Chap 13
Lâm Kha xuất hiện trên trang bìa tạp chí với nụ cười hoàn hảo.
Bức ảnh được chụp tại buổi thử váy cưới của cô ấy — một chiếc váy trắng tinh khôi, ôm trọn vóc dáng thanh thoát, toát lên vẻ đẹp của một cô dâu sắp cưới.
Dòng tiêu đề nổi bật trên trang báo:
"Lý Hi Thừa và Lâm Kha – Đám cưới thế kỷ của làng giải trí!"
Thẩm Tại Luân nhìn chằm chằm vào tờ báo đặt trên bàn.
Ngón tay cậu khẽ siết lại.
Cảm giác chua xót lan dần trong lồng ngực.
Lâm Kha.
Người phụ nữ hoàn hảo bên cạnh Lý Hi Thừa.
Không chỉ xinh đẹp, tài năng mà còn thông minh, dịu dàng.
Cô ấy không giống cậu — một kẻ luôn lạc lối giữa tình yêu và sự nghiệp, không có lấy một điểm tựa vững chắc.
Một tiếng gõ cửa vang lên, kéo cậu khỏi dòng suy nghĩ.
Quản lý bước vào, trên tay cầm một tấm thiệp cưới tinh xảo.
“Là thiệp mời của Lý Hi Thừa.”
Cậu lặng người.
Sau đó, chậm rãi đưa tay nhận lấy.
Thiệp mời màu trắng, viền ánh bạc.
Tên của Lý Hi Thừa và Lâm Kha được in bằng nét chữ tinh tế.
Ngày tổ chức — không còn xa.
Thẩm Tại Luân bật cười khẽ.
Một nụ cười nhạt nhòa đến mức ngay cả cậu cũng không cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Buổi tối, đoàn phim tổ chức một bữa tiệc nhỏ sau cảnh quay mệt mỏi.
Mọi người vui vẻ uống rượu, nói cười.
Chỉ có cậu là lặng lẽ đứng bên cửa sổ, ánh mắt vô định nhìn ra ngoài màn đêm.
“Cậu đang trốn đấy à?”
Một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng.
Cậu quay lại.
Lâm Kha đứng đó, cầm một ly rượu vang, ánh mắt đầy ẩn ý.
Cậu không ngờ cô ấy lại có mặt ở đây.
“Tại sao tôi phải trốn?” Cậu nhàn nhạt đáp.
Lâm Kha nhấp một ngụm rượu, chậm rãi bước đến gần cậu.
Ánh đèn phản chiếu lên gương mặt cô ấy, đẹp đẽ như một bức tượng điêu khắc hoàn mỹ.
Cô nhìn cậu một lúc, rồi chợt cười khẽ.
“Cậu yêu anh ấy, đúng không?”
Thẩm Tại Luân sững người.
Đôi mắt cậu hơi dao động.
Nhưng rồi, rất nhanh, cậu lấy lại vẻ bình tĩnh.
“Cô đang nói gì vậy?”
“Cậu hiểu mà.” Lâm Kha nghiêng đầu, ánh mắt sắc bén như có thể nhìn thấu tất cả.
“Cậu yêu Lý Hi Thừa.”
Một khoảng lặng bao trùm giữa hai người.
Thẩm Tại Luân không phủ nhận.
Cậu chỉ bật cười.
“Vậy thì sao?”
“Vậy thì đáng tiếc.” Lâm Kha đặt ly rượu xuống, giọng nói nhẹ như gió thoảng.
“Anh ấy sắp cưới tôi rồi.”
Một câu nói đơn giản, nhưng như một nhát dao cứa vào tim cậu.
Cậu nhìn cô ấy — người phụ nữ hoàn hảo mà Lý Hi Thừa sắp cưới.
Và rồi, cậu chợt nhận ra
Trong câu chuyện này, cậu mãi mãi chỉ là kẻ ngoài lề.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro