Chap 64: Lời cảnh cáo
- M: Hi An Di, chào cậu (^▿^)
- AD: Là ông à
- M: Bữa giờ tớ không gặp cậu, dạo này cậu vẫn khoẻ chứ
- AD: Cũng bình thường, còn ông thì sao rồi, bữa giờ có gặp bọn kia nữa không?
- M: Từ lần đó tới giờ tớ không thấy bọn kia xuất hiện nữa, biết đâu bọn đó sợ thiệt nên không đến tìm tớ nữa 😌
- AD: Nếu đúng là như vậy thì mừng cho ông đó, thôi không có gì thì tui đi đây nha
- M: Êy An Di, đợi đã..
- AD: (>༚<) Aw..
[AD vừa quay đi thì vô tình đụng phải một người]
- AD: [..] Ơ xin lỗi anh, tui không chú ý nên đụng phải
- M: 😨
- K: Hm..ồ chú Minh, bữa giờ không gặp chú vẫn khoẻ chứ hả?
- AD: Hở 😯
- M: Em..em vẫn bình thường mà anh
- K: Thấy sắc mặt chú không được tốt, chắc do dạo này bận nhiều việc lắm hả?
- M: Cũng không bận gì đâu anh 😅
- AD: (Người này là ai vậy?)
- K: Vậy à, thấy mấy bữa trước tui có kêu đàn em tới mời chú đến chơi nhưng không thấy chú qua, tui cứ tưởng là chú bận lắm nên không có thời gian qua chơi chứ
- AD: (😱 Anh ta là tên đại ca mà ông Minh nhắc tới!)
- M: Đâu có đâu anh, tại bữa đó em thấy hơi mệt nên không qua được ấy mà, mong anh thông cảm
- K: Oh, vậy bữa nay còn mệt nữa không?
- M: À không, em khoẻ lắm, cảm ơn anh đã quan tâm
- AD: (Mình không muốn mang hoạ vào người đâu, tốt nhất là nên lẳng lặng đi lẹ vậy)
- K: Nếu vậy tui nghĩ chắc giờ cậu cũng rảnh nhỉ, có muốn qua nhà tui dùng trà không?
- M: Ờ ờm..
- An Di! (• ▿ •)
- AD: 😨
- M: Thưa anh, đây là bạn của em (^▿^)◜
- K: 🤨
- M: Như anh thấy đấy, em đang đi chung với cậu ấy, bọn em có hẹn trước với nhau rồi nên em nghĩ là em không đi với anh được rồi, thành thật xin lỗi
- AD: 'Nè sao ông lại lôi tui vào hả!'
(•̀ ٥ •́)
- M: 'Giúp tớ đi' 🥹
- AD: 😡
- K: Hm..là bạn gái cậu à?
- M: Hả!
- AD: (!) Không! Em không phải bạn gái cậu ấy, tụi em chỉ là bạn thôi ạ
- M: Đúng vậy, chỉ là bạn bè thôi 😅
- K: Nếu đã là bạn của Minh thì cũng coi như là bạn của anh rồi, xin lỗi khi nãy chưa kịp giới thiệu, anh là Châu Vĩ Kỳ, rất hân hạnh được làm quen với em
- AD: Ơ, dạ 😅
- K: Em có gấp lắm không?
- AD: Dạ cũng không gấp lắm
- K: Nếu vậy thì anh mời em cùng với Minh qua nhà anh chơi được chứ
- AD: Hả! ( º言º)
- K: Dù gì cũng là bạn cả rồi, anh muốn mời em qua thử một lần cho biết, không lẽ em muốn từ chối anh sao?
- AD: À dạ..sao em dám từ chối được chứ 😨
- K: Vậy còn Minh thì sao?
- M: Dạ, nếu cậu ấy đã nói vậy thì dĩ nhiên là em phải đi rồi ("^▿^)
- K: Tốt, vậy thì chúng ta đi nào
- AD: (Ông Minh chết tiệt, giờ thì lôi luôn cả mình chết cùng luôn rồi)
- M: (*꒦ິ꒳꒦ີ)
[Sau đó]
- TH: Anh Minh, anh đến rồi! (• ▿ •)
- AD: (😯 Đó chính là cô em gái mà ông Minh nhắc tới..trông cổ cũng dễ thương đấy chứ)
- TH: (?)
- K: Hoa à, đây là bạn của anh Minh, hôm nay chị ấy cũng đến đây để chơi á
- Đây là em gái anh
- AD: Chào em
- TH: Em chào chị, em là Chu Trúc Hoa, chị cứ gọi em là Hoa nha
- AD: (Chu..bọn họ không phải là anh em sao, sao lại khác họ chứ?)
- K: Thôi được rồi, em dẫn anh Minh của em vào phòng chơi y
- TH: Dạ 😊 [Kéo tay M lôi đi]
- M: 😨..
[Bên ngoài chỉ còn lại AD ngồi với K]
- K: Em cứ dùng đồ tự nhiên nha
- AD: Dạ 😅
...
- M: (Lần trước tên đó nói là mình phải làm sao cho cô ấy chán ghét mình nhưng mà phải làm cách nào chứ? Hm..nếu như mình nổi nóng với cổ có khi sẽ làm cho cổ khóc, lúc đó thằng anh đáng kính của cổ chắc sẽ tiễn mình sang thế giới bên kia quá! Nếu như mình làm cho cổ sợ lỡ bệnh tim của cổ tái phát thì mình cũng sẽ xong đời. Đúng là khó quá đi!) [..] (Nghĩ thử coi con gái sẽ ghét thể loại đàn ông như thế nào nhỉ? Hm..đứng đầu chắc chắn là thể loại biến thái, mình là loại quân tử chính trực mà, không thể làm như vậy được 😤 Với lại nếu như mình dám đụng tới cô ấy thì chắc chắn thằng anh của cổ sẽ cho mình lên dĩa, không được, cách này không được, nghĩ cách khác, cách gì đây?)..Sao mình nghĩ không ra vậy, đúng là bực mình là quá đi! ><
- TH: Anh Minh, anh sao vậy?
- M: Hở
- TH: Em thấy anh cứ ngồi đó rồi lẩm bẩm cái gì hoài giống như một tên ngốc vậy 😄
- M: Tên ngốc sao 😯 (Đúng rồi, chính là nó! Con gái thường rất ghét thể loại con trai ngu ngốc, như vậy là được rồi, mình sẽ thử làm vài trò ngu ngốc cho cổ xem, chắc chắn cô ấy sẽ ghét mình thôi, haha) (•̀ ▿ •́✧)
...
- K: Em không ăn uống gì hết sao? Là do đồ ăn không ngon hay là sợ anh bỏ gì vào trong đó à?
- AD: Đâu..đâu có đâu anh, tại em không thích đồ ngọt thôi •-•"
- K: Vậy à
- AD: 😅
- K: Trông em có vẻ căng thẳng nhỉ, sao chúng ta không nói gì để giải toả bầu không khí nhỉ?
- AD: Tại em là người ít nói nên không biết nói gì đấy ạ
- K: Oh, còn anh thì lại thuộc tuýp người nói nhiều đấy, em sẽ không thấy phiền chứ
- AD: Dạ không
- K: Em tên là An Di hả, anh thấy cái tên của em đẹp lắm đấy, anh rất thích
- AD: Dạ, cảm ơn anh
- K: Em với Minh thực sự chỉ là bạn thôi hả?
- AD: Tụi em thực sự chỉ là bạn thôi
- K: Vậy thì em với cậu ta chắc thân lắm hả
- AD: Cũng không thân lắm đâu anh 🙄
- K: Thế em có biết Minh là người như thế nào không?
- AD: Cậu ấy hả, cậu ấy tuy có vẻ hơi ngốc một chút nhưng thật sự rất là tốt bụng
- K: Vậy à ( ͠• ֊•)
..
- TH: [..] Haha, anh Minh, anh đúng là vui tính thật đó, làm em mắc cười quá đi
- M: (Sao lại như vậy được chứ? Mình đang cố làm cho cô ấy tỏ ra ghét mình, kết quả là bị phản tác dụng 😒 Tại sao lại như vậy chứ?! Đúng là đẹp trai số khổ mà 😭)
[Ngày hôm sau]
- M: An Di cậu đây rồi
- AD: Gia Minh lại là ông nữa hả! 😨
- M: Gặp được cậu tớ mừng quá (^▿^)
- AD: Tui thì không vui tí nào, ông tránh xa tui ra xíu y, tui không muốn bị dính dáng gì đâu (•̀ ༚•́)
- M: Tớ biết cậu rất là tốt bụng mà, cậu sẽ không bỏ rơi tớ đâu
- AD: Xin lỗi, tui không tốt như ông nghĩ đâu (¬ 。¬)
- M: Nếu tên đó mà thấy tớ, nhất định tớ sẽ bị bắt đi đến nhà hắn nữa cho mà coi
- AD: Vậy thì ông cứ tới đó một mình ik, đâu có liên quan gì tới tui chớ
- M: Tớ không thể đến đó một mình được, tớ sợ lắm!
- AD: Tui cũng sợ vậy 😫
- M: Dù gì hai người vẫn đỡ hơn một người mà 😭
- AD: Không, bỏ ra!
- K:..Aya, cậu đây rồi
- M: (!) 😨
- K: Tui tìm cậu đúng là vất vả thiệt đó
- M: A..à, em chào anh
- K: Hm, hôm nay trời có vẻ đẹp đấy, em gái tui muốn ra ngoài dạo phố, tui muốn cậu đi với nó được chứ?
- M: Dạ được chứ anh 😄, cả bạn em nữa được chứ?
- AD: Hả! Σ(O。O)
- K: Oh, em là cô gái hôm trước đúng không, tên là..An Di
- AD: À dạ, đúng rồi 😅
- K: Dĩ nhiên anh sẽ rất vui nếu em đi cùng rồi
- AD: Àhaha 😅 (Tên Gia Minh chết tiệt!)
...
[Đang dạo phố thì có một đứa bé cầm cây kem vô tình va phải tên đàn em của K]
- ?: Nhóc con, sao đi đứng không nhìn đường vậy hả!
- Cậu bé: Ah..😭
- M: 😧
- AD: 😦..Khoan đã, cậu bé ấy còn nhỏ, cậu ấy không cố tình đổ kem vào người anh đâu, anh không được đánh cậu bé ấy
- ?: Hử
- K: ( •᷄ ֊•́) Mày không nghe cô ấy nói gì sao? Đó chỉ là một đứa nhỏ thôi, đừng có hù doạ con nít như vậy chứ, mau xin lỗi y
- AD: 😯
- ?: Ơ dạ xin lỗi
- K: Thành thật xin lỗi, đàn em của anh nó đúng là không biết cách cư xử gì hết, mong em đừng giận
- AD: Ơ, em nào dám giận anh 😅
[AD quay lại nói chuyện với đứa nhỏ]
- AD: Không sao nữa rồi, em cứ đi chơi với bạn y, lần sau nhớ cẩn thận hơn nha, chị cho em nè, mua cây khác ăn ik
- Cậu bé: Em cảm ơn chị 😄
- AD: 😊
- K: ( •᷄ ֊•́)
[Hôm sau]
- AD: Hôm nay không thấy tên Minh chết tiệt bám theo mình nữa, thật là tốt, cứ mỗi lần gặp ổng là toàn chuyện không may xảy ra, vậy là coi như thoát nạn 😩
- K: Chào em
- AD: Hả 😨 Ơơ..chào anh..sao..sao anh lại ở đây vậy, anh tới tìm Gia Minh hả? 😅
- K: Không, anh đến để gặp em
- AD: Hả, gặp em?!
- K: Hôm nay anh có việc nên không thể rủ cậu ta qua nhà được, anh chỉ đến gặp em chút thôi, tặng em nè 🌹
[K đưa cho AD một bó hoa hồng]
- AD: (!)
- K: Hẹn mai gặp lại nha 😉
- AD: [..] Tặng..tặng mình 😧
- M: An Di 😄
- AD: (!) Lại là ông nữa à ==
- M: Chúng ta đúng là có duyên thật đó, học chung một trường mà cứ gặp nhau hoài
- AD: Ông làm ơn tránh xa tui ra xíu ik, cứ mỗi lần gặp ông là toàn gặp xui xẻo 😒
- M: Ủa, ai tặng hoa cho cậu vậy?
- AD: Mm..
[AD kể lại việc gặp K cho M nghe]
- M: Cái gì, là tên đại ca đó tặng hoa cho cậu à! Như vậy là có ý gì chứ?!
- AD: Sao mà tui biết được chứ ( •᷄ ༚•́)
- M: Không lẽ..
- AD: (?)
- M: Cậu đã làm gì đắt tội với hắn rồi nên hắn mới gửi hoa cảnh cáo?! 😱
- AD: (⁰ ロ ⁰) Không thể nào!! 😱 Tui nhớ là có làm gì đắt tội với hắn đâu?!
- M: An Di, những tên đó có suy nghĩ rất là đáng sợ, chúng ta không biết được sẽ đắt tội với hắn khi nào đâu
- AD: Thật vậy sao! 😱
- M: Cho nên, bây giờ cậu phải hết sức chú ý hành động của mình, nếu không là cậu chết chắc 😢
- AD: Không lẽ cuộc đời của mình chỉ đến đây thôi sao?
- M: Di à, đừng lo dù có ra sao thì tớ cũng sẽ luôn ở bên cậu ( ͠ᵕ ༚ᵕ)
- AD: Minh 😢..Tất cả đều là lỗi của ông, đi chết đê! [Đấm] 💥
M: Éc..! ><
[Hôm sau]
- AD: (Tan học rồi nhưng mà mình chẳng dám đi về, nếu lỡ ra ngoài gặp phải đám côn đồ đó nữa thì sao? Làm sao bây giờ?)
[AD gọi điện thoại cho AV]
- AD: [Tút..tút] Cái tên đáng ghét này, chẳng thèm bắt máy gì hết 💢
- M: An Di
- AD: (!) Ông đang làm cái gì ở đây vậy?
- M: Bọn họ lại đến tìm tớ
- AD: Tui bảo rồi, ông làm ơn tha cho tui đi 😭
- M: Không đâu, tớ đến đây là muốn giúp cậu
- AD: 😯
- M: Lát nữa tớ sẽ ra đó một mình, cậu hãy trốn đi nhá, đợi khi nào tớ đi rồi cậu hãy ra
- AD: Minh..cảm động quá, ông không muốn hại tui nữa sao?
- M: Cậu nói cái gì vậy? Sao mà tớ hại cậu được chứ, tớ thương cậu còn không hết nữa mà 😭
- AD: Tình thương của ông là cái khiến tui sợ nhất đó ༎ຶ‿༎ຶ
...
- M: Vậy nha, tớ đi đây..
[M chạy ra thu hút sự chú ý của đám người kia về mình để giúp AD]
- M: Tui ở đây nè!
- ?: (!) Cậu Gia Minh kìa, đuổi theo cậu ấy!
[Cả đám chạy theo]
- AD: [..] Cuối cùng họ cũng đi rồi 😩
- K: Trông em có vẻ lo lắng nhỉ?
- AD: Hả! 😨 Anh, sao anh lại ở đây?!
- K: Anh đứng đợi em nãy giờ, cứ tưởng em không ra luôn chứ
- AD: Anh, anh đợi em có gì không?
- K: Đương nhiên là để gặp em rồi..chúng ta có thể nói chuyện được chứ?
- AD: (?)
...
[K dẫn AD đến một nhà hàng gần đó]
- K: Em thích cái gì cứ gọi tự nhiên, anh sẽ trả
- AD: À vâng 😓
- K: Về việc hôm qua, bó hoa..
- AD: Dạ! Bó..bó..bó hoa 😨
- K: Em sao vậy? ( ͠• -•́)
[AD vội đứng dậy cuối đầu]
- AD: Em xin lỗi, em không biết là mình có làm cái gì sai không, nếu lỡ đắc tội gì với anh thì mong anh bỏ qua cho! ><
- K: 😯 (..) Haha, sao tự dưng em lại nói vậy?
- AD: Bó, bó hoa..
- K: Anh chỉ muốn hỏi là em có thích bó hoa đó không mà
- AD: 😯
- K: Em tưởng anh gửi nó như một lời đe doạ à?
- AD: À, à không, bó hoa rất đẹp 😅
- K: Em có thích chứ?
- AD: Vâng, đương nhiên là thích rồi!
- K: Vậy em có thích anh không? ( •᷄ ֊•́)
- AD: Dạ thích 😄..😨 Ơ dạ..?
- K: Hahaha, coi bộ những điều em nói không thật lòng tí nào, em sợ làm mất lòng anh sao cô gái?
- AD: •-•"
- K: Sao em không hỏi anh
- AD: Hỏi gì ạ?
- K: Sao anh lại tặng hoa cho em, sao anh lại hẹn gặp em hay sao anh lại hỏi em như vậy
- AD: Em không biết
- K: Không sao, nếu như em muốn biết thì anh sẽ nói cho em nghe
- AD: (..)
- K: Anh thấy thích em đấy, làm người yêu của anh đi
- AD: Hhả?! 😨
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro