Chương 18 - Trò chơi sinh tử tiếp diễn
Tiếng còi báo động vẫn vang lên như muốn xé tan không khí tĩnh lặng trong kho dữ liệu. Khói xanh nhấp nháy từ các thiết bị còn hoạt động, tạo ra một bức màn hỗn loạn.
Tinh Vân cúi thấp, kéo Bình An vào sau các server, vừa chạy vừa quan sát đường đi.
– Bình An, theo tôi! – Anh ra lệnh, giọng căng thẳng nhưng vẫn giữ sự bình tĩnh.
Bình An gật đầu, tay vừa mở thiết bị khóa vừa quan sát xung quanh, ánh mắt rực sáng quyết tâm:
– Tôi không để cha hy sinh vô nghĩa.
Bất ngờ, từ cửa kho, Nguyễn Minh Khang xuất hiện, bước nhanh về phía họ, giọng nói nửa khẩn trương nửa bồn chồn:
– Theo tôi! Tôi biết lối thoát an toàn.
Tinh Vân liếc mắt, vừa cảnh giác vừa cân nhắc:
– Anh đang chơi phe nào đây, Khang?
Khang chỉ nhún vai, ánh mắt chùng xuống:
– Hãy tin tôi… ít nhất là bây giờ.
Nhóm bước vào phòng trung tâm, nơi hệ thống dữ liệu chính đang nhấp nháy. Một người của Thiên Trì xuất hiện, tay cầm thiết bị hẹn giờ, nụ cười tàn nhẫn:
– Không ai thoát được. Kho dữ liệu sẽ nổ trong hai phút nữa.
Tinh Vân nhanh chóng phân tích tình huống:
Cô đứng bên cạnh, thao tác thiết bị phụ, vô hiệu hóa cảm biến phụ.
Khang, dù vẫn chưa được tin hoàn toàn, dùng kiến thức bên Vương Hoàng Đạt để can thiệp thiết bị chính.
Trong vài giây căng thẳng tột độ, cả ba phối hợp:
Tinh Vân chiến đấu trực diện, ngăn kẻ thù.
Bình An khai thác kỹ năng điệp viên, bẻ khóa, đánh lạc hướng.
Khang dùng thông tin tình báo và kỹ năng kỹ thuật để vô hiệu hóa thiết bị nổ.
Những giây cuối cùng trôi qua trong sự im lặng tuyệt đối, từng nhịp tim như muốn dừng lại. Khi đồng hồ báo còn 10 giây, thiết bị chính tắt, đèn nhấp nháy xanh sáng lại bình thường.
Trong kho dữ liệu, một file mới xuất hiện: “Hồ sơ dự phòng – Trương Tinh Vân và Lý Bình An”.
Bình An mở ra, trông thấy:
“Cha cô đã bảo vệ hai anh em Trương. Mọi thông tin quan trọng về vụ mất mẹ Tinh Vân đều được lưu tại đây. Khang cũng có liên quan…”
Bình An thở hổn hển, mắt nhòa lệ:
– Cha… đã hi sinh để bảo vệ anh em họ Trương… còn Khang…?
Tinh Vân đặt tay lên vai cô:
– Cô nhìn thấy gì thì tin vào sự thật, còn Khang… sẽ chứng minh lòng trung thành.
Khang nhìn thẳng vào cô, giọng run run:
– Tôi… sẽ không để cô gặp nguy hiểm nữa.
Nhưng ngay lúc đó, từ bóng tối, một nhân vật phụ bất ngờ xuất hiện: Ngô Duy Anh, tay hai mang, nửa cười nửa nghiêm:
– Thật tiếc, tôi đến hơi muộn. Nhưng trò chơi này chưa kết thúc đâu.
Bình An và Tinh Vân cảm nhận được một cơn nguy hiểm mới:
Phe ngoài không chỉ là Thiên Trì, còn có tay hai mang, kẻ phản bội, và các thế lực khác đang quan sát từng bước.
Lòng tin giữa ba người vừa được thử thách lại phải củng cố.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro