TẬP 27
TẬP 27
Huỵch...
Bọn chúng ngã rạp xuống đất.
Anh thu móng vuốt về, lạnh lùng nói:" Có vẻ như tôi đã thắng"
Salen sợ hãi:" Không, không thể nào. Ta mà lại thua ngươi ư?"
Anh búng tay, thình lình xuất hiện hàng ngàn con dơi bao vây lấy Salen. Ông ta run rẩy vì sợ hãi. Anh nhìn ông ta:" Có vẻ sống sau xô sóng trước trước không bao giờ sai. Ông phải biết thấu hiểu câu đó đi là vừa"
"Aaaa!" ông ta rơi vào tuyệt vọng. Những con dơi cũng biến mất để lại ông ta nằm đó không chút cử động...
Cô tìm cách thoát khỏi đám dơi của hắn. Hắn cười:" Tôi thật tình không muốn đánh nhau với phụ nữ. Nhưng cô đâu phải phụ nữ đâu nhỉ, cô chỉ là... một ác quỷ đội lốt thiên thần mà thôi..."
Cô ta cuối cùng cũng ngã xuống đất bất tỉnh...
Hết thảy bọn ma cà rồng đều chết. Còn vỏn vẹn hai tên đang tức giận ngồi sụp xuống đất.
" Các ngươi...các ngươi. Tại sao lại hạ được bọn ta?"
Cậu và nhóc cười lạnh:" Hình như các ngươi đã quá xem thường con người thì phải. Hãy thay đổi ý định ấy đi"
Roẹt, hai vết chém vụt ngang cổ chúng. Chúng không kịp cảm nhận được đau đớn đã chết...
Simon đang thở dốc nhìn ông.
Ông nói:" Ngươi vẫn không thay đổi"
Simon tức giận:" Ý ngươi là ta đều thua ngươi"
" Không, ý ta là ý định xảo trá của ngươi vẫn luôn tồn tại"
" Ta không quan tâm. Muốn chém muốn giết tùy ngươi!"
" Được thôi"
" Nhưng..."
Ông có vẻ tò mò. Salen nhìn ông:" Ngươi có thể cho ta thấy đằng sau cổng Sinh Mệnh kia là gì được không?"
" Tại sao ta phải cho ngươi xem"
" Nể mặt ta là người thân cận của ngươi. Và ta cũng không còn sống được bao lâu "
Ông tản nhiên gật đầu.
Simon kinh ngạc:" Ngươi dễ dàng đồng ý cho ta xem ngồn sức mạnh to lớn đó sao?"
Ông khống nói gì, ông đưa mọi người đi vào một hoa viên phía sau tòa lâu đài. Hoa viên này có vô số các loại hoa, có những loài nở vào đêm cùng hòa quyện với ánh trăng càng trở nên lung linh huyền ảo.
Phía xa xuất hiện một cánh cổng lớn, trên đó có hoa văn cổ xưa đại loại nhìn sơ thì nó là một câu chuyện về một tình yêu giữa hai người. Ông nhìn cánh cổng hồi lâu.
Ông đột nhiên lên tiếng:' Đây là thứ quý giá nhất trong đời ta. Và cũng là nguồn sức mạnh to lớn giúp ta bước tiếp"
Ông quay lại nhìn anh và hắn. Hai người gật đầu cùng nhau tiến lại niệm ấn rồi dùng máu của chính mình mở cổng.
Cậu và nhóc thì đang hồi hộp trông chờ sự xuất hiện của cái gọi là sức mạnh vô giá. Simon mừng rơn, ý niệm của ông ta là khi cánh cổng vừa mở ra sẽ chính tay cướp lấy sức mạnh đó.
Cánh cổng từ từ mở ra. Ánh sáng phát ra đến chói mắt. Một múi hương nhè nhẹ thoang thoảng bay ra làm cho tâm hồn trở nên bình thản. Ông mỉm cười hạnh phúc bước vào. Họ cũng tò mò bước theo.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro