốt vó lên đấy chứ: Jeongwoo cười ha hả

-Bây giờ cũng gần 8 giờ tối rồi, nhớ đưa anh ấy về sớm đấy: Haruto chẳng để ý đến lời trêu chọc của Jeongwoo mà chỉ dặn dò vài câu

-Rồi rồi, biết rồi. Nhưng mà chắc phải đưa anh ấy về sớm rồi, anh ấy say mất tiu r...: Một giọng nói trong trẻo quen thuộc cắt ngang lời nói của Jeongwoo

-Đừng..mà..anh...c..còn..muốn uống nữaaa. Không về đâuuu: Giọng nói ngọt ngào pha lẫn chút nhõng nhẽo khiến cho tâm của Haruto mềm nhũng ra. Mới không gặp mấy tiếng thôi đã thấy nhớ rồi, thật không biết làm sao để sống qua một tháng không có Junkyu đây

-Nghe rồi chứ? Anh ấy say quắc cần câu rồi. Bọn mình phải đưa anh ấy về đây. Tạm biệt: Dứt lời, Haruto nghe tiếng tút tút bên tai

-Thật tình: Haruto lắc đầu, bé yêu của hắn vốn tửu lượng yếu vậy mà lại dám đi nhậu. Thật hết nói nổi. Thôi đi tắm cái đã, nguyên cả ngày hôm nay đã mỏi nhừ cả người rồi. Tắm cho xong rồi đi ngủ một giấc cho đã mới được

#15 phút sau#

Hắn bước ra khỏi phòng tắm, trên tay cầm một cái khăn tắm, đầu vẫn còn vài giọt nước đọng lại. Vừa cầm điện thoại lên đã thấy một cuộc gọi đến từ "bé cưng ❤️". Hắn nhanh chóng bắt máy

-Bé yêu của em đấy à: Vừa nghe máy hắn liền nhìn thấy gương mặt mà hắn nhớ nhung

-Ruto-yaaaa

Giọng nói trong trẻo pha lẫn một chút men say khiến cho cậu càng trở nên quyến rũ hơn. Hắn khẽ nuốt nước bọt

-Bé cưng của em làm sao đấy?

-Bé nhớ Ruto quá đi: Junkyu được dịp liền nhõng nhẽo

-Bé đợi em về nhá. Khi về em sẽ dẫn bé đi chơi. Có chịu không?: Haruto nhẹ nhàng dỗ dành

-Ư, hông chịu đâu, bé muốn gặp Ruto-chan cơ~

-Em cũng muốn gặp bé nữa. Em nhớ bé quá nè. Bé chịu thêm vài bữa nữa nhé. Rồi em về với bé liền. Ngoan trễ rồi em bé phải nên đi ngủ sớm

-Bé biết rồi: Junkyu gật gật đầu

-Bé ngủ đi nhé, bé ngủ ngon, em yêu bé: Haruto dỗ Junkyu một lúc rồi mới tắt máy

-----------------------------------------------------------
Harutowatanabe đã đăng tải một tấm ảnh

@Harutowatanabe: Nhật Bản --> Hàn Quốc. Nhớ bé ❤️

11,3k❤️        23k💬

@Jihoonpark: @Harutowatanabe Khuya rồi đừng có báo nữa

@Jeongwoopark: @Harutowatanabe Mắc mệt hai ông dà này quá

@Kimdoyoung: @Harutowatanabe Tách ra rồi mà vẫn có thể phát 🍚🐶:))

@Hyunsukchoi: @Harutowatanabe Hai ông cốt đột này báo nữa:)))

@Bangyedam: @Harutowatanabe Đang deadline mà thấy này cái muốn bỏ ngang

@Yoshinorikanemoto: @Harutowatanabe Tao lạy tụi mày, bớt phát cơm dùm cái coi, mắc mệt quá mấy cha ơi

@Sojunghwan: @Harutowatanabe 🍚🐶 không ngon đâu:(((

@Bonbon: @Harutowatanabe nửa đêm hít ke OTP:)))

@Hảuhảu: @Harutowatanabe OTP cho ăn 🍚🐶 đã luôn:)))

@Jkiu: @Harutowatanabe Yêu xa là đây
....
______________________________________
END CHAP

26-08-2022

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro