Chap 140: Thay đổi

[AV và AD đang ngồi trong thư viện]
- AD: (Còn nhớ lần trước A Vương bảo mình không được đến gần cậu ấy nhưng mà cậu ấy lại quên mất mình cũng nằm trong nhóm thuyết trình cùng với cậu ấy mà nên kiểu gì cũng phải họp nhóm làm bài thôi, biết sao được, A Vương à, ông không thoát khỏi tui được đâu) ( ꈍᴗꈍ)
- AV: Đúng là đáng ghét thật mà, mấy người kia sao không thấy đâu hết vậy?
- AD: Ờm..
[Nhớ lại:
- AD: Các cậu cứ thoải mái làm gì cũng được, không cần phải lo đến bài tập nhóm đâu, còn lại cứ để tớ và Vương làm cho, bọn tớ nhất định sẽ lo liệu được hết!
- ?: Cậu nói thật hả An Di, vậy có gì nhờ cậu nha..]
- AD: 😌 Chắc có khi mấy cậu ấy bận á nhưng mà không sao, vẫn còn có tui ở đây để phụ ông mà
- AV: ("¬¬) Pà không cần có mặt ở đây là đã giúp tui rồi
- AD: Sao ông lại nói như vậy chứ, dù gì có thêm một người cũng là thêm một phần sức lực mà
- AV: Pà đừng có mà làm phiền tui đó
..
[Một lúc sau]
- AD: (Cậu ấy trong lúc tập trung đúng là có sức hút thật đó) 🤤
- Tín: Hi, hai cậu đang học bài đó hả?
[Nghe thấy tiếng gọi AD giật mình quăn cuốn sách đang cầm trúng mặt của Tín]
- Tín: Ah! ><
- AV: (?)
- AD: (!) Ơ, là Tín hả? Xin lỗi nha, cậu có sao không? Tớ không cố ý đâu..
- Tín: À không, tớ không sao..[Đột dưng có vài giọt máu nhỏ xuống]
- AD: (?) Là máu?! 😳
- Tín, cậu chảy máu rồi kìa, vậy mà bảo không sao sao?! 😱
- Tín: Ah, tớ không sao thật mà
[Tín bình tĩnh lấy khăn giấy mang theo bên người ra lau]
- Tín: Thỉnh thoảng tớ cũng hay bị chảy máu mũi như vậy đó, không phải là do cậu đâu, cậu đừng có lo
- AD: Có thật là không sao không vậy? Mà tớ thấy cậu hơi xanh xao đó nha
- AV: Bị pà đánh tới nỗi chảy máu mũi như này thì làm sao mà khỏe được chứ
- AD: Tui không có mà!
- Tín: Thật sự là không sao đâu, chỉ tại dạo gần đây tớ hơi thiếu ngủ thôi
- AD: Hả, sao vậy? Bộ cậu đang gặp phải vấn đề gì sao?
- Tín: Do gần đây có nhiều việc phải làm quá thôi
- AD: Cậu cũng đừng có ôm việc nhiều quá, hãy ráng nghỉ ngơi giữ gìn sức khỏe đó
- Tín: Tớ biết rồi..thôi hai cậu cứ học tiếp đi nha, tớ không làm phiền nữa
- AV: Khoan đã, cậu tới đúng lúc lắm, nếu không bận gì thì ở lại đây đi [Kéo lại]
- Tín: Hả?
- AD: 😳
- Tín: Cậu cần tớ giúp gì sao?
- AV: Cậu cứ ngồi ở đây là được rồi, tui cần một người có thể giúp tui cảm thấy an tâm khi phải ngồi ở đây để làm bài thuyết trình
- Tín: (?)
- AD: Nè, sao ông bắt Tín ngồi ở đây với chúng ta được chứ, cậu ấy cũng có việc phải làm mà ^^"
- Đúng không Tín?
- Tín: 😐 À, tớ..[Chuông điện thoại gọi tới]
- AV: (?)
- Tín: Alo? [..]

[Tín sau khi nghe xong điện thoại vẻ mặt đột dưng trở nên buồn bã]
- AD: Sao vậy? Có chuyện gì sao?
- Tín: Không có gì, Mỹ Ân gọi cho tớ, tụi tớ hẹn nhau hôm nay sẽ cùng học thêm nhưng có vẻ cậu ấy bận rồi thì phải
- AD: Không sao đâu, khi nào rảnh thì cậu ấy sẽ đến gặp cậu thôi mà
- Tín: (..)
- AD: Cậu sao vậy, hay là tớ nói gì đó không đúng sao? ^^"
- Tín: À không phải, chỉ là..
- AD: Chuyện gì vậy? Không lẽ mối quan hệ của hai cậu đang gặp vấn đề gì à?
- Tín: Không phải, chỉ là tớ cảm thấy gần đây cậu ấy có vẻ hơi lạ
- AD: Lạ như thế nào?
- Tín: Tớ thấy dạo gần đây hình như cậu ấy không muốn gặp tớ thì phải, với lại tớ có cảm giác cậu ấy không được vui, không biết là có chuyện gì không nữa?
- AD: Là vậy sao..
- AV: Nè, những biểu hiện như vậy thì có nghĩa là cậu ta đang chán cậu rồi đó
- Tín: Hả! 😳
- AD: 😯
- AV: Thường thì ở trong một mối quan hệ hẹn hò sẽ trải qua ba giai đoạn, một là lúc mới yêu, hai là giai đoạn nồng nhiệt, ba là giai đoạn nhạt nhòa. Đây cũng là giai đoạn quan trọng nhất để quyết định mối quan hệ của cậu sẽ đi đến đâu, nếu cậu vượt qua được thì thành quả đợi cậu sẽ là cái kết ngọt ngào còn ngược lại thì nó sẽ trở nên lụi tàn, lúc đó hãy nói tạm biệt với tình yêu của cậu đi
- Tín: (O_O;)
- AD: Nè, ông đừng có dọa Tín như vậy chứ
- AV: Tui chỉ đang nói sự thật, nếu như cậu không muốn bị đá thì coi lại mối quan hệ của mình đi, pà An Di là tấm gương điển hình đó, pả thậm chí còn chưa đến được giai đoạn hai (¬¬)
- AD: Nè sao ông lại nhắc lại chuyện đó chứ!
- Tín: Tớ chưa từng nghĩ đến việc này, tớ..tớ nên làm như nào đây? (;ŏ﹏ŏ)
- AV: Nói tui nghe, từ lúc quen nhau tới giờ thì mối quan hệ giữa hai người đã tiến triển tới mức nào rồi? Số lần hẹn hò, gặp mặt, mức độ thân mật tới đâu rồi? Đã từng hôn nhau chưa?
[Tín nghe xong đỏ tía cả mặt]
- Tín: Ơ..tụi tớ, có đi với nhau vài lần nhưng mà tớ với cậu ấy đôi khi chỉ nắm tay thôi 👉👈
- AV: Cái gì?! Hai người đã quen nhau lâu như vậy rồi mà chỉ mới nắm tay thôi sao? Bảo sao cậu ta chán cậu là phải
- Tín: 😰
- AD: Tín à, dù gì tui cũng ghen tị với cậu ấy (Ít ra còn được nắm tay 😔)
- Tín: Vậy tớ phải làm sao đây?
- AV: Haizz..tui thấy cậu nên thay đổi đi, đầu tiên là cách ăn mặc của cậu đấy
- Tín: Hả?
- AV: Trông cậu luộm thuộm quá đi, cậu có biết ngoại hình là thứ quan trọng để người khác nhìn vào và đánh giá không? Nhìn cách ăn mặc của cậu còn quê hơn cả pà An Di nữa, tui nhìn mà còn chán nói chi tới người thường xuyên gặp cậu như Mỹ Ân chứ
- AD: Ủa là đang khen hay đang chê mình vậy?
- AV: Thứ hai là tính tình của cậu ấy
- Tín: Tính của tớ sao? (;ŏ﹏ŏ)
- AV: Cậu quá nhút nhát, con gái cần có người mạnh mẽ để dựa vào, cậu thiếu tự tin như vậy thì sao mà làm chỗ dựa cho người khác được chứ
- Tín: 😥
- AV: Tui nói bấy nhiêu thôi, cậu xem mà lo liệu đi
- Tín: Ừm, tớ biết rồi..
- AD: Tín đừng có lo lắng quá, tớ nhất định sẽ ủng hộ cho cậu (•̪ ▿ •̪)
- Tín: Tớ sẽ cố gắng, bây giờ tớ đi đến chỗ cậu ấy đây, cảm ơn hai cậu nhé
- AD: Ừm, chúc cậu may mắn nha
[Nói xong Tín liền rời đi]
- AV: Ủa?
- AD: Sao vậy, chẳng phải ông kêu cậu ấy phải chủ động lên sao?
- AV: Biết vậy khi nãy không nói rồi (¬¬)

[Sau đó Tín đi đến nhà MÂ, cậu mặc một bộ vest để cố tỏ ra thật bảnh bao nhưng bộ trang phục mà cậu chọn nhìn vào lại không khác gì một quản gia, cùng với kiểu tóc chẻ hai mái khiến cho cậu ta trông thật sự trở nên rất ngố]
- MÂ: •-•" Sao bữa nay cậu ăn mặc lạ vậy?
- Tín: Ờm..hèm, tớ đang thử đổi phong cách mới thôi
- MÂ: Cậu đến tìm tớ có việc gì sao?
- Tín: Tớ..tớ muốn..e hèm, tớ đến rủ cậu đi chơi
- MÂ: Đi chơi sao? 😯 Xin lỗi nhưng tớ đã nói với cậu là bữa nay tớ không đi được rồi mà
- Tín: (Cậu ấy từ chối mình rồi, vậy có thể nào đúng như những gì bạn Vương nói không?) 😥
- MÂ: Tín à, cậu đã đến đây rồi hay là vào nhà tớ ngồi nha
- Tín: (!) Ơ, tớ vào có được không?
- MÂ: Không sao đâu, đằng nào tớ cũng phải ở nhà mà, nếu như cậu đến đây thì tớ cũng không cần phải ra ngoài nữa ^^
- Tín: Ờm..

[MÂ và Tín vào trong nhà ngồi]
- Tín: Bà của cậu đâu rồi?
- MÂ: Mấy bữa nay bà không được khỏe nên đang nghỉ ngơi trong phòng, vậy nên tớ phải ở nhà để chăm sóc cho bà
- Tín: (!) Vậy là mấy bữa nay cậu tỏ ra lo lắng là vì bà bị ốm sao?
- MÂ: Đúng rồi, bà giờ cũng đã lớn tuổi rồi nên mỗi lần bị bệnh như vậy tớ cảm thấy lo lắng cho bà lắm, tớ chỉ có bà là người thân duy nhất thôi
- Tín: Sao cậu không nói chuyện này với tớ chứ, làm tớ cứ tưởng..
- MÂ: (?)
- Tín: Không có gì, hiện giờ bà đã khỏe hơn chưa? ^^"
- MÂ: Bà cũng khỏe hơn rồi, xin lỗi vì không nói với cậu nhé, chỉ là tớ không muốn Tín phải lo lắng thêm việc của tớ thôi
- Tín: [Lắc đầu] Không đâu, nếu như cậu cảm thấy lo lắng hay có chuyện gì đó thì cứ nói với tớ, tớ..tớ không biết là có thể giúp được cho cậu không nhưng tớ sẽ cùng chia sẻ với cậu, từ giờ cậu cứ coi tớ như là người thân của mình nha
- MÂ: Tớ cảm cậu nha Tín ^^
- Tín: 😅

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro