Ai Thấy Em Tôi
Em là hoa giữa những rừng lá biếc,
Hồn nhiên rạng ngời như buổi sớm tinh sương.
Từng bước nhỏ xinh em rảo chân trần,
Mụ độc ác kia ngồi bên hè ngóng ngó.
Tay em nhem màu đen đời tục,
Má em hồng vì cái nỗi đông sang.
Trời không thương cho thân em hao tàn,
Bởi em là con cừu non giữa bầy lang sói.
Em ăn rồi nhưng vẫn còn thấy đói,
Khát chẳng dám màng vì cho kịp đêm nay.
Pháo hoa nở rộ, ai cũng mừng tết đến sum vầy,
Dưới ánh đèn khuya, chân em nhịp từng bước.
Xe cộ mịt mù như đường tương lai phía trước,
Mẹ thương em, không nuôi nổi cơm em.
Thương mẹ hai lưng đi bán ướt mèm,
Em không thay áo vì tết nay không đủ tiền mua áo.
Thế rồi vẫn nghe tiếng rao như tiếng Sáo,
Sáo sang sông, bỏ con nước bơ vơ.
Bên kia tình yêu là dòng người chảy siết ơ thờ,
Tiếng xe hàng rít một hồi dài vô vọng...
Hôm nay em không phải đi bán giữa chợ,
Không nắng cháy da, không mưa lạnh buốt giá.
Không còn thèm món ngon, đồ chơi lạ,
Em ngủ rồi, đón hạnh phúc thiên thu...
Hiền Minh
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro