Quyết định

Gillian...

2 người đang chuẩn bị bước vào nhà thì có tiếng gọi.
Cả hai cùng ngoảnh lại, Gill trắng mắt nhìn người phía trước.
Là David, sao anh ta lại ở đây, hơn 1 tháng rồi nếu anh ko xuất hiện thì chắc Gill cũng chẳng còn nhớ sự tồn tại của anh ta.

Gill nhất thời buông tay Sa, trong vô thức lại giống như làm chuyện xấu sau lưng người bị bắt gặp, gương mặt lạnh lùng che giấu đi cảm xúc.

Bàn tay mất đi hơi ấm có chút mất mát, Sa nhìn người đàn ông cao to phía trước, gương mặt chữ điền, sóng mũi cao, đôi mày rậm, rất có cảm giác đào hoa.
Tuy chưa gặp mặt con người này, nhưng Sa có thể đoán anh ta là ai... người đã làm Gill khổ.
David liếc nhìn qua người xa lạ bên Gill, thoáng ngạc nhiên, chỉ mới một tháng ko gặp Gillian đã có thêm bạn mà còn thân thiết dẫn về nhà luôn sao. Anh ko dám tin nhưng tạm thời vẫn gác lại hiếu kỳ quay về lý do chính, việc mà ko thành thì tư cách đứng đây còn ko có chứ huống gì quản mối nhân sinh người ta , ánh mắt chân thành nhìn về Gill
- Chúng ta nói chuyện với nhau chút đi

Gill cau mày, ko trả lời cũng ko hẳn từ chối... Gill vẫn theo anh ta bỏ lại Sa 1 mình.
Sa thở dài nhìn 2 thân ảnh khuất dần tầm mắt, vốn chuyện riêng tư Sa ko có lập trường can thiệp.
Lủi thủi mở cửa bước vào nhà, lung tung đá đôi giày dưới bậc thềm, xỏ vào đôi dép con chuột ú hàng ngày, nhưng sao giờ nó lại chướng mắt như vậy, bình thường cũng đâu đến nỗi
Thật ko có tiền đồ

Hôm nay đáng lẽ sẽ là ngày vui ...nó chỉ đúng khi anh chàng kia ko xuất hiện, còn bây giờ Sa bực, Sa ko vui gì nữa hết. Cả buổi Sa chỉ ngồi trên chiếc ghế sofa, cứ loay hoay suy nghĩ, Sa lấy Macbook ra viết tiếp câu chuyện dở dang, cứ đánh rồi lại xóa, Sa ko tập trung được.
Đã vậy Sa đi ngủ thì hơn, cứ nhắm mắt lại là thấy Gill đang đi với anh chàng kia làm Sa giận thêm. Sa cứ ngồi đó, phải, Sa đã ngồi đó cũng chẳng màng ăn cơm, Sa ăn ko đặng. '6h rồi, khó khăn lắm Sa mới đợi được đến giờ này, sao Gill vẫn chưa về'.

Trên chiếc ghế sofa vẫn là Sa, nhưng... Sa đang nằm mệt mỏi, Sa ko còn đủ năng lượng để ngồi đợi hay tưởng tượng vớ vẩn nữa, Sa đang chìm dần vào giấc ngủ.

Đến khi mở mắt, Gill đã ngồi trước mặt, nhưng ánh mắt xa xăm kia là làm sao vậy
Thấy Sa tỉnh, Gill thu hồi ánh nhìn, đẩy tô cháo còn bốc hơi nóng về phía Sa:

- Gill xin lỗi, chờ lâu sao? Sa ăn đi, chắc đói bụng lắm.

Sa đang giận, cũng lại rất đói, trưa tới giờ Sa chưa ăn gì cả, làm sao Sa có thể sáng suốt được khi bụng đói, thế là khi đã tìm được lý do, Sa mới quyết định ăn tô cháo.
Gill nhìn Sa an tĩnh ăn cháo lại thêm xoắn xuýt, Gill ko biết quyết định của mình có đúng hay ko nữa, Gill cắn cắn môi dưới

- Gill với David quay lại với nhau rồi.

Sa ngưng động tác, cũng may khi nghe câu này Sa mới ăn xong. Ko thì đêm nay, Sa sẽ chết đói mất. Sa ko bất ngờ, Sa cũng đoán được điều đó, nhưng... Sa ghét phải nghe nó từ Gill. Gill rất khờ lại hay quên chắc Gill cũng chẳng còn nhớ anh ta đã làm gì để Gill buồn nữa.

Sa ko nói gì chỉ lặng lẽ đi tắm rồi quăng mình xuống chiếc nệm. Sa ko rõ bản thân mình muốn gì, Sa yêu Gill, đúng... Sa biết điều này, chỉ là tình yêu đó có như tình yêu nam nữ - cái tình yêu mà Sa chưa hề cảm nhận thì làm sao dám chiếm hữu. Nhưng rõ ràng Sa giận, Gill giờ sẽ ko chỉ có mình Sa nữa.
Tình bạn của Sa có đang đi quá giới hạn chăng.? Chính Sa cũng đang sợ bản thân mình, Sa nhắm mắt mà ko thể ngủ, quay lưng lại để ko nhìn thấy Gill,

Gill nằm bên cạnh cũng ko vui chút nào.Từ nhỏ Gill đã ko có ba che chở nên niềm khao khát này Gill cần nhiều hơn. Bên cạnh Sa làm Gill vui, Gill hạnh phúc nhưng... Sa ko phải người thân của Gill, cũng chẳng phải 1 người con trai thì sao Sa có thể cùng Gill đi đến suốt đời này đây, Gill phải thấp thỏm như sáng nay đến bao giờ. Gill ko quá lý trí, Gill chỉ thực tế thôi... Sớm muộn gì Sa cũng phải ra đi... Gill cũng phải kết hôn với 1 người đàn ông nào đó, sinh con rồi nuôi con như bao cô gái khác. Gill ko biết mình còn yêu David ko nữa... nếu 2 người lấy nhau, Gill sẽ ko quá nhiều bỡ ngỡ. 28t, Gill ko muốn làm mẹ buồn phiền...có phải Gill đang quá tham lam khi muốn trọn vẹn cả đôi đường ko?....thật sự lòng Gill rối bời lắm, sẽ có 1 ngày Sa biến mất, người bên cạnh Gill... ko còn là Sa nữa, Gill có thể quen được ko?

Gill nhẹ nhàng để tay lên người Sa như thể muốn chắc chắn sự hiện diện của người kế bên ( sao Sa gầy quá vậy, Sa ăn nhiều lắm mà, ăn hết phần Gill mà ko mập nổi, hỏi sao Gill ko thương được đây?).

Sa vẫn chưa ngủ, Sa xoay người nhìn Gill, đêm nay mảnh trăng ko sáng, chỉ đủ để Sa thấy người đối diện.
Gill rất đẹp, Gill nhìn Sa mỉm cười, nụ cười ngây thơ như ngày đầu gặp gỡ... Gill đang hạnh phúc sao? Phải...phải rồi Sa chỉ cần vậy thôi, miễn là Gill vui thì dù Gill chọn con đường nào đi nữa, Sa vẫn ở phía sau bảo vệ Gill. "Hạnh phúc của Gill cũng là hạnh phúc của Sa". Sa ôm lấy thiên thần bé nhỏ của mình, giá mà Sa có thể mãi mãi trở thành ánh hào quang che chở cho cô gái này.
- Gill sẽ hạnh phúc
Sa thì thầm bên tai người trong lòng
Gill rúc sâu hơn vào lòng người kia, cũng chẳng hiểu vì sao bắt đầu từ khi nào Gill đã ko thể bài xích cảm giác gần gũi với hơi ấm này nữa, nhưng lời thủ thỉ lại khiến tâm bứt rứt cứ như sắp mất đi thứ gì đó, nỗi thương tâm theo dòng nước mắt lăn chảy.
Chảy cho hạnh phúc tương lai phía trước hay chăng chính Gill cũng biết rằng  hạnh phúc là khái niệm mơ hồ đến thế nào.

------
Buổi chiều chủ nhật trong lành nơi xứ cảng thơm, rất thích hợp cho những buổi hẹn hò yêu đương, thành phố này dù ngày hay đêm cũng chưa bao giờ ngưng nghỉ.

Trước 1 căn nhà, thấp thoáng bóng hình 1 nam 1 nữ, nhìn họ cũng đủ làm ghen tị bao nhiêu cặp mắt xung quanh.

David mở cửa ô tô cho Gillian bước vào..

- ...chúng ta mau đi thôi...lâu lâu mới đi chơi một lần mà?

- Sa sẽ ra ngay thôi ...chờ 1 chút thôi...

Ánh mắt David ko hề che giấu sự tức giận, anh tự nghĩ mình có ngốc ko khi đã biết trước đáp án rồi, cái chuyện này đâu còn là lạ mấy tuần qua.

Chiếc xe rõ ràng là rất rộng dư sức cho 3 người...vậy mà ko khí lại ngột ngạt vô cùng ...ai đó rất khó thở.

Gill vô tư ko nhận ra điều bất thường, mà Gill cũng chẳng quan tâm miễn là được đi chơi cùng Sa thì Gill mới thấy vui và trọn vẹn...ở nhà 1 mình sẽ cô đơn lắm.

Sa ko ngốc khi ko nhận ra , nhưng... có gì đó ở anh chàng này làm Sa ko thích, Sa ko an tâm để Gill đi riêng với anh ta với lại đây cũng đâu phải lần đầu.

Chắc trong 3 người chỉ có anh chàng David kia là ko thích sự hiện diện của Sa.

Còn nhớ cái ngày hẹn hò đầu tiên sau khi 2 người chính thức tái hợp, anh đã cố gắng chuẩn bị 1 bàn ăn... đầy lãng mạn. Cả ko gian lắng đọng trong ánh đèn mông lung, tiếng đàn du dương như kết nối cả không gian và nhịp đập trái tim, anh và Gillian đang ngồi đối diện, nếu lúc này...
-Gillian... Anh...

Ai đó bất chợt ngồi vào chiếc ghế bên cạnh Gill...

- Lúc nãy anh định nói gì vậy?

Gương mặt cứng ngắc như mắc nghẹn

- Ko có gì...chúng ta ăn thôi...

David nở 1 nụ cười miễn cưỡng với Gillian...rất nhanh thôi nó đã kịp xuyên thủng người kế bên...

Nói gì được chứ...lời đường mật vốn chỉ dành cho 2 người thì làm sao nói khi có người thứ 3, anh đào hoa nhưng ko phải người trơ trẽn.
Chẳng biết tại sao cô ta lại ở đó,... người thì gầy mà ăn rất nhiều lại còn là những món xa hoa, ko biết là chọn vì giá cả hay theo khẩu vị mới đúng .

Cơn nhức đầu lại càng thêm dữ dội....tờ hóa đơn với những hàng số ko vừa nhìn đã chóng mặt....dù là đại gia anh cũng phải nhíu mày...mà cảm xúc thì gần như thiêu đốt... Gillian chẳng thèm để ý đến anh chỉ lo tán ngẫu vui vẻ với Sa, có bao giờ Gillian cười nói với anh như thế đâu.
Trong hoàn cảnh đó cũng chẳng biết ai mới là kẻ thừa thãi.

Thế là từ hôm đó đến giờ, anh cũng phải chấp nhận sự có mặt của người thứ 3, những buổi hẹn hò tẻ nhạt, hay đó chỉ là cảm nhận của riêng anh...2 người kia vẫn cười nói suốt thôi.

-------

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro