Chap 58: Thăm dò (1)
[AV được nghỉ vào 2 ngày cuối tuần, cậu đang ở nhà thì nghe có tiếng chuông cửa]
[Ding dong]~♪
- AV: [Mở cửa]..Ủa sao lại là cậu? ( ͠• ༚•́)
- KD: Chào anh, em vào nhà được chứ
...
- AV: Cậu tới đây có việc gì không? 😒"
- KD: Em tới để gặp anh
- AV: Gặp tui, để làm gì chứ?
- KD: Nghe bảo là chị em thích anh
- AV: (!) Chuyện đó thì liên quan gì? Mà nè, sao cậu lại biết nhà của tui chứ, cậu theo dõi tui à?!
- KD: Cái đó không quan trọng, em chỉ muốn biết người mà chị em thích là người như thế nào thôi
- AV: Nhóc không cần biết đâu, dù gì anh cũng đã nói chuyện rõ ràng với chị của nhóc rồi
- KD: Đã bảo em không phải là nhóc
- T: Ai tới đây vậy A Vương?
- Ủa em là..
- KD: Chào anh, em là Khả Danh, hôm trước em có gặp anh rồi
- T: À đúng rồi, em là em trai của Thư Nhã, em đến chơi à
- KD: Vâng, như vậy có phiền không ạ
- AV: Hừ, dĩ nhiên là..
- T: Dĩ nhiên là không rồi, em đến đây chơi anh thấy vui lắm, em có thể ở lại bao lâu cũng được, để anh lấy ít bánh nha 😄
- KD: Cảm ơn anh
- AV: Anh..anh Thiên..
- KD: Xin phép nhé (¬ ¬)
- AV: Nè nhóc, rốt cuộc là nhóc muốn gì đây hả?
- KD: Như đã nói khi nãy, em không phải là nhóc
- AV: Đó không phải vấn đề mà tui đã hỏi (Đúng là tức điên với thằng nhóc này thật) (¬¬)
- KD: Anh uống nước đi
- AV: Cảm ơn, nước nhà tui khi nào khát tui sẽ tự uống
- KD: Anh có thích động vật không?
- AV: Không
- KD: Anh có thích vẽ không?
- AV: Không
- KD: Chơi đàn?
- AV: Không!
- KD: Ca hát thì sao?
- AV: Càng không, nè sao nhóc hỏi nhiều quá vậy!
- KD: Anh chả giống kiểu người chị Nhã thích tí nào, không hiểu sao chị ấy lại thích anh được?
- AV: Anh không quan tâm chị nhóc thích hay là không thích, anh không thích bị người khác làm phiền có biết không hả (•̀ ૦ •́)
[AV túm lấy KD như túm lấy một chú mèo con rồi đem ra cửa]
- AV: Đi về nhà của nhóc đi!
- T: Em đang làm gì vậy hả A Vương! Sao em lại tính đuổi Khả Danh như vậy chứ..
- Cho anh xin lỗi nha ("^▿^)
- KD: Không sao
- AV: 😠 [Tức giận đi vào phòng]
- T: Thôi em đừng quan tâm, tính A Vương vậy đấy chứ không có ác ý gì đâu, anh sẽ ngồi đây nói chuyện với em nhé
- KD: Vâng
...
[AV đang nằm đọc sách thì KD bước vào]
- KD: Anh đang đọc cái gì vậy?
- AV: (!) Nè ai cho nhóc vô đây vậy hả?!
- KD: Anh Thiên bảo là em có thể vào
- AV: Hừ, đừng có mà động lung tung vào đồ đạc ở trong này đấy..êy!
[Chưa kịp nói hết KD đã đi đến chỗ kệ để sách của AV]
- KD: Hm..anh cũng đọc nhiều bộ sách hay nhỉ, có cả tiểu thuyết nữa sao..
[KD nhìn thấy có một cuốn sách đặc biệt ở trên bàn, giống như là sổ ghi chú]
- KD: Ồ cuốn này..
- AV: (!) Này anh đã bảo là không được chạm lung tung rồi mà [Giựt lại]
- KD: Cuốn đó khi nãy..cuối cùng em cũng biết được sở thích của anh rồi nha
- AV: Hứ, số sách đó là của anh Thiên mua, không phải của anh ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- KD: Hở, của anh Thiên thật sao, em không ngờ là anh Thiên lại thích đọc nhiều sách đến vậy nhưng mà anh cũng đọc nó mà phải không? Chứng tỏ anh cũng thích sách
- AV: Ừ thì buồn chán đọc chơi chơi thôi
- KD: Mà cuốn sách khi nãy em thấy có tên của anh đó
- AV: Rảnh quá không có gì làm nên ghi lên thôi 😠
- KD: Oh, em hiểu rồi 😏
- AV: Xem đủ rồi thì đi ra ngoài, nhóc đang làm anh mất tập trung đọc sách đấy
[AV đẩy KD ra ngoài xong rồi đóng cửa lại]
- KD: Anh Thiên à, số sách đó anh mua ở đâu thế
- T: Sách gì cơ? 😯
- AV: [Mở cửa] Nhóc đi vào đây (¬ 。¬)
..
- AV: Anh đã bảo là không có giỡn với nhóc rồi mà (•̀ ٥ •́)
- KD: Em cũng đâu có đùa với anh
- AV: Rốt cuộc thì nhóc muốn sao mới chịu đi về hả? 😠
- KD: Như đã nói hồi ban đầu, em không phải là nhóc
- AV: Ok, được rồi em trai, em thắng rồi, em muốn thế nào? (" ͠¬¬)
- KD: Cho em biết sở thích của anh
- AV: (Tên này tính điều tra mình để làm gì không biết, hứ nếu đã thích vậy thì anh đây chiều luôn) Em thực sự muốn biết anh thích gì à? 😏
- KD: Đúng vậy
- AV: Mm..vậy nên bắt đầu từ đâu nhỉ? Nhóc nhìn bên đó đi, có biết là cái gì không?
- KD: Là bàn trang điểm sao? Anh lại nói nó là của anh Thiên à
- AV: ("¬¬) Đương nhiên không phải là của anh Thiên rồi (# ͠ᵕ ᵕ) Nó là của anh
- KD: Anh cần nó để làm gì chứ?
- AV: Thì để làm đẹp chứ làm gì nữa, thật ngại quá, đó chính là sở thích của anh 😌
- KD: ( ͠• -•́)
- AV: Nhìn đi đây là tủ quần áo của anh
- KD: Anh có nhiều quần áo quá nhỉ
- AV: Đương nhiên rồi, tại anh thích mua sắm mà
[KD nhìn thấy bộ đồ hóa trang của AV]
- AV: Ơ em đã thấy rồi à, đã vậy thì anh phải nói thật thôi, sở thích riêng của anh là sưu tập mấy cái đầm đó mà, nhìn nó đẹp lắm đúng không? 😊
- KD: (..)
- AV: À còn nữa..anh còn có sở thích đi chơi nữa, đặc biệt là đi với con trai, có cần phải giải thích tại sao nữa không em trai 😏
- KD: Anh..đó là lí do anh từ chối chị của em 😠
- AV: Nhóc hiểu ra vấn đề rồi đấy, vậy từ giờ đừng có tới làm phiền anh nữa
- KD: (..)
[KD không nói gì nữa sau đó lẳng lặng bỏ về]
...
[Sau khi về đến nhà]
- TN: Danh, em mới đi..
- KD: Chị, chị không thể thích anh ấy được!
- TN: (?!) 😯
- KD: Chị có biết là anh ấy không thích con gái không, anh ấy thích, thích..
- TN: Chị biết chứ..
- KD: Hả?
- TN: Cậu ấy là người mà chị thích mà, sao chị lại không biết được chứ
- KD: Chị biết rõ như vậy thế tại sao chị vẫn thích anh ta chứ?
- TN: Dù là biết đi chăng nữa nhưng mà trái tim chị thích cậu ấy chứ không phải lí trí nên có thể làm gì được chứ
- KD: (..)
[KD không nói một lời nào hết, im lặng trở về phòng]
[Ngày hôm sau, T và AV đang chuẩn bị đi chơi cuối tuần]
- T: Em chuẩn bị xong hết chưa, anh em mình chuẩn bị đi
- AV: Dạ xong hết rồi anh
[Ding dong]~♪
- T: (?) Em xem ai nhấn chuông thế
- AV: Khi này mà ai lại còn tới nữa chứ
[AV đi ra mở cửa thì nhìn thấy KD]
- AV: (!) Lại là cậu à!
- KD: Chào anh
- AV: Sao cậu cứ ám tui hoài thế hả?!
(•̀ ٥ •́)
- T: Là ai thế A Vương..?
- AV: (!) Không, không có gì đâu anh Thiên
- T: ( ͠• -•́)
- AV: Anh đừng nhìn ra ngoải
- T: Ah, là Khả Danh hả (• ▿ •)
- AV: 😤
- KD: Em chào anh
- T: Em tới chơi hả, nhưng mà anh với A Vương bây giờ tính ra ngoài rồi 😅
- KD: Vậy là em tới không đúng lúc ạ
- AV: Đúng vậy đó đi về đi (¬ 。¬)
- T: Anh xin lỗi nhé, thật ngại quá, mắc công em đã đến đây
- KD: Không sao ạ, vậy anh cho em đi cùng với có được không?
- AV: Cái gì!
- Anh Thiên, không được!
- T: Được chứ, vậy em đi cùng với tụi anh luôn cho vui 😄
- AV: 😑
...
[Họ đứng chờ ở một trạm xe buýt, cả ba người đều bước lên xe, trên xe lúc này còn vừa đủ ba chỗ trống, có một ông lão đang bước đến ghế ngồi, AV nhanh chóng ngồi xuống ghế trước khi ông lão kịp bước tới]
- AV: (¬¬)
[Ông lão tỏ ra khó chịu]
- T: 😐..Ông ơi, ông đến chỗ của cháu ngồi nè 😅
[Ông lão đi đến chỗ của T, cậu đứng lên và nhường chỗ cho ông lão ngồi]
- KD: (..)
[Đi chơi một hồi, cả ba đến một chỗ ăn uống ngồi nghỉ]
- AV: (..)
- KD: (..)
[Không gian đột dưng trở nên im lặng]
- T: 😐" (..) Anh nghe điện thoại chút nhá 😅
- AV: 😒 Tui đi vệ sinh lát, đừng có mà đi theo á!
[AV đi vào bên trong gọi điện cho AD]
- AV: [..] Alo có làm cái gì không? Đến chỗ tui liền đi!
[Lát sau]
- AD: Chào mọi người! 😄
- T: Ủa An Di?
[AV đi tới kéo AD đi]
- AD: (!)
- AV: Tụi em có chuyện cần bàn một xíu..
- T: 😯
..
- AD: Ông làm cái gì mà kêu tui gấp thế?
- AV: Thằng nhóc đó nghĩ tui là bạn trai của chị nó, nên giờ cứ bám theo tui suốt
- AD: Oh, không lẽ ông muốn tui giả làm bạn gái của ông à?
- AV: Nghĩ sao vậy, không có chuyện đó đâu [Vẹo má]
- AD: Đau! Hông thì ông kêu tui tới đây để làm cái gì chứ?
- AV: Nghe nói pà thân với thằng nhóc đó lắm mà, nghĩ ra cách gì ik
- AD: Chuyện của ông sao lại bảo tui nghĩ cách chứ, tui cũng chỉ mới gặp em ấy có mấy lần thôi, thân cái gì chứ!
- AV: Một là pà giúp tui, hai là đi về nhà! 😠
- AD: Gr..được rồi (¬¬)
[Sau đó mọi người cùng nhau ghé vào một cửa hàng]
- AD: Khả Danh à, chị muốn tham khảo một số thứ, em đi với chị để cho chị xin ít ý kiến nha 😄
[AD liền kéo KD đi một chỗ khác]
- KD: (?!)
..
- KD: Sao chị lại đi theo em chứ, là anh ấy kêu chị làm thế có phải không?
- AD: Ai cơ chứ? 😅
- KD: Em biết là chị đang giúp ảnh nhưng mà em không muốn chị xen vào chuyện này đâu
- AD: 🙄
- KD: Chị với anh ấy là gì của nhau vậy?
- AD: Chị với cậu ta không thân thiết như em nghĩ đâu, tại chị là bạn của Nhã nên chị phải quan tâm em chứ 😄
- KD: (..)
[Một lát sau, trong lúc AD không để ý thì KD đã đi chỗ khác]
- AD: Nè em có muốn coi thử cái này không? [..]
- Ủa đâu mất tiêu rồi? @@
...
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro