Em nhỏ.


Chap này Đức Phúc bé tuỏi hơn Minh Hiếu nhoo.

Đức Phúc sinh ra trong gia đình nghèo khó mẹ mất sớm nên khi em còn nhỏ chẳng được như các bạn học khác, bé tí ti đã phải kiếm tiền nuôi bản thân nuôi gia đình. Nhiều lúc bị bệnh thì chẳng có tiền mua thuốc. Bố em, ông ta là một gã nghiện cờ bạc nặng nề nợ một số tiền khủng ở bên ngoài mà cả đời làm công việc bán thời gian như em có làm tới chết cũng không trả hết.

Đức Phúc lủi thủi đi làm công việc bán thời gian như thường lệ thì bố em điện cho em nghe giọng điệu vô cùng hoảng hốt lo sợ cái giọng đàn ông đó cứ run run lắp ba lắp bắp từng chữ , Đức Phúc bắt máy thì nghe tiếng thở dốc của ông ta hối thúc em về nhà mau.

" haz.. Ha.. Phúc ơi mày về đây tao.. Tao khó thở quá!.. "

Nghe giọng cha mình khó khăn nói qua điện thoại em nhỏ hoảng hốt chạy về không kịp xin quản lí nghỉ phép, suốt quá trình chạy em còn bị vấp té chân trầy rỉ cả máu nhưng vẫn đứng dậy chạy một mạch chả như chả có gì là đau cả . Về tới nhà Đức Phúc về tới nhà đứng trước cánh cửa bị phá tan tành hô hấp không kịp mà tiến vào.

Em nhìn thấy bố em quỳ gối trước một đám người , chắc lại đến đòi nợ rồi.. Nhưng có lẽ nặng hơn thì phải nhìn bọn hắn đánh gã cha em mặt mũi bầm tím sưng cả mắt kia kìa.

Bố em nhìn thấy em liền kéo em quỳ xuống trước mặt của một gã trai trẻ ngồi trước mặt giọng điệu run rẩy của ông ta cất lên khẩn thiết trước mặt gã trai trẻ đang phì phèo điếu thuốc kia.

" Đ.. Đây là con trai tôi.. Tôi sẽ bán nó.hãy..hãy gỡ nợ cho tôi! "_ ông ta dùng chất giọng khó nghe mà nghe thì khó chịu vô cùng hét lên

Đức Phúc nghe xong thì hoang mang vô cùng em ngơ ra tại chỗ bao nhiêu công sức ra đường làm ăn nuôi cái nhà này nuôi ông bố nghiện bạc ngày ngày bạo hành đánh đập dã man em bây giờ chỉ xứng để trả nợ? Không chỉ em mà những tên kia cũng đơ ra trước câu nói của cha em.

" Bán con hắn gỡ nợ, coi bộ tình phụ tử cũng thiêng liêng quá nhỉ "
 

Một tên trong số đó lên tiếng châm chọc gã cha tồi kia, ông ta chả dám nói gì chỉ biết nín thin thít, Đức Phúc im lặng bấy giờ cũng chịu lên tiếng.

" Cha, cha tại sao lại bán con chứ? Cha no- " _ chưa kịp nói xong câu một cú tát vả thẳng vào mặt em.

CHÁT

" Tao nuôi mày ăn học đã đến lúc mày phải báo hiếu cho tao rồi!! " _ ông ta hét lên nhìn cậu con trai bị cú tát của mình làm cho ngã khuỵu xuống cả đất.

Ăn học? .. Nực cười mà ông ta chả cho em được thứ gì chỉ có trận đòn roi và mắng nhiết vòi tiền. Ngồi xem một màn hồi nãy giờ, gã trai trẻ ngồi trong cái bóng tối đã che mặt khẽ lộ diện.

Hắn ta là Trần Minh Hiếu một ông trùm mafia chính hiệu . Hắn là kẻ phải khiến người đời nể sợ,gia thế khủng , công ty phát triển vững mạnh càng khiến hắn trở thành kẻ đứng đầu những công ty, tập đoàn lớn,...

hắn đích thân tới là vì cha em đã thua cược và mang nợ hắn một số tiền khủng kéo dài suốt 4 năm. Nên hắn đích thân tới đây xử lí gọn gẽ gã cha này.

" Tôi lấy thằng nhóc đó. " _ Minh Hiếu chỉ tay về phía em rồi lại liếc quá nhìn ông ta.

Em sợ rồi nước mắt tuông ra không ngừng vành mắt đỏ hoe níu lấy cánh ta người cha đang cuối gầm mặt cầu xin thảm thiết lấy một tình cha con , nhưng ông ta chả quan tâm hất tay em ra trừng mắt nhìn em.

" Cút Đi " 

Hai chữ lọt thẳng vào tai em mù mịt tai ù đi cơ thể run rẩy, cha em bán em để gỡ nợ, tình phụ tử chẳng thể níu kéo chỉ đành buông xuôi . Minh Hiếu đá mạnh vào chân ông ta khiến ông ta quỳ xụp xuống đau điếng mà nhăn mặt rên la đau đớn.

" Giờ thằng nhóc này là đồ của tôi ông cũng đã kí nó sẽ là vợ của tôi rồi, đừng có sủa bậy trước mặt phu nhân họ Trần! " _ gằn giọng đe dọa ông ta hắn liền đích thân xách em ra xe.

Minh Hiếu xách em lên vai chả khác gì bao tải em sợ thân mình nặng làm cản trở hắn liền có hơi lo ngại vùng vẫy muốn đi xuống
 

" Chú thả tôi ra đi.. Tôi tự đi được mà.. " _ em đấm đấm vào lưng hắn ra sức phản kháng mà chẳng khác gì mèo con khều .

" nằm im. Nhóc ốm chả khác gì que củi đấy nhé. " _ hắn vỗ vào mông em bốp bốp , làm em ngại tía cả mặt nên chẳng quấy nữa.

Chiếc xe oto sang trọng lăn bánh tiến ra khỏi nơi ổ chuột rách nát này, gã cha tồi chạy ra nhìn theo bóng xe đã chạy vút kia khẽ đau đáu trong lòng. Nhưng đâu còn cách nào khác ông ta ích kỉ đã bán đi con trai của mình giờ trong tay chẳng còn gì ngoài tấm thân tả tơi.

_  _  _  _

Trên xe Minh Hiếu nói với em rằng giờ em là vợ hắn nên phải cư xử chuẩn mực khi gặp mẹ chồng, ba chồng. Chiếc xe không lâu đã dừng chiếc tòa thành nguy nga tráng lệ sáng rực rỡ làm em được một tràng kinh ngạc cánh cửa mở ra , trên chiếc ghế sofa người phụ nữ trung niên đang ngồi nhâm nhi trà nóng quay đầu lại đó là mẹ Trần mẹ của Trần Minh Hiếu.

Mẹ Trần nhìn em rồi lại nhìn qua hắn chất giọng cao trong cất lên một cách nghiêm túc.

" Ai đây? Minh Hiếu "

Minh Hiếu lên tiếng trả lời mẹ khi thấy em nhỏ sợ hãi núp sau tay áo run rẩy.

" Là cậu vợ mà con có được sau khi đi đòi nợ, Nguyễn Đức Phúc "

Nói tới tên của em mẹ Trần nhận ra em , ánh mắt nghiêm túc lúc đầu đã chẳng còn giờ đây chỉ là sự thương xót cho số phận bi kịch của em. Mẹ Trần nhẹ nhàng bước tới ôm em vào lòng.

" Chào mừng con, ta đồng ý. Con sẽ làm vợ của Trần Minh Hiếu! "

Bà có biết em qua lời kể của mấy tên thị vệ đi đòi nợ với Minh Hiếu, em đáng yêu lắm hiện hậu, lễ phép, nói năn dễ nghe đối lập với cha em. Nhìn em xinh đẹp thế này cơ mà. Nhưng em gầy hơn bà nghĩ.

" Mẹ À. Thế mẹ không sợ ba sẽ không đồng ý sao? " _ hắn hỏi mẹ Trần đang ôm chầm lấy em trông thắm thiết.

" mày lo làm gì. Cha mày dễ tính đó giờ Hiếu ạ! "

Minh Hiếu nghe vậy cũng gật đầu rồi tiến tới phía em nắm tay nhỏ đi vào thang máy lên lầu trên. Mặc mẹ Trần đang đơ ra ở dưới.

"Chú... Chú làm vậy không sợ mẹ chú sẽ buồn sao?.. " _ Đức Phúc bối rối nhìn Minh Hiếu

" Chú? Nhóc gọi ai là chú?? " _Minh Hiếu hoang mang nhìn em bộ hắn ta già vậy hửm??

" Nhóc bao nhiêu tuổi rồi? "

" 18 ạ "

"... "

Em cách hắn tận 11 tuổi!! Còn trẻ nhưng đã đủ tuổi làm chuyện vợ chồng nên làm rồi nhỉ? Nhắc mới từ lúc vác em tới giờ hắn để ý thấy cơ thể em nhẹ hều eo thì thon gọn da thì trắng nõn chả giống các bạn nam đồng trang lứa tí nào.

Nhìn em hắn bắt đầu nảy ý xấu vô số kể, lên tầng 5 tầng của riêng hắn không phận sự thì miễn vào dãy hành lang dài kéo sâu một mảng nhìn như vô tận . Chỉ khi hắn cho phép mới được bước vào hầu như những người vào đây chỉ có hắn hoặc quản lí . Dẫn em tới phòng của hắn em trố mắt nhìn căn phòng này là phòng ngủ sao?? Nó to khủng khiếp!!

Ném cho em một bộ đồ ngủ hắn bảo em mau đi tắm để nhanh còn ngủ, em nghe lời răm rắp liền bước vào phòng đã có chuẩn bị sẵn nước ấm trong bồn tắm trong làn nước này chắc em sẽ ngủ quên mất thôi. Tắm ra hắn cho em uống một li nước kì lạ rồi sau đó bảo chờ hắn đi tắm

Em cũng ngoan ngoãn uống hết li nước đó vị nó cũng khác gì nước lọc đâu nhỉ? Em được hắn cho mặt tạm một chiếc áo phông vì em hơi nhỏ con nên chiếc áo phông trắng trông khá bự so với em vì vậy em chỉ mang chiếc quần lót nam ở trong.

Tầm 5 phút sau cơ thể em bắt đầu nóng bừng kì lạ em khó chịu cựa quậy cứ ngứa ngứa ở dưới làm em khó chịu không thôi. Minh Hiếu bước ra khỏi phòng tắm cả người trần trụi chỉ có đúng cái khăn che đậy ở dưới nhìn em quằn quại khó chịu trên giường hắn cười khẩy thuốc ngấm nhanh hơn hắn nghĩ.

"Hư - ưm khó chịu .. Mà.. Minh..Hiếu .. Giúp em.. Hức "

Em ngọ nguậy trong chăn ưỡn lưng con vẹo chả ra hình thù gì gương mặt đỏ ửng làm tôn lên nước da trắng ngần của em, em ngây thơ nghĩ rằng đây chỉ là sốt cao nhưng chả biết bản thân đã trúng thuốc kichduc và nó đang phát huy hết công lực của mình trong cơ thể em

Minh Hiếu nhìn một tràn này mà nứng điên người vì cậu vợ của mình. Hắn quăng nốt chiếc khăn đang che đậy con cự quái lèo lên giường , em nhìn thấy hắn thì liền ngây thơ mếu máo nói muốn hắn mua thuốc hạ sốt giúp em

Hắn ôm em để em ngồi trên đùi hắn , chiếc mũi dụi vào hõm cổ tham lam hít mùi hương sữa tắm thơm mùi ngọt làm hắn xém thì lại mất kiểm soát mà cắn chảy máu em nhỏ luôn mất, em cứ khóc nấc lên vì khó chịu lỗ huyệt bên dưới cứ ngưa ngứa mãi thôi.

" Hư-ưm.. Hiếu ơi.. Hức ức emm.. Ngứa quá... Chú... Chú giúp em đi mà... Hức " _cái mông xinh lắc lư qua lại như đang khiêu gợi Minh Hiếu.

Hắn luồn tay vào trong áo em nhỏ sờ mó cái bờ mong tròn ủm kia cái áo phông vừa nãy em mang giờ cũng bị hắn vứt xuống sàn chả khác gì một loại dẻ lau em giờ đây cơ thể trần truồng chả một mảnh vãi che thân bờ ngực nhỏ bị hắn đè ra bú mút chùn chụt chả khác gì bú ti mẹ tay kia chẳng ngoan xinh yêu gì mò mẫm xuống nơi huyệt non kia ngón tay luồn vào trong khuấy đảo vách thịt non nớt hồng hào .

Em nhỏ lần đầu bị vật thể lạ xâm nhập cũng hét toáng âm ỉ cả lên rên la thảm thiết cả căn phòng nhưng tiết cho em nhỏ tầng 5 này là của hắn sẽ chả có ai lên đây để cứu giúp em, chẳng một ai.

".. Hư--ahh.. Chú ơi.. Em.. Đau.. Mà.. Chú ơi... Hức! " _ Đức Phúc run rẩy cào cấu lấy bả vai hắn một cách đáng thương.

Hắn mặt lời em lại cho thêm ngón thứ hai vào trong dang rộng khuấy đảo lỗ hậu bắt đầu chảy thủy dâm Minh Hiếu có cảm giác có hàng nghìn cái miệng bé tí đang mút chùn chụt lấy ngón tay hắn ở bên trong, ngón tay hắn thô dài đâm rút một cách điêu luyện làm em nhỏ sướng lên tới tận chín tầng mây .

Khi thấy đã đủ cũng là lúc cuộc chơi bắt đầu Minh Hiếu để Đức Phúc nằm dưới thân hai bắp đùi để lên vai hắn con cặc gân guốc lộ ra giữa bụng em , sợ hãi những gì diễn ra trước mắt mình em cố gắng vũng vẫy đạp hắn nhưng lại vô tác dụng trước Trần Minh Hiếu hắn ta chả si nhê gì chỉ khẽ cười.

" Phúc à, thế là bé hư đó nha. " _ Hắn đâm mạnh lút cán con cặc khủng kia vào trong em, coi đó như là sự trừng phạt cho đứa trẻ hư này.

Đức Phúc há hốc mồm cơ thể em run rẩy không ngừng trước con cặc đang đâm sâu trong em, cả người em nằm bệch xuống cào cấu  ga giường nệm như muốn cầu cứu nó.

" Hư.. Ư.. Ức.. Á... Aaaa " _ chưa để em nhỏ có cơ hội định hình Minh Hiếu liền mạnh bạo dã cày liên tục vào trong em.

Mỗi cú nắc của hắn làm em sướng dại cả người , con cu nhỏ không chịu nỗi kích thích lẫn kích thước của hắn cứ một bốn năm nhấp thì lại xuất tinh tung tóe.

Hắn chăm chỉ cày cuốc bên trong em đâm thúc liên tục vào trong hắn kiên trì đâm sâu vào trong em như moi móc tìm một cái gì đó chưa đầy năm phút .Minh Hiếu, hắn đã tìm được cái điểm gồ của em như tìm thấy báu vật hắn ra sức dập em nhỏ đâm mạnh cái điểm gồ đáng thương làm em nhỏ hét toáng lên .

" a Aaaaa... Chú ơi.. Chú ơi.. Em sướng.. Hưm... Ức... " _ Đức Phúc giờ đã bị tình dục làm mờ mở miệng ra chỉ biết rên chả khác gì điếm nhỏ.

Hắn cũng sắp bắn rồi, tốc độ thúc đã nhanh nay lại còn nhanh hơn hắn dập vào trong em những cú nắc mạnh mẽ đến nỗi người em bị đẩy lên liên tục. Hắn khẽ gầm một tiếng bao nhiêu tinh túy bắn hết vào lỗ nhỏ non nớt đáng thương kia nhiều đến độ rỉ dịch tràn ra ngoài.

Nhưng vẫn chưa thõa mãn được Minh Hiếu hắn lại cửng lên lại rồi đúng là sức trâu mà ăn gì mà khỏe thế không biết! Hắn kéo em ngồi dấy trao em nụ hôn tình tứ trong lúc hôn em nhận ra hắn lại cho thứ đó vào một lần nữa nhưng có vẻ lần nó to hơn hồi nãy luôn rồi.

_   _    _  

Đã là gần hai giờ sáng Minh Hiếu vẫn đang miệt mài cày cuốc nhưng Đức Phúc thì ngược lại hoàn toàn em nhỏ nghiêng đầu nằm úp xuống mặt giường nhưng mông lại bị hắn bắt chổng lên cao em mệt lữ người cơ thể mệt mỏi để hắn mặt sức làm miệng vẫn không ngừng rên rỉ . Mặt em ửng hồng cả lên nước mắt cứ lả chả rơi mãi thôi . Hắn một lần nữa bắn vào trong em.

" Phúc à.. " _ Minh Hiếu nhìn xuống cậu vợ nhà mình em nhỏ giờ đây chỉ biết rên miệng ú ớ chả nói được câu nào, đây là lần đầu của em đáng ra hắn ta phải nhẹ nhàng nhưng không ngờ là em ngon tới mức này .

" .. Nhưng.. Nhưng mà lỡ em có thai thì sao..? " _ Em ngây Ngô hỏi hắn hai mắt ận nước như sắp trào ra ngoài nhìn Minh Hiếu, em sợ hắn lại sẽ bỏ rơi em giống như cha em.

Hắn suýt phụt cười trước câu hỏi này của em hắn hiểu em đang nghĩ gì liền nhẹ nhàng xoa lưng em ôm em vào lòng.

" Nếu có thai tôi sẽ chịu trách nhiệm nuôi em chỉ cần ở cạnh tôi thôi "  _ hắn dõng dạc tuyên bố cho em hiểu hắn sẽ chẳng bao giờ bỏ rơi em một lần nào nữa sẽ yêu thương chăm sóc bù đắp cho những sự tổn thương ở quá khứ mà em phải chịu đựng.

Hết rồi bữa giờ tui mắc ôn thi quá ( thật ra là còn vừa lười vừa bí ý) nên không viết chap mới mấy cô thông cảmm

Nhờ có cô này nhắc nên tui mới nhớ đó tr, chứ không là tui cũng không viết luôn, nhmà tui hơi mắc ôn thi á mí cô thông cảm cho tuôi nha 🙇‍♀️🫂











Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro