Chapter 2: Lăng Mộ Của Kẻ Tham Lam
Ba ngày sau khi vị trưởng làng của Làng Sương Bạc biến mất, hai bóng người khoác áo chùng của Giáo hội Aurelion đặt chân đến. Người đi trước là Thẩm tra viên Theron, một người đàn ông trung niên với đôi mắt mệt mỏi và những nếp nhăn của sự hoài nghi. Đi theo sau là Nữ Tu sĩ tập sự Ellie, một cô gái trẻ với đức tin còn rực cháy như vầng dương.
Làng Sương Bạc nằm ở rìa Thánh quốc Apollo, nên việc một trưởng làng, một con chiên của đức tin, bỗng dưng biến mất là một việc cần được làm rõ.
"Không có máu, không có dấu hiệu vật lộn." Theron lẩm bẩm sau khi xem xét căn nhà trống rỗng của vị trưởng làng. "Báo cáo chỉ ghi là 'mất tích'. Giáo hội không cử Hiệp sĩ đi tìm một ông già đi lạc."
"Nhưng thưa Thẩm tra viên, người dân nói rằng họ thấy một kẻ lạ mặt." Ellie nói, đôi mắt cô gái ánh lên sự nhiệt thành. "Họ nói hắn mang theo kiếm, và toát ra một luồng khí hắc ám. Chắc chắn đây là hành vi của tà ác!"
Theron thở dài. "Tà ác, hay chỉ là một gã du côn? Việc của chúng ta là xác nhận sự việc, không phải săn lùng bóng ma."
Cuộc điều tra của họ trong làng đi vào ngõ cụt. Nhưng Ellie, với sự nhạy cảm của một người có đức tin mạnh mẽ, lại cảm nhận được một thứ khác. Một sự bất ổn, một luồng năng lượng cổ xưa không thuộc về Ánh Sáng của Aurelion, cũng không phải bóng tối thông thường. Nó phát ra từ khu rừng sương mù bên ngoài làng. Cô thuyết phục Theron đi theo cảm giác của mình.
Hành trình vào sâu trong rừng khó khăn hơn họ tưởng. Lối đi gần như không có, sương mù ngày một dày đặc, nuốt chửng âm thanh và làm sai lệch phương hướng. Không khí lạnh lẽo và ẩm ướt, mang theo một mùi hôi của lá cây mục nát và một thứ gì đó khác, một thứ mùi cổ xưa và vô cơ.
"Chúng ta đã đi quá xa rồi." Theron càu nhàu, tay nắm chặt cây quyền trượng bằng bạc có khắc biểu tượng mặt trời.
Đúng lúc đó, từ trong màn sương, một tiếng gầm gừ vang lên. Một con sói khổng lồ lao ra, nhưng cơ thể nó không phải lông lá bình thường. Nó được tạo thành từ chính sương mù, đặc quánh và mờ ảo, với đôi mắt là hai đốm sáng lạnh lẽo.
"Một Sương Thú!" Ellie kêu lên, vội vàng giơ tay, tạo ra một quả cầu Tịnh Hóa Chi Quang. Ánh sáng của cô chiếu vào con thú, khiến cơ thể nó tan đi một phần, nhưng rồi làn sương lại nhanh chóng tụ lại.
"Đức tin của cô còn non lắm, cô gái." Theron gắt lên. Lão lùi lại một bước, giọng nói trở nên đanh thép và uy quyền. "Thánh Ngôn: Xiềng Xích!"
Một vòng tròn ánh sáng vàng rực hiện ra dưới chân con Sương Thú. Từ vòng tròn, những sợi xích bằng ánh sáng thuần khiết phóng lên, trói chặt lấy tứ chi của nó, ghì nó xuống đất. Con thú gầm lên giận dữ, vùng vẫy nhưng không thể thoát ra.
Theron bình thản bước tới, cây quyền trượng trong tay lão bừng sáng. Lão giáng một đòn quyết định vào đầu con thú, khiến nó tan biến hoàn toàn vào màn sương.
"Thấy chưa." Theron nói, "Đôi khi cần nhiều hơn là chỉ cầu nguyện." Lão nhìn vào sâu trong rừng. "Một sinh vật như thế này không tự nhiên xuất hiện. Có thứ gì đó ở đây. Một thứ rất cũ."
Họ tiếp tục đi, và cảm giác bị theo dõi ngày một rõ ràng hơn. Cuối cùng, họ phát hiện ra một khe nứt được che giấu sau một bức tường dây leo. Lối vào tối om và lạnh lẽo, như một hầm mộ đã bị niêm phong hàng thiên niên kỷ.
Khi quả cầu ánh sáng của Ellie chiếu rọi, một cảnh tượng không tưởng hiện ra. Lối đi được tạc từ một loại đá đen bóng như vỏ chai, với những đường cong và góc cạnh thách thức mọi hiểu biết về kiến trúc. Trên tường, vô số những hình khắc giống như những con mắt khép hờ.
Họ đến một căn phòng lớn hình cầu. Ở trung tâm là một bệ đá, và trên đó, cũng như trên vô số các hốc tường xung quanh, là những quả cầu pha lê trong suốt. Bên trong mỗi quả cầu, những hình ảnh mờ ảo như khói đang chầm chậm xoáy tròn.
"Đây là một Thần Tích." Theron thì thầm, giọng nói vỡ ra vì kinh ngạc và tham lam.
"Chúng ta phải báo cáo ngay lập tức!" Ellie kêu lên.
"Tất nhiên." Theron đáp, nhưng lão đã tiến về phía quả cầu trên bệ đá. "Nhưng trước hết, ta cần một vài 'vật chứng'."
Lão dùng cả hai tay ôm lấy quả cầu, muốn moi móc thêm tri thức.
Đó là một sai lầm chết người.
Bỗng, một giọng nói cổ xưa, vô cảm vang vọng thẳng vào tâm trí họ.
"Tri thức... không dành cho kẻ tham lam."
Ngay sau lời phán xét đó, toàn bộ căn phòng bừng tỉnh. Hàng tỷ ký ức từ các quả cầu đổ ập vào tâm trí Theron. Lão hét lên kinh hoàng khi da thịt bắt đầu nứt ra, và những con mắt mới, điên loạn và không có mí, nảy mầm khắp cơ thể.
Ellie kinh hãi lùi lại, quả cầu ánh sáng trong tay cô vỡ tan. Bóng tối bao trùm.
Cách đó không xa, Shun cũng cảm nhận được sự thay đổi. Cậu đã lần theo dấu vết của hai giáo sĩ. Đôi mắt tím của cậu lóe lên. Không phải mục tiêu của mình. Chỉ là một vở kịch.
Cậu bước vào và thấy cảnh tượng kinh hoàng: Ellie co rúm lại dưới đất, còn Theron đã biến thành một quái vật nhiều mắt. Cậu lùi lại, tìm một góc tối khuất sau một cột đá, khoanh tay trước ngực.
Con quái vật nhiều mắt đó quay lại, lết về phía Ellie. Cơ thể dị dạng của nó bắt đầu tan chảy thành một khối u thịt khổng lồ, nhớp nháp. Khối thịt đó không có miệng, nhưng một tiếng gào thét bị bóp nghẹt vang lên từ đâu đó sâu bên trong nó, trước khi một xúc tu dài, ở đầu có một con mắt đang đảo điên, vươn ra và bịt miệng Ellie lại.
Những xúc tu khác trườn lên người cô, da thịt chúng ấm nóng và co giật như thể có sự sống riêng. Ellie cảm thấy xương cốt mình bị bẻ gãy, bị kéo căng và định hình lại khi cơ thể cô bị kéo vào khối thịt ghê tởm. Một khuôn mặt người với những đường nét của Ellie tuyệt vọng trồi lên khỏi bề mặt của khối u thịt, miệng há ra nhưng chỉ có một tiếng ú ớ nghẹn ngào, trước khi bị một con mắt của Theron mọc ngay bên cạnh nuốt chửng vào trong.
Khối thịt co giật dữ dội, phồng lên rồi định hình lại. Nó vươn cao, trở thành một con quái vật mới. Thân hình nó giống một con bạch tuộc khổng lồ, sền sệt và không có hình dạng rõ ràng. Vô số xúc tu quằn quại xung quanh, một vài cái có phần cuối là những bàn tay người co quắp, những cái khác thì chi chít những con mắt đang khóc ra một thứ chất lỏng màu đen.
Con quái vật mới, một sự hợp nhất báng bổ từ lòng tham của Theron và sự tuyệt vọng của Ellie, đã ra đời. Sau một hồi co giật, nó ổn định lại. Và rồi, tất cả những con mắt trên thân mình nó đồng loạt xoay lại, tập trung vào một điểm duy nhất.
Góc tối nơi Shun đang đứng.
"Chậc! Hết kịch hay để xem rồi."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro