Chương 30

Shindo kêu lên bởi hành động của Ogata, giật mình ngẩng đầu lên, bọn họ chỉ cách nhau hơn nửa cánh tay. Hắn chỉ cần hơi ngửa đầu lên là có thể thấy rõ đôi mắt tối sầm xuống của đối phương. Ngạc nhiên với hành vi này của Ogata vốn luôn tỉnh táo tự kiềm chế, Shindo cũng không cảm thấy mình làm sai chỗ nào.

Mặc dù bây giờ Touya cảm thấy buồn do bị hắn từ chối nhiều lần, nhưng chỉ cần không còn gặp lại nhau nữa, Touya sẽ nhanh chóng quên đi hắn, tiếp tục thẳng tiến trên con đường cờ vây của bản thân!

Shindo tin chắc rằng như vậy, tỉnh táo mở miệng ngăn đám Kaga Mitani muốn xông lên, "Em không có chuyện gì, không sao đâu, thầy Ogata chỉ nhất thời xúc động mới hành động như vậy." Hắn thử giằng tay đối phương ra, hắn ta quả nhiên thả ra ngay lập tức, nhưng Ogata vẫn dùng thân mình cản đường đi.

Cảm giác bực bội dần dâng lên trong lòng, Shindo rất nhanh lại ép nó xuống, chỉ hỏi, "Còn có chuyện gì ư?"

"Thầy Ogata, xin hãy dừng lại đi," Tiếng của Touya cách đó không xa truyền đến, "Đấu cờ cần cả hai bên tự nguyện, Shindo đã từ chối lần nữa rồi, dù anh cuối cùng có thể ép cậu ấy chơi cờ với em thì cũng không có ý nghĩa gì cả. Huống hồ......" Giọng của cậu bỗng hạ xuống, mang theo một tia đắng chát, "Em cũng đã biết sự chênh lệch giữa mình và cậu ấy......"

Ogata nhíu mày, "Đánh cờ qua internet dù sao cũng không tính chính thức, hai bên đều dễ dàng bị quá nhiều nhân tố bên ngoài ảnh hưởng. Ván cờ kia của em thua nhanh như vậy, anh không nghĩ rằng lúc đó em đang ở trạng thái bình thường, nên anh nhất định phải làm em đấu lại thêm ván nữa ở ngoài đời thực!"

"Hai người đang nói cái gì......?" Shindo hỏi, "Touya...... Đấu cờ trên internet với ai cơ?"

Ogata hừ nhẹ một tiếng, "Nhóc cho rằng bây giờ tôi đang ngăn cản ai?"

"Không có khả năng!" Shindo quả quyết chối bỏ, "Cháu từ chối!"

"Còn không nghĩ ra ư?" Ogata nheo mắt, ghé vào lỗ tai hắn thấp giọng nói, "Nhóc lúc ấy nếu đã từ chối akira, rồi lại chủ động mời tôi thi đấu, nhóc cho rằng Akira sẽ tiếp tục dùng tên mình tìm nhóc ư? Tôi đã xem qua ván cờ kia rồi, đúng là không lưu tình chút nào cả, so với ván cờ vừa rồi của Akira, nhóc cho rằng mình tốt hơn chỗ nào hả? sai!"

Shindo càng nghe, cơ thể càng căng chặt, thẳng đến khi Ogata nói ra cái tên kia, hắn như bị kim chích, gầm nhẹ, "Đừng gọi tôi như vậy! Tôi không phải——"

Hắn kịp thời ngậm miệng lại, rồi kinh hãi nhìn phía bên cạnh!

Sai vẫn còn tức giận bởi hành vi vừa rồi của Ogata, mặc dù đối phương không nhận ra được, nhưng anh vẫn kiên trì dùng quạt xếp trong tay đập vào lưng Ogata. Shindo đột nhiên nhìn qua, anh cho rằng em ấy không đồng ý với hành vi mờ ám của mình, vội vàng giấu quạt xếp sau lưng, đứng thẳng thân thể, giả vờ như chưa có gì xảy ra.

Thấy Sai như vậy, sắc mặt của Shindo dịu đi, may mà Sai không nghe thấy...... Không, là do mình quá khẩn trương, thế giới của Sai vẫn luôn chỉ có cờ vây, bất kể là sinh hoạt nghìn năm trước dạy bảo quân chủ đánh cờ, hay những năm tháng bám vào trên người Torajiro, anh ấy cũng chỉ đơn giản là muốn chơi cờ vây mà thôi, cho nên chỉ cần mình cẩn thận một chút, anh ấy sẽ không nghĩ theo hướng kia......

Shindo nhắm mắt lại, giấu đi vẻ uể oải, không phải bản thân đã có giác ngộ rồi sao...... Kiếp trước mình đã tự do chơi cờ vây lâu như vậy rồi, cả đời này của mình để cho Sai thoải mái chơi cờ thì sao chứ, đừng nghĩ quá nhiều, chỉ cần đặt cờ theo ý muốn của Sai là được rồi......

......Nhưng mà...... Chỉ có Touya............!!

Shindo chợt mở mắt, đẩy Ogata ra, đi về phía bàn cờ, ngồi xuống một bên, sau đó nhìn về phía Touya cách đó không xa.

......Đây là lần đầu tiên Shindou Hikaru cẩn thận nhìn rõ Touya Akira của thế giới này kể từ khi trọng sinh đến đây.

Khác với người đàn ông thành thục, khí chất ưu nhã, lại mới gặp thôi đã làm người cảm nhận được khí thế trầm ổn lăng lệ ác liệt trong tương lai, bây giờ Touya chỉ gần mười ba tuổi, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt sạch sẽ......

Trái tim Shindo khẽ co lại, Touya như vậy làm hắn hoài niệm rồi lại làm hắn thấy lạ lẫm.

Kiếp trước Shindo từng nghĩ không ngừng một lần, nếu Touya Akira không gặp được Shindou Hikaru, cậu ta nhất định sẽ không chút do dự, thẳng tắp đi về phía con đường cờ vây mà bản thân lựa chọn...... Bởi vì gặp mình, cậu ta mới thỉnh thoảng lại dừng bước...... Dừng lại, chờ đợi, cũng quay đầu lại...... Lôi kéo chính mình......

Nếu như nói đối với Shindo, Sai vừa là thầy vừa là bạn, là thánh địa trong lòng Shindo, vậy thì Touya chính là cấm địa trong lòng hắn...... Để có thể làm Sai không biến mất, Shindo có thể chịu không sự cô đơn lạnh lẽo khi không tự mình chơi cờ, nhưng chỉ có Touya...... Nếu việc đấu cờ với Touya là điều được vận mệnh an bài không thể trốn tránh, Shindo hy vọng ở kiếp này, người mà Touya nhìn, là mình!

Thấy Shindo vẫn luôn không chịu thỏa hiệp đột nhiên thay đổi ý định, chủ động ngồi xuống vị trí đánh cờ, mọi người ở đây đều khẽ giật mình.

Kaga muốn mở miệng gì đó, Tsutsui lại kéo anh ta sang một bên.

Kishimoto vẫn luôn trầm mặc, đối mặt với tình huống hỗn loạn như vậy, dù trong lòng vẫn thấy rối rắm, anh ta cũng không định tùy tiện mở miệng.

Ogata đã đạt được mục đích, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ đi qua ấn Touya đang đứng yên bất động ngồi xuống ghế.

[ Đánh cờ~ Đánh cờ~~]

[ Sai, lần này để em chơi đi. ]

Sai trợn tròn mắt, anh rất ngạc nhiên khi nghe Shindo nói vậy, nhưng kỳ lạ là, tuy điều này đại biểu mình không thể chơi cờ, anh cũng không cảm thấy buồn, thay vào đó lại rất chờ mong khi nghĩ đến việc có thể thấy cờ vây của Hikaru một lần nữa.

Touya bị Ogata ấn ngồi xuống phía đối diện Shindo, vô thức tránh đi ánh mắt của đối phương, nhưng rất nhanh, cậu nắm chặt tay, lấy lại dũng khí, một lần nữa nhìn qua.

Ánh mắt của hai người lần đầu tiên tiếp xúc, Touya khẽ giật mình. Ấn tượng ban đầu của cậu với Shindo chính là đôi mắt trầm tĩnh, khi ấy đối phương cũng dùng ánh mắt phức tạp như vậy nhìn mình. Lúc ấy, cậu chỉ nghĩ là do mình ảo giác, về sau không ngừng bị từ chối và đối xử lạnh nhạt, càng làm cậu cho rằng mình bị đối phương chán ghét...... Nhưng lúc này, đối mặt với cái nhìn chăm chú của Shindo một lần nữa, Touya không kìm được hỏi lại một lần nữa, "Chúng ta trước kia quen nhau ư?"

Lần này Shindo cũng không trả lời ngay, mà nở nụ cười, "Cậu là Touya Akira, tôi là Shindou Hikaru, chỉ là như vậy mà thôi...... Được rồi, đoán trước đi." Hắn nói.

Touya bốc cờ, Shindo đoán "Song", cuối cùng Touya chấp hắc.

Đối mặt với ván cờ sắp triển khai, ánh mắt vốn còn chút chán nản của Touya trở nên sáng ngời, cậu loại bỏ tạp niệm, hít một hơi thật sâu, nói, "Xin được chỉ giáo nhiều hơn!"

Shindo, "Xin được chỉ giáo nhiều hơn!"

Nhớ lại ván cờ lần trước bị đối phương đánh tan tác, Touya trầm tư suy nghĩ một lúc lâu, khôn ngoan bắt đầu bằng một nước cờ bảo thủ, cậu lập tức khẩn trương chờ bước tiếp theo của quân trắng.

Shindo thấy Touya như vậy, hắn suy nghĩ rồi lấy một quân trắng, từ từ đặt lên bên trên vị trí sao.

Quân cờ và bàn cờ chạm vào nhau, phát ra một tiếng ma sát rất nhỏ, thậm chí tiếng của máy bấm giờ bên cạnh đều lớn hơn âm thanh này.

Cờ vây chú ý khí thế, cầm quân cờ chắc, hạ xuống phải có tiếng! Cái cách hạ cờ mềm như bông này của Shindo đúng là làm những người đang xem cuộc chiến thấy khó chịu kinh lên được, cứ như quân trắng vừa mới đi cũng trở nên mềm mại chất phác.

Touya trong trạng thái tập trung cũng không chú ý nhiều như vậy, chỉ thấy quân trắng đã đi, liền đặt một quân đen xuống ở một chỗ khác ngay sau đó.

Tiếng hạ cờ thanh thúy vang lên, sắc mặt mọi người nhẹ nhàng hơn chút, chỉ cảm thấy nước này Touya đi lưu loát hơn nước đầu không ít, ngay cả khí thế cũng biến đổi theo, khác hẳn lúc đầu.

Shindo cũng không để ý, vẫn cứ hơi suy nghĩ mới tiếp tục không nhanh không chậm đi nước tiếp theo, nhẹ nhàng hạ cờ.

Kaga tính tình vốn nông nổi trừng Shindo nửa buổi, thấy hắn không hề có ý định sửa lại đành phải oán giận, một lần nữa tập trung vào ván cờ. Nhưng mỗi lần quân trắng hạ xuống, anh ta đều không nhịn được nghiến răng, khi quân đen hạ xuống lại thấy sảng khoái.

Đương nhiên, biểu hiện khoa trương như vậy chỉ có mình Kaga, những người còn lại đều vẫn đang theo dõi cuộc chiến như thường. Thế nhưng trong vô thức, bọn họ đều đặt hết lực chú ý lên quân đen mà không để ý đến sự tồn tại của quân trắng.

Nếu lúc này có người tiến vào, chắc chắn sẽ thấy kỳ quái, rõ ràng là hai người chơi cờ, hai bên đều có người đứng xem, nhưng ngay cả ánh mắt của Kaga, Tsutsui, Mitani đứng bên phía Shindo đều tập trung quan sát trận địa của Touya ở phía đối diện.

Tuy ngại với mệnh lệnh của bộ trưởng câu lạc bộ cờ vây trường Kaio, không có học sinh đột nhiên tiến vào, nhưng trong căn phòng này còn có một hồn ma ngàn năm tồn tại.

Sai dùng hai tay bịt chặt miệng mình lại, cũng không ngăn được khóe miệng nhếch lên cao của mình. Ánh mắt anh lóe sáng như sao mai nơi chân trời, không ngừng liếc nhìn vẻ mặt của mọi người, thấy hào hứng dạt dào.

Hikaru thật là lợi hại~~ Thật là lợi hại!! Thật là lợi hại!!!

Nếu như kêu ra tiếng thì nhất định sẽ bị Hikaru mắng, nhưng Hikaru đúng là quá giỏi!! Đầy đầu Sai đều là những ý nghĩ lộn xộn bừa bãi như vậy.

Một ván cờ đang tiến hành, đối với Sai mà nói, không chú ý theo dõi diễn biến của trận đấu thì quả là hiếm thấy. Bản thân anh lại không thấy có gì không đúng, bởi vì điều đặc sắc nhất của ván cờ này vốn không phải hai quân đen trắng đang giao chiến trên bàn cờ.

Từ lúc bắt đầu, mục đích của Shindo cũng không phải là thắng cờ, hoặc là nói, cũng không chỉ vẻn vẹn là vì thắng cờ. Không ai có thể hiểu rõ thực lực thật sự của Sai bây giờ đáng sợ đến mức nào như Shindo Hikaru. Anh ấy đã ở vị trí từ trên cao nhìn bao quát xuống phía dưới. Quân cờ không còn chịu chính mình khống chế, chỉ có thể chịu đối phương thao túng...... Điều này là sự đả kích mang tính hủy diệt đối với tất cả kỳ thủ có khả năng tự kiềm chế cao.

Mà biểu hiện hôm nay của Touya đã hoàn toàn thế hiện điểm này. Trong trận đấu với Mitani, Touya đã mất đi sự thong dong vốn có của mình, cách chơi bén nhọn mạnh mẽ ép đối thủ đến tuyệt cảnh cho thấy cậu đã đánh mất lòng tin với quân cờ của mình, chỉ nghĩ dùng tốc độ nhanh nhất kết thúc ván đấu. Ván cờ này cũng vậy, rõ ràng quân đen đi trước là một lợi thế, bước đầu tiên Touya lại đi rất do dự, mũi nhọn hoàn toàn biến mất......

Thế nên Shindo lúc bắt đầu mới chọn dùng cách hạ cờ kỳ lạ như vậy. Cố ý làm suy yếu khí thế của bản thân, gia tăng sự tin tưởng của đối phương, hơn nữa mỗi một nước đi đều có thâm ý khác. Quân đen mạnh, quân trắng liền yếu, quân đen mà yếu đi, quân trắng liền mạnh lên, cứ thế thay đổi không ngừng, không chút dấu vết.

'Ngoài cuộc tỉnh táo trong cuộc u mê, trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường', Shindo lại đưa bản thân ra ngoài cục, đưa những người đang xem cuộc chiến người kéo vào trong cục. Các nước đi của quân trắng không có chút đặc sắc nào cả, bình thản không có gì lạ, quân đen lại càng ngày càng vững vàng, tinh chuẩn, người xem cờ tất nhiên sẽ chú ý đến quân đen, điều này cũng vô hình làm gia tăng khí thế quân đen. Vòng đi vòng lại, một ván cờ cứ như vậy kết thúc.

"Tớ nhận thua...... Thua hai mục......" Touya lầm bầm.

Shindo nắm chặt tay lại, hắn tự nhủ trong lòng, chỉ một lần thôi, đừng có suy nghĩ nhiều. Hắn nhẹ nhàng thở ra một hơi, cũng bình tĩnh lại, nói, "Cảm ơn vì được chỉ giáo. "

Kaga bên cạnh vò đầu bứt tai, "May mà cuối cùng vẫn thắng! Shindo, nhóc hôm nay thấy không thoải mái ở đâu à? Sao đánh cờ không có chút sức nào vậy? Mà cũng kỳ quái thật, nước cờ mềm nhũn như vậy mà cuối cùng còn thắng hai mục, đúng là khó lường mà, rốt cuộc là nhóc thắng kiểu gì vậy! "

Tsutsui bên cạnh cũng gật gù liên tục.

Mitani dù không tỏ vẻ gì nhưng hiển nhiên cũng như đi trong sương mù, chỉ cảm thấy mơ mơ màng màng quân trắng không hiểu sao liền thắng.

"Học trưởng Kaga nếu muốn biết thì chúng ta có thể thảo luận trong lần hoạt động câu lạc bộ cờ vây cuối tuần sau," Shindo nhanh chóng thu dọn quân cờ, đi ra phía cửa, "Chúng ta bây giờ nên về thôi, ta đã làm phiền Kaio đủ lâu rồi."

"Chờ một chút, Shindo!" Touya vội vàng đứng dậy, "Ván cờ vừa rồi......"

Shindo vẫn tiếp tục đi, không quay đầu lại cắt ngang cậu, "Tóm lại, việc đấu một ván với cậu, tôi đã làm được, về sau cậu......" Hắn mím môi, nuốt lời định nói, cùng đám Kaga đi ra khỏi phòng học.

Touya muốn đuổi theo nhưng đi vài bước lại ngừng lại, cuối cùng quay về chỗ bàn cờ, cậu cúi đầu nhìn bàn cờ, khẽ nói, "Tớ biết rồi...... Tớ sẽ không dừng lại......" Sự quyết tâm một lần nữa bùng lên trong đôi mắt cậu, "Tớ nhất định sẽ cố gắng đuổi đến chỗ cậu!"

Ogata bước đến bên cửa sổ, nhìn bóng dáng đám Shindo dưới lầu dần biến mất ở phía xa, khẽ hừ một tiếng, lập tức quay người, ném cảnh tượng ấy ra sau đầu, "Được rồi, Akira, chúng ta cũng nên đi thôi."

"......Ít nhất thì Shindou Hikaru không nói sai một câu, chúng ta đúng là đã làm phiền Kaio đủ lâu rồi!" Ogata nói.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro