Tác giả: Áo bông của DuThể loại: nam x nam, song tính, cao H, EQ thấp công x song tính damdang dụ thụ, bối cảnh kí túc xá, sinh tửTình trạng: Hoàn thành. Giới thiệu truyện: Thời Hạo vô tình phát hiện bí mật của đứa bạn cùng phòng thanh cao lạnh lùng. Vốn hắn đã cố quên đi, nhưng cậu chàng kia lại cứ lơ đễnh để lộ thân thể trước mặt hắn. Hắn vừa trộm nhìn lại vừa áy náy tự trách, không biết nên làm sao cho phải đây nữa...Dò mìn: 1. Truyện tự viết.2. Có cốt truyện nhưng mà tag CAO H SONG TÍNH nên logic không đáng kể!3. Tình tiết truyện hư cấu, đề nghị đừng làm theo! Đọc truyện văn minh, tuy vứt não nhưng phải tỉnh táo!4. Có dùng từ thô tuk.…
Tác phẩm: Tan làm đến văn phòng của tôiTác giả: An Thứ Cam NhiNhân vật chính: Giang Thự x Quý Liên TinhThể loại: Hiện đại, đô thị tình duyên, gương vỡ lại lành, nghiệp giới tinh anhBản QT: RubyRuan_69Edit: phuong_bchiiMột câu giới thiệu: Sếp mỗi ngày cầu tôi về nhà…
(*) Khí hậu: Hoàng hậu bị vứt bỏ.Edit: KimnganLu8Convert: nguyetly_acc1Thể loại: song trọng sinh, cung đấuNội dung: Tô Dư trọng sinh thông qua một đoạn ngắn mộng cảnh mà biết được tương lai của mình trở thành cái dạng gì: Mất đi hậu vị thuộc về mình, trở thành nữ nhân hoàng đế chán ghét. Nhưng nàng lại chưa từng nghĩ đến có một ngày hoàng đế cũng trọng sinh.Đây là câu chuyện về một hối hận hoàng đế cùng một khí hậu đã hết hi vọng.Nhân vật chính: Tô Dư, Hạ Lan Tử HànhPhối hợp diễn: Đậu Oản, Diệp Cảnh Thu,...Lưu ý: Nữ chính trọng sinh từ nhỏ nhưng không biết mình được trọng sinh, nàng không nhớ gì về kiếp trước nhưng thỉnh thoảng vẫn mơ thấy những giấc mộng mơ hồ về nó. Tuy nhiên sau này sẽ khác....Nam chính trọng sinh về thời điểm hắn làm vua hai năm, bắt đầu quá trình đền bù nữ chính từ đây....…
Cuộc sống của Lăng Từ Nhật xoay quanh những câu chuyện về cuộc sống, những cung bậc học trò cũng như là về ... tình yêu...- Này nhóc!- Gì đấy?- Gọi là anh cái nào!- Ông chỉ hơn tôi nửa năm thôi. Muốn tôi gọi là anh thì... đợi đến khi ông là người yêu tôi thì hẳn nói! Dương Khánh Nam nhìn Lăng Từ Nhật, nheo nheo mày, cười nham hiểm...- Được rồi, là do nhóc nói đấy nhé!..._MeoQuy_…
Tên truyện: Chó Ngáp Phải Ruồi - 歪打正着glTác giả: Nam Mệnh Vũ - 南命羽(tên mới của tác giả là Liễu Tự Hàn - 柳自寒, tuy nhiên mình sử dụng tên cũ để mọi người cảm thấy quen thuộc)Editor: Yu BiThể loại: GL hiện đại, chậm nhiệt, tình hữu độc chung.Tình trạng bản raw: 69 chương hoàn.Tình trạng edit: Hoàn.…
Trước đây mình post QT, giờ đọc lại thấy thích nên mình sẽ edit/beta lại thuần Việt cho dễ đọc. Truyện post từ 2018, 2024 mới edit/beta, nên ai đọc được xem như hữu duyên 😅Thể loại: Bách Hợp, Cải Trang Giả Dạng, Cổ Đại, Cung Đình Hầu Tước, Điền Văn, Hài Hước, Xuyên KhôngNhân vật chính: Diêu Hỉ, Vạn Tất.Thái Hậu: Phúc hắc, hay ghen, chiếm hữu cao, thích não bổDiêu Hỉ: ngơ ngơ, chịu trách nhiệm làm thái hậu vui là chính. =))))…
★ Tên gốc: QUÝ PHI BẰNG PHUN TÀO THỰC LỰC THƯỢNG VỊ. ★Tác giả: Hoa Nhật Phi. ★Tổng số chương: 181.★Trạng thái bản gốc: đã hoàn.★Conver: Lovely Day★Edit: Tái Thế Tương Phùng •Nghe đồn đương kim Bệ hạ giết cha giết huynh, là bạo quân giết người không chớp mắt, người người e ngại. Rốt cục, ngay cả trời cũng dung không được hắn!Một đêm dông tố, Hoàng đế giục ngựa ra khỏi thành, bất hạnh bị sét đánh trúng, chưa hết đâu. Sau khi tỉnh lại, đột nhiên thêm một kỹ năng 'Có thể nghe thấy tiếng lòng Quý phi'. Quý phi tự xưng đối với mình tình căn thâm chủng, trong bụng câu đầu tiên khi nhìn thấy hắn lại chính là: Cẩu hoàng đế!Vì lẽ đó, tình yêu của Quý phi sẽ biến mất đúng không?•Nội dung nhãn hiệu: Tình hữu độc chung, hoan hỉ oan gia, xuyên qua thời không.•Một câu giới thiệu vắn tắt: Vì lẽ đó tình yêu của Quý phi sẽ biến mất, đúng không?•Tên chương do editor đặt.★Văn án của editor:✿Vài ngày sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Vì sao trẫm nghe được lời ngươi nói mà những người khác lại không nghe được? Đích thị là yêu quái!"*xách kiếm lên chém lấy chém để*✿Hơn nửa năm sau khi bị sét đánh...Bạo quân: "Nàng trốn đi đâu ta cũng tìm ra hết, cứ tùy tiện chọn một chỗ là được."Sủng phi: [ ta đi nhà xí, đi theo không? ]Bạo quân cười mỉm:"Nàng đi nhà xí ta cũng theo."Sủng phi xanh mặt:[ đậu má mình chỉ nghĩ thôi chứ có nói ra miệng đâu? Sao con chó này biết được. Đích thị là yêu quái. ]*xách cái quần chạy tám hướng*…