Chương 3 : Em họ hay bạn học ?
(Giới thiệu với mn đây là vợ mình hihi, Cúc Tịnh Y nữ 9 phim luôn đó,nếu có thể mong mn coi phim ủng hộ vợ mình 🥰)
Trong phòng nghiên cứu 415 của Đại học Tongcheng, một nghiên cứu sinh lao vào phòng nghiên cứu, phấn khích cầm một đống tài liệu dày cộp, trước máy tính hét lên với giáo sư Trần: "Giáo sư! vừa phát hiện ra sóng hấp dẫn! Trăng tròn là có liên quan."
Giáo sư Trần không thể không nghi ngờ rằng siêu trăng đêm qua đã tăng cường từ trường của trái đất và khuếch đại tín hiệu của sóng hấp dẫn.
Đánh giá từ dữ liệu được hiển thị trong dữ liệu dày, nó rất giống với dữ liệu được phát hiện mười năm trước.
Sau mười năm, điều tương tự lại xảy ra, là tình cờ hay có mối liên hệ đặc biệt nào đó?
"Liệu siêu trăng tròn có thực sự mang đến cho chúng ta một món quà đặc biệt từ bên kia vũ trụ?" Giáo sư Trần tự lẩm bẩm.
Ông đột ngột nói với học sinh: "Tiếp tục quan sát!"
Tại khu vực văn phòng của Yaoyang Technology, Dabao bước ra khỏi văn phòng hơn một năm tuổi của mình với một tiếng thở dài, cảm thấy nấn ná và đổ nhiều mồ hôi.
"Các anh em, tôi còn sống trở lại." Dabao nói với giọng điệu còn sót lại, và gọi Hứa Hiểu Đông, "Anh Toái bảo anh hãy đến văn phòng của anh ấy."
Nói xong không quên dặn dò bạn: "Bảo trọng!"
Hứa Hiểu Đông không thể hình dung được điều gì đang tìm kiếm anh khi anh mới một tuổi.
Dabao vô tình nhìn thấy Lôi Sơ Hạ, một Ji Ling, nhanh chóng nháy mắt với Đồng thời, và hỏi khẽ - cô ấy là ai?
Các đồng nghiệp đồng thanh nói với anh: "Em họ!"
Lôi Sơ Hạ nhận ra rằng mọi người đang nói về cô ấy, và nhiệt tình vẫy tay chào. Dabao khuôn mặt đỏ bừng, mày mở khẽ mỉm cười, hắn chợt nhận ra quần áo của mình không chỉnh tề nên vội vàng thu xếp quần áo lộn xộn.
Nói xin chào, Dabao cảm thấy ngọt ngào trong lòng.
Vô tình, Dabao nhìn thấy điện thoại của Hứa Hiểu Đông để trên bàn, sững sờ, chiếc điện thoại mà cậu nhóc này sử dụng thực chất là điện thoại màn hình cảm ứng cũ từ mười năm trước!
Các đồng nghiệp khác cũng vây quanh như xem đồ cổ.
Lôi Sơ Hạ cũng tò mò nghiêng người, ngay khi tay cô chạm vào điện thoại di động, màn hình nhấp nháy, mật khẩu đồng loạt được mở khóa. Lôi Sơ Hạ không cảm thấy có điều gì đó không ổn, nhưng vì cách cư xử của cô, các đồng nghiệp khác càng nghĩ cô và Hứa Hiểu Đông không phải là anh em họ bình thường.
Mật khẩu của điện thoại di động là một thứ rất riêng tư. Có bao nhiêu cặp vợ chồng sẽ không tiết lộ nó. Làm thế nào anh em họ lại có thể biết mật khẩu mở khóa của nhau? Hẳn là quan hệ giữa anh họ với em họ để che giấu mối quan hệ của đôi trai gái!
Ngay khi mở điện thoại di động của Hứa Hiểu Đông ra, mọi người đều trố mắt, vỏ điện thoại là kiểu cổ cách đây mười năm, nhưng phần cứng và phần mềm đều là phiên bản mới nhất.
Sửa đổi toàn bộ lõi cứng và mềm, trừ các cao thủ kỹ thuật ra thì ai có thể làm được? Lôi Sơ Hạ thấy điều đó thật kỳ lạ . Làm sao Hứa Hiểu Đông, người trông bình thường lại chói lóa, chói mắt hơn cả những vì sao và mặt trăng trong mắt họ?
Sau đó các đồng nghiệp tìm thấy ứng dụng trò chơi "Chiến thần" trên điện thoại di động của Hứa Hiểu Đông, cả văn phòng sôi sục! Họ chưa bao giờ nghĩ rằng trò chơi Chiến Thần do Hứa Hiểu Đông phát triển, họ chỉ coi anh như một cao thủ, chỉ riêng điều này thôi cũng đủ khiến họ phấn khích, bởi nó đồng nghĩa với việc sẽ có thêm một đồng minh có thể giao lưu. với trò chơi trong tương lai!
Trò chơi "War of the Saints" được nhấp vào, hình đại diện anh hùng của Winter hiện ra trên màn hình điện thoại.
"Winter!" Các đồng nghiệp giống như những tín đồ sùng đạo.
"Nhiệt độ tuyệt vời!"
Lôi Sơ Hạ tỏ ra bối rối, nhưng các đồng nghiệp của anh đã ca ngợi thành tích tuyệt vời của Winter một cách ám ảnh: "Winter lớn lên từ con số không, và với sức mạnh của chính mình, tất cả người chơi tạo ra cuộc sống nhân vật thực của riêng họ trong một thế giới trò chơi xa lạ. Nhiều người chơi cũng đã phát triển tình bạn ngoại tuyến và tìm thấy một cảm giác thân thuộc."
Lôi Sơ Hạ hoàn toàn không hiểu câu "Trong một thế giới hoàn toàn xa lạ, hãy tạo ra một cuộc sống thực", cô tự lẩm bẩm: "Đây là một thế giới hoàn toàn xa lạ với tôi."
Lôi Sơ Hạ đột nhiên cảm thấy được sửng sốt, hướng về phía Winter hỏi: "Vậy hắn coi như không biết?"
"Đương nhiên không phải!" Đồng nghiệp lập tức phản bác, chỉnh đốn từng chữ, "Hắn là người!
Từ "người" khiến Lôi Sơ Hạ đau lòng, cô đột nhiên cao hứng hỏi: "Làm sao liên lạc được với Winter? Tôi có chuyện muốn nói với anh ấy."
Một đồng nghiệp đã nói với Lôi Sơ Hạ rằng cô ấy có thể gửi tin nhắn văn bản cho Winter trong game, tuy nhiên, có quá nhiều người chơi đã gửi tin nhắn cho anh ấy và anh ấy đang bận công việc nên có thể không trả lời.
Lôi Sơ Hạ vẫn còn định thử, đồng nghiệp nhiệt tình lấy điện thoại di động ra, đăng nhập tài khoản, dự định giúp Lôi Sơ Hạ gửi tin nhắn. Đột nhiên, hộp thư của mọi người phát ra âm thanh.
"Đến làm việc! Bắt đầu đi!"
Mọi người ngồi trên ghế văn phòng, trượt băng về máy tính như trượt băng, và bắt đầu làm việc, để lại Lôi Sơ Hạ nhìn chằm chằm vào khung cửa sổ ngắn.
Hứa Hiểu Đông bị Yi Sui (chắc là Châu Tuế nhỉ,vẫn lấn cấn chỗ tên lắm TT) gọi đến văn phòng, Yi Sui lập tức cảnh cáo, một đống thông tin dày đặc rơi xuống trước mặt, tự hào nói: "Công ty mới thành lập đội dự án nòng cốt, và nhóm của chúng tôi không có tên trong đó. Ngay cả người kỳ cựu mười năm của công ty tôi cũng không thể vào được! Người mới Hứa Hiểu Đông, bây giờ là lúc để kiểm tra giá trị của bạn! "
Châu Tuế nói rằng chỉ cần Hứa Hiểu Đông cho phép nhóm của mình có một vị trí trong nhóm dự án cốt lõi, cậu ấy sẽ được thăng chức trước, nếu không thì sẽ bị loại.
Hứa Hiểu Đông không giống như những người mới khác, sẽ sợ hãi trước sự vận động của năm đầu tiên, anh chỉ bình tĩnh phân tích tình hình của đội dự án lúc này: trước đây đội đã cho ra mắt một trò chơi di động nhỏ tên là CANDY-APP. Tuy nhiên, số lượt tải xuống và hoạt động của người dùng tiếp tục giảm và hiện đang đứng cuối trong tất cả các ứng dụng của công ty. Nếu anh ta có thể đưa APP trở lại cuộc sống, anh ta sẽ có thể gây ấn tượng với công ty.
Sau khi nghe kế hoạch của Hứa Hiểu Đông khi mới một tuổi, tôi đã bị sốc đến rụng rời. Người hỗ trợ phần cứng có thể chịu trách nhiệm phát triển trò chơi không? Tai của anh ấy tệ, hay não của Hứa Hiểu Đông không tốt? Điều khiến anh ấy sốc nhất là Hứa Hiểu Đông thực sự nói rằng anh ấy có thể biến hoạt động của trò chơi trở thành hoạt động đứng nhấ trong một tuần! Điều kiện là anh ấy muốn vào đội dự án nòng cốt của công ty!
Thực sự là nói bậy bạ về ước mơ, sinh viên tốt nghiệp hiện tại nói chuyện kiêu ngạo như vậy sao? Châu Tuế đổ mồ hôi hột đồng ý, đến nỗi anh ta quên mất rằng ý tưởng ban đầu của mình là dùng cục xương cứng này để đuổi Hứa Hiểu Đông ra khỏi công ty.
Ngày đầu tiên đi làm, Hứa Hiểu Đông không có gì nổi bật, nhưng Lôi Sơ Hạ lại vô cùng day dứt và dài dòng, rất vất vả mới có thể nghỉ làm trở về nhà, tưởng có thể nghỉ ngơi thoải mái một chút, nhưng không ngờ Kim Hiểu Duệ gõ cửa.
Hứa Hiểu Đông không muốn Kim Hiểu Duệ biết về Lôi Sơ Hạ nên đã nhốt Lôi Sơ Hạ trong phòng ngủ.
Kin Hiểu Duệ mang bữa tối lên.
Kim Hiểu Duệ thất kinh, Hứa Hiểu Đông đang làm cái quái gì vậy? Ý bạn là gì? Có bí mật nào đó được giấu trong nhà hay anh ấy đã thay đổi?
Bị Kim Hiểu Duệ liên tục chất vấn, Hứa Hiểu Đông không thể biết lý do tại sao anh ta đến, vì vậy anh ta chỉ có thể đưa anh ta vào và ngập ngừng kể lại sự việc Lôi Sơ Hạ từ trên trời rơi xuống.
Chuyện nực cười như vậy, đương nhiên Kim Hiểu Duệ sẽ không tin, nghe xong liền nói đùa: "Một cô gái xinh đẹp từ trên trời rơi xuống cung trăng, sao tôi lại không gặp phải chuyện tốt như vậy!"
Trò chuyện xong, đồng hồ báo thức vang lên, đã đến giờ làm nóng nồi lẩu, hai người bỏ mặc những chuyện khác, cúi đầu ăn uống hưởng thụ.
Mùi lẩu xộc lên mũi Lôi Sơ Hạ , bụng cô tức lên ùng ục. Tìm kiếm hồi lâu, Hứa Hiểu Đông không có gì ăn trong phòng ngủ, suýt chút nữa phá ngăn kéo làm động tác.
Nồi lẩu đã ăn gần hết, Kim Hiểu Duệ cuối cùng cũng nhàn nhã một chút, nói: "Nhưng nói tới chuyện này, tôi cũng biết rất nhiều cô gái của 'thiếu nữ ánh trăng' tiêu hàng tháng. Mà này, tôi nhớ là có. là một chương trình quản gia trên điện thoại của cậu., được gọi là'Turing ', được tuyên bố là thông minh hơn Siri. Có thể do siêu AI Turing mà cậu tự phát triển đã bị đột biến, và nó cũng ảnh hưởng đến sóng não của cậu và khiến cậu liên tưởng đến ảo giác như thật! Cậu có biết không? Hiện nay Trí tuệ nhân tạo phát triển quá nhanh, chúng đều có thể nói chuyện với nhau, và sẽ không mất nhiều thời gian để thay thế con người chúng ta! "
Hứa Hiểu Đông gắp một miếng đậu phụ cho Kim Hiểu Duệ , "Không nghĩ tới lại hỏi sâu như vậy, anh nên ăn một miếng đậu phụ để dưỡng não."
Kim Hiểu Duệ cẩn thận gắp một miếng thịt từ bát của Hứa Hiểu Đông và ăn nó một cách thích thú.
Anh đẩy điện thoại cho Hứa Hiểu Đông: "Gọi cho Tần Duyệt."
Anh ta nói rằng cuộc sống lập trình viên của Hứa Hiểu Đông quá đơn điệu nên ảo giác đã xuất hiện. Đã đến lúc phải triệu hồi nữ thần và để nữ thần an ủi anh ta. Nếu không sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng.
Ý nghĩ về mối quan hệ của Tần Duyệt với mình khiến trái tim Hứa Hiểu Đông đau đớn.
Kim Hiểu Duệ thấy Hứa Hiểu Đông thực sự chống lại việc gọi điện cho Tần Duyệt nên không dám nhắc lại nữa mà yêu cầu Hứa Hiểu Đông gọi tên "thiếu nữ ánh trăng" mà anh ta đang nói đến.
Hứa Hiểu Đông sợ tình hình càng ngày càng tồi tệ nên chỉ muốn đuổi Kim Hiểu Duệ đi, không ngờ Kim Hiểu Duệ lại hét lên một cách đầy đùa cợt: "Thiếu nữ ánh trăng, em có ở đó không? Ra ngoài kết bạn đi!"
Lúc này, các ngón tay của Lôi Sơ Hạ đang mắc kẹt trong tủ quần áo, trong lúc giằng co, ngăn kéo có vấn đề đã rơi xuống sàn có tiếng kêu cót két. Trong phòng khách, Hứa Hiểu Đông và Kim Hiểu Duệ , người đang xoắn và đẩy nhau, chết lặng và bất động như thể họ bị đông cứng trong băng.
Kim Hiểu Duệ hoàn hồn và chạy nhanh về phía phòng ngủ, may mắn thay, Hứa Hiểu Đông phản ứng đủ nhanh và chặn cửa phòng ngủ và đẩy Kim Hiểu Duệ ra khỏi nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro