ℭ𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 4

Trong một khoảng thời gian ngắn ngủi, Tăng Nghiên Xử Nữ đã đem tương lai của mình quy hoạch đại khái. Học tập đối với cô không khó, trước khi xuyên tới đây cô vừa nhận được thư mời của một trường đại học hàng đầu trong nước. Kể cả hiện tại có xuyên thư nhưng tri thức vẫn còn ở trong đầu cô, thi được thứ hạng tốt, giật lấy mấy giải thưởng thi đua hẳn là không có gì khó khăn.

Tình trạng hiện tại của cô tuy rằng có chút thảm nhưng thật ra cũng không có quá mức thảm như vậy. Cô hiện tại không thiếu tiền, trong truyện có nói qua, Tăng Trường Thịnh tuy không phải là một người cha tốt nhưng đối với con gái mà vợ cũ để lại vẫn rất hào phóng. Cô cảm thấy tiền bạc hiện tại đối với mình mà nói, không phải là một vấn đề lớn.

Nhã Hân Vy ở một bên nghe câu nói kia, tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng. Cô không ngờ mối quan hệ giữa chị em kế hai người lại tệ đến như vậy.

Đáng tiếc, Tăng Trường Thịnh hiện giờ phát đạt, ông Nghiên có nói gì ông ta cũng không nghe. Hơn nữa Tăng Trường Thịnh dù có như thế nào thì cũng là cha của Tăng Nghiên Xử Nữ, ông Nghiên trước đó muốn đem Tăng Nghiên Xử Nữ về nhà nhưng Tăng Trường Thịnh không đồng ý, cuối cùng cũng chẳng thể làm gì được.

Đều nói con trẻ mà không có mẹ giống như cỏ dại, Nhã Hân Vy nhìn một màn trước mắt này, cuối cùng cũng hiểu rõ câu nói kia. Tăng Nghiên Xử Nữ thực sự quá thảm, còn may bữa tiệc đính hôn ngay hôm nay không có xảy ra vấn đề gì, xem như nhả ra được một ngụm ác khí.

Nhã Hân Vy xoay chuyển tròng mắt, tâm tư của Tăng Thanh Xà Phu quá rõ ràng, đoán chừng là thích Phó Nguyên Thiên Yết đã lâu, nhưng mà hiện tại cô ta có ghen ghét cũng vô dụng, vợ sắp cưới của Phó Nguyên Thiên Yết chính là Tăng Nghiên Xử Nữ, chứ không phải là cô ta.

Tăng Thanh Xà Phu đợi một hồi lâu cũng không đợi được Tăng Nghiên Xử Nữ tức giận.

Cô ta trong lòng nghi hoặc, có chút lo lắng.

Tăng Nghiên Xử Nữ không phát bệnh thần kinh vậy buổi lễ đính hôn này phải làm sao bây giờ? Nhẫn đính hôn cũng đã trao xong, bữa tiệc đính hôn này chẳng lẽ cứ như vậy mà thuận thuận lợi lợi trôi qua?

Tăng Thanh Xà Phu trong lòng tràn ngập không cam lòng, sớm biết như vậy vừa nãy đáng nhẽ cô ta phải dùng lực lớn hơn, trực tiếp đem Tăng Nghiên Xử Nữ đẩy ngã đến ngất đi mới tốt. Nếu Tăng Nghiên Xử Nữ hôn mê vậy bữa tiệc đính hôn này liền tự nhiên không thể tiến hành không phải sao?

Tăng Thanh Xà Phu tuy rằng tâm tư ác độc nhưng hiện tại cô ta cũng mới chỉ có mười tám tuổi, sự tình quá đáng hơn còn chưa có gan làm, vừa rồi đẩy ngã Tăng Nghiên Xử Nữ đã xem như là cực hạn rồi.

Sự việc không diễn ra như dự tính, Tăng Thanh Xà Phu nhịn không được mà dậm chân. Tăng Nghiên Xử Nữ tại sao lại không có nổi điên? Theo lý mà nói, Tăng Nghiên Xử Nữ hiện tại khẳng định đã sớm không quan tâm mà làm loạn lên, tại sao hiện tại lại vẫn bình tĩnh như vậy?

Chẳng lẽ Tăng Nghiên Xử Nữ coi trọng Phó Nguyên Thiên Yết?

Chính là, cô ta từ rất lâu đã yêu Phó Nguyên Thiên Yết, làm sao có thể trơ mắt nhìn người mà mình ghét nhất cùng người mà mình thích nhất ở bên cạnh nhau?

Tuyệt đối không thể!

Tăng Nghiên Xử Nữ không náo loạn vậy bây giờ phải làm sao đây?

Thanh Tuyết Giang vỗ vỗ tay con gái, ý bảo cô ta bình tĩnh một chút.

Thanh Tuyết Giang nhìn gương mặt giống hệt mẹ của Tăng Nghiên Xử Nữ, trong lòng không khỏi cười lạnh một tiếng.

Người quen biết Tăng Trường Thịnh trước là bà ta nhưng bởi vì gia thế không tốt cho nên cuối cùng Tăng Trường Thịnh không có lấy bà ta mà lại cưới Nghiên Hy Nguyệt, cũng chính là mẹ đẻ của Tăng Nghiên Xử Nữ. Bà ta chịu đựng làm tiểu tam mấy năm, bốn năm trước thật vất vả mới có thể chuyển thành chính thức. Cho nên, bà ta đặt tên cho con gái là Tăng Thanh Xà Phu, chính là hy vọng con gái bà ta cả đời này có thể trôi qua dễ dàng.

Nghiên Hy Nguyệt kia lớn lên xinh đẹp thì đã sao?

Hiện tại người thắng cuộc còn không phải là bà ta sao? Hiện tại ai còn nhớ rõ Nghiên Hy Nguyệt? Mọi người chỉ biết Tăng phu nhân chính là bà ta.

Ở biệt thự lớn, có người hầu hạ, trải qua cuộc sống giàu sang phú quý, là bà ta.

Tương tự, Tăng Nghiên Xử Nữ lớn lên xinh đẹp hơn con gái bà ta thì có sao? Có bà ta ở đây, cuối cùng người thắng cuộc nhất định sẽ là con gái bà ta, không có khả năng sẽ là Tăng Nghiên Xử Nữ. Kể cả Tăng Nghiên Xử Nữ hiện tại có trèo cao tới Phó gia, nhưng cọc hôn sự này, sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy thôi.

(𝓒𝓱𝓮𝓻𝓻𝔂🍒: Ohhh!!!! Thế sao??? Bà chắc chắn là vậy luôn ư??? Tôi sẽ chống mắt lên xem, bà làm gì được! 😏😏😏😏)

Lúc này, Tăng Trường Thịnh đi tới. Tăng Trường Thịnh năm này gần bốn mươi nhưng nhìn qua vẫn rất phong độ. Lúc trước, ông ta chính là dựa vào cái túi da đẹp này khiến cho Nghiên Hy Nguyệt đối với mình khăng khăng một mực.

Ông ta cũng không có nhìn Tăng Nghiên Xử Nữ, chỉ nhàn nhạt nói "Tiệc tối bắt đầu rồi, qua đi."

Tiệc tối của lễ đính hôn thế kỷ tự nhiên không tầm thường, món ăn phong phú, rượu ngon hảo hạng. Dàn nhạc ở trên đài diễn tấu những bản nhạc mỹ diệu, bầu không khí hài hòa mà tốt đẹp.

Tuy rằng mỗi người đều mang tâm sự riêng nhưng vẻ ngoài bày ra vẫn là một bộ dáng hòa thuận vui vẻ.

Cuối cùng, sau khi tiệc tối kết thúc, mọi người ai về nhà nấy. Ông cụ Nghiên đột nhiên lên tiếng "Để Tiểu Phó đưa Tiểu Xử về nhà đi, vừa vặn cho bọn họ bồi dưỡng cảm tình."

Tăng Thanh Xà Phu nghe vậy, móng tay bấu chặt vào lòng bàn tay. Thanh Tuyết Giang sắc mặt không đổi, vẫn luôn duy trì dáng vẻ của một quý phu nhân.

Cha mẹ Phó cảm thấy chủ ý này không tồi, hai đứa nhỏ mặc kệ như thế nào thì cũng đã đính hôn, tuy rằng trước đó chưa từng gặp mặt nhưng hiện tại tiếp xúc nhiều một chút cũng không phải là chuyện gì xấu.

Mẹ Phó nhìn con trai, ôn hòa nói "Con đưa Tiểu Xử về có được không?"

Phó Nguyên Thiên Yết nhìn Tăng Nghiên Xử Nữ ngoan ngoãn an tĩnh đứng cách đó không xa, gật đầu "Vâng."

Phó Nguyên Thiên Yết còn chưa đủ mười tám tuổi cho nên vẫn là tài xế lái xe, anh cùng lắm chỉ là cùng đưa Tăng Nghiên Xử Nữ về nhà mà thôi.

Trong xe Bentley không gian rất rộng rãi, hai người ngồi ở phía sau cách nhau một khoảng khá xa.

Tuy rằng bữa tiệc đính hôn hôm nay nhìn như không có gì nhưng Tăng Nghiên Xử Nữ thân là một trong hai nhân vật chính, vẫn là cảm thấy có chút mệt mỏi.

Cô vừa xuyên qua đã gặp phải một trận kinh hoàng, sau đó lại bôi thuốc, lại nghĩ lại cốt truyện, còn chưa kịp phản ứng lại liền bị kéo đến đại sảnh tiệc đính hôn. Tiệc đính hôn trải qua một đoạn nhạc đệm nho nhỏ, thiếu chút nữa không thể cử hành. Sau đó lại phải căng da đầu chịu đựng mẹ kế cùng chị kế đến xoát cảm giác tồn tại, có thể nói cả buổi tối ngày hôm nay, cô đều luôn rất bận rộn không phút nào được nghỉ ngơi.

Trong xe vang lên tiếng nhạc du dương, có thể là do thực sự quá mệt mỏi, cũng có thể là do âm nhạc quá du dương, Tăng Nghiên Xử Nữ bất tri bất giác liền ngủ mất.

Phó Nguyên Thiên Yết nghe tiếng hít thở có quy luật truyền đến từ bên cạnh, quay đầu nhìn thoáng qua liền phát hiện không biết từ lúc nào Tăng Nghiên Xử Nữ đã dựa đầu vào cửa kính ngủ mất.

Dù đã ở trong xe nhưng không biết vì sao Tăng Nghiên Xử Nữ vẫn không chịu tháo cái khăn trùm đầu kia xuống. Phó Nguyên Thiên Yết vốn dĩ nghĩ muốn đem cái tấm vải chướng mắt đó kéo xuống nhưng tay anh vừa nâng lên liền hạ xuống.

Anh tuy rằng không phải người tốt, làm việc tùy tâm sở dục nhưng việc mà người khác không muốn làm, anh sẽ không ép buộc.

Sau lễ đính hôn, đến bộ dáng vợ sắp cưới trông như thế nào cũng không biết đoán chừng cả thế giới này cũng chỉ có Phó Nguyên Thiên Yết anh.

Không biết Tăng Nghiên Xử Nữ trong lúc ngủ có phải hay không cảm nhận được động tác của Phó Nguyên Thiên Yết, cô đột nhiên từ trong mộng tỉnh lại.

Cô chậm rãi chớp chớp mắt, cũng không biết hiện tại xe đã chạy đến nơi nào.

Lúc này, tài xế ở phía trước mở miệng hỏi "Phó thiếu, chúng ta hiện tại đến nơi nào?"

Phó Nguyên Thiên Yết có chút bực bội, anh cầm lấy bật lửa trong tay thưởng thức "Đi đến nhà cô ấy."

Tài xế sửng sốt một chút, qua vài giây mới cẩn thận hỏi "Tôi biết nhưng mà nhà vợ sắp cưới của cậu ở đâu?"

Phó Nguyên Thiên Yết thấp giọng chửi thề, vừa rồi có thể là do quá bận, quá loạn cho nên cha mẹ đến Tăng gia ở đâu cũng chưa nói cho anh biết, đoán chừng bọn họ cũng không nghĩ đến chuyện này.

Còn anh, anh làm sao có thể sẽ nhớ hỏi cái loại chuyện nhỏ này?

Phó Nguyên Thiên Yết đôi mắt thâm thúy nhìn Tăng Nghiên Xử Nữ "Nhà em ở đâu?"

Tăng Nghiên Xử Nữ nghe thấy cái vấn đề này liền ngây ngẩn cả người.

Cô không phải là nguyên chủ, đối với tình huống của mình hoàn toàn không biết gì cả. Nhà cô ở chỗ nào, cô thực sự không biết.

Chính là thời gian Tăng Nghiên Xử Nữ sửng sốt, Phó Nguyên Thiên Yết lại tưởng nhầm là cô biết nhưng lại bởi vì không nói được cho nên mới không lên tiếng. Anh đem lòng bàn tay vươn ra "Viết lên tay anh."

Tài xế tri kỉ mà mở đèn trong xe lên.

Tăng Nghiên Xử Nữ nhìn bàn tay thon dài trước mắt, ánh đèn vàng ở trên đỉnh đầu chiếu xuống, làm đôi tay giống như là noãn ngọc, sáng lên. Dưới ánh mắt thúc giục của Phó Nguyên Thiên Yết, Tăng Nghiên Xử Nữ cắn cắn môi, ở phía trên chậm rãi viết xuống bốn chữ

"Tôi, cũng, không, biết."

Vì để Phó Nguyên Thiên Yết có thể nhìn thấy rõ ràng, Tăng Nghiên Xử Nữ viết chữ rất chậm, đầu ngón tay cô ấm áo, mềm mại, viết viết trên lòng bàn tay Phó Nguyên Thiên Yết khiến anh có cảm giác như có sợ lông chim nhẹ nhàng phẩy qua.

Loại cảm giác này quá kỳ quái, Phó Nguyên Thiên Yết trước này đều chưa từng trải qua. Trước kia làm gì có người con gái nào dám viết chữ trên lòng bàn tay anh, cho dù dám, anh cũng sẽ không để người khác viết lên lòng bàn tình mình.

Nhưng cố tình đối với cô gái nhỏ không thể nói chuyện trước mắt, anh vẫn là chủ động giơ bàn tay ra. Giờ phút này, lòng bàn tay anh có chút ngứa, ngón tay theo bản năng hơi động đậy, đầu ngón tay trong lúc vô ý liền đụng phải ngón tay của Tăng Nghiên Xử Nữ.

Tăng Nghiên Xử Nữ bị đụng phải ngón tay, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Phó Nguyên Thiên Yết, cách lớp vải ren thật dày, cô không cách nào nhìn rõ biểu tình của anh.

Cho nên, hiện tại Phó Nguyên Thiên Yết rốt cuộc là có xem hiểu bốn chữ kia không?

~.~.~ ℌ𝔢̂́𝔱 𝔠𝔥𝔲̛𝔬̛𝔫𝔤 4 ~.~.~

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro