3

những con người ghét hành lá

trandangduong.2000
ê 30/4 này đứa nào về quê k

tranminh.hieu
bị ông bà già đuổi rồi k
có chỗ để về

nguyenthanhphap
dừa lắm hiếu ơi

nguyenthanhphap
30/4 này lên kèo đi đâu đi cả nhà yêu

thaison.meo
hong ấy dìa quê em với anh dương nèe

tranminh.hieu
đồng ý đồng ý

quanghung.le
dìa quê dợ tương lai sao k đồng ý dc

tranminh.hieu
H97 xàm quá nha

nguyenthanhphap
v chốt về quê của mèo hồng với cá bống nha, mai di liền luon nèe

_____________________________

"con kiều chậm chạp quá nha" - minh hiếu cằn nhằn

thanh pháp hai tay xách hai cái vali to đùng, sau lưng còn mang một cái balo căng phồng vì bị nhồi nhét đồ quá nhiều

"từ từ mắc gì la người ta" - thanh pháp bĩu môi

nhìn thấy thái sơn đang chật vật với đống đồ của mình, minh hiếu vội chạy lại giúp đỡ bé mèoo

"úi sơn đưa đây anh xách cho" - minh hiếu nhẹ nhàng cầm lấy cái vali và túi đồ trên tay thái sơn

"nặng lắm, anh hiếu để sơn xách cho" - thái sơn đỏ mặt cố giữ chặt đồ của mình

"hoi để anh xách cho" - minh hiếu kiên quyết không để thái sơn xách đồ nặng

phía bên thanh pháp, anh nhìn minh hiếu và thái sơn bằng ánh mắt phát xét, bĩu môi quay sang nói với mấy người kia

"ê tụi bây có thấy gì tao đang thấy không?"

"thấy cái gì mẹ, chỉ thấy thằng sơn với thằng hiếu xà nẹo nãy giờ" - quang hùng đáp

"tại tụi bây không biết chứ thằng hiếu nó mê em tao lâu rồi" - đăng dương nói với giọng thờ ơ như đã lường trước được chuyện này

"dương xưng mày tao với anh luôn hả.." - quang hùng bĩu môi nói với giọng giận dỗi

"tao cắt luôn cái mỏ của mày bây giờ" - thanh pháp dùng tay bóp mỏ của quang hùng, nói như đang hâm doạ mấy đứa con nít khi nó khóc nhè

"xía!" - quang hùng

"hai con quỷ có đi không?" - thanh pháp hét lớn nhắc nhở hai con người đang tình tứ

trên xe

"anh hiếu ơi sơn đói" - thái sơn mè nheo với minh hiếu

"anh có đem hộp sữa cho sơn nè" - minh hiếu lấy ra hộp sữa đưa cho thái sơn

"chưa ăn gì sao uống sữa được cha" - thanh pháp lấy ra cái bánh đưa cho thái sơn

"em cảm ơn" - thái sơn mỉm cười nhận lấy bánh của thanh pháp

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro