[LiChaeng] Cô Bác Sĩ Và Tên Lưu Manh May Mắn
Tác giả: Giảo Xuân Bính.TRUYỆN COVER.…
Tác giả: Giảo Xuân Bính.TRUYỆN COVER.…
# Tô Yên thần cách .....rớt. #Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo mặt mày lệ khí:"Em chỉ có thể thích một người là ta."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Nàng nói sẽ ở bên ta cả đời."Tà mị ảnh đế mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây để anh hôn hôn."Tô Yên rối rắm, cô chỉ là muốn tìm về thần cách của mình mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? .....nhìn nam nhân trước mặt tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại miệng, được được được, đều là vì anh, thích nhất anh!Nam chủ tay toàn là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã nói, sẽ lưu tại bên cạnh ta, vĩnh viễn sẽ không rời đi."Tô Yên nhẹ nói:"Được được được, đều nghe anh, em mang anh đi rửa sạch tay trước, đừng dọa người khác được không??"…
"Hoa anh đào - loài hoa của mùa xuân, tượng trưng cho một tình yêu vĩnh cửu. Hoa anh đào - loài hoa tưởng chừng như mỏng manh nhưng lại rất mạnh mẽ. Hoa anh đào chỉ nở theo mùa.. Nhưng lại làm ngươi ta vấn vương cả cuộc đời. Nhà Uchiha - một căn nhà lạnh lẽo bị bỏ quên ... Có một cây hoa anh đào luôn nở vào mùa xuân, rực rỡ dưới ánh trăng như đang chời đợi một ai đó..." - Một câu chuyện được viết theo trí tưởng tượng của mình, về những khoảnh khắc mà trong manga và anime rất nhiều fan của Sasusaku mong muốn thấy được. WARNING ❗️❗️❗️❗️: Những chap đầu mình chú trọng miêu tả nội tâm nv. Nên hãy đón chờ những điều bất ngờ và thú vị ở phía sau.. L…
Truyện repost để đọc offline ^~^.Vì lý do giới hạn chương nên mình đã làm tiếp 1 phần 2.Link:KHÔNG CÓ KIẾP SAU (Một hữu lai sinh)Tác giả: Nguyệt Hạ TangThể loại: ảo tưởng không gian, hoan hỉ oan gia, khoa học viễn tưởng, tương lai giá không, 1×1, HE..Nhân vật chính: Mục Căn, OliviaNhân vật phụ: Alpha, Sigma...Mần by Bi (p2t92.wordpress.com)Với sự giúp sức của bộ ba 3p QT, GG và Baidu Văn án: "Thế giới này tồn tại vì con --" (hay "Mọi việc xảy ra trong thế giới này đều vì con mà sinh ra") ---------------------------------- Điều thứ 1300: Người máy mất chủ nhân giám thị nên bị tiêu hủy ngay - [Ấn bản thứ 53 về Điều lệ Quản lý tổng hợp người máy giữa các hành tinh] "Nhiên liệu không đủ! Nhiên liệu không đủ!" "Mức độ hư hại của đuôi thuyền là 65%, hãy lập tức phái kỹ sư sửa chữa!" "Phi thuyền sắp bay khỏi khu vực thiên thạch, trước khi nhận được thông báo chính thức, xin các vị hành khách đừng tháo dây an toàn trên người, rất cám ơn sự hợp tác của quý vị." Ánh đèn trong khoang thuyền đã chuyển sang cảnh cáo đỏ biểu thị tình huống cực kỳ nguy hiểm, gay cấn hơn khi tiếng còi báo động, giọng nam máy móc và giọng nữ nhân loại êm tai đan xen nhau, cấu thành cảnh tượng hết sức hỗn loạn.…
Tên truyện: Kiếp Chồng ChungTác giả: Tiêu Dương (gautruckungfu)Thể loại: tự viết, thuần Việt, girls love, vợ lớn vợ nhỏ, ngọt.-----Truyện bối cảnh dao động tầm cỡ khoảng 1940 trở đi của miền Tây Nam Bộ Việt Nam, truyện tự viết tự đọc nên tiến độ ra chương rất chậm. Cảm phiền ai có lỡ đọc thì xin hay thông cảm, tác giả cũng có công việc riêng và những thứ khác nữa. Nhiều lúc đọc sẽ thấy mấy dòng tâm sự xàm láp của con tác giả để giải tỏa nỗi lòng😬 Nêu bạn có góp ý về truyện thì xin bạn hãy góp ý một cách nhẹ nhàng và lịch sự, tui chân thành đón nhận❤…
# Tô Yên thần cách .....rớt. #Hệ thống của cô nói, nếu muốn tìm đầy đủ hồn cách, phải thực hiện nguyện vọng của nam chủ.Kết quả là, cô bắt đầu bước trên con đường công lược nam chủ.Thiếu niên kiệt ngạo mặt mày lệ khí:"Em chỉ có thể thích một người là ta."Hoàng tử bệnh kiều ánh mắt sâu kín:"Nàng nói sẽ ở bên ta cả đời."Tà mị ảnh đế mắt đào hoa:"Tiểu Tô Yên, lại đây để anh hôn hôn."Tô Yên rối rắm, cô chỉ là muốn tìm về thần cách của mình mà thôi, như thế nào còn bị quấn lên? .....nhìn nam nhân trước mặt tầm mắt không thích hợp, lập tức sửa lại miệng, được được được, đều là vì anh, thích nhất anh!Nam chủ tay toàn là máu, từng bước tới gần, lẩm bẩm:"Em đã nói, sẽ lưu tại bên cạnh ta, vĩnh viễn sẽ không rời đi."Tô Yên nhẹ nói:"Được được được, đều nghe anh, em mang anh đi rửa sạch tay trước, đừng dọa người khác được không??"…
Tên edit: Đừng hòng dạy hư tôiTên Hán Việt: 别想带坏我 - Biệt tưởng đái phôi ngãTên cũ: Hệ thống trẻ em hư - 坏孩子系统Tác giả: 萝卜花兔子- La Bốc Hoa Thố Tử.Nguồn raw: Tấn Giang.Với sự giúp đỡ của QT, Dịch ngay, GG....cùng một số anh chị trang web phần mềm trai xinh gái đẹp khác.Thể loại: Vườn trường, Vả mặt, Ngọt ngào, Hệ thống, Chủ thụ, Hài hước bỏ não ra, 1vs1, HE, (chắc là chậm nhiệt).Tình trạng bản gốc: Xong.Tình trạng bản edit: Như tác giảEdit: Xoài chó điên (wattpad xoai_quyt, wordpress quytxoai)…
Tác giả: Gilivian (Gil)Văn án: Hạ Nhi - Một nữ sinh có tính cách trong ngoài bất nhất, ngoại hình đặc biệt xinh đẹp, mong ước duy nhất của cô là có một cuộc sống bình lặng, không muốn bất kì ai chú ý đến cô, làm một mỹ nhân yên tĩnh cửa nhỏ không bước cửa lớn không ra.Khương Tình - Cô gái nổi bật, cá tính, mọi lĩnh vực đều vô cùng hoàn mỹ, cô được ví như đám mây trên cao, cao đến không thể chạm, một nữ thần cao lãnh khí chất ôn nhuận như ngọc.Dung Lạc - Nữ nhân cường thế lại bá đạo, ngoại hình lãnh diễm thanh cao. Tính cách cổ quái, nguy hiểm lại quyến rũ đến chết người. Chuyện tình này sẽ thế nào?Khương Tình ôn nhu lại có một vẻ mặt hoàn toàn khác, lạnh lùng, thích kiểm soát mọi thứ, bá đạo, tính chiếm hữu cao, còn có chút... vô lại. Dung Lạc - Thông minh tuyệt đỉnh, tính cách ngang ngược càn rỡ, xem nữ nhân như trò đùa để mang lại cảm giác kích thích, lãnh đạm đến mức không xem trọng bất kì điều gì cho đến khi cô gái ấy xuất hiện. Tranh giành - Chiếm đoạt - Toan tínhBa cô gái, muôn vàn tính cách đan xen, nhưng một sợi dây ràng buộc họ lại với nhau.* Khương Tình vốn dĩ không hề thẳng. Chỉ là gặp Hạ Nhi mới biết mình cong thôi a ~~~ Mà cong một phát là thành "cường công" luôn.* Dung Lạc là một nữ nhân có tính cách cao ngạo, giỏi nhất là tính toán lòng người, hung tàn bạo ngược nhưng lại chỉ vì một người mà tình nguyện cúi đầu, quỳ gối. Cưng chiều hết mực. * Độc giả đọc cho mình xin tí động lực để tiếp tục viết truyện nhé!! Moahh moahh.…