Chương 7: Bí ẩn pha lê

Sau buổi Lễ Hội Ánh Sáng đầy mê hoặc, Elias dành những ngày tiếp theo để khám phá Thành Phố Ánh Sáng. Mỗi con phố, mỗi quảng trường đều là một kiệt tác của ánh sáng và cảm xúc. Những tòa nhà cao vút, được trang trí bằng các đường nét phát sáng, dường như có cùng nhịp thở với tâm trạng của cư dân nơi đây. Elias nhận ra rằng ở đây, cảm xúc không chỉ được nhìn thấy, mà còn được cảm nhận một cách sâu sắc hơn, như thể chúng được khuếch đại bởi chính bầu không khí của thành phố này.

Sau đó anh trở lại gặp Thị trưởng, người đàn ông với vầng hào quang trắng thuần khiết, tại một thư viện cổ kính nằm sâu dưới lòng đất, nơi ánh sáng từ những tinh thể lớn nhất chiếu rọi 1 cách dịu dàng. Không khí ở đây tĩnh lặng hơn, mang một vẻ trang nghiêm, hoàn toàn khác biệt so với sự rực rỡ bên trên.

"Cậu có vẻ tò mò về những viên tinh thể của chúng tôi," Thị trưởng nói, giọng ông vang vọng trong không gian rộng lớn. "Chúng là trái tim của thành phố nay. Chúng không chỉ khuếch đại cảm xúc, mà còn là cầu nối giữa con người và năng lượng cảm xúc nguyên thủy của Spectruma."

Ông dẫn Elias đến một viên tinh thể pha lê khổng lồ, cao hơn cả một tòa nhà, đang lấp lánh với những dải màu thay đổi liên tục. "Những tinh thể này được tìm thấy sâu trong lòng đất, từ rất lâu trước khi chúng ta nhận thức được hào quang cảm xúc. Tổ tiên chúng ta tin rằng chúng là những giọt nước mắt của Trái Đất, chứa đựng mọi cung bậc cảm xúc của hành tinh này."

Thị trưởng giải thích rằng, những tinh thể này có khả năng hấp thụ và thanh lọc cảm xúc. Khi cảm xúc tiêu cực như giận dữ hay sợ hãi đạt đến một ngưỡng nhất định trong thành phố, các tinh thể sẽ hút chúng vào, chuyển hóa thành một dạng năng lượng trung tính, sau đó giải phóng ra những màu sắc hài hòa hơn. Đó là lý do tại sao Thành Phố Ánh Sáng luôn duy trì được sự bình yên và rực rỡ, ngay cả khi những nơi khác trong Spectruma trải qua những làn sóng cảm xúc hỗn loạn.

"Nhưng liệu có giới hạn nào không?" Elias hỏi, ánh mắt dán chặt vào tinh thể. "Nếu chúng hấp thụ quá nhiều cảm xúc tiêu cực, liệu chúng có bị ... quá tải không ?"

Thị trưởng khẽ thở dài, vầng hào quang trắng của ông thoáng rung động một chút. "Đó là nỗi lo lắng thường trực của chúng tôi. Đã có những thời điểm trong quá, những tinh thể này đã phải vật lộn để giữ vững sự cân bằng của chúng. Khi đó, ánh sáng của thành phố sẽ mờ đi, và những vệt màu đen, xám sẽ xuất hiện, báo hiệu một sự bất ổn nghiêm trọng."

Ông kể về một sự kiện khủng khiếp trong quá khứ, khi một làn sóng tuyệt vọng lan rộng khắp Spectruma, gần như nhấn chìm cả Thành Phố Ánh Sáng. Các tinh thể đã phải làm việc hết công suất, nhưng chúng vẫn không thể hoàn toàn ngăn chặn được sự lây lan của cảm xúc tiêu cực. Đó là lúc những "họa sĩ cảm xúc" như ông bà và cha mẹ Elias đã phải can thiệp, sử dụng tài năng của mình để điều hòa và thanh lọc bầu không khí cảm xúc.

Elias cảm thấy một sự nặng nề trong lòng. Anh nhận ra rằng công việc của mình không chỉ là tạo ra những bảng màu đẹp đẽ, mà còn là một trách nhiệm lớn lao đối với sự cân bằng của cả thành phố. Anh đã học được sự dịu dàng của nỗi buồn ở Khu Vườn U Sầu, sự đa dạng của sắc màu cuộc sống ở Khu Chợ Đa Sắc, và giờ đây, anh đang đối mặt với sức mạnh to lớn của cảm xúc tập thể và vai trò của những tinh thể ở nơi đây.

"Vậy, làm thế nào để chúng tôi, những họa sĩ cảm xúc, có thể giúp đỡ?" Elias hỏi, giọng nói đầy quyết tâm.

Thị trưởng nhìn Elias với ánh mắt đầy hy vọng. "Bằng cách tiếp tục hành trình của cậu, Elias. Bằng cách hiểu sâu sắc hơn về mọi cung bậc cảm xúc, cả ánh sáng và bóng tối. Bởi vì chỉ khi chúng ta thực sự thấu hiểu, chúng ta mới có thể tìm ra cách để chữa lành và duy trì sự hài hòa."

Elias rời thư viện, bước ra ánh sáng rực rỡ của Thành Phố Ánh Sáng. Anh nhìn lên những tinh thể lơ lửng, giờ đây chúng không chỉ là nguồn sáng, mà còn là biểu tượng của một trách nhiệm lớn lao. Anh biết rằng Maestro Aurelius đã đặt ra cho anh một thử thách vô cùng khó khăn, nhưng có lẽ, chính hành trình này mới là bản giao hưởng thực sự mà anh cần phải hoàn thành.


Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro

Tags: #spectruma