bốn
Một buổi tối, Tú đang ở văn phòng trong biệt thự để rà soát lại các hợp đồng pháp lý cho gia tộc Trần. Đèn vàng nhạt hắt xuống gương mặt lạnh lùng của anh, khiến anh trông càng khó tiếp cận hơn. Cánh cửa bất ngờ bật mở. Đăng Dương bước vào, vẻ mặt đầy vẻ thách thức.
• Luật sư bùi nổi tiếng lạnh lùng, nhưng tôi thấy anh cũng chỉ là một con người dễ đoán. – Đăng Dương ngả người vào ghế, khoanh tay.
anh không ngước lên, chỉ lạnh nhạt đáp:
• Nếu cậu không có việc gì liên quan đến pháp lý, tôi nghĩ cậu nên rời khỏi đây.
• Tôi thì có rất nhiều việc liên quan đến pháp lý. – Đăng Dương nhếch mép cười, tay rút ra một tập hồ sơ mỏng đặt lên bàn. – Chẳng hạn như việc này.
anh cuối cùng cũng ngẩng đầu, nhìn tập hồ sơ trước mặt mình. Những con chữ được ghi rõ ràng trên bìa: Tài liệu về các khoản đầu tư bí mật của gia tộc Trần.
• Cậu lấy thứ này ở đâu? – anh khẽ hỏi, giọng không lộ cảm xúc.
Đăng Dương nghiêng người, ánh mắt ánh lên sự nguy hiểm:
• Anh không cần biết. Chỉ cần biết rằng, nếu tôi muốn, tôi có thể làm cho cả gia đình này sụp đổ. Và anh, Tú, sẽ là người đầu tiên bị cuốn vào.
anh nhìn thẳng vào Đăng Dương, đôi mắt sắc lạnh khiến người đối diện không tự chủ được mà cứng người lại. Anh đáp, giọng điềm tĩnh nhưng đầy sức ép:
• Cậu nghĩ cậu nắm thóp được tôi sao? Đừng quên, tôi không phải là người dễ bị uy hiếp.
• Vậy sao? – Đăng Dương bật cười, nhưng nụ cười ấy đầy vẻ nguy hiểm. – Tôi tự hỏi, nếu Phạm Bảo Khang biết anh đang lợi dụng sự quan tâm của cậu ta để bảo vệ gia tộc Trần, cậu ta sẽ nghĩ gì? Hay... nếu tôi tiết lộ với anh cả của tôi rằng anh không chỉ là luật sư mà còn có thể là điểm yếu lớn nhất của anh ta, liệu anh còn đứng vững được không?
anh siết chặt tay nhưng vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh. Anh đứng dậy, bước lại gần Đăng Dương, đôi mắt nhìn thẳng vào kẻ đối diện:
• Cậu không biết mình đang chơi với lửa, Đăng Dương. Tôi đã từng đối mặt với những kẻ còn nguy hiểm hơn cậu rất nhiều, và tôi vẫn đứng đây. Nếu cậu muốn thách thức tôi, hãy chắc chắn rằng cậu đã chuẩn bị sẵn đường lui đó.
Khi không khí trong phòng đang căng như dây đàn, cánh cửa bật mở. Hiếu bước vào, ánh mắt lướt qua anh và dừng lại trên Đăng Dương. Giọng hắn lạnh như băng:
• Cậu đang làm gì ở đây?
Đăng Dương đứng dậy, không hề tỏ ra nao núng. cười nhạt:
• Chỉ là nói chuyện với luật sư riêng của anh thôi. Đừng lo, tôi không làm gì quá đáng đâu.
hắn bước tới, đứng chắn giữa anh và Đăng Dương. hắn nhìn em trai mình, giọng nói sắc lẹm:
• Cậu đang dẫm lên ranh giới cuối cùng của tôi, Đăng Dương. Nếu cậu còn tiếp tục động vào Tú, đừng trách tôi không nể tình anh em.
Đăng Dương bật cười lớn, vẻ mặt khiêu khích:
• Anh nể tình tôi bao giờ? Cả đời này, tôi chỉ là cái bóng dưới chân anh. Nhưng lần này, tôi sẽ khiến anh phải nhìn tôi bằng con mắt khác.
hắn siết chặt tay, nhưng anh khẽ đặt tay lên vai hắn, ngăn lại. anh lắc đầu, ánh mắt bình tĩnh nhìn hắn như muốn nói: "Không cần mất bình tĩnh vì cậu ta."
Đăng Dương thấy vậy, càng thêm hứng thú. quay đi, trước khi rời khỏi còn ném lại một câu:
• Anh cứ giữ luật sư của mình chặt vào. Nhưng anh biết không, người như Tú... đôi khi cũng có thể bị kẻ khác cướp thôi.
Đêm hôm đó, khi chỉ còn lại một mình trong văn phòng, anh ngồi trầm ngâm trước tập hồ sơ mà Đăng Dương đã để lại. Anh mở nó ra, cẩn thận đọc từng trang, và nhận ra những tài liệu này không chỉ có thể gây nguy hiểm cho gia tộc Trần, mà còn liên quan đến một nhân vật mà anh không ngờ tới: Nguyễn Thái Sơn.
• Là hắn... – anh lẩm bẩm, ánh mắt trở nên u ám.
Nguyễn Thái Sơn, người từng là đối thủ của Hiếu trong một dự án quan trọng, giờ lại xuất hiện trong những tài liệu này. anh biết, nếu Đăng Dương hợp tác với Thái Sơn, gia tộc Trần có thể sẽ bị đẩy vào thế nguy hiểm hơn bao giờ hết.
anh lặng lẽ cất tập hồ sơ vào két sắt, nhưng sâu trong lòng, anh biết rằng sóng gió sắp sửa bùng lên.
Trong khi đó, Đăng Dương bí mật gặp gỡ một người đàn ông ở quán café sang trọng. Người đó không ai khác chính là Nguyễn Thái Sơn.
• Cậu chắc chắn chứ? – Thái Sơn hỏi, ánh mắt sắc lạnh nhìn Đăng Dương.
• Chắc chắn. Tôi muốn lật đổ Hiếu, và anh sẽ giúp tôi. Đổi lại, những gì thuộc về gia tộc Trần sẽ thuộc về anh... trừ một thứ.
• Thứ gì?
Đăng Dương nhếch mép cười:
• bùi anh tú. Anh ta là của tôi.
Thái Sơn khẽ cười, nhưng nụ cười ấy đầy toan tính. Anh ta bắt tay Đăng Dương, và từ đây, một kế hoạch lật đổ gia tộc Trần chính thức được khởi động.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro