Chap 28: Tranh cãi
[Hôm sau]
[AD đang ngồi học bài trên lớp, tiếng chuông kết thúc tiết học vang lên] "Ding..dong.."
- Giảng viên: Các em về nhà..bla..bla..[Vai quần chúng thì cắt bớt thoại đi vậy..! =.=]
..
- ?: An Di à, bạn cho mình mượn tập về nhà nha
- AD: Ừm được
- ?: Cảm ơn bạn nhiều nha (^▿^)
..
- AD: [Nhìn sang AV]
- AV: 😒
- AD: (Lạ thật, sao hôm nay không thấy tên đó kiếm chuyện với mình nhỉ?)
- AV: (..) Nhìn cái gì!
- AD: (!) Σ(° ロ °) [Bị phát hiện] (Quả đúng là một tên khó chịu) (─.─)
[AD nhìn thấy AV đứng dậy đi về mà không nói gì]
- AD: (..)
[Tối đó]
- Hả!!
- AD: Đâu mất tiêu rồi, đâu mất tiêu rồi?! Bài báo cáo của mình! 😨
[AD lục tìm khắp nơi ở trong phòng nhưng không thấy bài báo cáo đâu]
- AD: Sao lại có thể được chứ?! 😱 Mình đã tìm khắp phòng rồi mà, ở đâu được chứ? ( •᷄ ༚•᷅ ) Ở đâu? Bình tĩnh nào An Di, hãy nhớ lại xem, hm.. ( ͠ᵕ ᵕ)
[Nhớ lại:
- AD: Nè!
- AV: (!)
- AD: Ông vào phòng của tui chi vậy?
- AV: (..) 😐" ]
- AD: (!) Hả! Không lẽ?! (• o •)
[AD đi đến nhà T]
- AD: [Bấm chuông]
[Ding dong..ding dong]
..
[Cánh cửa mở ra]
- T: Ủa An Di! Có chuyện gì mà em lại qua giờ này vậy? 😯
- AD: Em muốn gặp A Vương ạ (•̀ ༚ •́)
- T: Ờm..nhưng mà..
- AV: Có chuyện gì vậy anh Thiên?
[AV bước ra với dáng vẻ mệt mỏi]
- AD: Tui có chuyện muốn nói với ông đây
- AV: Chuyện gì chứ? ( ͠• ༚•᷅ )
...
[Hai người cùng ngồi xuống nói chuyện]
- AD: A Vương, tui hỏi ông, hôm qua ông vào phòng của tui có lấy cái gì không?
- AV: Phòng của pà có gì để mà lấy chứ, với lại ai cần đồ của pà để làm cái gì? (¬¬)
- AD: Bài báo cáo mà tui đã hoàn thành rồi á, có phải ông là người lấy không?
- AV: Báo cáo? Tui không có lấy cái đó, báo cáo của pà như c*t vậy, lấy nó chỉ tổ hại (¬¬) Tui dư sức làm cái tốt hơn của pà nhiều, thôi ảo tưởng đi
- AD: Ý tui không phải vậy, có phải ông định giấu bài của tui để tui không có báo nộp phải không?
- AV: Oh..cái đó pà không nói tui cũng không nghĩ ra nữa đấy ( ͠• ૦•)
- AD: Vậy là ông có làm đúng không?
(•̀ ༚•́)
- AV: Nói nãy giờ có hiểu gì không hả?! 💢
- AD: Ai biết được ông? ( ᵕ ༚ᵕ)
- AV: Ờ, cũng có khi pà giả vờ tự làm mất báo cáo để qua đây kiếm chuyện với tui cũng nên
- AD: Ai rảnh để mà qua đây kiếm chuyện với ông chứ!
- AV: Tui cũng không có thời gian lôi co với pà đâu (¬¬) Nè, tui nói cho pà biết nha, thay vì pà có thời gian để qua đây kiếm chuyện với tui thì nãy giờ đã làm thêm được cái báo cáo rồi!
- AD: Tui chỉ muốn tới đây để kiểm chứng sự thật thôi (•̀ ༚•́)
[Lúc này T cầm dĩa bánh đi ra]
- T: Em ăn bánh nha..(^▿^) [Nhìn thấy hai người đang đứng cãi nhau] (!)
- AV: Tui nói là không làm đấy!
- AD: Nếu có thì nhận đi nha, đừng có chối
- T: 😯 (?) [Đứng ở giữa không biết chuyện gì đang xảy ra]
- AV: Đã bảo là không làm rồi mà!
("•̀ o •́)
- T: 😥
- AD: Làm sao mà tui tin ông được đây? (•̀ ૦ •́)
- AV: Chứ pà muốn như nào thì mới được hả?! ><
[AV tức giận quơ trúng dĩa bánh T đang cầm]
- T: (!)
[Dĩa bánh văng vào mặt AD]
- AD: Aw! ><
- T: (!) Σ(⁰ ロ ⁰) An Di em có sao không?!
- A Vương à, có gì thì em cũng phải bình tĩnh chứ, sao lại làm như vậy
( •᷄ ༚•᷅ )
- AV: ("•̀ ૦ •́) Thử hỏi coi em bình tĩnh được với pả không?
- T: Rốt cuộc có chuyện gì vậy? ( ͠• ༚•)
[Thế rồi cả 3 cùng ngồi xuống nói chuyện]
..
- T: Thế A Vương, em có phải là người lấy không?
- AV: Em đã bảo không rồi mà!
- T: Em khẳng định vậy luôn?
- AV: Dĩ nhiên, anh phải tin em chứ
- T: Được rồi
- An Di à, anh nghĩ là A Vương sẽ không làm chuyện đó đâu, em hãy tin nó đi
- AD: 😯 Nhưng mà..( •́ ༚ •̀ )
- T: Hiện giờ cũng chưa có gì có thể chắc rằng A Vương là người lấy cả, anh tin em ấy
- AV: Anh Thiên..😢
- T: Em đừng lo, nếu A Vương thực sự là người làm thì anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho nó đâu, vậy nên em hãy tin ở A Vương nhé, cũng như tin tưởng anh
- AD: (..) Dạ, anh Thiên
...
[Sau khi cả 3 nói chuyện với nhau xong, AD cũng đi về nhà]
- AV: Hừ, bực mình! Tự dưng khi không qua kiếm chuyện ("¬¬)
- T: A Vương à, em vẫn chưa khỏe đâu, vào trong nghỉ ngơi đi
- AV: Dạ..( •́ ༚ •̀ )
[AD về đến nhà nhưng vẫn không nghĩ ra được ai là người đã lấy tờ báo cáo]
- AD: (Nếu như A Vương không phải là người lấy vậy thì tờ báo cáo của mình hiện giờ đang ở đâu chứ?) ( ͠• - •᷅ )
[Ngày hôm sau]
[AD ngồi trên lớp học nhưng vẫn chưa thấy AV tới, bình thường thì cậu chỉ toàn tới trước cô]
- AD: (..) (Cậu ta vẫn chưa tới nhỉ, sao hôm nay tới trễ thế?) 😕
- ?: An Di, cảm ơn hôm qua đã cho mình mượn tập nhé (^▿^)
- AD: (!) 😯 Ừm..
- ?: Mình thấy bạn có kẹp tờ báo cáo ở trong cuốn tập nè, cẩn thận đừng để mất nha
- AD: (!) [Vội mở tập ra thì nhìn thấy tờ báo cáo] Hả!
- Như vậy thì..đúng là mình đã trách nhầm A Vương thật rồi ( •᷄ ༚•᷅ ) Phải làm sao đây? Xấu hổ quá đi mất ><
[AD xấu hổ che mặt lại]
- AD: [..] Mình phải đi xin lỗi cậu ấy vậy 😞 Cơ mà người như cậu ấy chắc không dễ gì chấp nhận lời xin lỗi của mình như vậy đâu, có khi còn nổi giận hơn nữa [Nghĩ tới bộ mặt nổi giận của AV trông đáng sợ như thế nào] 😥 Làm sao bây giờ?..Mà giờ ổng còn chưa tới nữa, hay để lát nữa ổng tới rồi tính sau..
...
[Giờ ra về]
- AD: (A Vương hôm nay không đi học, cậu ta bị sao thế nhỉ?)
[Sau khi tan học, AD đi đến nhà T]
- AD: [Đứng trước cửa] (..) (An Di, đã tới đây rồi thì không được bỏ chạy) >< (Mình đã quyết định rồi, lần này là mình sai nên mình sẽ chịu trách nhiệm) (•̀ - •́) Nhưng mà..
[AD tưởng tượng phản ứng của AV sẽ ra sao khi cô nói xin lỗi:
- AV: 🌸[Nắm tay AD] Tiểu Di à, tui không giận pà nữa đâu, chúng ta hãy mãi là bạn tốt nhé! (^▿^)🌸 ]
- AD: Được như vậy thì tốt quá! (^▿^)🌸 (Không đời nào!) ("⁰-⁰)
[Tưởng tượng:
- AV: An Di, không ngờ pà tự động tới đây nộp mạng á! Tui sẽ tính sổ luôn cái vụ hôm qua pà dám vu khống tui 😠
- AD: Σ(⁰ ロ ⁰)
- AV: Lần này anh Thiên không có ở đây, không ai cứu pà được đâu! ]
- AD: Chắc chắn là vậy rồi! (╥。╥)
[AD đứng do dự một lúc]
- AD: (..) (Cũng có thể là cậu ấy đi đâu rồi không có ở nhà cũng nên..thôi kệ, mình cứ ấn chuông thử ><)
[Ding..dong..~♪]
- AD: Cầu trời xin đừng có chuyện gì xảy ra với con >< [Chấp tay cầu nguyện]
[AD nghe tiếng có ai đó mở cửa]
- AD: (Cửa mở rồi, thôi xong..) ><
- T: An Di, em qua đây có chuyện gì không?
- AD: Hở! Anh Thiên? 😯
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro