Buổi sáng ở Hoa Sơn
Có tục đó nha! Readers nhớ lưu ý!
Abc... lời người kể chuyện
"Abc"... lời nói độc thoại nội tâm của nhân vật
-Abc... lời nhân vật
-'Abc'... suy nghĩ của nhân vật
Đó là các lưu ý, nếu còn lưu ý nào thì tui sẽ nói sau nha
•••
Thế là cả hai thức trắng đêm. Sáng sớm hôm sau, khi Mặt Trời chưa ló dạng, Thanh Minh và Lăng Vân Tuyết mới trở về phòng. Chỉ kịp vệ sinh cá nhân cơ bản rồi nhanh chóng ra ngoài, tới sân để tập luyện buổi sáng
-Nè, Tiểu Tuyết Tử! Sáng nay, mày đi đâu mà dậy sớm thế?
Hạ tiểu cô nương đứng sau lưng của em, lên tiếng hỏi, làm cho Vân Tuyết có chút giật mình, y chưa trả lời ngay mà chờ một lúc sau mới cất lời
-Đi dạo đó!
-Thật không vậy? -An Ninh nheo mắt nghi hoặc
-Là thật! -Lần này y không chờ mà ngay lập tức trả lời lại, An Ninh cũng không hỏi gì thêm mà tin luôn
Nói thì cũng không có gì lạ. Ở nơi này, đối với Hạ An Ninh, nàng tất nhiên là tuyệt đối tin tưởng người bạn thân này của mình, chẳng nghi ngờ dù chỉ một chút, chỉ là nàng vẫn có hơi tò mò về mọi thứ ở nơi ở mới quá thôi, mà Vân Tuyết lại hiểu khá rõ về nơi đây, so với nàng thì là vậy!
-Mà đổi xưng hô từ giờ đi, sẽ bị nghi ngờ đấy! -Y nhanh chóng đề xuất ý nghĩ này khi nó vừa loé lên
Nàng nhìn y rồi lên tiếng, tất nhiên mọi thứ cả hai nói từ nãy đến giờ đều chỉ có hai người nghe được
-Đổi thế nào đây? -Cầm kiếm lên, rút ra ngắm nhìn- Kiếm của Hoa Sơn đẹp thật đấy, lần đầu tao được cầm kiếm thật luôn nè!
-Tao sinh trước mày hai tháng năm ngày, tất nhiên tao sẽ là tỷ còn mày là muội, thế nào? -Nhìn An Ninh- Đừng nghịch kiếm, đứt tay đấy!
-Tao sao cũng được! -Nghe Vân Tuyết nhắc xong thì liền đẩy kiếm lại vào bao- Tao sẽ chú ý mà, không đứt tay đâu!
-Giờ đổi luôn nhé, Hạ sư muội? -Y nhìn nàng bằng ánh mắt với ý cười
-Ok, Lăng sư tỷ! -Nàng cũng cười lại với y
•••
Kết thúc buổi luyện tập sáng, toàn bộ môn đồ đều đến thực đường. Chỗ ngồi của Vân Tuyết và An Ninh thế mà lại cùng một chỗ với nhóm Tứ kiếm, ngoài mấy người kia của Tứ kiếm thì chẳng ai dám ngồi cạnh Thanh Minh, tránh còn hơn tránh tà
Y và nàng đến sau cùng nên chỉ đành ngồi cùng một chỗ với hắn và Tứ kiếm, An Ninh thấy đồ ăn thì nhanh chóng chạy tới mà ngồi xuống ngay, nàng ngồi ngay cạnh Thanh Minh, còn hắn thì mặc kệ sự đời mà tiếp tục ăn, y cũng đi tới rồi ngồi ngay ngắn cạnh Hạ An Ninh
-Mọi người nhìn gì vậy? Chúng ta cũng mau ăn thôi, nếu không Thanh Minh sẽ ăn hết mất! -An Ninh nhanh nhảu nói, tay thì dùng đũa gắp thức ăn, ai không biết còn tưởng nàng cùng Thanh Minh đang thi ăn với nhau đấy
-Hừ! Ăn thì ăn đi, vẫn còn nhiều đấy, ngươi nghĩ ta hết được chắc!? -Thanh Minh một miệng thức ăn quay sang nói với An Ninh
Tứ kiếm nhìn cảnh này cũng ngao ngán, họ kệ hai người đang đôi co mà bắt đầu ăn, trong lúc ăn cũng để ý đến chút hành vi cử chỉ của y và nàng. Trái với Thanh Minh, An Ninh ăn uống vẫn lịch sự hơn, nhưng để mà nói khác biệt rõ ràng nhất thì phải nói tới Vân Tuyết, y ăn uống từ tốn, nhẹ nhàng giống như quý tộc, con nhà quyền quý
-Có chuyện gì vậy? Sao mọi người lại nhìn ta thế? -Vân Tuyết ngừng ăn rồi nhìn về phía Tứ kiếm ngồi đối diện mà nói với giọng khá nhẹ nhàng
Bọn họ thấy y để ý đến ánh nhìn của họ thì liền chối bỏ không có chuyện gì rồi tiếp tục ăn phần của mình
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro