Chap 54: Hiểu lầm được giải quyết
[AD đang đứng nhìn T, còn T thì đang nhìn AV với N]
- AD: (Sao mình có cảm giác như là..mình giống vai nữ phụ đang chờ đợi tình yêu từ nam chính, còn nam chính thì đang đứng nhìn nữ chính ở bên cạnh một người khác vậy, đã vậy còn bóng gió nữa chứ! Chuyện hổng giống ai, đúng là không còn gì thảm thương bằng 😑)
- T: Ủa An Di?
- AD: (!) 😨 Bị phát hiện rồi!
...
- AD: Anh Thiên, anh đã biết Thư Nhã thích A Vương rồi hả?
- T: Ừm đúng vậy, thật ra lúc Nhã tỏ tình với A Vương thì anh cũng đã nhìn thấy
- AD: Anh thấy sao 😯 (Thảo nào thái độ của anh ấy hôm đó cư xử lạ vậy)
- T: Anh cũng hơi lo cho em ấy một chút, nghe nói Thư Nhã bữa giờ có vẻ không ổn nhưng mà khi nãy thấy em ấy với A Vương làm hòa rồi, chắc là chuyện hai đứa nó sẽ ổn thôi
- AD: Anh nghĩ họ có thể không? ( ͠• -•́)
- T: Anh không biết 😕 Thật ra thì anh cũng đang cảm thấy lo về chuyện đó đấy 😅
- AD: (Anh ấy cảm thấy lo về chuyện của hai người đó sao, như vậy thì chắc là anh ấy thích Thư Nhã lắm)
- T: An Di, em có sao không?
- AD: À không có gì 😅 Mà chuyện đó Thư Nhã với A Vương, anh thấy sao?
- T: Ý em là sao?
- AD: Ý em là..anh có thấy buồn không? 😅
- T: Sao anh lại phải buồn chứ? ( ͠• ༚•́)
- AD: Ơ, không phải là anh bảo thích Thư Nhã sao?
- T: Là chuyện đó sao? 😯 Haha..😄
- AD: Sao anh lại cười chứ?
- T: Thật ra anh thích Thư Nhã nhưng mà không phải theo cách em nghĩ đâu, anh thích em ấy như một người bạn thôi
- AD: Như..như một người bạn là sao chứ?!
- T: Thì như kiểu bạn bè bình thường thôi 😊
- AD: Không phải Thư Nhã là người mà anh muốn tìm sao?
- T: Người nào cơ?
- AD: Cậu ấy có phải là người mà lần trước anh bảo muốn xin lỗi không?
- T: Không phải 😕
- AD: Hả không phải sao! Vậy..vậy mà em cứ tưởng..
- T: Haha, sao em lại nghĩ như vậy chứ?
- AD: Ờm vậy chắc là do em nhầm, haha 😅 (Thì ra tất cả những gì xảy ra chỉ là hiểu lầm thôi sao?)
- T: Mm..em đi với anh đến chỗ này
- AD: Chỗ nào cơ?
- T: Theo anh
...
[AD đi cùng T đến phòng nhạc]
- AD: Là phòng nhạc sao? Sao anh lại dẫn em đến đây chứ?
- T: Đây là nơi mà anh và Thư Nhã lần đầu tiên gặp nhau
- AD: Hả..😯
- T: Quả thật là lần đầu khi gặp Thư Nhã, anh đã cảm thấy rất thích em ấy
- AD: (Là thật sao! Phải rồi Thư Nhã cái gì cũng giỏi, xinh đẹp, hơn thế lại còn tốt bụng nữa, còn mình thì..) ༎ຶ‿༎ຶ
- T: Em sao vậy?
- AD: À không có gì, anh cứ kể tiếp y
- T: Lúc nhìn thấy em ấy đánh đàn, dáng vẻ ấy làm anh nhớ tới mẹ, Thư Nhã giống y như mẹ anh lúc trước vậy, chính vì thế anh đã rất thích em ấy ^^
- AD: (Là vậy thôi sao, anh ấy thích Nhã là bởi vì cậu ấy giống mẹ của ảnh, ra là vậy, vậy thì..mình cũng phải học đàn mới được! 😤)
- T: Em sao nữa vậy? 😯
- AD: Không sao 😅 Vậy..anh đối với Nhã là..
- T: Anh chỉ có cảm giác quý mến em ấy thôi, ngoài ra thực sự thì anh không có ý khác, anh biết là em ấy cũng nghĩ như vậy nên bọn anh đều coi nhau là bạn tốt mà
- AD: Em hiểu rồi, nhưng..nhưng mà lúc nãy em thấy anh trông có vẻ buồn lắm mà
- T: Ờm, anh buồn vì A Vương thôi
- AD: A Vương sao?! (Anh Thiên, không lẽ anh..) (" ͠• -•́)
- T: 😐"..Nhưng mà chuyện của hai đứa nó bỏ qua một bên ik, bây giờ người anh đang quan tâm là em đấy An Di
- AD: Hả! Σ(ꏿ ꏿ) Em..em!
- T: Đúng rồi,..
- AD: (..) (Anh..anh ấy mới nói gì vậy, quan tâm mình á? Ý anh ấy nói là sao? Anh ấy nói như thế có phải là đang có ý gì với mình không? (。◕ˇ-ˇ◕。) Hay là mình suy nghĩ quá nhiều rồi?)
- T: An Di..An Di?
- AD: Dạ? (• ▿ •)
- T: Em sao vậy? Em có nghe anh nói cái gì không?
- AD: Àhi, anh vừa nói cái gì cơ? 😃
- T: Coi em kìa, sao lại thần người ra như vậy chớ
- AD: Ơ, em đâu có
- T:..Anh sẽ đàn cho em nghe nhé
- AD: (?)
- T: Anh từng nói là sẽ đàn cho em nghe mà đúng không
- AD: [Nhớ lại:"Nếu như người bạn đó của em không có ở đây thì hay là anh sẽ đàn cho em nghe nhé"]..Ừm, phải rồi
- T: Em thích bài nào?
- AD: Là bản lần trước được không ạ? 😄
- T: Em thích bản đó sao
- AD: Vâng, em rất thích 😊
- T: Được rồi..
...🎶 [Tiếng đàn vang lên, AD đứng nghe khúc nhạc hoài niệm]
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro