Chương 56: Kết Thúc Vòng 1 - Tạm Bình Yên Trước Bão Lớn
Giữa cái nắng oi ả của tháng Bảy, LCK Mùa Hè 2028 kết thúc vòng đấu đầu tiên với hàng loạt biến động ngoài dự đoán. Trên khắp mạng xã hội, truyền thông và diễn đàn, người ta không ngừng bàn tán về một mùa giải "điên rồ" nhất kể từ sau kỷ nguyên Faker chuyển sang làm HLV.
Và như một lời khẳng định: T1 vẫn là T1.
Ở trận cuối cùng vòng 1, T1 đụng độ Gen.G. Một Gen.G thiếu ổn định, mất tinh thần sau khi Ruler chính thức tuyên bố đầu tư toàn lực cho Roar, cùng loạt lùm xùm cổ đông khiến cả đội chơi như mất phương hướng.
Zeus chơi một ván đấu hoàn hảo. Oner gánh team như chưa từng có cú sập tâm lý nào. Guma – đội trưởng T1 – tỏa sáng trong mọi pha giao tranh và không quên kéo Keria về phía mình sau mỗi ván thắng.
______
Trong khi đó, ROAR âm thầm tiến lên như một cơn thủy triều.
Không ồn ào, không drama mới. Họ chỉ âm thầm leo hạng. Với Peanut – HLV điềm tĩnh nhưng đầy bản lĩnh – và sự trở lại đúng lúc của Viper, ROAR lần đầu kết thúc vòng 1 ở vị trí thứ hai.
Dù vẫn còn mất tinh thần vì chuyện gia đình, Viper vẫn kịp quay lại – thi đấu với ánh mắt chỉ hướng về một người duy nhất: Peanut.
Trong trận đấu cuối cùng của vòng 1, khi Roar đối đầu với HLE – đội tuyển cũ của cả anh và cậu – Viper mang dây chuyền chữ "P" ra sân như lời tuyên chiến lặng lẽ:
"Đây là lựa chọn của tôi. Và tôi sẽ không hối hận."
______
Phòng phân tích dữ liệu của LCK đưa ra bảng tổng kết vòng 1:
T1 – Hạng 1: 8 thắng – 1 thua.
ROAR – Hạng 2: 7 thắng – 2 thua.
HLE – Hạng 5: Lao dốc sau khi Deft rút lui, Zeka và Doran chưa thể gánh đội.
Gen.G – Hạng 6: Vỡ trận sau bất ổn cổ đông, Ruler rời đội.
______
Buổi tối hôm đó, tại kí túc xá T1, các tuyển thủ ngồi quây quần. Không ăn mừng ồn ào, không livestream. Chỉ đơn giản là bữa cơm nhà – như bao ngày trước đó.
Ở góc phòng, Faker mở điện thoại, đọc tin nhắn từ một số lạ nhưng quen thuộc. Tin nhắn chỉ có một dòng:
"Anh nghĩ em có thể dẫn Roar vào chung kết không?"
Faker không trả lời ngay. Anh nhìn về phía Chovy – người đang đứng ở cửa bếp, tay cầm khăn lau, ánh mắt nhìn anh không chớp.
"Em nghĩ sao?" – Anh hỏi Chovy.
Chovy mỉm cười:
"Có thể.."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro