Chap 16: Tiếng đàn quen thuộc

[T nhìn thấy AV đã ngủ say rồi mới nhẹ nhàng đóng cửa đi ra ngoài, AD lúc này đang ngồi ở ngoài phòng khách]
- T: Ngủ rồi..thật ngại quá, phải để em đưa nó về giùm anh ^^"
- AD: Dạ, kh..không có gì đâu ạ
- T: Anh không ngờ em lại là bạn của A Vương đó 😄
- AD: Hi, em cũng bất ngờ không kém gì anh đâu ^^ Không thể ngờ được cái người đưa dù cho em hôm đó lại là anh Thiên, A Vương lúc nào cũng nhắc tới anh hết á!
- T: Haha..ngại ghê! Em chắc hẳn là An Di đúng không, A Vương cũng từng nhắc em nhiều lần với anh rồi nên là anh muốn gặp em lắm đó
- AD: Tính ra đây là lần thứ tư chúng ta gặp nhau rồi 😅
- T: Chúng ta gặp nhau cũng nhiều lần rồi mà giờ mới biết nhau, coi bộ anh với em cũng có duyên lắm á 😄
- AD: Hì..anh cũng vui tính thật..
[Nói chuyện một lúc AD chợt nhớ ra đã quá giờ về] Ah, mà giờ cũng muộn rồi, em phải về mới được
[AD đứng dậy khỏi ghế, T nhìn thấy đầu gối của cô có vài vết trầy]
- T: Ủa, chân của em bị sao vậy?
- AD: 😯..Àh, nãy em lỡ vấp té nên bị trầy xước xíu mà (" ͠^ ^)
- T: Khoan đã, đợi anh xíu nha..
- AD: (?)

[AD nhìn thấy T đang tìm một thứ gì đó, lát sau anh mang ra một hộp sơ cứu]
- T: Đây rồi, để anh thoa thuốc cho em xong rồi hãy về nhá
- AD: (!) Ah! Như vậy thì kì quá, anh không cần phải làm vậy đâu, em vẫn ổn mà (;ŏ﹏ŏ)
- T: Có gì kì đâu, em là bạn thân của A Vương thì cũng coi như người trong nhà rồi, với lại bắt em cõng nó về như vậy thật là ngại quá, cứ coi như là anh bù đắp cho em đi 😅
- AD: 😐
- T: Đúng không nè? 😄
- AD: (˵• - •˵)
[AD tỏ ra có chút xấu hổ nhưng vẫn đồng ý]
- AD: Àh dạ được ( ͠^ ^)
- T: Vậy mới được chứ..em đợi xíu nha, xong ngay à
..
- AD: (Không thể tin được cái người mà mình tình cờ gặp lần đó lại là anh Thiên, anh ấy không những đẹp trai, tốt bụng mà lại vừa ân cần, nhẹ nhàng nữa..(• ᵕ •) Thảo nào mà cái tên đó lại mê ảnh đến vậy 😏)
- T: Xong rồi đó, giờ em có thể đi được rồi, lần nhau nhớ cẩn thận hơn nha
- AD: Hi, cảm ơn anh ^^
- T: Có gì đâu..mà giờ cũng trễ lắm rồi, em về một mình được không? Hay là để anh đưa em về nha
- AD: À thôi khỏi đâu, phiền anh quá, em tự về một mình được mà 😅 Với lại tên kia tỉnh dậy mà không thấy anh đâu thì thế nào cũng la làng lên cho mà coi ( ᵕ ༚ᵕ)
- T: Em đã nói thế thì thôi vậy, để anh đưa em xuống dưới nhà nha (^▿^")
- AD: Dạ
[T dẫn AD xuống dưới nhà]
- AD: Tới đây được rồi, tạm biệt anh nha
- T: Em về cẩn thận nhá
- AD: Vâng

[Hôm sau, trên lớp học]
- AV: (//¬¬) [Vẻ mặt bất ổn]
- AD: Nè hôm nay ông bị sao vậy?
- AV: Không biết, sáng dậy tự dưng thấy nhức đầu quá
- AD: (Chắc hẳn là tác hại của việc hôm qua uống nhiều quá đây mà) (─.─||
...
[Sau khi tan học]
[AD đang đi thì gặp Tín đang mang sấp tài liệu đi đâu đó]
- Tín: Ah, An Di!
- AD: Ủa Tín hả
- Tín: Gặp cậu ở đây hay quá
- AD: Có việc gì sao? 😯
- Tín: Tớ phải giao tài liệu này đến phòng A mà giờ tớ còn việc gấp phải làm nữa, thật ngại quá..nhờ cậu đưa giùm tớ được không?
- AD: Chuyện nhỏ mà, cậu cứ giao lại cho tớ ik
- Tín: Cảm ơn cậu nhiều nha..[Tín giao lại tài liệu cho AD] Giờ tớ phải đi đây
- AD: Tạm biệt (^▿^)
- Cậu ấy lúc nào cũng bận rộn nhỉ ^^
- AV: Bạn của pà đó hả?
- AD: Ừ, cậu ấy tên là Tín, cậu ấy có đam mê đọc sách nên rất hay hỗ trợ xếp sách cho thư viện lắm
- AV: Pà vậy mà cũng có bạn siêng thế sao? (¬¬)
- AD: Sao không chứ, cậu ấy không những siêng năng, chăm chỉ, hơn nữa cậu ấy còn có ước mơ trở thành luật sư công lý đó, quả thật là đáng ngưỡng mộ (^▿^)
- AV: Đúng là suy nghĩ trẻ con (¬¬)
- AD: Nè, người ta có đam mê, có ước mơ mà, sao ông lại nói như vậy chứ
- AV: Tui không quan tâm..[Bước đi]
- AD: Ông đi đâu vậy?
- AV: Đi về
- AD: Không tính đi cùng tui sao?
- AV: Thôi khỏi, bây giờ tui chỉ muốn về nhà thôi ( ᵕ ༚ᵕ) Pà muốn đi đâu thì cứ đi ik (¬¬)
[AV cùng với bộ dạng mệt mỏi bước đi về]
- AD: Ờ..vậy cũng được (• ༚•)
..
[AD giao tài liệu đến phòng A]
- ?: Cảm ơn em nha
- AD: Vâng ạ
..
- AD: Giờ về thôi..
[Đang đi thì nghe thấy tiếng đàn]
- AD: Tiếng đàn..😯 Phải rồi, lần trước mình có đi qua đây, đây là phòng nhạc [Lắng nghe] ~♪ Bản đàn này..

[Nhớ lại lúc nhỏ]:
[Có một cậu bé đang ngồi chơi đàn]
- ?: Tiểu Di, bản nhạc vừa rồi tớ đàn cậu có thấy thích không?
- AD: Có, tớ thích lắm! (•̪ ▿ •̪)
- ?: Vậy thì sau này tớ sẽ học nhiều hơn nữa, tớ muốn đàn thật nhiều bài khác cho cậu nghe..

[Quay lại hiện tại]
- AD: (!) Mình đã từng nghe rồi!
[AD đi tò mò đi vào bên trong xem người đàn là ai, tiến lại gần xem thử cô bất giác tỏ ra ngạc nhiên]
- AD: Hả..! (Là anh Thiên) 😯
- T: Ủa An Di đó hả?
- AD: Ah! Em chào anh ><
[AD lúng túng cuối chào T]
- T: Sao em lại ở đây vậy? (• ▿ •)
- AD: Àh..cũng trùng hợp thôi, em vô tình đi ngang qua đây nghe được tiếng đàn của anh nên mới tò mò đến đây xem nè..em không ngờ người chơi đàn lại là anh đó
- T: Hi, chơi đàn là sở thích của anh mà, những lúc có thời gian thì anh lại đến đây chơi 😄
- AD: Bản nhạc khi nãy em đã từng nghe rồi, anh cũng biết chơi bản này sao?
- T: Em đã từng nghe rồi sao? Anh có hơi bất ngờ đấy, đây là bản nhạc mà anh thích nhất ^^
- AD: Ra đây là bản nhạc mà anh thích sao? Thảo nào..(Anh Thiên trông rất giống với cậu ấy)
- T: Sao thế?
- AD: Không có gì, chỉ là nghe bản đàn này làm em nhớ tới một người..
- T: Là ai vậy? 😯
- AD: Một người đã từng nói là sẽ đàn cho em nghe..
- T: Thế giờ cậu ấy sao rồi?
- AD: (..)
- T: Có vẻ như anh hỏi nhiều rồi 😅 Nếu như người bạn đó của em không có ở đây thì hay là anh sẽ đàn cho em nghe nhé
- AD: Haha..em chỉ nói vậy thôi, anh thích đùa quá, với lại em cũng quên lâu rồi 😅
- T: Anh có đùa đâu mà, là thật đó! Tin anh đi, nếu em thật sự đã quên thì không có nhắc lại như vậy đâu..
- AD: 😶
- T: Mà chân của em sao rồi nè?
- AD: Cảm ơn anh nha, giờ nó cũng lành lại rồi
- T: Hôm trước gặp nhau bất ngờ quá với lại muộn nữa, anh chưa có dịp để hỏi thăm em nhiều. Hay là coi hôm nào rảnh để anh mời em một bữa coi như anh cảm ơn em vì thời gian qua em đã chăm sóc cho em trai của anh nha
- AD: Có gì đâu anh..à, cái lần trả dù cho anh, em có nói là sẽ mời anh một bữa để cảm ơn rồi 😯 Bây giờ mà kêu anh đãi lại em thì kì quá ( ͠^ ^)
- T: Haha..có gì đâu, vậy chỉ cần anh đãi em một bữa, bữa sau em đãi lại anh là được rồi, coi như hòa ( ˘ᵕ˘)
- AD: Nếu anh đã nói vậy thì cũng được ^^
- T: Vậy là đồng ý rồi hen! 😄

[Vài bữa sau]
- AV: Ê, nghe nói gần đây mới mở cửa hàng bán đồ đẹp lắm, pà có muốn đi coi không? ( ╹▽╹ )
- AD: Sao tự dưng hôm nay hứng lên rủ tui đi chơi vậy? Không đi với mấy trai nữa à?
- AV: Đi với mấy trai là chuyện thường ngày rồi, nhưng mà lâu lâu cũng dành chút thời gian để sắm sửa cho bản thân chứ ( ˘⁰˘)
- AD: Ông khi nào mà chả thích sửa soạn (¬ 。¬)
- AV: Đó là hai chuyện hoàn toàn khác nhau, pà đừng có gộp chung như vậy, giờ có đi không thì trả lời nào? (¬¬)
- AD: Ừ, đi thì đi 😐
- AV: Ok, tí nữa tan học đi luôn 😉
...
[Và rồi hai đứa rủ nhau vào cửa hàng xem đồ, AV mua cả tá đồ xách trên tay]
- AV: Công nhận shop mới mở bán rẻ dễ sợ 😌
- AD: (Cái đồ nhà giàu gì mà ham rẻ dữ vậy! 😐) Ông mua nhiều thế cơ à?
- AV: Đương nhiên rồi, khuyến mãi tới 50% mà, không mua sao được
- AD: (Ra đây là lí do rủ mình đi) (─.─ )
- AV: Mà sao không thấy pà mua gì hết vậy?
- AD: Nhà mình làm gì có điều kiện như người ta mà sắm một đống như vậy chớ, với lại tiền còn để dành cho dịp khác nữa ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Dịp khác nào? ( ͠• 。•)
- AD: Có thể là đi chơi, mua đồ dùng cần thiết, tiền cần khi khẩn cấp, tiêu vặt, v.v..
- AV: Lo nghĩ vấn đề phải chi tiêu như thế nào giống pà nghe rắc rối thật! Thôi kệ, không mua cũng được, muốn ăn cái gì không? Tui bao 😌
- AV: Hi..gì chớ A Vương mà đã ra tiền thì tui phải đi chứ! 😄

[Thế rồi hai đứa đi vào một quán kem gần đó để ăn kem, vừa ngồi, vừa tám chuyện]
- AD: Dạo này ông với anh Thiên sao rồi?
- AV: Vẫn tốt thôi, chỉ là ảnh đi làm suốt đến tối mới về nên thời gian tui ở bên ảnh không được nhiều lắm 😔
- AD: Vậy ông biết ảnh làm ở đâu không? 😯
- AV: Ảnh cũng không nói nữa, ảnh nói tui không cần lo cho ảnh đâu. Nhưng mà tui vẫn không thể yên tâm được, không biết ảnh có làm chung với con bánh bèo nào không nữa? Chắc phải nên theo dõi á!
- AD: (Chắc ảnh sợ ông tới phá nên mới không dám cho biết chỗ làm chứ gì) (─.─ ) Mà gia cảnh ông tốt thế kia tại sao anh ấy lại phải đi làm vậy?
- AV: Anh Thiên của tui là người sống tự lập mà, anh ấy không cần nhờ vả vào gia đình chứ đâu như mấy thằng ỷ nhà có tiền mà ăn chơi này nọ đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- AD: (Nói như tự vả vào mặt 😑) Oh..thế ông thì sao? 😌
- AV: Tui đương nhiên là đang học cách chi tiêu tiết kiệm cho gia đình rồi, tiền có dư mà mình đâu có tiêu xài hoang phí như mấy tên nhà giàu kia đâu! Tui lúc nào cũng hạn chế chi tiêu tới mức tối thiểu mà, như vậy không phải tốt chứ còn cái gì nữa (¬¬)
- AD: Keo kiệt thì có! ( ̄༚ ̄)
- AV: Pà vừa nói cái gì đó hả? Có tin là tui cho pà tự trả tiền kem luôn không (¬ 。¬)
- AD: Êy êy bình tĩnh, tui chỉ nói giỡn thôi mà, ăn kem đi cho bớt nóng
(" ͠^▿^) Mà công nhận anh Thiên tốt thiệt ha, người vừa có điều kiện nhưng lại không kiêu, anh ấy không những chững chạc mà còn giỏi nhiều thứ nữa, tui mới biết anh ấy còn chơi đàn rất giỏi nữa đó
- AV: Sao pà biết anh Thiên thích chơi đàn? 🤨
- AD: Ừ thì hôm bữa tui gặp ảnh ở trong phòng nhạc á
- AV: Cái gì! Pà dám gặp riêng anh Thiên của tui ở trong phòng nhạc hả?! (•̀ o •́)
- AD: Chỉ là vô tình thôi mà, tui nghe có người chơi đàn hay quá nên vào xem thử thôi, ai ngờ là ảnh (" ͠^ ^)
- AV: Nếu đúng vậy thì tui tạm tha cho pà đó! Anh Thiên của tui chơi đàn rất là giỏi nha, đó là tài năng thiên phú của ảnh từ lúc nhỏ rồi, ảnh không cần đi học cũng biết đàn luôn đó, pà thấy anh Thiên của tui lợi hại ghê chưa! ( ˘⁰˘)
- AD: 😯 Thật sao, tui cứ nghĩ là ông với ảnh được cho học đàn từ lúc nhỏ chứ
- AV: Học gì chứ? Chỉ có anh Thiên thích chơi đàn thôi, pà nghĩ tui học đàn để làm cái gì hả, tui chả có hứng thú gì với mấy việc đàn hát này hết, tui chỉ thích mỗi việc nghe ảnh đàn thôi 😌
- AD: Ừ, tui quên mất là ông không thích 😑
- AV: Với lại từ lúc tui gặp được ảnh là ảnh đã biết đàn rồi, thử hỏi coi một người tài giỏi như ảnh ở độ tuổi như vậy mà đã biết đàn thành thục rồi thì cần gì phải đi học nữa chứ, anh ấy quả là thiên tài âm nhạc, một người hoàn hảo từ đầu đến chân, xuất sắc nhất từ trước đến giờ..
- AD: ("¬¬)
- AV: [Vẫn đang luyên thuyên] @$%..
- AD: Thôi chả nói với ông nữa, tui đi đây ( ˘⁰˘)
- AV: 😯 (?) Pà đi đâu đó? ( ͠• 。•)
- AD: 😐 (Nói với tên này là mình có hẹn với anh Thiên thì chắc chắn hắn ta sẽ không để yên cho đâu, muốn yên ắng thôi thì cứ..) Tui có hẹn với mấy đứa bạn, giờ tui phải đi đây ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Lâu lâu nó bị gì thế nhỉ?

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro