Chương 4 - Quyền lực lan tỏa, mưu mô lộ diện
Ánh nắng buổi sáng xuyên qua khung cửa sổ, rọi lên mái tóc đen dài của Khương Diệp. Cô đứng trong phòng học trống, nhìn xuống sân trường từ ban công, ánh mắt sắc lạnh như dao cắt. Những gì cô làm hôm qua đã khiến các kẻ phản diện sợ hãi, nhưng hôm nay, quyền lực của Ác Nữ phải được khẳng định trên quy mô lớn hơn: toàn bộ học đường sẽ biết ai mới là người kiểm soát trò chơi.
Cô hít một hơi thật sâu, rồi quay xuống phòng học, nơi nhóm cánh hẩu trung thành đang tụ tập. Tiểu Lôi, đứng đầu nhóm, run run hỏi:
"Tiểu thư, chúng ta sẽ bắt đầu như thế nào? Nhiều tiểu thư và thiếu gia đang tìm cách chống đối."
Khương Diệp nhếch môi, ánh mắt sắc lạnh:
"Chúng ta sẽ chơi theo cách của ta. Hãy nhớ, không ai được phép chống lại Ác Nữ. Ai chống, sẽ bị dập tắt ngay lập tức, không một cơ hội quay đầu."
Cô đi vòng quanh nhóm, từng bước chân vừa nhẹ nhàng vừa uy nghi, khiến tất cả đứng im lặng, sợ hãi nhưng cũng tràn đầy kính nể. Khương Diệp bắt đầu phân tích: ai là quân cờ có thể dùng, ai là mối nguy, ai chỉ là kẻ giả tạo.
"Những kẻ dựa vào quyền lực gia tộc, đang âm thầm lập mưu chống lại ta... hôm nay, ta sẽ để họ thấy quyền lực thật sự là gì," cô nói, giọng lạnh lùng mà kiêu hãnh.
Cô ra lệnh cho nhóm cánh hẩu chuẩn bị một buổi 'họp lớp đặc biệt'. Không phải buổi học thông thường, mà là một cái bẫy tinh vi, nơi tất cả bí mật, mánh lới và gian trá của phe phản diện sẽ bị phơi bày.
Buổi học bắt đầu. Khương Diệp bước vào lớp, ánh mắt quét toàn bộ học sinh, mỗi bước chân đều vang lên như nhịp trống uy quyền. Bạch Lộ đứng gần cửa sổ, váy trắng tinh khôi, ánh mắt lo lắng và bối rối. Khương Diệp không thèm nhìn thẳng, chỉ nhếch môi: một cái nhìn đủ khiến nữ chính run rẩy.
"Cô có muốn tham gia không?" Khương Diệp hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng mang theo sức mạnh áp đảo, hướng đến Bạch Lộ.
Bạch Lộ im lặng, không dám nói gì. Cô nhận ra lần này, Lạc Tinh Hà không còn là con rối trong sách, mà là Ác Nữ ngoài tầm kiểm soát.
Khương Diệp tiến đến bàn của những kẻ giả tạo, ánh mắt sắc lạnh:
"Các cô và cậu nghĩ rằng có thể thao túng ta? Hãy nhớ, đây là Ác Nữ nhà họ Lạc. Chống lại ta... là tự hủy."
Một tiểu thư run rẩy, cố gắng cười:
"C-Cô Lạc, chúng tôi... chúng tôi chỉ đùa thôi mà!"
Khương Diệp nhếch môi, tay khẽ gõ bút xuống bàn:
"Trò đùa... là khi nó gây hậu quả."
Từng bí mật bị phơi bày: gian lận, đạo ý tưởng, dựa vào gia tộc. Tiểu thư đỏ mặt, thiếu gia tái mét, không dám nói một lời. Khương Diệp bước giữa lớp, từng bước chân uy nghi, khiến không ai dám động cử chỉ chống đối.
Hệ thống vang lên trong đầu cô, giọng gần như hoảng loạn:
"Ký chủ! Nhiệm vụ lệch kịch bản! Hãy ép nữ chính thất bại ngay!"
Khương Diệp bật cười, lạnh lùng:
"Ngươi cứ ép đi. Từ giờ, luật chơi là của ta. Ai dám chống đối, sẽ tự hủy."
Không khí lớp học nặng nề. Các kẻ phản diện hiểu rằng không phải hệ thống hay kịch bản, mà chính cô mới là mối đe dọa. Ác Nữ Lạc Tinh Hà không chỉ thông minh, mà còn tàn nhẫn đến mức ai dám chống lại đều bị dằn mặt cực gắt, danh dự và quyền lực đều bị phơi bày trước cả lớp.
Khương Diệp quay sang Bạch Lộ, nụ cười lạnh lùng vẫn nở trên môi:
"Cô thấy chưa? Ta không cần hạ nhục cô, nhưng những kẻ giả tạo sẽ tự lộ bản chất. Học đường này, chỉ những kẻ xứng đáng mới tồn tại."
Bạch Lộ run rẩy, cảm giác lần này nữ chính không còn là trung tâm của kịch bản, mà là một con tốt trên bàn cờ quyền lực của Ác Nữ.
Khương Diệp đứng ở giữa sân trường, ánh nắng chiếu rọi mái tóc đen dài, khiến dáng vẻ của cô vừa uy nghiêm vừa nguy hiểm. Cô nhìn quanh, từng ánh mắt đều tập trung vào mình. Học sinh thì thầm, một vài tiểu thư cố che giấu vẻ lo lắng, trong khi thiếu gia kiêu căng đỏ mặt, nhận ra quyền lực tuyệt đối của Ác Nữ nhà họ Lạc.
"Những kẻ dám phản bội, đứng lại," Khương Diệp giọng lạnh như băng, khiến không khí xung quanh gần như đóng băng. Những học sinh trung thành tụ tập phía sau, sẵn sàng thực hiện mệnh lệnh.
Một tiểu thư giàu có, cặp mắt đầy mưu mô, bước ra: "Cô... cô không thể ép chúng tôi theo cô được!"
Khương Diệp bước tới, chỉ cần một bước đã khiến khoảng cách giữa họ chỉ còn vài mét. Ánh mắt cô nhìn thấu từng ý nghĩ xấu xa: "Ép? Ta không cần ép. Chỉ cần một sai lầm, tất cả bí mật sẽ phơi bày, và cô sẽ mất tất cả."
Cô ra hiệu cho nhóm cánh hẩu: từ túi áo, họ rút ra những tấm hồ sơ đã chuẩn bị từ hôm trước. Từng chi tiết gian lận, dựa vào quyền lực gia tộc, đạo ý tưởng, tất cả đều được liệt kê, phơi bày trước toàn trường. Tiểu thư đỏ mặt, cắn môi, không dám phản ứng.
Khương Diệp bước chậm, từng bước chân vang lên như nhịp trống quyền lực, giọng lạnh:
"Các cô nghĩ rằng có thể qua mặt Ác Nữ sao? Học đường này là của ta. Ai dám chống, sẽ tự hủy, không một cơ hội quay đầu."
Tiểu thư cố cãi, nhưng Khương Diệp nhướng mày, ánh mắt sắc bén như dao cắt:
"Đừng thử thách sự kiên nhẫn của ta."
Trong nháy mắt, mọi bí mật, mọi mưu mô bị phơi bày. Những kẻ từng dám chống đối cúi đầu, đỏ mặt, hoàn toàn bị dằn mặt. Không một lời thanh minh nào có thể cứu họ. Học sinh chứng kiến đều rùng mình, nhận ra rằng quyền lực của Lạc Tinh Hà không chỉ thông minh mà còn tàn nhẫn đến mức cực gắt.
Cô quay sang Bạch Lộ, nụ cười lạnh lùng vẫn nở trên môi:
"Cô thấy chưa? Đây là học đường, nơi chỉ những kẻ xứng đáng tồn tại. Còn ai dám phản bội, tự hủy là vừa."
Bạch Lộ run rẩy, hoàn toàn bất lực. Nữ chính nhận ra lần này, mọi kịch bản cũ đã tan thành mây khói. Ác Nữ Lạc Tinh Hà mới là người viết luật chơi.
Chiều xuống, Khương Diệp tụ họp nhóm cánh hẩu, triển khai chiến lược dài hạn. Cô phân chia quyền lực: ai là quân cờ tình báo, ai là chiến lược, ai trực tiếp xử lý các phe phản diện. Mỗi kế hoạch đều được tính toán chi tiết, không bỏ sót một sai lầm.
Một thiếu gia giàu có, từng coi thường cô, dám bước tới:
"Lạc Tinh Hà, quyền lực của cô chỉ là may mắn. Ta sẽ cho cô thấy... thế nào là thực lực thật sự!"
Khương Diệp nhếch môi, giọng trầm:
"Thực lực? Ta sẽ cho ngươi thấy, chống lại Ác Nữ... là tự sát."
Cảnh tượng xảy ra chỉ trong vài phút. Thông tin về thiếu gia được phơi bày trước toàn trường: gian lận, đạo ý tưởng, hợm hĩnh. Thiếu gia đỏ mặt, mặt tái nhợt, phải cúi đầu, không dám nói thêm một lời.
Mọi học sinh, mọi phe cánh đều chứng kiến. Họ hiểu rằng, Ác Nữ Lạc Tinh Hà không chỉ thông minh, quyền lực mà còn tàn nhẫn tới mức không một ai dám chống lại. Học đường Thịnh Hoa bây giờ đã có một thế lực không thể lay chuyển: một Ác Nữ ngoài tầm kiểm soát, vừa bá đạo vừa tàn nhẫn, viết lại mọi luật chơi.
Khương Diệp đứng trên ban công phòng học, nhìn toàn cảnh sân trường, gió thổi tung mái tóc. Nụ cười lạnh lùng tỏa ra, ánh mắt sắc bén:
"Học đường này, phe cánh này, nữ chính kia... tất cả sẽ phải học cách phục tùng ta. Và bất cứ kẻ nào dám chống, sẽ tự hủy."
Ác Nữ Lạc Tinh Hà vừa khẳng định quyền lực, vừa gieo rắc nỗi sợ vào toàn bộ học đường, khiến mọi mưu mô giả tạo phải sụp đổ.
Khương Diệp đứng trên ban công tầng cao nhất của tòa học đường, gió chiều thổi tung mái tóc đen dài, ánh mắt cô lạnh lùng quét khắp sân trường. Học sinh tụ tập, sững sờ trước cảnh tượng Ác Nữ đã dồn tất cả quyền lực vào một thế lực riêng, một thế lực không ai dám chống lại.
Các phe cánh giả tạo, những tiểu thư và thiếu gia từng dám chống đối, đứng im sợ hãi. Bí mật, gian lận, mưu mô của họ đã bị phơi bày trước cả trường, danh dự và uy tín bị xé nát. Chỉ cần một cái nhếch môi của Khương Diệp, bất cứ ai cũng có thể bị dập tắt ngay lập tức.
"Các cô nghĩ rằng mình vẫn còn cơ hội sao?" cô nói, giọng trầm mà lạnh lùng, vang vọng khắp sân trường. "Học đường này bây giờ là của Ác Nữ nhà họ Lạc. Ai dám chống đối... sẽ tự hủy."
Một tiểu thư nghênh ngang, mặt đầy mưu mô, bước ra thách thức:
"Cô không thể kiểm soát tất cả chúng tôi đâu!"
Khương Diệp bước tới, mỗi bước chân như đánh dấu uy quyền. Một ánh mắt lạnh, một nụ cười tàn nhẫn, là đủ để tiểu thư cứng người. Ác Nữ nâng tay, chỉ vào tên tiểu thư:
"Ta sẽ cho cô thấy, chống lại ta... là tự sát."
Trong vài phút, mọi bí mật về tiểu thư này được Khương Diệp phơi bày trước toàn trường: gian lận bài tập, đạo ý tưởng, dựa vào quyền lực gia tộc, những lời nói xảo trá và âm mưu đen tối. Tiểu thư đỏ mặt, mặt tái mét, phải cúi đầu, không dám mở miệng. Cả trường im lặng, không ai dám thở mạnh.
Khương Diệp quay sang nhóm cánh hẩu trung thành, giọng lạnh lùng:
"Hãy đảm bảo tất cả phe cánh giả tạo đều biết: chống Ác Nữ, sẽ không còn đường lui. Ai muốn sống, hãy phục tùng."
Bạch Lộ đứng gần đó, vẫn váy trắng tinh khiết, ánh mắt vừa lo lắng vừa sợ hãi. Cô định tiến tới, nhưng Khương Diệp chỉ nhấc tay, ánh mắt sắc bén như dao:
"Cô đứng lại! Một bước sai, tất cả sẽ sụp đổ. Học đường này không dành cho những kẻ yếu đuối."
Bạch Lộ run rẩy, nhận ra lần này nữ chính hoàn toàn không còn là trung tâm kịch bản. Lạc Tinh Hà mới là Ác Nữ thật sự, quyền lực tuyệt đối, không ai có thể thay thế hay kiểm soát.
Chiều xuống, Khương Diệp triệu tập toàn bộ phe cánh trung thành vào phòng học lớn. Cô phân quyền lực: tình báo, chiến lược, xử lý kẻ phản diện. Mọi kế hoạch được tính toán tỉ mỉ, không bỏ sót sai lầm. Ai không hoàn thành, sẽ bị dằn mặt, danh dự và tương lai bị hủy hoại.
Một thiếu gia kiêu căng bước ra, cố gắng chống lại:
"Cô Lạc, quyền lực của cô chỉ là may mắn, không thể kéo dài lâu!"
Khương Diệp nhếch môi, giọng trầm mà uy nghi:
"May mắn? Không, đây là quyền lực. Ai dám chống, sẽ tự hủy. Hãy xem và học cách sợ hãi đi."
Cảnh tượng tiếp theo diễn ra chỉ trong vài phút. Tất cả thông tin về thiếu gia được phơi bày: gian lận, hợm hĩnh, âm mưu thâm độc. Anh ta đỏ mặt, mặt tái mét, cúi đầu hoàn toàn khuất phục. Học sinh xung quanh chứng kiến, nhận ra Ác Nữ Lạc Tinh Hà không chỉ quyền lực mà còn tàn nhẫn cực gắt, không một ai dám chống lại.
Khương Diệp đứng trên ban công phòng học, nhìn toàn cảnh sân trường. Gió thổi tung mái tóc, nụ cười lạnh lùng tỏa ra, ánh mắt sắc bén:
"Học đường này, phe cánh này, nữ chính kia... tất cả sẽ học cách phục tùng ta. Ai dám chống, tự hủy. Và từ giờ, Ác Nữ nhà họ Lạc sẽ viết luật chơi mới."
Toàn bộ học đường Thịnh Hoa hiểu rằng: Ác Nữ Lạc Tinh Hà đã thống nhất quyền lực, mọi kẻ phản bội, phe cánh giả tạo, nữ chính, thiếu gia kiêu căng... đều phải khuất phục trước cô. Một thế lực không ai có thể lay chuyển vừa được sinh ra, và Khương Diệp đứng ở đỉnh cao, vừa bá đạo vừa tàn nhẫn, là Ác Nữ ngoài tầm kiểm soát.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro