Sao Biết
Sao biết trời xanh là vô tận,
Nếu chẳng nhìn lên những ngôi sao.
Sao biết dòng sông dài bao trượng,
Nếu chẳng thả mình theo lá nào.
Sao biết lòng em nơi bến đổ,
Nếu chẳng nghe anh vẫy tay chào.
Sao biết bài thơ lời thượng phẩm,
Nếu hồn thi sĩ chẳng thanh cao.
Sao biết đời trôi là vô định,
Nếu chẳng đi qua một kiếp này.
Sao biết thời gian kia hữu hạn,
Nếu chẳng cúi đầu khóc ma chay.
Đêm ngày chia sẻ nhau mỗi việc,
Vòng người sao kịp vòng thiên quân.
Hàng cây xế bóng ta ngồi trước,
Ong thôi vờn bướm những tháng tuần...
Hiền Minh
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro