2. TRĂNG HÔM NAY RẤT ĐẸP (H)
Bị phơi ra giữa khoảng không, Trương Mẫn khẽ rùng mình. Không phí công tập luyện hàng ngày, Trương Mẫn có một thân hình cân đối, cơ bắp gọn ghẽ mượt mà vừa phải, bờ ngực căng nổi lên hai đầu nhũ đã bị xoa bóp trướng mọng, cái bụng phập phồng theo nhịp thở. Lâm Thâm tưởng tượng một lát nữa nó sẽ cộm lên khi anh khuấy đảo bên trong, càng nghĩ càng thấy háo hức bèn đưa tay định cởi quần cho Trương Mẫn, nhưng vừa chạm vào thắt lưng thì Trương Mẫn chụp lấy cản lại.
- Anh... anh xuống trước đi.
Lâm Thâm chiều ý, tự cởi đồ đi xuống hồ bơi. Đằng nào thì cũng đến tay mình, Lâm Thâm nghĩ. Lúc nãy khi Trương Mẫn chạy bộ, anh đã âm thầm quan sát một lượt. Quả thực chưa có lần "đi khách" nào Lâm Thâm vớ bẫm như lần này. Dịch vụ của anh so với thị trường hơi đắt, đúng vậy, nhưng ra giá cao cũng có lý do. Vừa giải tỏa nhu cầu lại có thể giới hạn đối tượng, người có tiền gọi đến anh chưa chắc thanh cao nhưng cũng thuộc một tầng lớp cao cấp nhất định, không phải bạ ai cũng chung chạ. Chỉ tiếc là Lâm Thâm hiếm khi gặp được người đẹp. Bụng bia, thịt mỡ lõng bõng anh đều đã gặp, mọi lần đều dùng mánh lới để gài đối phương lên đỉnh mà không cần động đến nhục thịt, sau đó phải tự giải quyết lấy. Cái trò này anh làm đến chán muốn bỏ hẳn rồi. Bẵng đi 6 tháng cấm dục, thân thể trai tráng lại không nhịn được nữa mà book thêm một "khách". Lần này ông trời không bạc đãi anh. Ngồi nhìn Trương Mẫn từ phía sau, Lâm Thâm dán mắt vào cặp mông nảy nở vểnh lên khiêu khích, nếu ánh mắt Lâm Thâm có lực hẳn hai cánh mông Trương Mẫn đã bị phát đến đỏ lên rồi. Bên trên là một vòng eo gọn ghẽ, lúc sáng đè người trên ghế sô pha Lâm Thâm đã lén thăm dò, thật vừa tay. Chỉ cần nắm lấy hông rồi dán vào người... Nghĩ đến đó thôi Lâm Thâm đã thấy hạ thể mình nóng ran.
Lâm Thâm xuống hồ bơi xong thì Trương Mẫn cũng tự cởi quần bước xuống theo, còn chủ động chồm tới hôn lấy hôn để. Lâm Thâm hơi bất ngờ nhưng cũng hào hứng đáp trả. Hai người vằn vò một lúc, Trương Mẫn dời miệng mút lấy nhũ hoa của Lâm Thâm. Lâm Thâm hiểu đại thiếu gia muốn chiều chuộng mình liền ôm người lùi lại, tựa lưng vào thành bể, dang tay ưỡn ngực cho Trương Mẫn liếm láp. Cái lưỡi nhỏ của Trương Mẫn cũng không tồi, lẩy liên tục vào đỉnh nhũ còn lướt qua lướt lại tận tình. Đầu vú Lâm Thâm nhanh chóng trướng lên, Trương Mẫn được thể càng mút tợn, dùng cả hai cánh môi chà sát làm Lâm Thâm sung sướng thở ra một hơi dài. Mắt lim dim hưởng thụ, Lâm Thâm hé nhìn cái đầu hớt ngắn ngủn đang lúi húi phục vụ mình, bỗng thấy thật đáng yêu, dục vọng chiếm hữu nổi lên, Lâm Thâm bèn bắt lấy vai xoay cho Trương Mẫn úp mặt vào thành bể. Một tay giữ lấy eo, tay kia vòng ra chăm sóc phía trước. Tiểu thiếu gia đã ngóc đầu lên từ lúc nào nhưng so với bàn tay 20cm của Lâm Thâm có vẻ còn hơi bé. Lâm Thâm cẩn thận vuốt ve từ đầu khấc đến tận gốc, xoa bóp nhẹ nhàng, còn cố ý động đến hai quả trứng.
- Giáo sư Lâm... ưm...
Trương Mẫn bị động đến đỏ cả mặt, tay líu ríu bám thành bể, ngửa đầu tựa vào vai Lâm Thâm. Cái mông vểnh ra cọ vào nhục thể đã cương cứng của Lâm Thâm như gợi ý. Giáo sư Lâm cũng không từ chối, lấy hai ngón tay tách kẽ mông chật ních, nhỏ giọng thở vào tai Trương Mẫn:
- Dạng chân ra đi.
Trương Mẫn ngoan ngoãn tách rộng hai chân để hai ngón tay của Lâm Thâm tiến vào. Hậu huyệt còn chưa mở nhưng được nước hồ vây quanh hỗ trợ nên Lâm Thâm lựa thế lách từ từ, vừa tiến vừa dò dẫm. Trương Mẫn còn chưa kịp tiết dịch, hơi rút người lại, Lâm Thâm liền không đẩy tay vào thêm nữa mà dừng lại trào lộng, nong cho hậu huyệt rộng hơn. Có vẻ đã quá lâu không tiếp xúc với ai, Trương Mẫn hơi nhíu mày, miệng vẫn rên rỉ. Lâm Thâm kiên nhẫn một hồi cũng đút được già nửa ngón, liền ra sức chà xát vách mềm bên trong. Trương Mẫn bắt đầu rỉ nước, co người chịu đựng. Lâm Thâm càng khuấy càng lợi dụng đẩy sâu vào trong, rờ rẫm tìm điểm nhạy cảm, mặc kệ Trương Mẫn ú ớ mãi không thôi.
- Ưm... không phải... Lâm... ưm...
Lâm Thâm phía sau đưa đẩy, nhồi nhét cả 3 ngón vào hậu huyệt, phía trước nắn bóp dương cụ của Trương Mẫn, thỉnh thoảng còn đè móng tay cào nhẹ làm Trương Mẫn giật mình run lên. Hậu huyệt rỉ nước ngày càng nhiều, Lâm Thâm cảm thấy nước hồ xung quanh tay mình đều đặc quánh, lại càng trào lộng trong vách mềm, sờ soạng từ bên này sang bên nọ. Trương Mẫn ngứa ngáy không chịu nổi, nhắm tịt mắt lắc đầu thở dốc, chân mềm nhũn thả lơi trong nước. Lâm Thâm thấy vậy liền đẩy lút tay vào, Trương Mẫn bị bất ngờ giật nảy người, tinh dịch vọt bắn ra, nhưng phía sau Lâm Thâm vẫn chưa ngừng, tiếp tục nhồi nhét. Cả người Trương Mẫn tê rần, không ngờ bị chơi bằng ngón tay đã sướng đến như vậy, bèn kéo lấy một chút ý chí cao ngạo còn sót lại hổn hển:
- Không... không được... ưm... cho tôi... không...
Lâm Thâm nghiêm giọng hỏi: Không cái gì? Không dừng lại hả? Vừa nói vừa đưa đẩy mạnh mẽ, chà sát dữ dội hơn. Trương Mẫn oằn người áp mặt vào thành bể, Lâm Thâm thấy vậy liền nhanh nhẹn rời khỏi dương cụ, đưa lên đỡ mặt Trương Mẫn. Bây giờ khắp nơi đều là nước, Lâm Thâm cũng không biết trên tay mình là nước hồ, nước mắt hay nước dãi của Trương Mẫn nữa.
Lâm Thâm rút khỏi hậu huyệt, kéo đùi Trương Mẫn mở rộng quắp ngược lấy chân mình. Từ trên nhìn xuống qua làn nước mờ mờ, tư thế của Trương Mẫn bây giờ càng có vẻ dâm đãng hơn, hai tay bám thành bể, mặt úp vào tay Lâm Thâm phía trước, hai chân đẩy ngược về sau hếch mông lên mời gọi, cả người cong như một vầng trăng. Trương Mẫn nãy giờ đã bị chơi đến gần hết lý trí nhưng vẫn đủ biết Lâm Thâm sắp làm gì, miệng lắp bắp: Đừng... hức... không muốn... Lâm Thâm không nương tình, trực tiếp đẩy dương cụ cương cứng của mình vào đến lút cán. Trương Mẫn bị đâm sâu vừa sướng vừa đau, kêu lên một tiếng, nước mắt trào ra, nức nở khóc. Lâm Thâm tóm lấy hông Trương Mẫn khóa chặt, lùi tiến nhịp nhàng, mỗi cú đâm đều ra sức thúc đến tận cùng làm Trương Mẫn gần như ngất xỉu, rên rỉ cũng không thành chữ rõ ràng nữa.
Ánh trăng thả dập dờn trên sóng hồ, nhịp động theo đưa đẩy của hai người. Không gian tuyệt nhiên không một tiếng động nào khác ngoài tiếng kêu dâm của Trương Mẫn và tiếng thở của Lâm Thâm. Kỳ thực Lâm Thâm không muốn lần đầu đã mạnh bạo như thế, chỉ là tức khí đã đòi xuất tinh rồi, mà hồ bơi không nên ngâm lâu, sẽ bị cảm lạnh.
Lâm Thâm đưa đẩy đến khi chính mình bắn được thì ngừng. Trương Mẫn mềm nhũn như một con mèo nhúng nước. Lâm Thâm ôm lấy, cẩn thận nâng đặt lên thành bể. Trương Mẫn nằm co quắp, thân thể trần truồng khẽ run rẩy, hai mắt nhắm nghiền. Lâm Thâm lấy khăn phủ cho Trương Mẫn rồi cứ thế bế vào nhà, hướng về phía phòng tắm.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro