Chap 85: Bắt quả tang
[Lần này VT quyết định đổi kế hoạch sang nhà của N, cô cầu cứu T sau đó hai người hẹn gặp nhau ở nhà của N]
- AV: (Mình để ý mấy nay anh Thiên có gì đó lạ lắm, anh ấy hình như đang giấu mình cái gì đó thì phải, để xem hôm nay anh đi đâu?)
[AV lén lúc đi theo T, đến gần đoạn ngã rẽ thì bị mất dấu]
- AV: [..] Tức thiệt, tự dưng khi nãy lại mất dấu anh ấy, nhưng mà đây là khu vực gần nhà Thư Nhã mà, anh ấy qua đây để làm gì chứ..không lẽ nào?!
..
[Lúc này T đang ở nhà của TN, có cả VT nữa, cả ba đang ngồi cùng nhau ở ngoài phòng khách thì điện thoại của N đột dưng reo lên]
- N: (Hả A Vương, sao cậu ấy lại gọi điện cho mình nhỉ?)
- Alo, tớ nghe đây
- AV: À, cậu hiện đang ở nhà hả?
- N: Ừm, sao vậy? 😯
- AV: Vậy thì hay quá, tui đang đứng trước nhà cậu nè, cậu có tiện không nếu tui ghé chơi
- N: Hả..!
- T; VT: (?)
- N: [Nói nhỏ] 'À..cậu đợi tớ một tí nha'
- VT: Chuyện gì vậy em?
- N: Dạ không có gì, bạn em gọi chút thôi ^^"
[N nhắn tin cho T]
- N: [✉️: A Vương hiện đang đứng ở trước cửa]
- T: (!) [✉️: Hả, em ấy mà vào đây thì sẽ bị lộ mất]
- N: [✉️: Từ từ để em tính]
- [..] Hay là chúng ta lên phòng em đi, trên đó yên tĩnh hơn 😄
- T: 😐
- VT: Ừm cũng được 😀
..
[Sau khi dẫn VT vào phòng, N liền đóng cửa lại]
[Rầm]..
- VT: (!) Tiểu Nhã có chuyện gì vậy, anh không mở cửa được? Σ(° ロ °)
- N: Ah, kì lạ thật, em cũng không mở được
- VT: Hả?!
- N: Chắc là cửa bị hư rồi á, anh đợi tí nha, để em đi kiếm chìa khóa
- VT: Tiểu Nhã, tiểu Nhã..
- T: Giờ chúng ta nên làm cái gì đây? Nếu để em ấy phát hiện thì sẽ rắc rối lắm đấy
- N: Để em nghĩ 🤔 [..] Em có cách này!
- T: Cách gì vậy?
- N: Anh Thiên, anh hãy chịu khó chút nha
- T: 😯
[N đi ra gọi chị giúp việc]
- N: Chị Tô, chị giúp em cái này với..
[Một lát sau]
- N: Xin lỗi nha, cậu đợi có lâu không? Tớ vừa thay bộ đồ mới nên ra chậm tí ^^
- AV: Cũng không lâu..[Nhìn xung quanh]
- N: Cậu đang tìm gì hả?
- AV: Hôm nay cậu có gặp anh Thiên không?
- N: Hả, anh Thiên hả!
- AV: 🤨
- N: Không, tớ gặp anh ấy để làm gì chứ 😅
- AV: (Hm, mình thấy anh ấy đã đi vào khu vực này, sao lại không phải chứ, tức thật khi nãy lại mất dấu anh ấy)
- N: Sao cậu lại hỏi tớ như vậy
- AV: Ờm..tui chỉ tiện miệng hỏi thế thôi
- N: Mà sao hôm nay A Vương lại qua nhà tớ thế
- AV: Tui có việc ở gần đây nên sẵn ghé qua nhà cậu luôn
- N:..Cậu đến tìm tớ sao (˵• ៴ •˵) 👉👈
- AV: (Mình nói như thế sẽ làm cậu ta hiểu lầm mất) À không, tui đến gặp em trai cậu ("¬¬)
- N: Gặp Khả Danh sao? Nhưng trước đây tớ thấy cậu với em ấy đâu có hợp nhau đâu
- AV: Đâu có, thật ra tui cũng thích nhóc đó lắm
- N: Hả!
- AV: (Chết! Mình nói như vậy lại làm cho cậu ta hiểu lầm hơn nữa) Không phải vậy, ý tui là..tui với nhóc đó cũng hợp nhau lắm
- N: Vậy sao..em ấy giờ không có ở nhà, hay là cậu ngồi ở đây đợi tí nha, tớ sẽ đi lấy ít bánh cho cậu
- AV: Ơ không cần đâu, cậu..
- N: [Chạy đi mất]
- AV: 😐 (..)
..
- N: Chị Tô, sao rồi?
- C.Tô: Xong rồi thưa cô chủ
..[T bước ra trong bộ đồ hầu gái]
- N: 😳
- T: Như..như này có ổn không vậy?
(" ͠^ᴗ^)
- N: Anh Thiên, trông anh xinh lắm luôn ý, em xém tí không nhìn ra anh luôn
- T: Em đừng có nói như vậy, anh đang ngượng muốn chết đây
- N: Anh hóa trang như này bảo đảm không ai nhìn ra đâu
- T: Tốt hơn là như vậy
..
[T tìm cách để đi ra ngoài cửa chính khi AV đang ngồi ở trong phòng khách]
- T: Em ấy chắc là không để ý đâu nhỉ [Cậu tiến ra phía cửa, lúc này tiếng chuông điện thoại đột dưng vang lên]
- T: (!)
- AV: (?) (Tiếng điện thoại giống của anh Thiên thế nhỉ) Nè chị ơi
- T: [Đứng im]
[AV tiến lại gần]
- AV: (Sao mà mình cảm thấy..)
[T quay lại, trên tay ôm Tiểu Bối giơ lên che mặt]
- AV: 😨 Là mèo! [Lùi lại]..thảo nào lại thấy khó chịu thế này [Hắt xì] ><
[Khi này TN bước ra]
- N: Chị, cậu ấy bị dị ứng với mèo, chị ôm Tiểu Bối ra ngoài y
[T quay người chạy ra ngoài]
- N: Cậu không sao chứ?
- AV: Xin lỗi, cậu có thể cho tui nhờ nhà vệ sinh chút được không 🤧
- N: Ừm được
..
- T: Haizz, cũng may là mình có tính trước 😔
[Lúc này KD vừa từ bên ngoài trở về nhà]
- T: (*゚ロ゚)
[T nhìn thấy KD nên vội quay vào trong]
- N: Anh Thiên, có chuyện gì vậy? Sao anh lại quay vào đây chứ?
- T: Khả Danh đang ở ngoài
- N: Hả! Em ấy về rồi sao
- T: A Vương đâu rồi?
- N: Cậu ấy vào nhà vệ sinh rồi
- T: Bây giờ chúng ta làm gì đây?
- N: Em nghĩ là phải nói cho em ấy biết
- T: Hả, có được không vậy?
- N: Anh yên tâm đi, Khả Danh chắc chắn sẽ không nói ra đâu
- T: 😐 (..)
- KD: Chào chị hai
- N: À..em về rồi hả ^^
- KD: Đây là ai vậy?
- N: Đây..đây là..
[AV bước ra]
- KD: Oh, nay anh rể tới chơi à
- N: 😳
- T: (;¬ᴗ¬)
- AV: Hả? Ai anh rể của cậu khi nào chứ, nói chuyện cho cẩn thận vào nhóc con
- KD: Ngọn gió nào đưa anh tới đây vậy?
- AV: Tui cũng không hiểu là tại sao lại đến đây nữa, tui nghĩ là chắc tui phải về ngay thôi, con mèo của cậu làm tui khó chịu quá
- KD: Ơ, anh đừng có về sớm vậy chứ, em cũng vừa mới về thôi mà, hay là làm tách trà đi
- AV: Không cần đâu
- KD: Em sẽ để Tiểu Bối ở đây, anh đừng hòng bước ra ngoài
- AV: Nè, chơi vậy là không được đâu nha!
- KD: 😏 Giờ em đang ở trên cơ anh rồi
- AV: (Cái thằng nhóc ranh đáng ghét này) (" ͠¬¬)
..
- KD: Chị Tô thay giúp em ấm trà với
[T đi tới dọn ấm trà]
- KD: Ủa chị Tô đâu rồi, chị này là ai trông lạ vậy? Em chưa gặp chị bao giờ
- T: Khụ khụ..
- N: À chị ấy là người mới đến làm đấy
- KD: Người mới à, nhưng mà mình đâu có thiếu người nữa đâu?
- N: Thật ra chị ấy là em họ của chị Tô, đến làm giúp mấy hôm đấy mà
- KD: Òh..
[Sau đó, T mang ấm trà vừa mới pha lên]
- KD: Cảm ơn..à mà chị xưng hô thế nào nhỉ?
- T: Dạ? (• ᘁ •)"
- KD: Chị tên là gì vậy?
- T: Tên..[Lẩm bẩm] 'Tui tên là Thu Duyên'..[Đọc lái lại sẽ là Duy Thiên]
- KD: Chị có thể nói to được không, tui không nghe thấy gì hết [Vừa nói, KD vừa nhấm thử một ngụm trà]
[T khum người xuống nói nhỏ với KD]
- T: Tên của tui là Thu Duyên, thưa cậu
- KD: (!)
- T: 😉
- KD: [Sặc]
- AV: (?) 🤨
- N: 😨
[KD nhìn nét mặt của T với N lúc này, cậu dường như đã nắm được tình hình]
- KD: 😐..Ờm trà hơi nóng thì phải, không có gì đâu, chị làm việc tiếp đi
[T cuối người gật nhẹ rồi quay đi]
- KD: Mm..uống trà xong anh về nhé
- N: (!)
- AV: Gì vậy, khi nãy còn muốn giữ tui lại mà, sao giờ đổi ý lẹ vậy?
- KD: Không phải đâu, tại em chợt nhớ ra là ba mẹ em giờ này có lẽ sắp về rồi, nếu mà họ bắt gặp chị dẫn bạn trai về nhà thì chắc chắn sẽ không dễ dàng cho anh đi đâu, ba mẹ em hiếu khách lắm đấy
- AV: ("¬¬) Bạn trai gì chứ nhưng mà tui cũng không muốn gặp rắc rối đâu, vậy cậu làm ơn kêu con mèo của cậu đừng có đứng canh ở đấy nữa giùm cái
- KD: 😏
- AV: Nè kiểu cười đó là sao hả!
- KD: Ạ cái đi
- AV: Đừng có mơ!
- T: (Hiếm khi thấy A Vương bị lấn át như thế này, em trai của Thư Nhã đúng là ghê thật, sau này mình cũng phải cẩn thận mới được •-•")
- N: Danh, em đừng có chọc A Vương nữa, mau dẫn Tiểu Bối ra y
- KD: Em biết rồi
...
- N: Cậu về nhé
- KD: Lần sau anh rể đến chơi nữa nhé
- AV: Rể cái đầu cậu, lần sau tui sẽ không đến đây nữa đâu, tạm biệt!
- N: (Hơ, cậu ấy giận rồi sao?) (*゚ロ゚)
...
- N: Danh à, khi nãy em đã chọc giận A Vương rồi đấy
- KD: Chị yên tâm đi, anh ấy không có giận lâu đâu nhưng mà có việc chị vẫn phải giải thích với em đấy
- Anh Thiên, sao anh cũng ở đây, lại còn kiểu ăn mặc khi nãy nữa, hai người đang làm cái gì vậy?
- T: 😅
- N: Mm, Danh à, chị sẽ giải thích việc này với em sau nhé nhưng tuyệt đối em không được nói việc này cho A Vương biết nha
- KD:..Em biết rồi
- N: Ah phải rồi
[N chợt nhớ ra VT nên chạy lên phòng]
..
- VT: Hm..sao mà lâu thế nhỉ? (..) Không lẽ Thư Nhã lại nhốt mình ở trong này để lén tòn tèn với tên kia 😱 Không được rồi, phải tìm cách ra khỏi đây mới được..
[Lúc này N đi vào mở cửa]
- N: Anh Thanh, cửa đã mở được rồi nè, ủa?
[Cô nhìn thấy VT đang leo khỏi cửa sổ]
- N: (!) Anh đang làm cái gì vậy?!
[VT nghe thấy tiếng của TN nên giật mình bị té]
- N: Áh..!!
[Cậu ta rơi xuống nhưng cũng may là rớt trúng một bụi cây]
- N: Anh có sao không?!
- VT: Ah..chân tui
[Sau đó T giúp N đưa VT lên xe]
- N: Được rồi anh Thiên, em sẽ đưa anh ấy đến bệnh viện, anh cứ về trước đi
- T: Ừm vậy anh về nha, em cẩn thận nhé
- N: Dạ, em cảm ơn anh
..
[N vừa đi thì KD ra hỏi chuyện của T]
- KD: Anh với chị hai của em là mối quan hệ gì vậy?
- T: 😳 Anh với chị hai của em không có gì đâu, chỉ là giúp đỡ lẫn nhau thôi, em đừng có nghĩ quá nhiều
- KD: Không có gì thật sao?
- T: Đương nhiên là không có gì rồi, em hỏi vậy là đang nghi ngờ anh à?
- KD: Nếu không sao anh lại giấu anh Vương chứ, hai người rõ là đang làm cái gì đó mờ ám lắm
- T: Thật ra là..được rồi, anh nói cho em biết nhưng mà em phải giữ bí mật chuyện này giúp anh nha..anh đang giúp chị của em đối phó với anh Thanh trên danh nghĩa là bạn trai của cô ấy
- AV: Cái gì! Những gì anh vừa nói có phải là sự thật không?
- T: 😳 Ủa A Vương, sao..sao em lại ở đây?
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro