Chap 57: Cuộc hẹn hoán đổi
[T sau khi về đến nhà]
- T: Ah, nãy lo chuyện của Thư Nhã mà quên đưa tấm vé cho An Di rồi, đâu rồi nhỉ? [Đang định tìm tấm vé]..À phải rồi trong áo khoác..áo khoác? Chết rồi! Khi nãy mình để quên áo khoác ở bên nhà Thư Nhã rồi, phải quay lại lấy mới được..
- AV: Anh tính đi đâu vậy?
- T: À anh định qua nhà Thư Nhã
- AV: Cái gì! Anh qua nhà Thư Nhã làm cái gì chứ?!
- T: À, khi nãy anh với An Di..
- AV: Gì, có thêm pà An Di nữa à!
- T: Bọn anh chỉ qua thăm Nhã thôi, nghe bảo em ấy không được khoẻ, không có gì đâu em 😅
- AV: Hm..thế cậu ta sao rồi?
- T: Em ấy giờ cũng khoẻ rồi
- AV: Oh, vậy anh qua đó làm gì?
- T: Ờm..anh để quên đồ, khá là quan trọng nên anh muốn quay lại lấy đó mà
- AV: Vậy sao, nếu là đồ cần thiết thì anh cứ ở nhà đi, em sẽ đi lấy giùm anh
- T: A Vương à không cần phiền em đâu, anh đi là được rồi
- AV: Không được, chẳng phải anh bây giờ cần thời gian để ôn bài sao, kết quả kì trước của anh không mấy khả quan lắm, anh phải cố gắng hơn chứ, em thì bây giờ rảnh lắm, em có thể thay anh đi lấy mà
- T: Nhưng mà..
- AV: Anh cứ an tâm ngồi ở nhà đợi y, em nhất định sẽ mang về cho anh mà
- T: Ơ a..
- AV: Em đi đây!
- T: 😐 (..)
- AV: (Anh tưởng em không biết là anh đang diện cớ để gặp cậu ta hả, có em ở đây thì anh đừng hòng 😏 Nhưng mà mình vẫn phải đi lấy đồ cho ảnh, ủa mà mình đâu có biết nhà của cậu ta đâu?)
..
[AV gọi điện cho AD]
- AD: Alo, ngài cao quý, sao hôm nay lại có thời gian để gọi cho tui vậy?
- AV: Nhà của Thư Nhã ở đâu vậy?
- AD: Hở?!
- AV: Cho tui địa chỉ nhà cậu ta đi
- AD: Tui có nghe lầm không nhỉ, sao hôm nay lại có người muốn biết nhà của Thư Nhã vậy?
- AV: Tui không có thời gian để giỡn với pà đâu, nói mau!
...
[AV đi theo địa chỉ mà AD đưa đến một căn biệt thự]
- AV: Hình như là chỗ này..
[Ding dong]~♪
- KD: [Mở cửa] (Không phải chị An Di)
- AV: Này nhóc, cho anh hỏi đây có phải nhà của Thư Nhã không?
- KD: Đúng vậy, anh là bạn trai của chị hả?
- AV: Hơ! Thằng nhóc này, ăn nói cho cẩn thận nhá, còn nhỏ mà nói lung tung như vậy không tốt đâu
[AV vừa nói vừa dùng tay vẹo hai bên má KD]
- KD: Em không phải con nít đâu anh đừng có làm như vậy
- AV: Nhóc chắc là em trai của Nhã hả, chị nhóc có ở nhà không?
- KD: Chị ấy vừa ra ngoài rồi, nếu anh muốn gặp chị ấy thì hãy đợi y
- AV: Haizz 😌, anh tới không phải là để gặp chị nhóc đâu, anh tới chỉ để lấy đồ thôi
- KD: Anh có đồ gì ở đây mà lấy chứ
- AV: Anh chỉ tới lấy đồ giùm anh Thiên thôi, khi nãy anh ấy để quên ở đây
- KD: Anh Thiên, anh có quen biết với ảnh à
- AV: Đương nhiên rồi ảnh chính là..ờm ảnh chính là anh trai của anh
- KD: Thật vậy sao? Nhìn hai người chả có nét gì giống nhau hết vậy
- AV: Thằng nhóc này miệng mồm cũng lanh lẹ nhỉ, chuyện giống nhau hay không giống thì chả liên quan gì tới em hết, chỉ cần biết bọn anh là anh em là được rồi, nhóc mau mở cửa để cho anh vào đi
- AV: Em đã bảo anh đừng có làm như vậy nữa rồi mà, với lại anh đừng có bảo em là nhóc này nhóc nọ, em tên là Lưu Khả Danh, năm nay em 18 tuổi rồi, không phải con nít nữa đâu
- AV: Cái gì?! Nhóc nhìn vậy mà đã 18 rồi cơ á! Đúng là không thể tin được [Lại vẹo quá]
- KD: Ah ><
- AV: Thôi được rồi, giờ thì nhóc cho anh lấy lại đồ được chứ
- KD: Xin lỗi, em không thể cho anh vào được
- AV: Gì chứ!
- KD: Em không biết anh là ai hết, dù anh có nói là bạn của chị em nhưng em đâu biết là anh có nói thật hay không chứ, em không thể cho anh vào nhà được
- AV: (Cái thằg nhóc này) (¬¬)٥
- TN: Ơ A Vương
- AV: Hở 😯
- TN: Sao cậu lại ở đây vậy, cậu đến gặp tớ hả?
- AV: Không, à ờm...
- TN: Cậu đến đây sao không nói trước cho tớ biết vậy, để tớ còn dặn Khả Danh
- AV: Ờm, thật ra tui chỉ định qua đây một lát thôi nên không nghĩ là sẽ gọi cậu
- TN: Cậu nghe An Di bảo tớ không được khoẻ nên đến thăm tớ sao? 😊
- AV: Ờm, nhìn cậu như vầy thì chắc khoẻ rồi nhỉ
- TN: Hi, cảm ơn cậu nha, A Vương vào nhà chơi xíu y
- AV: Ờm 😐"
[N mời AV vào nhà]
- TN: A Vương, cậu uống trà đi
- AV: Ừ được rồi..
- TN: Sao thế?
- AV: Anh Thiên bảo là để quên đồ nên sẵn tiện tui muốn qua đây lấy giùm ảnh luôn
- TN: À, có phải là cái này không?
- AV: Đúng rồi, đó là cái áo khoác của ảnh (Chỉ là cái áo khoác thôi mà, có đồ gì quan trọng đâu chứ, ảnh cố tình để quên để quay lại đây lấy đây mà 😒) À cảm ơn cậu nha (• ▿ •)
- TN: Ưm, có gì đâu 😊 À để tớ đi lấy ít bánh ngọt cho cậu nhá
- AV: Thôi khỏi đâu, tui chuẩn bị..
- TN: Cậu đừng ngại, đợi tớ xíu nhá
- AV: 😐 (..)
- KD: Anh qua đây chỉ để lấy một món đồ thôi à, hay là anh cố tình diện lí do để làm cái gì đó?
- AV: Ý nhóc là sao hả?
- KD: Có phải là anh muốn tìm chị của em không
- AV: Gì chớ?! ( ͠• ༚•́)
- KD: Điều đó cũng không có gì là lạ, chị gái của em vốn dĩ xinh đẹp, học giỏi nên cũng có nhiều người theo đuổi lắm nhưng mà anh là người con trai đầu tiên được chị ấy dẫn vào nhà đấy, chứng tỏ quan hệ của hai người không bình thường tí nào
- AV: Bộ nhóc rảnh lắm hả, còn nhỏ không lo học hành đi, ra đây lo chuyện người khác chi vậy hả? Thay vì có thời gian nhiều chuyện thì dành thời gian đó cho việc học thì sẽ tốt hơn đó
- KD: Em đã bảo không phải con nít rồi mà, em chỉ nhỏ hơn anh 2 tuổi thôi đó
- AV: Xì 😒
- TN: Hai người có chuyện gì vậy?
- KD: Chị coi bạn trai của chị ăn hiếp em nè (¬ ¬)
- TN: Ơ! (˵• ૦ •˵)
- AV: Cái thằng nhóc này! Đã bảo là không phải rồi mà! (•̀ o •́)
- TN: Khả Danh à, anh ấy chỉ là bạn của chị thôi, em đừng nói lung tung như vậy
- KD: Không phải là hai anh chị đang hẹn hò à?
- AV: Đương nhiên là không rồi, còn ăn nói lung tung nữa có tin là anh cho nhóc một trận không hả
- KD: Vậy thì thôi coi như em sai vậy
- AV: Hừ, em trai cậu đúng là tinh ranh thiệt đó
- TN: À, xin lỗi cậu nha, tính tình em trai mình có hơi kì một chút nên cậu đừng giận nhá
- AV: Thôi được rồi, mình là người trưởng thành thì đâu ai chấp nhất mấy đứa nhỏ chớ ( ˘°˘)
- TN: Hi 😊
- KD: Em thấy giống trẻ con hơn mới đúng
- AV: Gì chứ!..Hừ, anh người lớn nên không thèm tranh cãi với nhóc ( ͠ᵕ ᵕ)
- Thôi giờ tớ về luôn đây
- TN: Ơ cậu về sớm vậy, không ở lại thêm chút nữa sao?
- AV: À thôi, tui phải về sớm, không phiền cậu đâu, giờ tui về luôn
- TN: 😐
[AV cầm cái áo khoác đi thì tấm vé bị rớt xuống bàn]
..
- KD: Mm..có thiệt là chị với cái anh khó chịu kia không có gì không vậy?
- TN: Chị đã bảo với em là tụi chị chỉ là bạn rồi mà
- KD: Là bạn thì cũng có thể trở thành người yêu được mà, em chỉ muốn biết liệu ảnh có phải anh rể tương lai của em không thôi
- TN: Chị thấy em nhiều chuyện lắm rồi đấy (¬ 。¬)
- KD: Em chỉ quan tâm chị thôi mà
- TN: Tốt nhất là em lo cho bản thân của em trước y chàng trai ạ
- KD: 😑
..
[Sau khi nói chuyện xong với KD, TN quay lại thì nhìn thấy có một tấm vé trên bàn]
- TN: Ủa sao lại có tấm vé ở trên bàn nhỉ? [Suy nghĩ] (Không lẽ là của A Vương, cậu ấy cố tình qua đây để đưa tấm vé cho mình à?) (˵• - •˵)
[AV sau khi trở về nhà]
- AV: Em về rồi
- T: Sao rồi?!
- AV: Chỉ là cái áo khoác thôi, em cứ tưởng là cái gì đó quý giá lắm cơ
- T: 😅 Cảm ơn em nha
[T lục tìm tấm vé trong áo]
- T: (Đây rồi!)
- Àh A Vương à..
- AV: (?) 😯
- T: (!) Ủa sao lại có một cái vậy?
- AV: Sao vậy anh? ( ͠• -•́)
- T: Khi nãy em..à thôi, không có gì ^^"
- AV: (?)
[Đến ngày hẹn]
- T: Vốn dĩ mình không định dùng đến nó 😒
[T đi đến thì thấy N đang đứng ở đó]
- T: Ủa Thư Nhã, sao em lại ở đây vậy?
- TN: Ơ anh Thiên, là anh hả? 😯
- T: Em đứng đợi ai thế?
- TN: Mm..em (Chẳng lẽ mình nhầm, người hẹn mình không phải là cậu ấy? 😥) Em thấy tấm vé ở trên bàn, em cũng không biết là ai đã để nó ở đó nữa nên.. ^^"
- T: (Tấm vé của mình, có phải hôm qua A Vương vô tình làm rớt ở đó nên em ấy đã nhặt được chăng?)
- Vậy thì..tấm vé đó là của anh rồi, hôm qua anh cứ tưởng là rớt mất rồi, không ngờ là em đã giữ nó
- TN: Là vậy sao..thật ngại quá, anh Thiên xin lỗi anh, em không biết 😅
- T: Không, không, có sao đâu, nếu em đã đến đây rồi vậy thì chúng ta vào chung y
- TN: Dạ được chứ ạ?
- T: Đương nhiên là được rồi, anh cứ tưởng phải đi một mình rồi chứ, nếu đi một mình thì chán chết đi được, cũng may là có em
- TN: Dạ ^^
- T: (Mặc dù cảm thấy có lỗi với A Vương thật nhưng mà thôi kệ lỡ rồi, cho anh xin lỗi nhá A Vương)
- Chúng ta vào trong y 😄
- TN: Vâng
[T trở về nhà sau buổi tối]
- T: 😌
[Cậu bước vào phòng, lúc này AV đang đắp mặt nạ]
- T: [Giật mình] Ah! 😨
- AV: Anh sao vậy?
- T: Em làm anh hết hồn đấy, đêm hôm em đừng có làm như vậy chứ
- AV: Em chỉ đang chăm sóc sắc đẹp thôi mà 😌
- T: Mà anh nói này, em cũng nên ra dáng đàn ông một xíu y, như vậy thì sao mà có bạn gái được hả?
- AV: Anh nói cái gì vậy hả! Anh biết là em thương anh mà, sao anh nỡ nói những câu như vậy chứ ( ᵒ̴̶̷᷄ д ᵒ̴̶̷᷅ )
- T: Dù gì cũng lớn rồi chứ có còn con nít nữa đâu mà cứ mè nheo với anh như vậy
- AV: Em nói thật mà!
- T: Anh thấy em nên nghiêm túc y, đừng có tối ngày tỏ ra trẻ con như vậy
- AV: Em đâu có trẻ con chứ
- T: Em với Thư Nhã dạo này sao rồi?
- AV: Sao anh lại hỏi em như vậy chứ, hết pà An Di rồi đến cả anh cũng như vậy, em với cậu ta có cái gì đâu!
- T: Sao lại không có gì chứ, anh biết rõ Thư Nhã có tình cảm với em mà, em chẳng phải cũng có chút gì đó sao?
(¬ 。¬)
- AV: Anh Thiên, em không có, em xin thề là em không có! Đúng thật là lúc trước cậu ta có tỏ tình với em nhưng mà em đã từ chối rồi, bọn em đã nói rõ ràng với nhau hết là từ nay chỉ coi nhau là bạn thôi, anh đừng có hiểu lầm, em từ trước đến giờ vẫn một lòng với anh không hề thay đổi, anh nhất định phải tin em!
- T: Vậy ý em là..em không hề thích Thư Nhã sao?
- AV: Ừ
- T: Không một tí nào?
- AV: Đúng vậy, anh phải tin em!
- T: (Nếu là như vậy thì..) Ờm, anh hiểu rồi, anh sẽ tin em
- AV: Em thương anh nhất mà
[AV nhảy tới ôm T]
- T: Ah! (;ŏ﹏ŏ)
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro