Chap 83: Xe đạp

[Ngày hôm sau, VT vẫn tiếp tục đi đến trường tìm N]
- N: Anh Thanh, em đã bảo là anh không cần đến tìm em nữa mà
- VT: Khi nào em và tên đó vẫn chưa cưới thì anh vẫn còn có cơ hội mà, bạn trai thì vẫn có thể chia tay bất cứ lúc nào, em đừng quên hiện giờ anh mới là người có hôn ước với em á
- N: Anh đừng có lôi chuyện đó ra nói nữa, em đã bảo là sẽ không lấy anh mà
- VT: Rồi anh sẽ làm em hồi tâm chuyển ý 😌
- N: ("¬ ¬)
- VT: Em đi đâu vậy?
- N: Em về nhà
- VT: Ơ, hôm nay bạn trai em không đưa em về sao?
- N: (• ▿ •)" À..anh ấy chắc là vẫn còn tiết học nên em về trước
- VT: Vậy để anh đưa em về
- N: Không cần đâu anh, em sẽ tự về
- VT: Thôi nào, em có từ chối anh thì cũng đừng đối xử với anh như người lạ vậy chứ, em không thể để anh đưa em về như một người bạn được sao?
- N: Anh Thanh, em không muốn làm anh hiểu lầm là em đang tạo cơ hội hay gieo cho anh bất cứ hy vọng nào nên anh đừng nghĩ như vậy
- VT: Không sao đâu, cho dù là ý gì đi nữa anh cũng không quan tâm, chỉ cần có thể đưa em về là được
- N: Haizz..em đúng là nói không nổi anh
- VT: Vậy là em đồng ý rồi phải không..
- T: Cảm ơn anh đã có ý tốt nhưng tui sẽ tự đưa bạn gái của mình về
- VT: (!) Hả, sao cậu lại ở đây?!
- T: Tui ở đây thì có gì sai sao?
- VT: Hừ, không phải cậu có tiết học sao
- T: Tiếc quá, hôm nay tui về sớm ^^
- VT: Xin lỗi cậu nha nhưng mà em ấy đồng ý đi với tui trước rồi
- T: Sao tui có thể để bạn gái của mình cho một người con trai khác chở đi được chứ
- VT: Tui biết là cậu tới đón cô ấy, nhưng cậu không thấy để Nhã đi bằng cái xe đạp đó vừa nắng nôi, vừa không thoải mái sao, cậu phải biết nghĩ cho bạn gái mình nữa chứ
- T: Thư Nhã không phải là người quan trọng vẻ bề ngoài, cô ấy sẽ đi cùng tui cho dù tui có đi bằng bất cứ phương tiện gì
- VT; T: [Tia lửa điện xẹt xẹt] ⚡
- N: •-•"
- VT: Tiểu Nhã, em sẽ đi cùng anh đúng chứ
[T ôm chầm lấy N]
- N: (!)
- T: Không, cô ấy là người yêu của tui, cô ấy sẽ đi cùng tui
- VT: Nè cậu đừng ỷ có quyền người yêu là muốn làm gì làm nha!
- T: Thư Nhã em ấy cũng không có phản đối gì, xem ra em ấy thích đi xe đạp hơn là xe ôtô rồi 😏
- VT: Grừ..cậu đợi đó, tiểu Nhã, nếu em thích đi xe đạp thì anh sẽ kiếm một chiếc về cho em, ở đó đợi anh..[Chạy đi mất]
- T: ("¬¬) Anh ta đúng là sung sức thật
- N:..Ah!
[Tóc của N bị dính vào cúc áo của T]
- T: Hở?
- N: Bị kẹt rồi
- T: Từ từ để anh gỡ ra..
[Khi này AV cũng vừa mới tan học đi ra]
- N: A Vương!
- T: Hả, đâu?!
- N: Làm sao đây?
- T: [Loay hoay] Không gỡ được 😰
- N: 😱
- T: Đi với anh
[T leo lên xe đạp]
- N: (!) Anh..anh làm gì vậy?
- T: Ngồi lên đi, chúng ta phải chạy thôi
- N: Có được không?
- T: Em cứ tin anh đi, anh chạy được mà
- N: (..)
- T: Lẹ lên, để A Vương thấy được là phiền phức lắm đấy
..
[N ngồi lên phía trước xe ôm chặt lấy T, khuôn mặt vừa hoảng hốt vừa có chút xấu hổ]
...
- T: Đến đây chắc không sao rồi 😔 Để anh gỡ cho em..
[Sau khi loay hoay một hồi]
- T: Được rồi [Lấy ra một nhúm tóc] 😳
- N: Ah..em muốn trẹo cổ luồn rồi 😣
- T: [Giấu] Xin lỗi em nha 😅
- N: Không sao đâu anh Thiên
[Tiếng chuông điện thoại đột dưng vang lên]~♪
- T: Anh nghe nè?
- AV: Anh Thiên, anh đi đâu rồi, sao em không thấy anh vậy?
- T: À anh..à xe bị hư, anh đem đi sửa một chút, xin lỗi để em chờ nha, anh gần xong rồi, để lát anh quay lại đón em nha nếu em thấy lâu quá thì cứ về trước cũng được
- AV: Không sao đâu em sẽ đợi anh
- T: Vậy nha..
- N: Anh sẽ quay lại sao?
- T: Đúng vậy, A Vương bảo là đợi anh vì thế lát nữa anh phải quay lại rồi
- N: Anh Thiên, anh nghĩ chúng ta sẽ giấu cậu ấy được bao lâu đây?
- T: ..😕 Anh không biết nữa, trước mắt giấu được tới đâu hay tới đó vậy 😔
- N: (..)
[T xoa đầu N]
- T: Em đừng có lo lắng, còn có anh ở đây mà, không sao đâu 😉
- N: 😐
[Lúc này hai người đang ở gần khu công viên, có một xe bán kem gần đó]
- T: Em có muốn ăn kem không?
- N: Dạ?
- T: Đợi anh tí
...
[Cả hai đang ngồi ăn kem thì VT từ xa đạp xe chạy tới]
- VT: Tiểu Nhã, anh tới rồi đây!
- N: 😯
- T: Trời ạ, không ngờ là anh ta tìm ra được đấy ("¬¬)
- Thư Nhã, cầm giùm anh [Đưa cây kem cho N] Chúng ta đi thôi..
[T và N nhanh chóng ngồi lên xe, bắt đầu cuộc rượt đuổi với VT]
- T: Em ngồi cẩn thận đấy
..
[Đang chạy trên đường thì xe bị vấp, N vô tình làm rơi cây kem xuống đường, lúc này có một con chó chạy ra đớp lấy kem, VT bị con chó chắn ngang ở phía trước nên đột ngột phanh gấp sau đó té cái rầm, T dừng xe quay đầu lại thì thấy cậu ta đang nằm đo đất dưới đường]
- T: Anh ta có sao không?
- VT: [Vươn tay lên] Anh không sao, tiểu Nhã..
- N: 😨
- T: 😰 Đúng là dai thiệt chứ [Tiếp tục chạy]

[Sau một hồi]
- N: [..] 🤭
- T: Em cười cái gì vậy?
- N: Em xin lỗi nhưng mà nghĩ tới anh ấy lúc nãy em thấy buồn cười quá
- T: Haha, anh cũng thấy anh ta buồn cười thật 😄
- N: Cơ mà em làm rơi cây kem của anh mất tiêu rồi, xin lỗi anh nha
- T: Không sao đâu, để lần khác mua bù cho anh là được rồi
- N: Dạ..anh ấy chắc không đuổi theo chúng ta nữa đâu nhỉ?
- T: Em yên tâm đi, lần này anh ta đuổi theo không kịp đâu
- N: Ừm, vậy giờ anh có quay lại không?
- T: Hả?
- N: Không phải là anh bảo sẽ quay lại sao, A Vương cậu ấy chắc là vẫn đang đợi anh á
- T: Ah anh quên mất, mà giờ quay lại cũng trễ mất rồi..đợi anh tí!
- N: (..)

[T lấy điện thoại ra gọi cho ai đó]
- AD: Em nghe đây anh Thiên
- T: An Di, hiện giờ em có ở trường không?
- AD: Em có, sao vậy anh?
- T: Vậy anh có thể nhờ em giúp chuyện này được không?
- AD: 😯
..@$%..
- T: [..] Được rồi, cảm ơn em nhé..
- N: Anh gọi cho An Di sao?
- T: Đúng vậy, anh muốn nhờ em ấy giúp đó mà
- N: Anh đã kể chuyện này với cậu ấy rồi sao
- T: À phải..
- N: Vậy cậu ấy đã phản ứng thế nào?
- T: Em ấy không những hiểu chuyện mà còn bảo là sẽ giúp anh giữ bí mật này với A Vương nữa
- N: Hả, cậu ấy bảo vậy thật sao
- T: Sao em lại hỏi vậy?
- N: Tại vì..(Di vẫn chưa nói cho anh ấy biết, có lẽ mình nên để cậu ấy tự nói sẽ tốt hơn) Dạ không có gì ^^
- T: (?) 🤨 Em đang giấu anh gì sao?
- N: Không có, em chỉ đang thắc mắc tí thôi, anh Thiên, anh ở bên cạnh người khác nhưng không để đến ý cảm xúc của họ sao?
- T: Ý em là sao?
- N: Đại loại như những ai yêu thích anh, có tình cảm đặc biệt với anh nhưng anh lại không biết điều đó?
- T: Cái đó..anh cũng không chắc nữa 😅
- N: Anh thật sự không có cảm giác gì à?
- T: Cảm giác như em nói là thế nào nhỉ? 😅
- N: Như là anh có thích ai không?
- T: Chuyện đó thì hiện giờ anh cũng chưa nghĩ tới nữa, việc quan trọng đối với anh bây giờ là có một chuyện mà anh cần phải làm, còn những việc khác thì anh không quan tâm
- N: (Thái độ cứng rắn như này..) Việc đó hẳn là quan trọng với anh lắm?
- T: Đúng vậy
- N:..Em hiểu rồi, hy vọng anh sẽ sớm thực hiện được việc mà anh muốn làm ^^
- T: Cảm ơn em nha..

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro