Chương 2: No. 1

Nhà trọ nằm ở phía Tây thành phố, tương đối hoang vu hẻo lánh, lại cố tình lấy một cái tên đầy tính văn chương là Thanh Phong Uyển. Nhưng mà, thật sự rất hợp với tình hình. Những ngày lạnh lẽo, luôn có gió thổi vào quần áo. Cách đó không xa có vài ngọn núi, đỉnh khá cao, có đường quốc lộ, giữa sườn núi còn có mấy tòa biệt thự, người thường không thể đi lên, cũng chẳng biết nó hình dạng như thế nào.
Hạ Ức Huân ôm đống đồ đi đến dưới lầu, theo thói quen nhìn lên những ngọn núi xa xa, thấy một chiếc xe thể thao màu đen Maserati  chạy dọc theo con đường núi, hướng đến tòa biệt thự lao tới. Hạ Ức Huân lắc lắc đầu, phỏng chừng lại là người giàu nào đó lên biệt thự trên núi ở tạm.
“ Thần, cậu ở nơi này không phải là vì người con gái cậu nhờ tôi tra đó chứ? Nhưng đây cũng phong cách của cậu nha!” Âu Dương Thịnh khó hiểu.
“ Cậu thật rảnh?” Lạc Bắc Thần khống chế tay lái, mắt mang kính râm, đột nhiên xe lắc lư mạnh, suýt nữa đem  Âu Dương Thịnh ném ra khỏi xe.
Âu Dương Thịnh đang còn sợ hãi nắm chặt tay vịn, miễn cưỡng mà nghẹn ra một câu:” Ha ha, làm sao có thể, tôi bề bộn nhiều việc.” Nội tâm sụp đổ suy nghĩ : Lạc Bắc Thần sao cậu có thể một lời không nói mà như thế, thật là hù chết mình.
---Trong nhà trọ---
“Ba.” Hạ Ức Huân đặt đống đồ xuống đất, xoa xoa cánh tay có chút tê mỏi, đi về phòng, bổ nhào lên chiếc giường lớn mềm mại.
“ Ai, Lại không có việc, đầu năm nay sao mà khó tìm việc thế không biết! Lại còn bị sa thải những ba lần!” Hạ Ức Huân nằm bò trên giường, ôm con gấu đồ chơi không ngừng đánh vào nó, còn lầm bầm lầu bầu: Ta đánh, ta đánh, ta đánh chết ngươi! Không phải chỉ là phạm một chút sai lầm thôi sao, phát hỏa lớn như vậy, ta lại không thể làm mất lòng, cuối cùng thì vẫn sa thải tôi! Tức chết ta rồi! Một tuần đổi ba công việc, cuối cùng vẫn phải cuốn gói! Đây không phải là thể hiện rõ chỉnh ta đi.
Chẳng  biết qua bao lâu, Hạ Ức Huân phát tiết xong, nghĩ nghĩ, liền từ trên giường nhảy dựng lên, lấy điện thoại di động ra, nói:” Không được, mình nhất định phải tìm được việc, bằng không sẽ phải ngủ đầu đường!”
“A!” Hạ Ức Huân không nhịn được thét một tiếng chói tai, cô vô tình nhìn thấy mình còn một cuộc gọi nhỡ của công ty Tia Nắng Ban Mai! Điều chỉnh hô hấp một chút, phải bình tĩnh, bình tĩnh! Hạ Ức Huân vỗ vỗ hai gò má, cố gắng làm cho mình tỉnh táo lại. Lần này, không thể mắc sai lầm nữa! Đây chính là một cơ hội tốt, nhất định phải thành công.
Hạ Ức Huân gật gật đầu, tràn đầy tự tin. Ngay trong lúc cô định gọi lại, thì đột nhiên chuông điện thoại vang lên, là công ty Tia Nắng Ban Mai gọi tới.
“ Xin chào, xin hỏi cô là Hạ Ức Huân phải không? Tôi là người phụ trách bộ phận nhân sự của công ty Tia Nắng Ban Mai.”
“ Đúng vậy, tôi là Hạ Ức Huân. Xin hỏi có chuyện gì sao?”
“ Là như vậy, công ty chúng tôi có xem qua hồ sơ của cô và thông báo tuyển dụng cô là thư kí cho giám đốc điều hành của công ty chúng tôi. Ngày mai là cô có thể đến đi làm!”
“Thật vậy ư? Cảm ơn cô.”
“Không cần khách khí, đây là việc tôi phải làm, chúc cô may mắn! Ngày mai hẹn gặp cô ở công ty!”
“ Hẹn gặp lại vào ngày mai.”
Sau khi kết thúc cuộc gọi, Hạ Ức Huân ném điện thoại di động qua một bên, vui vẻ ôm gối lăn qua lăn lại ở trên giường. Thỉnh thoảng miệng lại hét lên vì phấn khích. Đột nhiên “ầm” một tiếng, cả Hạ Ức Huân cùng cái gối đều đồng loạt rơi xuống đất.” A u uy, cao hứng quá…” Hạ Ức Huân xoa xoa cái mông hơi đau của mình đứng dậy và nói: Ngày mai còn phải đi làm, đầu tiên là phải làm quen với chức vụ thư kí của tổng giám đốc, mình không muốn lại bị sa thải nữa!”
Cùng lúc đó, trong một phòng bao của quán bar Mị Ảnh, bóng đèn neon nhấp nháy.
“ Anh, nghe Thịnh nói, anh vì một cô gái mà chuyển đến chỗ khác.” Lạc Nam Tinh có chút mờ mịt không rõ nói:” Anh, anh không phải đã nói sẽ không bao giờ trở về sao? Chỉ là một người con gái mà thôi, đáng giá sao?”
“ Anh đã nói rồi, việc của anh không tới lượt em quản.” Lạc Bắc Thần giọng lạnh như băng.
Vả lại, vì cô, cho dù như thế nào cũng đáng! Bởi vì lần này, tôi nhất định sẽ không buông tay em. Lạc Bắc Thần nói trong lòng.
Lạc Bắc Thần đi ra khỏi phòng, xuyên qua đám người, đến cửa quán bar, khởi động chiếc Maserati, hướng về một phương nào đó đi tới.
Gió, thổi vào khuôn mặt tuấn mỹ cùng mái tóc ngắn của Lạc Bắc Thần, cũng dần dần thổi tắt sự tức giận không  thể giải thích của anh, cùng một số nếp nhăn khó phát hiện. Lúc này, khóe môi anh hơi gợi lên một độ cong mà chính anh cũng không phát hiện ra.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #hadudu