Tiền
Có tiền đâu cậy chi tiền,
Ba năm khó nhọc không duyên tới nhà.
Một ngày ngân chảy như hà,
Sao người tốt tánh trông ra rõ ràng.
Sang giàu nuôi cả họ hàng,
Chồng đi vợ đứng cả làng khoe danh.
Mái nhà với mái lều tranh,
Hiện kim không có để dành cho ai ?
Đời này sao lắm chông gai,
Trai đơn gái chiếc sao cai chữ tiền.
Ông Lộc ông bỏ muộn phiền,
Khấn xin ban phú cho liền chữ tâm.
Có tiền ngoan chớ lặng câm,
Ăn riêng giấu kĩ hung xâm mạng mòn.
Bao giờ con cháu hãy còn,
Văn đi với nghĩa cho tròn đạo nhân.
Hiền Minh
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro