Mùa Đẹp

Xuân trôi cho hạ thêm hồng,
Ngồi ôm thế sự trong lòng nhói thương.
Một hôm dãi nắng dầm sương,
Trường đây bảng đó phượng còn thấy đâu ?

Bần thần lẩm bẩm vài câu,
Bầu ơi bí đã còn đâu chung giàn.
Hoa ơi chưa nở vội tàn,
Phấn ơi chưa viết sao tàng trắng bay.

Gió ơi sao lộng giấc nay,
Giật mình mở mắt tán cây xanh rì.
Đôi chân vẫn cứ lầm lì,
Đôi tay vẫn cứ cầm gì trong tay.

Trong tay trăm giấy bạc hay,
Trong tay cành trúc của ngày hôm qua.
Ta kia đâu phải mình ta,
Ta nay thôi đã mình ta thật rồi.

Còn đâu xúc cảm bồi hồi,
Còn đâu kẻ viết những ngòi bút xanh.
Còn đâu mấy kẻ đua tranh,
Còn đâu mấy kẻ ăn giành bát xôi.

Ganh tị với kẻ đơn côi,
Đâu rơi ngàn lệ vì thôi bạn bè.
Hôm nay không phải mùa hè,
Hôm nay là nghĩa của tình hôm qua.
                                           Hiền Minh

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #byhienminh