Chương 5: Hậu quả và nhiệm vụ tiếp theo
Đức An lê từng bước nặng nề ra khỏi tòa nhà văn phòng, ôm chặt cái túi bắp rang bơ trong tay như thể đó là một vật chứng của tội lỗi. Gió đêm mát lạnh thổi vào mặt, nhưng không thể làm dịu đi sự nóng bừng trên gương mặt anh. Mùi bơ thơm lừng của bắp rang bơ, đáng lẽ phải là một mùi hương dễ chịu, giờ lại trở thành một lời nhắc nhở không thể nào khó chịu hơn về sự kiện vừa xảy ra. Anh cảm thấy như mình đang mang trên lưng không phải một chiếc túi, mà là gánh nặng của sự xấu hổ và một sự thật không thể tin nổi.
Anh về đến căn hộ nhỏ của mình. Căn phòng yên tĩnh, sạch sẽ, không có lấy một tiếng động. Đây là nơi trú ẩn của anh, nơi anh có thể trốn tránh mọi ồn ào và sự chú ý. Nhưng tối nay, ngay cả sự yên tĩnh này cũng trở nên đáng sợ. Anh đặt chiếc túi bắp rang bơ lên bàn, ngồi xuống sofa, và nhìn chằm chằm vào nó. Dòng chữ in trên vỏ túi rõ mồn một: "Hãng Bắp Rang Bơ Vũ Trụ", một thương hiệu mà anh chưa từng nghe thấy. Anh nhón một hạt bỏng ngô, nếm thử. Nó giòn, ngọt và béo ngậy một cách kỳ lạ. Nhưng anh không thể thưởng thức nó. Nó là bằng chứng. Bằng chứng sống động nhất cho thấy cuộc đời anh đã hoàn toàn đi chệch hướng.
An lấy điện thoại ra, lướt qua các ứng dụng. Mạng xã hội của anh vẫn bình thường, không có gì thay đổi. Anh thở phào nhẹ nhõm. Dù sao thì, chỉ cần mọi chuyện chỉ dừng lại ở công ty, anh vẫn có thể sống một cuộc đời "ẩn danh" trong thế giới ảo.
"Ồ, Ký chủ đang suy nghĩ rồi! Rất tốt! Ký chủ nên biết, Hệ thống luôn muốn Ký chủ phát triển!" Giọng nói tưng tửng của Hệ thống lại vang lên, đột ngột như mọi khi.
Đức An giật mình. Anh không cần phát triển. Anh chỉ muốn mọi thứ trở lại như cũ.
"Ngươi muốn gì ở ta?" anh gằn giọng, "Ta đã làm theo lời ngươi! Giờ thì để ta yên!"
"Không được, Ký chủ! Nhiệm vụ là bất tận! Mục tiêu của chúng ta là trở thành 'Người Hài Hước Nhất Thế Giới'!" Hệ thống vui vẻ nói. "Và nhiệm vụ tiếp theo của Ký chủ sẽ giúp chúng ta tiến một bước gần hơn đến mục tiêu đó!"
Một thông báo mới hiện ra trên màn hình điện thoại của An: "Nhiệm vụ: Hãy tham gia trào lưu 'biến hình' trên TikTok, nhưng phải biến từ một 'hot boy' thành một 'thảm họa thời trang'! Mức độ tấu hài sẽ được đánh giá qua số lượt 'haha' và 'dislike' trên mạng xã hội! Hạn chót: 24 giờ!"
Đức An cảm thấy một cơn hoảng loạn lớn hơn bao giờ hết. TikTok? Trào lưu "biến hình"? Thảm họa thời trang? Anh, một con mọt sách, một người sống tách biệt với thế giới ảo, phải làm những thứ này? Sống để chết, chết để nổi tiếng hay sao?
"Không! Ta sẽ không làm đâu! Ngươi biến đi!" An hét lên, ném điện thoại xuống sofa.
"Nếu không hoàn thành, Ký chủ sẽ bị trừ 1000 điểm 'tự tin' và sẽ nhận một quả sầu riêng thối trong 3 giây. Đếm ngược... 3... 2..."
"Khoan! Khoan đã!" An hét lên. Anh không thể tin được. Sầu riêng thối? Mùi của nó đã là một cực hình rồi, huống chi là một quả sầu riêng thối nát. Anh thà làm thảm họa thời trang còn hơn phải ngửi mùi đó trong căn hộ của mình.
Hệ thống ngừng lại, giọng nói có vẻ vui vẻ hơn. "Ký chủ đã hiểu vấn đề rồi nhỉ? Nào, hãy bắt đầu thôi! Thời trang là niềm đam mê mà!"
Đức An cảm thấy một sự nhục nhã vô hình đang bao trùm lấy mình. Anh lê lết vào phòng ngủ, lục tung tủ quần áo, nhìn vào gương với một vẻ mặt vô cùng bất lực. Cuộc đời anh, từ một kỹ sư IT hướng nội, giờ đã biến thành một diễn viên hài miễn phí cho một Hệ thống vô hình. Anh mở tủ, và lấy ra những bộ quần áo mà anh đã mua nhưng chưa bao giờ mặc: một chiếc áo thun ba lỗ bị giãn, một chiếc quần jean rách tả tơi một cách vô duyên, và một chiếc mũ lưỡi trai cũ mèm.
Anh đặt điện thoại lên bàn, bật chế độ quay video. Ban đầu, anh cố gắng tạo ra những biểu cảm "cool ngầu" như các hotboy trên mạng. Anh vuốt tóc, nheo mắt, và cố gắng nở một nụ cười nửa miệng. Trông anh chẳng khác gì một thằng ngốc đang cố diễn. Sau đó, anh bắt đầu "biến hình". Anh kéo chiếc áo thun ba lỗ lệch một bên, để lộ bờ vai gầy gò. Anh xoay chiếc mũ lưỡi trai ngược lại, và đeo một chiếc kính râm cũ. Cuối cùng, anh cố gắng làm một vài động tác nhảy nhót ngớ ngẩn, trông như một con rối bị đứt dây.
Sau khi đoạn clip "biến hình" kết thúc, anh nhìn lại. Anh không thể nhận ra chính mình trong đó. Hình ảnh của một kỹ sư IT nghiêm túc đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một kẻ ngốc đang cố gắng làm trò hề. Anh cảm thấy buồn nôn, nhưng không còn cách nào khác.
Với một tiếng thở dài, An đăng video lên TikTok. Anh biết, cuộc đời anh đã bước sang một trang mới, mà anh không hề mong muốn. Anh nhìn vào số lượt xem đang tăng dần, và anh biết, ngày mai, cả thế giới sẽ biết đến anh, không phải là một kỹ sư tài giỏi, mà là một "thảm họa" chính hiệu.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro