Chap 22: Rạn nứt
[Hôm sau]
[AV đang ngồi trò chuyện với một bạn nam trong lớp thì AD đi đến hỏi]
- AD: A Vương, tí nữa ông có đi đâu không?
- AV: Lát nữa tui đến CLB, có gì không?
- AD: À không
- AV: (?) 🤨
- AD: (Hôm nay không bám theo anh Thiên nữa à?)
...
[Sau khi tan học, AD tỏ vẻ thất vọng]
- AD: Haizz..chán thật 😔 (Mình muốn đến gặp ảnh quá) (!) Ha..mình đang nghĩ cái gì vậy?! (>༚<) Nhưng mà..
[AD dạo quanh một lúc không biết là mình đang đi đâu, lúc cô chợt nhận ra thì đã dừng chân lại ở phòng nhạc]
- AD: Đây là phòng nhạc..lần trước mình đã gặp anh ấy ở trong này..mà tại sao mình lại đi đến đây chứ?
[Đứng ngẩn một hồi, cô nghe thấy có tiếng đàn phát ra từ bên trong] ~♪
- AD: Tiếng đàn..
[AD bước vào, người mà cô muốn thấy đã xuất hiện trước mặt của cô]
- AD: (Anh Thiên..)
- T: Ủa..An Di, lại gặp em nữa rồi 😄
- AD: Thấy ảnh rồi..
- T: Sao em lại ở đây vậy?
- AD: (Không ngờ gặp được ảnh lại làm mình cảm thấy vui như thế) Àh..là vì muốn..
- T: Ah..hay là em cũng thích chơi đàn?
- AD: Đâu, em làm gì biết chơi đàn chứ 😅
- T: À..vậy anh xin lỗi nha
- AD: Không đâu, do lần trước nghe anh chơi đàn hay quá nên em muốn quay lại đây để nghe tiếng đàn đó mà ^^
- T: Vậy sao, vậy thì chứng tỏ là anh chơi đàn quá giỏi nên em mới thích thích nghe có đúng không?
- AD: Dạ (^▿^) [Và cô ấy cũng kết người chơi đàn luôn rồi]
..
- AD: Anh Thiên, sao anh lại thích chơi đàn vậy?
- T: Chắc có lẽ là do thừa hưởng từ mẹ, mẹ ruột anh hồi đó là một nghệ sĩ dương cầm, khi còn nhỏ anh hay quấn lấy mẹ để theo học đàn lắm, anh thích nhất là mỗi lần được mẹ đàn cho nghe vì thế anh cũng yêu thích việc đánh đàn từ nhỏ
- AD: (Mình chỉ biết anh ấy được gia đình A Vương nhận nuôi từ lúc nhỏ, mình chưa bao giờ được nghe kể về ba, mẹ ruột của anh ấy hết, có nên không nếu mình hỏi anh ấy?) Chắc là anh yêu mẹ của mình lắm nhỉ! 😄
- T: Haha..cái đó là đương nhiên rồi..nhưng mà mẹ của anh đã mất sau một vụ tai nạn..
- AD: Anh Thiên..
- T: Dù gì mọi chuyện cũng đã qua lâu lắm rồi, anh được ba, mẹ hiện giờ nhận về nuôi dưỡng và chăm sóc, anh cảm thấy bản thân mình đã may mắn lắm rồi, giờ đây anh rất mãn nguyện với cuộc sống hiện tại ^^
- AD: (Chắc mình không nên hỏi thì hơn..) (!) (Ah! Nhưng bây giờ mình phải hỏi gì đây?! 😦 Nghĩ đi..nghĩ đi..😖) (!)
- Àh..mà anh Thiên nè!
- T: Sao thế em?
- AD: Anh nghĩ sao về A Vương?
- T: Nghĩ sao á? ( ͠• ༚•)
- AD: Àh..theo kiểu ngoài việc coi cậu ấy là người trong gia đình ra thì còn có gì khác không á? Em thấy A Vương thích anh lắm nên cũng hơi thắc mắc..aha..nếu em hỏi kì quá thì anh cứ bỏ qua ik, không có gì đâu, haha..😅
- T: Haizz..anh cũng không biết nói sao với em nữa 😔
- AD: (Không lẽ..)
- T: Anh thực sự là trai thẳng đấy!
( •᷄ o •᷅ )
- AD: Σ(° ロ °) Àh..em biết mà ("^▿^) (Mình nghĩ quá nhiều rồi)
- T: Thiệt tình, em cũng nghĩ anh có vấn đề về giới tính à? 🤨
- AD: À à không! Em xin lỗi, em không có ý đó ^^ Đối với em, anh Thiên là một người con trai mạnh mẽ, chững chạc và giỏi giang, anh chính là người đối xử dịu dàng và tốt với em nhất từ trước tới giờ! (و•̀༚•́)و (Thôi chết! Sao mình lại có thể nói như vậy chứ!) Σ(° ロ °)
- T: Ahaha..em làm anh thấy ngại quá ^^
[T đưa tay lên đầu thể hiện sự bối rối rồi quay mặt sang một bên để che đi sự e ngại của mình]
- AD: (˵• •˵)
[Sau đó cả hai im lặng một lúc không nói gì]
...
[Một lúc sau, T với AD đi ra ngoài]
- AD: Bây giờ anh phải tới chỗ làm sao
- T: Uh..thường thì có chút thời gian anh hay đến phòng nhạc mượn đàn để chơi, xong sau đó mới đi làm
[Lúc này AV cùng với M cũng đang đi tới]
- AV: [Đang níu tay M] Anh Minh!
(^▽^)
- M: Nè, tránh ra! Sao cậu cứ ám tui hoài vậy hả! 😠
[Và rồi cả 4 người chạm mặt nhau]
- AV: Anh Thiên..
- AD, T: Hở?
- M: (?)
- AV: (!) Hả! Σ(° ロ °) Sao anh lại đi chung với con đó?!
- AD: (!)
- AV: 🔥(‡▼益▼)
- M: Ủa An Di đó hả! Nghe nói là cậu có người yêu rồi mà, sao lại đi chung với trai lạ thế kia? 😯
- AD: Σ(° ロ °) (Tiêu rồi)
- T: A Vương hả, em đang đi chơi với bạn à
- M: (Ai đây?)
- T: Khi nãy anh đang trên đường đi thì gặp An Di nên đi chung đó mà
- AD: (Anh Thiên đang nói đỡ cho mình 😯)
- M: [Nói nhỏ với AV] 'Nè, đồng râm của cậu hả?'
- T: Haha..không phải như cậu nghĩ đâu, tui là anh trai của A Vương 😅
- M: Hả! Anh trai của tên này đi với An Di (Mà mắc gì hắn phải ghen chứ? 🤔) (!) Σ(°ロ°)
- Nè! Không lẽ cậu cũng thích An Di?!
- AV: Hả? ( ͠• o•)
- AD: (!) (⁰ロ⁰)
- AV: Anh nghĩ sao vậy?! Sao mà em có thể thích pả được cơ chứ! (•̀ o •́)
- M: (!) (Ờ phải ha..người như hắn thì không thể nào, suy nghĩ lệch lạc quá) (" ͠ᵕ ᵕ)
- AV: [Chạy đến chỗ T] Anh Thiên, anh đã làm gì sau lưng em vậy? 😢
- T: 😐"
- M: Σ(°ロ°) (Không lẽ cậu ta thích anh trai của mình!) Đúng là loạn luân mà!
- T: (?) Không như cậu nghĩ đâu, tui là anh trai nuôi của cậu ấy thôi (" ͠^▿^)
- M: Àh vậy á! (^▿^) (!) Như vậy là đam rồi ( ͠• ༚•)
- T: 😑"
- AD: Nè ông Minh, ông đừng có nghĩ lung tung nữa, anh ấy không phải như vậy đâu ( ᵕ ༚ᵕ)
- M: An Di à, sao cậu lại đi chung với anh trai của cái tên này vậy?
- AD: Thì..chỉ là bắt gặp tình cờ thôi mà
- AV: Tình cờ cái gì chứ, nói vậy ai tin
- AD: Chứ tui phải nói như nào đây hả?
- AV: Nè, pà đừng có bảo là bị bạn trai cũ đá rồi bay sang thích anh Thiên của tui nha! 😠
- M: Hả! An Di, cậu chia tay bạn trai thật rồi sao?
- AD: (Cái tên A Vương này 😰)
- M: Có phải những gì tên đó nói là sự thật không, vậy An Di thích anh ta hả?
- AD: Hả..cái gì..
- M: Có phải như vậy không? ( •᷄ o •᷅ )
- AV: Grừ..! (‡▼益▼)⚡
- AD: ("•᷄ ༚•᷅ )
[AD nhìn sang T thì cũng thấy anh đang nhìn mình, cô xấu hổ đáp lại M]
- AD: Làm..làm gì có chứ! (•̀ o •́) Rắc rối quá..thôi tui về trước đây! (>༚<) [Bỏ chạy]
- M: (?)
- AV: Nè! Ai cho pà chạy đi vậy hả! 💢
- T: (..)
[Ngày hôm sau]
[AD vào lớp thì thấy AV đang ngồi ở trong, sát khí đằng đằng]
- AD: (Mặc dù hôm qua anh Thiên đã nói đỡ cho mình rồi nhưng mà nhìn mặt ổng có vẻ nghiêm trọng quá, thôi tốt nhất nên né) (─.─")
[AD giả vờ như không thấy, đi sang bàn khác ngồi]
- AD: (Ngồi ở đây vậy) [Vừa ngồi xuống thì AV bước tới ngồi ngay bên cạnh] (Hả!) (!) (Ổng chuyển qua đây luôn rồi) (° ロ °)
- AV: (¬¬)
- AD: (Làm..làm sao bây giờ?) ("• -•) (Ờ phải rồi, cách tốt nhất bây giờ là nên im lặng..đúng rồi, im lặng và đừng nói gì hết!) ("⁰ᴗ⁰) [Mồ hôi đầm đìa]
...
- AD: (Sắp hết tiết rồi, suốt từ nãy tới giờ ổng vẫn chưa nói tiếng nào)
- AV: (..)
- AD: (Đáng sợ quá đi!) (╥。╥)
[Ding dong..] ~♪
- AD: (Ah! Chuông reng rồi..tốt nhất là tranh thủ chuồn lẹ)
[AD đứng lên chuẩn bị đi về thì AV chợt lên tiếng]
- AV: Đứng đó!
- AD: Σ(° ロ °) ..Có..có gì không? ("^▿^)
- AV: Tui muốn hỏi pà một chuyện
- AD: A Vương muốn hỏi chuyện gì vậy? Haha..😅
- AV: Pà rốt cuộc là có ý gì với anh Thiên của tui? 😒
- AD: Ý..ý gì chớ, tui đối với ảnh cũng rất bình thường cơ mà ("•᷄ ༚•᷅ )
- AV: Có phải là pà thích anh Thiên đúng không? (•̀ ༚ •́)
- AD: (!) Ơ, tui..không..
- AV: Pà dám nói là không thích không?! (•̀ o •́)
- AD: (!)
- AV: Nhìn cái biểu hiện trên mặt của pà là tui biết ngay rồi! Thảo nào pà cứ canh những lúc tui không có ở bên cạnh mà tới gặp ảnh, pà muốn cướp anh Thiên của tui chứ gì?! Không cần phải giấu nữa, sự thật rõ ràng như vậy rồi! 😡
- AD: Tui..
[AD cũng không biết trả lời như thế nào, cô không biết những cảm xúc hiện tại trong lòng mình là gì]
- AV: (..)
- AV: (..)
[AV không nói gì, có vẻ như cậu đã nhận được đáp án mà mình muốn biết sau đó quay lưng bỏ về]
- AD: (!) [Giữ tay AV lại] Xin lỗi..tui..
- AV: Pà không cần phải nói thêm cái gì hết, tui không muốn nghe! 🤬 Bỏ ra!!
[AV đẩy AD ra khiến cô vô tình ngã vào cạnh bàn]
- AD: Ui ya! ><
- AV: [Bỏ đi]
- AD: Nè! 😠
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro