Chương 19
Cờ vây internet là chỉ phương thức đấu cờ trức tuyến qua mạng, bắt đầu phát triển từ thập kỷ 90, bởi vì trên internet có thể tụ tập kỳ thủ ở khắp các nơi trên thế giới nên lên mạng đánh cờ trở thành cách phương tiện nhất để tìm đối thủ thích hợp. Hơn nữa bởi vì từng thỉnh thoảng cũng sẽ có kỳ thủ chuyên nghiệp đến chơi và bị chú ý.
Phương pháp mà Shindou nghĩ đến để Sai có thể học cờ vây hiện đại nhanh nhất chính là cái này.
Hai ngày sau.
"Em đột nhiên hẹn anh ra, anh còn tưởng rằng có chuyện gì gấp đâu, không nghĩ tới là đi tiệm net...... Nhưng sao em biết chị anh làm việc tại quán net?"
Mitani Yuki mặc trang phục thường ngày, hai tay cắm vào túi áo, bước sóng vai cùng Shindou, kỳ quái hỏi.
"Ách, thật ra trước kia em có mượn danh nghĩa của anh để cọ mạng ở chỗ chị ý..." Shindou cười ngượng ngùng. Trước khi tới hắn đã nghĩ rằng muốn thẳng thắn, sau khi trải qua trận đấu kia, quan hệ giữa họ thế nào cũng được coi là bạn bè đi. Bằng sự hiểu biết của hắn với Mitani, Mitani người này lúc ban đầu rất khó tiếp cận, nhưng là chỉ cần trở thành bạn bè của nhau thì anh ấy tuyệt đối là một người bạn sảng khoái dễ nói chuyện.
"Ah, thì ra người bạn trường khác đã thắng anh mà chị anh nói trước kia chính là em à...." Mitani nghi ngờ hỏi, "Nhưng sao em lại biết anh vậy? Trước ngày kỷ niệm thành lập trường chúng ta đã từng gặp nhau rồi à?"
"Em đã thấy anh ở hội hội quán cờ vây dưới hầm, lúc đó anh đang đấu cờ với người lớn, ông ở quầy thu ngân kể cho em về anh, chuyện cá cược cũng là lúc đấy biết." Shindou đưa ra bản nháp lừa dối đã chuẩn bị từ trước.
Mitani gãi đầu, nhỏ giọng oán trách, "Cái ông già miệng rộng đấy."
"Đúng rồi, học trưởng Mitani bây giờ còn cá cược nữa không?"
"Không có! Ngay cả hội quán cũng ít đi...... Nên anh đang rất nhàm chán đó, khi Shindou hẹn anh ra anh còn thấy rất vui, nhưng ai ngờ là lên mạng."
Shindou cười nói, "Vậy nếu là lên mạng đánh cờ thì sao?"
Biểu tình lười biếng của Mitani lập tức thay đổi, cậu ta nhìn Shindou một cách mới lạ, "Lên mạng? Đánh cờ?"
Vẻ mặt cùng giọng điệu này thật sự quá hài, Shindou nhịn không được cười toáng lên.
Mitani cũng không thèm để ý, rất chờ mong mà cùng Shindou đi đến quán net chỗ chị mình làm.
Chị của Mitani rất nhiệt tình với Shindou hồi lâu không thấy, sau đó không những mở cho bọn họ mỗi người một cái máy tính, còn tự trả tiền cho bọn họ chọn đồ uống.
Shindou trước tiên giúp Mitani tìm trang web chơi cờ vây, sau đó hỏi cậu ta muốn lấy tên tài khoản là gì?
Mitani không chút nghĩ ngợi nói tên tất cả các tài khoản game của mình, "Kill you!"
Shindou đánh đầu cậu ta, "Đổi cái khác!"
Mitani ôm đầu, suy tư cả buổi, "Tataka?"
"......" Chiến đấu? Được rồi, so với cái lúc trước khá hơn nhiều. Shindou bất đắc dĩ đặt cho cậu ta.
Sau khi chỉ cho Mitani thao tác như thế nào, Shindou trở lại trước máy tính của mình.
[ Ah Ah Ah~~ Cái hộp thần kì~~~~~~~~!! ]
[ Đã nói cho anh là máy tính rồi mà! ]
Shindou đột nhiên cảm thấy u buồn, loại cảm giác vô lực gấp đôi là chuyện gì a.........
Đăng nhập tài khoản "Sai", Shindou bắt đầu tìm kiếm mục tiêu.
Cùng lúc đó, bên kia thành phố.
"Waya, tớ tới chơi với cậu đây!"
Theo tiếng cầu thanh bị dẫm lên, một cậu bé béo lùn chắc nịch khoảng mười tuổi trông rất vui vẻ vừa kêu vừa đi vào.
Người bị cậu ta gọi là "Waya" chính là một cậu bé hơi lớn một chút, nghe tiếng liền ngẩng đầu ra khỏi màn hình máy vi tính, "Là Fukui à, thật là, sao mẹ lại không nói tiếng nào mà trực tiếp để cậu lên đây vậy."
"Chắc vì tớ thường xuyên đến đi." Fukui cười, khuôn mặt tròn tròn rất làm người ta thích.
"Chuyện đó cũng đừng nói đắc ý như vậy!" Waya thổ tào.
Waya Yoshitaka, Fukui Yuuta, hai người đều là viện sinh của kỳ viện Nhật Bản, bởi vì nhà khá gần nhau nên quan hệ rất tốt.
Fukui đến bên cạnh Waya, thấy trên màn hình máy tính biểu hiện hình ảnh là đang tiến hành thi đấu cờ vây online, không khỏi nhíu mày, "Cậu lại đang dùng máy tính chơi cờ vây ư? Thầy Morishita mà biết chắc chắn sẽ mắng cậu!"
"Cậu không nói thì thầy ấy cũng sẽ không biết." Waya nói không để ý.
"Ài," Fukui gật gật đầu, "Tớ sẽ không nói."
"Nhưng cái này có gì vui đâu, " Fukui ghé vào màn hình, "Không chạm vào được quân cờ, trình độ đối thủ cũng rất kém cỏi, Waya đừng chơi nữa, tớ đấu với cậu đi!"
"Không cần, chơi với cậu cũng không có ý nghĩa gì."
"Hì hì, đó là bởi vì Waya luôn thua tớ đi?"
"Cậu cũng thật phiền! Đừng quấy rầy tớ, tớ sắp thắng rồi!"
Fukui phồng má, "Waya cậu cũng không biết xấu hổ, bản thân là viện sinh mà còn lên mạng bắt nạt người khác!"
"Cậu thì biết cái gì, đúng là do ở trên mạng mới có thể gặp được cao thủ." Waya nói, một bên rời khỏi ván đấu đã kết thúc, một lần nữa bắt đầu chọn lựa đối thủ.
Fukui dò hỏi, "Vậy cậu gặp được mấy cao thủ rồi?"
Waya nhất thời im miệng, khóe mắt bỗng nhiên quét đến một cái tài khoản tỉ lệ thua là 0, vội vàng nhấn vào, vừa nói, "Cậu xem, đây chẳng phải có một cao thur với tỉ lệ thắng 100% sao!"
Đối phương đã tiếp nhận khiêu chiến, đặt xong thời gian đánh cờ, hệ thống phán cho đối phương đi trước.
Waya ấn mở tư liệu của đối phương xem thì thấy thời gian đăng kí là hai tháng trước? Thi đấu cũng mới hơn mười trận? Waya nhe răng, xem ra lại phải lãng phí hơn mười phút.
Fukui đã tự giác đặt ghế bên cạnh ngồi xem cậu ta chơi, một bên vẫn không ngừng nói, "Chúng ta phục bàn đi, vài ngày sau chính là cuộc thi lên chuyên nghiệp, cậu cứ thư giãn như vậy cẩn thận ngay cả thi đấu chính thức cũng không vào được."
Waya nghe xong trong lòng cũng có chút không chắc, trạng thái của cậu ta gần đây đúng là không tốt lắm liền nói, "Được rồi, chờ tớ chơi xong ván này chúng ta liền bắt đầu!"
Fukui rốt cuộc cũng hài lòng.
Trong căn phòng an tĩnh, tiếng nhấn chuột thỉnh thoảng vang lên, đồng hồ trên tường vẫn chạy một cách quy luật, số phút chuyển từ 10 đến 20, rồi lại thành 40, rất nhanh hơn hai mươi phút trôi qua.
Trong thời gian lâu như vậy, hai đứa bé một người hạ, một người xem, ngoại trừ lúc mới bắt đầu nói chuyện với nhau thì sau lại không hề phát ra tiếng động nào. Mà ván cờ trên màn hình cũng chỉ là mới khai cuộc thôi.
Một lúc sau.
Tiếng Fukui vang lên, "Cao thủ......"
"Câm miệng, đừng nói chuyện, cũng đừng quấy rầy tớ!" Waya vẻ mặt nghiêm túc nói.
Fukui vội vàng bịt miệng.
Waya không kiên nhẫn lấy tay xoa mồ hôi trên trán, tiếp tục tập trung nhìn vào màn hình, hồi lâu, mới nhấn mạnh con chuột!
Tiếng click thanh thúy vang lên, trong phòng tiếp tục yên lặng. Nhưng khoảng năm giây sau, một quân đen xuất hiện ngay dưới quân trắng Waya đặt. Đường sống khổ tư suy nghĩ cả buổi lần nữa bị chặn, một cỗ áp lực cực lớn xuyên thấu qua màn hình trực đè xuống Waya, cậu ta nắm chặt con chuột, hơn nửa ngày, mới thở ra một hơi.
"Cái này không tính, tớ ngay từ đầu không chơi nghiêm túc." Waya hai mắt tỏa ánh sáng mà lầm bầm lầu bầu, rất nhanh liền nhận thua, sau đó cũng không dừng lại mà lần nữa phát yêu cầu thi đấu.
Đối phương chấp nhận.
"Rất tốt, bây giờ để chúng ta lại đấu ra cao thấp đi cao thủ!" Waya xoa ray hầm hè.
"Ô ô ô ô ô? (Không phục bàn sao?)" Fukui vẫn đang che miệng hỏi.
"Không có thời gian, tự cậu làm lấy đi!" Waya không ngẩng đầu lên nói, "Bây giờ tớ muốn bắt đầu nghiêm túc, không được nói chuyện với tớ!"
Fukui trừng Waya, trừng mắt trừng mắt rồi bị ván cờ hấp dẫn.
Ván thứ hai, vẫn thảm bại.
"Đáng chết! Lại lần nữa!!"
Lần này trực tiếp ngay từ trung bàn đã bị phá hỏng tất cả đường sống.
Waya tức giận mà ngồi một lát, chọn nhận thua, sau đó nhắn tin cho đối phương——
zelda>Anh là ai vậy? Tôi là viện sinh đó!
Nhắn xong, Waya nín thở chờ đợi, kết quả qua nửa phút đối phương mới hồi phục——
sai>......
zelda>Cái gì hả?!! "......" Tức là thế nào hả! Anh rốt cuộc là ai? Là kỳ thủ chuyên nghiệp sao??
Ở bên kia quán net.
Shindou nhìn tin nhắn trên màn ảnh, ngoại trừ gượng cười, hắn thật không biết nên phản ứng như thế nào.
Viện sinh...... Hắn rốt cuộc nhớ tới màn này ở kiếp trước, zelda, chính là Waya......
[ Hikaru, không tiếp tục sao? ~~ ] Sai thấy hắn không động đậy gì, liền vội hỏi. Đối thủ trong hộp lần này so với những lần khác mạnh hơn nhiều, anh còn muốn chơi thêm vài ván nữa cơ!
Tiếp tục để anh làm thịt bạn tốt kiếp trước của em sao? Shindou liếc Sai một cái, thoát ra khỏi giao diện chat, quay trở lại trang chủ chọn đối thủ một lần nữa. Hắn nhớ là sắp đến cuộc thi lên chuyên nghiệp hằng năm rồi, phải chú ý đừng làm cho loại sự tình này ảnh hưởng đến trạng thái của Waya.
Nhưng zelda cũng không buông tha, liên tiếp phát ra yêu cầu đấu cờ.
Shindou gãi chóp mũi nghĩ nghĩ, vẫn là nhấn chấp nhận.
[ Sai, ván này chơi chậm đi một tí, chúng ta thảo luận một chút hình thái hiện đại. ]
Ván cờ thứ tư với sai bắt đầu.
Từ ván thứ hai, trận đấu giữa họ đã hấp dẫn một ít người xem. Hơn nữa, theo lượng người xem số gia tăng, càng ngày càng nhiều người nhấn tiến vào xem.
Waya nhìn lượng người đang xem ván đấu từ ba vị số hướng dần tới bốn vị số , liền không quan tâm, chuyên tâm đợi ván cờ bắt đầu.
Ván này hệ thống phán định zelda dùng quân đen, Waya không khỏi nắm chặt tay, rất tốt, cậu ta thích đi trước!
Waya tinh thần phấn chấn mà chuẩn bị tái chiến, thì vài bước sau phát hiện đối phương bỗng nhiên dừng lại. Waya thấy khó hiểu, chỉ thấy đối phương ấn vào một quân cờ, ngay sau đó trong khung thoại xuất hiện tin nhắn của sai——
sai>Nước vừa rồi của quân đen có thể áp trước ở 5, sau đó đi 11 bổ lên góc phải.
"Cái gì chứ——" Waya tức giận đến mức suýt nữa đập bàn phím, "Tên này là đang coi thường mình sao?!"
"Nhưng tớ thấy người này nói rất có đạo lý mà." Fukui chen miệng, "Cậu xem, nếu đi như hắn ta nói, bố cục của quân đen sẽ càng hoàn chỉnh!"
Waya nghe vậy, đè xuống nộ khí, cũng chăm chú suy tư, quả nhiên đúng như Fukui nói.
"Được rồi, cho dù lần này hắn ta nói đúng nhưng lần sau tớ tuyệt đối sẽ không để cho hắn bắt cơ hội! " Ý chí chiến đấu của Waya bắt đầu.
sai>Quân trắng 16 nhảy xuống, về sau ở 18 tiêm có ưu thế. Quân đen nếu như muốn xông lên, quân trắng có thể chặn ở 18.
"A, thì ra còn có thể như vậy! " Fukui ngạc nhiên.
Waya, "......Ngay cả nước đi của mình cũng bắt đầu phân tích, hắn ta thật sự coi mình là đối thủ sao?"
"Có sao đâu Waya, cậu mau đi bước tiếp theo đi!"
"Đáng ghét, cậu cũng không nghĩ cho tâm trạng của tớ!" Waya oán trách nhưng cũng không phải thật sự tức giận, hai câu này của đối phương đều làm cậu ta hiểu ra.
sai>Quân đen 27 rất có ích, đúng là hủy đi.
sai>Quân trắng 49 là nước mạnh nên khơi mào trận chiến.
sai>Quân trắng nếu đi lên thêm, quân đen lại lui lại trước thì quân trắng sẽ rất khó đối ứng. Quân trắng nếu như phi qua, sau khi bị quân đen lập thì quân trắng sẽ ăn được hai quân.
sai>Quân trắng chiếm ưu thế.
"Rõ ràng là tự khen chính mình......" Waya hét lên, "Thế thì tôi đây liền áp!"
Còn chưa kịp nhấn, trên màn hình lại nhảy ra một câu——
sai>Quân đen nếu như áp, quân trắng có thể thoát ra dễ dàng, tốt hơn nên nhảy.
Waya hiểm hiểm mới thu về ngón trỏ sắp nhấn chuột, suýt nữa bị rút gân.
"A ha ha ha ha~~" Fukui không hề để ý mà cười to.
"Ồn chết mất!" Waya thẹn quá thành giận, nhưng cuối cùng vẫn là dùng nhảy.
sai>Quân đen 65, 67 không chỉ ngăn cản hình mà còn phòng ngừa quân trắng ở 67 đi qua, là nước rất tốt!
"Bị khen bị khen!" Fukui vui vẻ nói.
"Khen chính là tớ, cậu cao hứng như vậy làm gì." Waya lé mắt nhìn Fukui, nhưng khóe miệng bản thân lại không kìm được nhếch lên.
sai>Quân trắng 68 lách vào, thời cơ vừa vặn, là nước dụ địch xâm nhập.
Waya cùng Fukui nhìn nhau.
Fukui khó hiểu, "Sao hắn ta lại tự làm rõ mình đang dụ địch vậy?"
Waya, "Có phải hay không là phản dụ địch của dụ địch? Cố ý nói là dụ địch, thật ra lại không phải là đang dụ địch?"
Hai mắt Fukui xoay mòng mòng, "Hoàn toàn không hiểu......"
【 Bên kia quán net, hồn ma ngàn năm hờn dỗi, [ Hikaru xấu tính, nhìn cờ không được nói!! ] Hikaru chỉ có thể gượng cười, [ A ha ha......]】
Cuối cùng Waya vẫn lựa chọn tin tưởng, quân đen không đánh vào mà tỉnh táo bám sát.
Sau đó quân trắng dùng hai bước 70, 72 tiêm, xảo diệu chỉnh lại hình.
Waya qua mấy lần chỉ đạo của đối phương cũng làm rõ ý nghĩ, bỗng nhiên hiểu ra, đi vài bước rất đẹp.
Nhưng ở nước thứ 91 chọn áp sai, làm hở hai chỗ khác. Đến tận đây, quân đen khó có thể cứu chữa được, từng bước tan vỡ, cuối cùng nhận thua ở nước cờ thứ 138.
Quân trắng chiến thắng!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro