˚ʚ🧸ɞ˚ The bear between us 🧸ིྀ ⊹ ࣪ ˖

Căn phòng sáng dịu trong ánh nắng chiều len qua rèm cửa. Mùi gỗ mới vẫn còn vương lại từ chiếc tủ sách Heeseung vừa lắp xong hôm qua. Trên giường, một chú gấu bông trắng khổng lồ đang ngồi chễm chệ, vòng tay xòe ra như thể đợi ai đó đến ôm.
Jake kéo vali bước vào, làn tóc nâu lòa xòa trước trán lấp lánh ánh mặt trời. Em nhìn quanh căn phòng mới, nhưng thứ đầu tiên đập vào mắt lại chính là chú gấu bông.

“Ủa... cái này là sao?” Em quay đầu nhìn anh.
Heeseung đang đứng ở ngưỡng cửa, tay đút túi quần, nhún vai:
“Anh không thể luôn ở nhà được, nên nếu em thấy cô đơn thì ôm nó.”
Jake cười nhẹ:
“Ừm, dễ thương thật. Nhưng nó không phải anh.”
Heeseung không trả lời, chỉ nghiêng đầu, đôi mắt giấu điều gì đó phía sau lớp tóc mái ẩm ướt vì mồ hôi. Anh vừa đi đá bóng với bạn về, chưa kịp tắm. Vẫn giữ thói quen lặng lẽ như trước, chỉ khác là lần này, anh không tránh né Jake nữa.

Cả hai đã từng yêu nhau. Rồi xa nhau. Rồi yêu lại. Mọi thứ không bao giờ suôn sẻ, nhưng em vẫn chọn quay về. Bởi vì ở bên Heeseung, Jake luôn cảm thấy như đang sống trong một khung hình ấm áp, dù không phải lúc nào cũng rõ ràng.

Jake đặt vali xuống, vẫn không rời mắt khỏi chú gấu bông to gấp đôi mình đang ngồi giữa giường. Lông trắng mềm mịn, mũi đen tròn, ánh mắt vô tri mà dịu dàng. Một kiểu dịu dàng không phải của người, càng không phải là Heeseung.
“Gấu bông này anh mua bao giờ thế?”
Heeseung đáp bằng giọng đều đều, có phần khô khốc, như thể đã chuẩn bị sẵn lời thoại:
“Hôm qua. Thấy nó giống thứ em sẽ thích.”
Jake bật cười khẽ.
“Em thích gấu bông... nhưng em đâu đến đây để ôm nó.”
Heeseung ngước lên nhìn em. Ánh mắt anh vẫn vậy, lúc nào cũng như nhìn xuyên qua, không rõ là dịu dàng hay xa cách. Nhưng lần này, anh im lặng hơi lâu hơn thường lệ. Rồi mới chậm rãi nói:
“Anh không chắc... liệu em có còn thích ôm anh nữa hay không.”
Jake sững lại.

Căn phòng bỗng chốc yên lặng đến mức có thể nghe rõ tiếng tách nhỏ của máy điều hòa. Gió bên ngoài lướt qua khe cửa sổ, khiến rèm cửa lay động nhè nhẹ.
“Anh đang nói gì vậy?” Jake hỏi, khẽ nhíu mày.
“Lần trước em đi... không hề báo trước. Cũng chẳng để lại gì ngoài một dòng tin nhắn.”
Jake cắn môi, ánh mắt lạc đi.
“Lúc đó em cần thời gian...”
“Và anh không thể là nơi em cần.” Heeseung cắt lời. Không trách móc. Chỉ là một sự thật, trần trụi, và buồn.

Jake ngồi xuống mép giường, ôm lấy chú gấu bông như một phản xạ, rồi nhận ra điều đó làm mình có vẻ... ngốc nghếch. Em buông ra, để nó ngồi lại giữa hai người như một nhân chứng thầm lặng.
“Em về đây không phải để xin lỗi.” Jake nói, lần đầu tiên nhìn thẳng vào mắt Heeseung. “Cũng không phải vì cô đơn hay vì thiếu ai đó để ôm.”
“Vậy thì vì gì?”
“Vì em nhớ anh. Vì em vẫn muốn bắt đầu lại. Nhưng lần này... nếu anh không muốn, em sẽ không ép.”
Heeseung ngồi xuống bên cạnh. Tay anh khẽ chạm vào một bên tai chú gấu, rồi xoay nhẹ nó sang hướng khác, như thể không muốn nó nghe chuyện của hai người.
“Anh không giận em.”  Heeseung nói khẽ. “Chỉ là... anh sợ em lại đi.”
Jake mỉm cười. “Em cũng sợ.”
“Sợ gì?”
“Sợ... gấu bông anh mua sẽ giành mất chỗ trên giường.”
Heeseung bật cười. Lần đầu tiên kể từ khi em quay lại, nụ cười ấy mới thật sự chạm được vào Jake - không phòng bị, không châm chọc.
“Vậy thì...” anh kéo chú gấu ra, đặt nó xuống sàn nhà một cách nhẹ nhàng. “Chúng ta để nó canh cửa.”
Jake khẽ dịch người tới, đầu tựa lên vai anh.
“Gấu bông không thể thay anh,” em thì thầm. “Dù nó có trắng hơn, mềm hơn, ngoan hơn... nó vẫn không phải là người em muốn được ôm lúc ngủ.”
Heeseung nghiêng đầu, chạm trán vào trán Jake.
“Anh không trắng, cũng không ngoan đâu,” anh nói. “Mà còn hay ghen.”
Jake mỉm cười nghịch ngợm:
“Thì em mới quay về, để trấn an cái người hay ghen đó.”
Giây phút ấy, họ không cần nói gì thêm. Chỉ cần hơi ấm len qua lớp vải áo, nhịp thở hòa nhịp, và đôi mắt đã thôi tránh né. Chú gấu bông vẫn ngồi gác cửa lặng lẽ, giữa một thế giới nhỏ mà hai người họ đang từng bước xây lại.








-------------------------------------------------------------












Hê hê, tui chỉ tình cờ nghĩ ra khi nhìn vô tấm polaroid heejake đó thui..=)))
Nói thật vẫn mê Hee tóc đó nha. Cháy quá trờiiii✨️😔😭🫦💋🔥🔥🔥

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro