Vô Vọng


Góc nhìn của Madara

Khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Hinata, một ham muốn chinh phục cô ấy bỗng dâng lên bên trong tôi. Mái tóc đen mượt, khuôn mặt thon dài và cơ thể tuyệt đẹp, cùng đôi mắt màu hoa oải hương hoàn hảo như tôn lên những đường nét thanh tú của cô ấy. Những đường cong đó... Vòng hông gợi cảm dường như được sinh ra để mang trong mình đứa con của tôi... Ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu tôi một cách bất ngờ.

Tôi quan sát phản ứng của Hinata khi cha cô ấy thông báo về hôn ước. Thật ngạc nhiên, cô ấy ngất đi trong vài giây, và tôi đã kịp ôm lấy cô ấy vào lòng, tôi nhẹ nhàng cảm nhận khuôn mặt đó chỉ có thể so sánh với một con búp bê sứ xinh đẹp. Đôi môi đầy đặn của Hinata trở nên quá đỗi quyến rũ, nhưng tôi phải nhanh chóng thoát khỏi trạng thái sững sờ trước ánh mắt sắc lạnh của Hiashi.

"Hyuga bé nhỏ! Tối nay, ta sẽ đưa nàng về phủ và biến nàng thành của riêng ta."

Hai năm trước, gia tộc tôi và gia tộc Hyuga đã có một thỏa thuận về người đứng đầu tương lai của tộc Hyuga sẽ kết hôn với tôi, người đứng đầu hiện tại của tộc Uchiha. Đổi lại, tộc Uchiha sẽ tuyên bố liên minh với tộc Hyuga trong bất kỳ cuộc chiến nào.

Đây sẽ là một lợi thế lớn cho gia tộc Uchiha của tôi, hai gia tộc mạnh nhất hợp nhất thành một, sẽ không có tên nào có thể ngăn cản chúng tôi nữa. Chưa kể những đứa con tương lai của tôi sẽ mang trong mình cả Sharingan và Byakugan, đôi mắt bí ẩn mà chúng tôi chưa bao giờ biết sức mạnh của chúng.

Hai bên đã quyết định rằng Hinata sẽ chuyển đến sống với tôi ngay tối nay, vì hôn lễ sẽ diễn ra trong vài tuần nữa. Rõ ràng là cô ấy không được gia tộc thông báo trước, nên không có cách nào thay đổi được mọi chuyện. Khi bế Hinata về dinh thự, tâm trí tôi lại bị bao trùm bởi ham muốn chiếm lấy cơ thể nhỏ bé và ấm áp đó bởi mùi hoa oải hương khiến tôi khao khát được chạm vào đôi môi cô ấy ngay lập tức nhưng giờ chưa phải là lúc.

Tuyết rơi ngày càng dày hơn, nhiệt độ dần giảm xuống. Quần áo của cô ấy đã ướt sũng và dính chặt vào cơ thể. Tôi cần phải nhanh chóng đưa cô ấy về phủ. Khi tôi đến cổng, Izuna đã đợi sẵn tôi, một nụ cười nhỏ hiện trên khuôn mặt khi nhận thấy "món hàng" mà tôi mang về.

"Ồ, huynh đã đem gì về thế! Hừm, Hyuga thật xinh đẹp, huynh thực sự không thể đợi được sao?" Izuna thốt lên với một nụ cười tinh quái còn tôi không kịp trả lời, vì phải đưa Hinata về phòng, cởi bỏ bộ quần áo ướt sũng này.

Tôi bước vào phòng, nhẹ nhàng đặt cô ấy xuống nệm của mình, làn da mịn màng của cô giống như những cánh hoa hồng. Tôi bắt đầu cởi cúc áo trên cho đến chiếc cúc thứ ba, ngực cô ấy bắt đầu lộ ra... Trông chúng thật mềm mại... Tôi nhận thấy cô ấy không mặc áo lót, trông thật hấp dẫn làm sao. Sau đó, tôi nhẹ nhàng kéo chiếc váy của cô ấy xuống thay vì xé nó ra.

Tôi nằm bên cạnh cô ấy vài phút, cơ thể cô dịch chuyển về phía tôi. Hương hoa oải hương của cô ấy bao trùm lấy tôi, tôi vòng tay ôm lấy cô ấy, đặt cằm lên đầu cô ấy và nhắm mắt lại. Thật khó để kiềm chế bản thân nhưng chỉ trong vài phút, tôi đã chìm vào giấc ngủ. Lần đầu tiên, tôi không cảm thấy cô đơn.

Là một người thức dậy rất sớm, Madara thức dậy trước Hinata. Anh để cô ngủ, nhưng anh nóng lòng muốn nghe giọng nói của cô và ngắm nhìn những đôi mắt hoa oải hương tuyệt đẹp đó. Anh nhìn cô từ bên kia phòng khi cô đột nhiên tỉnh dậy sau giấc ngủ, anh tự hỏi liệu cô có phải đang gặp ác mộng không? Anh nhìn cô bước về phía cửa sổ để quang sát xung quanh, anh không thể chịu đựng được, anh phải đến gần cô ngay bây giờ.




______



Góc nhìn của Hinata

"Bây giờ nàng là của ta!"

Vậy là cha tôi đã vứt bỏ tôi như một thứ vô dụng. Nước mắt tôi lăn dài, tôi không dám nhìn ông ấy nữa, ngay cả bây giờ tôi vẫn đang chứng tỏ mình là một kẻ yếu đuối.

"Hinata, nàng sẽ ở trong căn phòng này với ta kể từ bây giờ, vì đã có thông báo chính thức rằng chúng ta sẽ kết hôn nên nàng sẽ trở thành mục tiêu của kẻ thù ta!" Madara nói nhưng tôi vẫn im lặng.

"Tôi không muốn!" Đó là tất cả những gì tôi có thể thốt ra.

Sau đó, mắt Madara lóe lên một tia đỏ.

"Nếu nàng quan tâm đến gia tộc của mình, nàng phải tuân theo những gì được sai bảo. Ta chắc rằng cha nàng sẽ không muốn nàng trở về Hyuga nữa, nhưng nếu nàng cố chấp thì ta không chắc liệu nàng có còn nguyên vẹn để trở về hay không!" Anh rít lên với một nụ cười nham hiểm khi đôi mắt đen sâu thẳm lướt qua ngực tôi.

...Chát...

Tiếng tát vang vọng khắp căn phòng.

Mặt anh ta quay về phía tôi và trong vài giây, tay anh ta vòng qua cổ tôi.

"Nghe đây, lý do duy nhất nàng ở đây là để sinh con cho ta, vậy nên hãy coi mình là người may mắn vì ta đã không chặt bàn tay đó của nàng!"

Anh ta buông tôi ra, và tôi thở hổn hển. Anh ta bước ra khỏi phòng, nhưng dừng lại ở cửa.

"Những người giúp hầu sẽ mang trang phục đến cho nàng thay, sau đó nàng sẽ cùng ta tham gia bữa sáng với tư cách là phu nhân trưởng tộc Uchiha!"

Anh ta rời đi.

Đầu gối tôi khuỵu xuống và tôi ngã xuống sàn.

Tôi nắm chặt tay và đấm xuống sàn đủ mạnh để làm rách các khớp ngón tay của mình, nước mắt và máu hòa lẫn trên sàn gỗ.

Tôi cần phải kiểm soát bản thân, có lẽ lần sau anh ta sẽ thực sự giết tôi, nhưng tại sao lại là tôi? Tôi phải cẩn thận hơn. Không! Tôi phải rời khỏi nơi này.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro