thợ tự viết
Ánh nguyệt hão huyền trên hồ.
Tử liên đơn độc giữa sông Nam.
Y tựa mặt trăng trên cao tỏa sáng .
Giữa trời đêm đánh tan màu u tối
Ta đây đóa liên nơi bùn đất tối tăm.
Thân đầy vết nhơ vạn lần khinh bạc.
Y thiên ta địa chẳng thể chạm đến nhau.
Khoảng cách đôi ta càng thêm xa vời.
Tử liên mãi chỉ thể nhìn ngắm trăng.
Nguyệt trên cao không thể bị vấy bẩn.
Danh phu phu nghịch thiên đảo địa.
Phận gia chủ ngàn đời một tông.
Duyên nợ này chẳng thể có.
Tình cảm này chỉ mình ta cất giữ.
Hẹn người kiếp sau phận may nên một đôi!
_________________
Cái này thật là do tui đg học NV bài Đây thôn vĩ dạ nên tự nhiên nghĩ ra ln.😁😁😁
Phía trên là tui dùng tâm tư của A Trừng nha
( nếu ai múôn có thêm tâm tư của Lam Đại thì cm nha 😘😘😘)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro