Chương 37

Tháng 12, kỳ thi Viện sinh.

Ở cửa hội sở Viện cờ vây Nhật Bản, mẹ Mitani ngửa đầu nhìn tòa nhà trước mặt, "Quy mô của phòng học cờ này có vẻ lớn thật, thảo nào thi đầu vào thôi cũng tốn 10,000 yên."

Mitani, "Đây là Viện cờ đó mẹ, người đến đây đều là người coi việc trở thành kỳ thủ chuyên nghiệp làm mục tiêu!" Cậu ta vừa nói, vừa nhìn ngã tư.

Từ khi cậu ta biết Shindo thay đổi ý tưởng, cũng muốn cùng cậu ta trở thành Viện sinh, Mitani vẫn luôn rất chờ mong.

"Mẹ đến giờ vẫn không hiểu sao con lại kiên trì muốn kỳ thủ chuyên nghiệp gì đó. Mà thôi, chị con đều nói cái kia không phải dễ dàng là có thể làm được, chờ đến khi con chán cũng sẽ tự mình từ bỏ thôi."

Chuyện đó chẳng bao giờ xảy ra đâu. Mitani bĩu môi nói thầm trong lòng.

Lúc này, một cô bé mười mấy tuổi đi ra từ trong Viện cờ, trông vẻ là thi trượt, khóc không ngừng, bên cô bé ngoại trừ mẹ ra còn có một nhân viên công tác, đang cùng nhau an ủi cô bé.

"Em về có thể cố gắng thêm nữa, em có thể quay lại năm sau." Cuối cùng nhân viên công tác cũng chỉ có thể nói như vậy.

Cô bé vẫn còn khóc, vẻ mặt mẹ cô bé đau lòng cùng bất đắc dĩ, khom người nói, "Cảm ơn vì đã chỉ dẫn." Sau đó ôm con gái rời đi.

Thấy thế, mẹ Mitani đẩy Mitani đi lên trước, nói, "Chào anh, con tôi cũng đến để thi."

Nhân viên công tác nhận lấy giấy thi, so sánh với tư liệu trong tay, cười nói, "Em Mitani Yuuki đúng không? Mau vào đi, vừa lúc đến lượt em thi đấy."

"Đã bắt đầu rồi ạ?" Mitani kinh ngạc nói, nhịn không được lại quay đầu lại nhìn ngã tư không một bóng người, "Nhưng bạn em còn chưa đến, bạn ý cũng đến thi......"

"Không sao đâu, cuộc thi sẽ tiến hành riêng với mỗi thí sinh, một lần tốn ít nhất một giờ, em cứ vào đi, để thầy chờ thì không tốt lắm đâu." Nhân viên công tác nói xong liền xoay người đi trước dẫn đường.

"Con còn ngây người ra đấy làm gì, không phải con muốn đến sao?!" Mẹ Mitani thấy con trai còn ngó bên ngoài, vội vàng kéo cậu ta đuổi kịp.

Chờ đến khi họ đi vào Viện cờ, hơn hai mươi phút sau, Mitsuko cùng Shindo mới xuất hiện ở phía bên kia đường.

"...... Hikaru, mình không đi lớp cờ vây gần nhà được sao? Chỗ này hơi xa đấy." Cả đường, Mitsuko đều đang cằn nhằn, "Trước kia con làm ông mua bàn cờ quý như vậy, cũng không thấy con dùng mấy lần, giờ lại kiên trì muốn đến đây học cờ vây...... Nếu con cũng để tâm đến việc học tập như vậy thì tốt rồi, khó khăn lắm điểm con mới cải thiện khi lên sơ trung......"

Shindo gãi chóp mũi, ngoan ngoãn nghe, một câu cũng không dám nói. Hắn vốn định chờ đến tốt nghiệp cao trung xong rồi trực tiếp tham gia kỳ thi chuyên nghiệp, như vậy sẽ không làm phiền mẹ. Nhưng sau lần thẳng thắn trước, Sai hiểu sao nhất định muốn hắn đi theo con đường đời trước, vì thế hắn đành phải năn nỉ mẹ dẫn hắn đến đây.

[ Oa —— Hikaru Hikaru! Nơi này chính là Viện cờ sao?? ] Đầu sỏ gây tội lại không hề có cảm giác áy náy, kinh ngạc cảm thán với tòa nhà trước mắt. Từ lần trước anh nghe Shindo đọc một bài báo liên quan đến cờ vây, anh đã luôn muốn đến đây thử.

[ Không sai, nơi này chính là hội sở Viện cờ vây Nhật Bản. ] Shindo nói.

Nhìn nơi này, trên mặt hắn không khỏi lộ ra một tia hoài niệm. Trong tương lai, hắn sẽ là khách quen của nơi này, gần như mọi thi đấu chính thức trong quốc nội đều diễn ra ở đây. Nửa năm từ khi trọng sinh đến nay, lâu lắm rồi hắn mới quay lại nơi này.

Đi vào đại sảnh, nhân viên tiếp tân tiếp đón hai người, thấy người lớn mang trẻ em đến hôm nay, liền biết là tới thi, "Em là Shindo Hikaru đúng không? Phòng thi ở tầng sáu, mời đi theo tôi."

"Nơi này thật là rộng." Mitsuko che miệng hơi giật mình nói. Cô vốn tưởng rằng con trai muốn đến chỉ là nơi kiểu như lớp học thêm cờ vây, thuê một căn phòng trong tòa nhà này mà thôi, không ngờ đi theo nhân viên công tác càng đi sâu vào bên trong, hơn nữa thiết bị gì đó đều đầy đủ hết, thoạt nhìn rất chính quy.

"Ha ha, đúng vậy." Nhân viên công tác cười nói, "Chị trông có vẻ không quá hiểu về cờ vây đi? Nơi này không chỉ là nơi Viện sinh hoạt động, cũng là nơi luyện tập của kỳ thủ chuyên nghiệp, các cuộc thi hay giải đấu cờ vây ở quốc nội đa phần đều sẽ tiến hành ở đây, sao không lớn được!"

Mitsuko nghe vậy rất ngạc nhiên, trong lòng hơi lo lắng, cô đột nhiên cảm thấy tay bị chạm vào, cúi đầu thì thấy con trai đang nắm tay mình, còn chớp mắt với mình.

Cảm giác ấm áp xua đi nỗi lo lắng trong lòng, Mitsuko cười vỗ tay con trai. Tóm lại, phải là chuyện gì xấu là được, gần đây Hikaru hiểu chuyện hơn rất nhiều, muốn làm gì thì cứ để con làm đi.

Lúc đi qua phòng đánh cờ, thấy có những đứa trẻ còn nhỏ tuổi hơn cả Hikaru, Mitsuko càng yên tâm.

"Xin hãy chờ ở đây một chút, thí sinh phía trước thi xong sẽ đến em Shindo." Nhân viên công tác nói.

Shindo gật gật đầu, lại nói với Mitsuko, "Mẹ ơi, hay mẹ xuống tầng một đi dạo hay đi uống gì đó đợi con đi? Thi sẽ tốn nhiều thời gian lắm."

"Hả? Nhưng mà......"

"Không sao đâu mẹ," Shindo cười nói, "Thi xong cái là con đi tìm mẹ ngay."

Tiễn Mitsuko đi, Shindo cũng nhẹ nhàng thở ra. Hắn quá quen thuộc với nơi này, rất sợ không cẩn thận lộ dấu vết trước mặt mẹ. Đi đến máy bán nước tự động mua Coca, làm lơ lời Sai về "thứ nước đáng sợ sẽ nổi bong bóng", Shindo vừa uống vừa nghĩ, lúc nãy khi đi qua phòng học không thấy đám Waya, Isumi, hôm nay không đến ư?

Vừa uống xong nước, cửa phòng thi mở ra.

"...... Thực lực của em không tồi, cơ sở và cái nhìn đại cục đều khá tốt, quan trọng nhất là độ mẫn cảm với nước rất cao, sau khi trở thành Viện sinh nhớ phải cố gắng hơn đấy!" Tiếng thầy bên Viện cờ truyền ra từ bên trong.

"Cảm ơn thầy đã chỉ giáo." Mitani khom lưng nói. Đứng dậy xong, cậy ta thấy Shindo đứng ngoài cửa giơ ngón tay cái với mình.

Biết lời thầy vừa nói đối phương đều nghe thấy được, Mitani không hiểu sao, lại thấy hơi ngượng ngùng, cậu ta chạy chậm đến trước mặt Shindo, nhìn hắn cười.

"Anh tuyệt lắm, cố lên!" Shindo cũng cười nói.

"Hai em quen nhau à?" Thầy bên Viện cờ thấy thú vị, nói, "Vậy em này cũng thi tốt nhé, để sau này có thể cùng nhau làm Viện sinh."

"Hikaru nhất định sẽ đậu!" Mitani nói đầy tự tin.

"Ha ha ha, quan hệ tốt thật đó." Thầy bên Viện cờ cũng nhịn không được cười, "Em Mitani có thể tham quan phòng học luyện tập trước. Còn em là Shindo đúng không? Em là thí sinh cuối cùng, mời vào."

"Anh đến cái phòng luyện tập kia chờ em thi xong nhé." Mitani lặng lẽ nói.

Shindo gật đầu tỏ vẻ nghe được, đi theo thầy đi vào, ngồi xuống bên bàn cờ, chủ động lấy kỳ phổ ra giao cho đối phương.

Vừa nhìn một tờ, thầy bên Viện cờ liền phát ra một tiếng "Hửm?" nhẹ, "Là cờ nhanh mười giây à......" Ông ta lại lấy hai tờ còn lại ra nhìn, giật mình nói, "Cả ba tờ đều là cờ nhanh sao?!" Giới cờ vây Nhật Bản giai đoạn này đang có chút đê mê, vào thời điểm quan trọng như thi Viện sinh mà lấy ra ba tờ kỳ phổ cờ nhanh cũng quá không coi trọng đi?

Shindo chột dạ, những kỳ phổ này đều là hắn đánh giá đại khái trình độ Viện sinh chơi với Sai, hai bên đều không quá kiên nhẫn giấu thực lực nên đơn giản chơi ba ván cờ nhanh, quả nhiên vẫn hơi thiếu suy xét sao......

Ừm, tuy làm như vậy quá hấp tấp, nhưng nhìn kỹ, thực lực của đứa nhỏ này tương đương tốt, cờ nhanh còn có thể chơi ổn định như vậy...... Cái nhìn đại cục cũng rất là tốt, không, phải nói là tốt nhất trong kỳ thi lần này, còn có mấy nước cờ này, thì có thể giải vây từ nơi này...... Ồ, chiêu này cắt đúng là quá dứt khoát, hay lắm!

Thầy bên Viện cờ xem rất nhập tâm, bắt đầu cẩn thận nghiên cứu từng tờ kỳ phổ.

[ Hikaru, còn chưa bắt đầu đánh cờ ư? ] Sai hỏi.

[ Anh chờ một chút đi, phải đợi thầy mở miệng trước mới được. ] Shindo bất đắc dĩ nói.

Cũng may một lát sau, thầy bên Viện cờ phản ứng lại đây, khụ một tiếng, ông ta một lần nữa ngồi ngay ngắn lại, hỏi, "Đối thủ của em trong ba tờ kỳ phổ này đều là cùng một người ư?"

"Vâng," Shindo nói, "Đó là thầy dạy cờ của em."

Sai đang nhàm chán đến nhìn xung quanh đột nhiên nghe vậy, anh ngẩn người, quay đầu lại nhìn, thấy trên mặt Shindo có chút đỏ.

【 Em gọi người dạy em cờ vây là 'thầy' bởi vì em tôn kính anh ấy...... Nhưng trước anh ấy cũng không biết đâu, em chưa bao giờ chính miệng nói ra cả. 】

Đó là điều mà đứa trẻ ấy nói vào một đêm đầy sao khi hai người mới gặp nhau cách đó không lâu...... Một làn sóng nhiệt dâng lên mạnh mẽ, không cách nào áp xuống được, Sai luống cuống tay chân mở quạt ra, giấu gương mặt đỏ bừng của mình đi.

Thầy bên Viện cờ cũng không biết lúc này dưới mí mắt ông ta còn xảy ra một cuộc thổ lộ nho nhỏ. Ông ta chỉ là nghe được Shindo nói đối thủ là thầy dạy cờ vây. Ông ta hiểu rõ gật đầu, nếu có thầy chỉ dạy thì trình độ như vậy là có thể hiểu được. Em Ochi của kỳ trước còn nhỏ tuổi hơn, không chỉ có thiên phú, trong nhà cũng thường xuyên mời kỳ sĩ dạy dỗ, khoảng thời gian này đã thăng lên tổ một rồi.

"Chúng ta bắt đầu đi," Ông ta buông kỳ phổ, nói, "Em có thể đặt trước ba quân."

Shindo, "Vâng, xin được chỉ giáo!"

[ Nè, Sai, chúng ta bắt đầu rồi! ]

Hồn ma còn đỏ mặt nên vẫn còn dùng mặt quạt che mặt, cũng không thèm nhìn bàn cờ, nói, [ Thiên nguyên, với hai điểm sao phía trên. ]

Ván cờ tiến triển rất thuận lợi...... "Thuận lợi" tức là đè thấp thực lực, thành công giấu diếm được thầy cờ vây, thua chân thật có trình độ...... Chán y như trong tưởng tượng.

Shindo bắt đầu thất thần, sau đêm đó thẳng thắn, Sai hình như không thay đổi gì cả, không có phản ứng với "tương lai sẽ biến mất", cũng không nài nỉ hắn nhất định phải nghiêm túc đấu với anh...... Chỉ là có thể anh còn đắm chìm trong ván cờ giữa Sai tương lai và Danh Nhân Touya mà hắn phục bàn đi.

Ván cờ này đặt ở trong lòng nhiều năm như vậy, bởi vì thân phận đặc thù của hai bên đánh cờ, Shindo cũng vẫn luôn vô pháp tìm được người thích hợp để cùng thảo luận, mấy ngày nay hắn Sai đời này lặp đi lặp lại nghiên cứu mỗi một nước cờ trong đó, có thể nói là vô cùng nhuần nhuyễn cực kỳ thoải mái.

Có thể như bây giờ lấy tiêu chuẩn cùng thực lực ngang hàng với Sai nói thỏa thích, thật sự là một chuyện rất tuyệt, hơn nữa sau này còn có thể tùy thời cùng đối phương buông tay ra đấu cờ......

Nghĩ đến đây, Shindo quyết định nếu Sai không chủ động đưa ra, hắn sẽ tự mình đề nghị!

Tác giả có lời muốn nói:

QAQ ~~~ Mọi người đừng không tin tưởng Tiểu Ngũ như vậy chứ, "Toàn - viên -h-e- nha ~~~~" Sai tuyệt đối tuyệt đối sẽ không biến mất!!!

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro