Chương 80: Livestream hôn môi
Ánh mặt trời buổi trưa sáng chói, ánh sáng xuyên qua kẽ lá chiếu ra những đốm lốm đốm, phơi nắng khiến người ta ấm áp.
"Hóa ra ngày đầu tiên em đến đây người em cầu cứu chính là anh, nhưng, sao anh không nói cho em biết?"
Hạ Tư Minh cười một tiếng: "Anh cho rằng em không muốn nhắc đến, nên chưa từng hỏi, hơn nữa hôm đó em nhìn tâm trạng không ổn, anh cho rằng em gặp phải chuyện gì đó nên cũng không muốn nhắc lại."
Sau này, mỗi lần nhớ lại, anh đều hận mình đã bỏ lỡ, lần đó không thực sự giúp đỡ Giang Dung.
Giang Dung nhìn mắt Hạ Tư Minh, loại duyên phận này quá khiến người ta không thể chống cự, tình yêu dành cho Hạ Tư Minh lại tăng lên một bậc.
Nói ủy mị một chút, cậu đến thế giới này chính là để gặp Hạ Tư Minh.
Giang Dung: "Vậy lúc đầu em nói em đập đầu vào đâu đó, anh tin thật sao?"
Hạ Tư Minh gật đầu: "Thật sự tin, dù sao lúc đó em cũng không nhận ra anh, khiến anh rất bất ngờ."
Giang Dung: "Nhưng lúc đó anh vẫn cảm thấy em là Giang Dung?"
Hạ Tư Minh: "Lúc đầu đã cảm thấy em không giống cậu ấy, sau này dần dần phát hiện em thật sự không phải cậu ấy, giống như em vừa nói, anh đoán có phải em có nhân cách thứ hai không, hoàn toàn giống như đổi một linh hồn sang con người khác vậy. Thật ra, sau này anh đã so sánh ảnh chụp lúc quân huấn, em và cậu ấy thật nếu nhìn kĩ sẽ thấy có sự khác biệt, nhìn lâu rồi, liếc mắt một cái là có thể phân biệt được, mắt hai người không giống nhau. Ít nhất, anh cảm thấy chỗ nào cũng không giống."
Nhắc đến chủ đề này, Giang Dung không khỏi muốn bới lông tìm vết.
Cậu tiến đến gần Hạ Tư Minh, vẻ mặt nghiêm túc muốn thảo luận với anh một vấn đề rất nghiêm trọng: "Nói cách khác, lúc đầu anh không phân biệt được em là Giang Dung hay là em, vậy lúc kỳ phát tình anh vẫn cho rằng em là Giang Dung sao?"
Câu này khiến Hạ Tư Minh rơi vào thế khó, anh không khỏi bật cười, Giang Dung đang ghen, ánh mắt và biểu cảm vô cùng linh động.
Hạ Tư Minh nâng khuôn mặt vì nghiêm túc mà trở nên đáng yêu hơn của cậu lên: "Đừng ăn giấm lung tung, anh bắt đầu có chút tò mò với em từ ngày em ngốc nghếch hỏi anh ký túc xá ở đâu, anh không có cảm giác gì với bạn học Giang Dung của anh, trước khi gặp em anh thậm chí không nhớ cậu ấy trông như thế nào."
Giang Dung tiến đến trước mặt anh, nhìn chằm chằm mắt anh xem anh có nói dối mình hay không.
"Thật sự không coi em là bạn học của anh sao?"
"Anh chỉ tò mò về em, người anh để ý cũng là em, chưa từng để ý đến Giang Dung thứ hai. Nếu em không tin, anh có thể thề?" Hạ Tư Minh giơ ba ngón tay lên thề.
Giang Dung ấn ngón tay của anh xuống: "Được rồi, vậy em tin anh, vậy lúc trước sao anh lại đi thư viện vậy, sau này không thấy anh đi nữa."
Hạ Tư Minh thấy cậu đến gần như vậy, không hôn thì có lỗi với bản thân, dứt khoát hôn lên môi cậu một cái.
Anh, thật ra không tiện nói chuyện này: "Em nói xem?" ngại ngùng quay đầu đi.
Gió nhẹ thổi pheromone của Hạ Tư Minh đến chỗ Giang Dung, trong lòng cũng nóng lên đôi phần.
Ánh mắt Giang Dung linh động lóe lên, cậu kéo mặt Hạ Tư Minh lại: "Anh nói đi mà, em muốn nghe, Hạ Tư Minh ơi."
Hạ Tư Minh: "Lúc đó chắc là muốn hiểu em hơn, thấy em khoảng thời gian đó đều ở lỳ trong thư viện, hôm đó đi theo."
Giang Dung: "Hôm mưa sao?"
Hạ Tư Minh: "Ừm."
Giang Dung nhớ lại ngày ở thư viện, trong mắt tràn đầy ý cười: "Hôm đó anh có phải cố ý đưa ô cho em không?"
Hạ Tư Minh: "Ừm, bây giờ em mới phản ứng lại."
Giang Dung của một năm trước sao có thể chú ý đến những điều này, bây giờ nhớ lại, Hạ Tư Minh chủ động xuất hiện trong nhóm là hành vi rất không hợp lý, bình thường anh căn bản không trò chuyện trong nhóm, nhưng hôm đó anh lại chủ động gửi tin nhắn trong nhóm.
Trong mắt Giang Dung tràn đầy kinh ngạc, cậu vòng hai tay lên cổ anh: "Vậy nếu lúc đó em không trả lời trong nhóm thì sao? Người khác tìm được anh thì sao? Cũng che ô đưa bọn họ về ký túc xá sao?"
Cậu biết lúc đó trong lớp có bạn nữ thích Hạ Tư Minh, sau này chắc là thấy anh hoàn toàn không theo đuổi được, biết không có kết quả gì nên thôi.
Hạ Tư Minh cười nói: "Vậy thì đơn giản, anh nói anh đi rồi, không che ô cho người khác, chỉ che ô cho em."
Giang Dung cảm thấy bây giờ mình cười hơi ngốc: "Còn có thể như vậy sao." Cậu biết đầu óc Hạ Tư Minh luôn xoay chuyển rất nhanh, nếu đổi lại là cậu thì có lẽ sẽ cứng nhắc hơn một chút.
"Ừm, theo đuổi vợ không phải chuyện mất mặt." Hạ Tư Minh bị cậu đào sạch sẽ chút đáy lòng kia, người luôn dày mặt hơn trước mặt Giang Dung, bây giờ lại có chút ngại ngùng, nhưng, cũng chỉ một lát, mặt anh không dày bằng Giang Dung.
Mỗi lần Giang Dung được Hạ Tư Minh gọi là vợ, lòng đều ngọt ngào, cậu xúc động vòng hai tay lên cổ Hạ Tư Minh.
"Hạ Tư Minh, muốn hôn anh." Rất muốn rất muốn, còn muốn được pheromone của anh bao quanh, cậu không biết nên dùng cách gì báo đáp tình yêu sâu đậm của Hạ Tư Minh, cơ thể là phản ứng thành thật nhất, cậu nói như vậy.
Môi Hạ Tư Minh ngậm ý cười, cũng không nhắc nhở Giang Dung bọn họ bây giờ đang ở bên ngoài. Dù sao thì, đúng ý anh.
Ánh mặt trời, gió nhẹ, bóng cây, bên hồ, rất thích hợp để yêu đương.
Giang Dung tỏa ra chút pheromone quấn lấy Hạ Tư Minh đang cúi đầu hôn sâu cậu, đối phương gần như muốn ăn cậu vào bụng.
Hóa ra Hạ Tư Minh thích cậu sớm như vậy, cậu hoàn toàn không nghĩ đến còn có khả năng này.
Tình yêu của bọn họ không phải vì kỳ phát tình ABO, không phải vì cậu cần pheromone, mà là vì thích nên mới có những chuyện sau này.
Một chút khúc mắc trong lòng Giang Dung trong nháy mắt này theo gió nhẹ tan biến, cậu không ngờ cậu và Hạ Tư Minh vậy mà là tình cảm thuần túy chân thành như vậy, hóa ra trong lúc vô tình cậu đã ở trong tình yêu, tình yêu đã tìm đến cậu từ một năm trước.
Cậu nghĩ, lúc bước vào dưới tán ô của Hạ Tư Minh, cậu đã bước vào dưới cánh chim của anh, cũng gieo xuống hạt giống của cái gọi là thích.
Hôn môi luôn khiến người ta vui vẻ.
Lúc kết thúc nụ hôn dày đặc và thuần túy ngọt ngào này, Hạ Tư Minh nhớ ra một vấn đề: "Giang Dung Dung, em thành thật nói cho anh biết, có phải em ở bên anh vì pheromone không?"
Phong thủy luân chuyển, lần này Giang Dung suýt chút nữa bị Hạ Tư Minh đưa vào thế khó.
Giang Dung dán môi lên môi Hạ Tư Minh cười nói: "Hạ thần, anh có muốn tự tin hơn một chút không?"
Reng reng reng
Reng reng reng
Reng reng reng
Điện thoại di động của hai người bọn họ đột nhiên vang lên.
Điện thoại di động của Hạ Tư Minh đặt trên đùi anh, vừa rồi xem video không bỏ vào túi.
Đinh Ngạn gọi điện thoại cho anh, mà Diêu Thư Lạc cũng gửi cuộc gọi thoại cho Giang Dung.
Giang Dung nói: "Có lẽ có chuyện gấp."
Cậu nhận điện thoại trước.
Còn chưa mở miệng đã nghe thấy Diêu Thư Lạc vừa thở hổn hển vừa hét lên ở bên kia: "Có phải hai người đang ở hồ Tình Nhân không, có người đang livestream, dính hai người vào trong livestream rồi!"
Giang Dung ngẩn người: "Hả? Livestream?"
Hạ Tư Minh phản ứng nhanh hơn, vội vàng ôm Giang Dung vào lòng.
Diêu Thư Lạc cạn lời nói: "Bây giờ che thì có ích gì, livestream toàn trường, không đúng, là livestream toàn mạng!"
Giang Dung: "... "
Hạ Tư Minh nhìn trái nhìn phải: "Ai đang livestream?"
Cuối cùng nhìn thấy một cô gái dựng thiết bị livestream cách đó không xa, bên cạnh đặt váy bồng bềnh, tấm thảm dã ngoại, còn có một cây dù ren.
Cô ấy hình như là một nữ streamer khá nổi tiếng của trường bọn họ, là người yêu trong mộng của không ít bạn học nam, tổng số fan của các nền tảng lớn cộng lại cũng có bốn năm triệu.
Vậy là Đinh Ngạn phổ cập khoa học tại chỗ cho bọn họ: "Cô ấy là streamer thật sự đấy, hình như cũng không cố ý, đang dạy mọi người cách chụp ảnh dã ngoại."
Giang Dung nghe xong cả người đều ngơ ngác, nói chuyện cũng lắp ba lắp bắp: "Bọn, bọn mình hôn nhau bị livestream?"
Hạ Tư Minh: "Bị rất nhiều người thấy." Anh còn tính trấn định, trong giọng nói mơ hồ có chút hưng phấn.
Giang Dung: "..." Cậu không có mặt mũi gặp ai nữa rồi!
Cậu vùi đầu vào ngực Hạ Tư Minh, vành tai đỏ đến mức sắp chảy máu, sắp khóc đến nơi rồi.
"Hạ Tư Minh, em không có mặt mũi gặp ai nữa, hu hu..."
Hạ Tư Minh ấn ấn tóc cậu: "Đi thôi, rời khỏi ống kính là được rồi."
Giang Dung túm lấy quần áo của anh che mặt: "Em không muốn sống nữa!"
Thà trực tiếp nói cho mọi người biết cậu là bạn trai của Hạ Tư Minh còn hơn.
Hạ Tư Minh: "Không sao, cặp tình nhân nào mà không hôn nhau, bọn mình về nhà trước đi, nếu không Hạ Thịnh Lâm lại không ngủ trưa."
Anh biết làm thế nào để nhiệt độ trên mặt Giang Dung hạ xuống.
Nhưng lần này Hạ Thịnh Lâm cũng không có tác dụng, Giang Dung xấu hổ đến mức đầu vùi vào ngực anh không chịu nhúc nhích.
Hạ Tư Minh biết lần này thật sự không dỗ được, nhẹ nhàng vỗ lưng cậu: "Ngoan, không sao, chỉ là hôn môi thôi mà."
Giang Dung buồn bực nói trong ngực anh: "Vừa rồi còn, còn là em chủ động, hu hu..."
Hạ Tư Minh: "Vậy thì có gì, anh rất vui, đừng để ý đến bọn họ, bọn mình về nhà trước."
Anh cười nắm tay Giang Dung đi về phía xe, vừa đi vừa bảo vệ người.
Trên đường đi, không ít bạn học đi ngang qua nhìn bọn họ.
Giang Dung sắp xấu hổ muốn chết rồi.
Nếu đơn thuần hôn môi ở bên hồ Tình Nhân thì cũng không sao, nhưng hai người trước bị livestream rồi, cảnh hai người đẹp trai hôn nhau tất nhiên là cảnh đẹp, bây giờ video đã lan truyền với tốc độ điên cuồng rồi.
Thật ra vị streamer livestream kia sau khi phát hiện đã chuyển camera giám sát đi rồi, chỉ là lúc đầu cô ấy chỉ lo nói kỹ năng chụp ảnh, không chú ý đến trong khung hình có hai người đang hôn nhau bên hồ.
Phòng livestream của bạn nữ trực tiếp nổ tung.
[Đây là hồ Tình Nhân của đại học Tần sao?]
[Đẹp quá thích quá!]
[Hai anh đẹp trai kia có phải không biết mình vào khung hình rồi không.]
[Cặp tình nhân nhỏ này ngọt quá đi, hôn tới hôn lui, còn nói chuyện nhỏ giọng, tình yêu học đường thuần khiết quá đi! Hàng đỉnh hàng đỉnh!]
[Má ơi, đây không phải hotboy của đại học Tần sao?]
[Nghe nói hotboy đại học Tần trâu bò lắm! Muốn nghe chuyện tình yêu của hotboy đại học Tần, thêm nhóm VIP!]
Hạ Tư Minh và Giang Dung đây là không cần bị phát hiện, bỏ qua diễn đàn trực tiếp công khai trên toàn mạng, không bao lâu, leo lên một hot search nhỏ.
#HotboyTầnĐạiHônMôiỞHồTìnhNhân#
#HồTìnhNhânTầnĐại, MỹLệ#
#TraiĐẹpĐềuTựTiêuHóaLẫnNhauRồi#
#NênXemCặpTìnhNhânNhỏNgọtNgàoHônNhau#
Sau khi Giang Dung về đến nhà không dám xem ghi chép trò chuyện 99+ trong nhóm nhỏ, chỉ có thể cố gắng cho con trai uống sữa giả vờ không để ý.
Nhưng chuyện này sao mà giả vờ được chứ.
Cậu hỏi Hạ Thịnh Lâm: "Lâm Lâm, con no chưa? Nếu chưa no thì ba pha thêm một bình cho con."
Hạ Tư Minh lần đầu tiên thương con trai, giải cứu con: "Con sắp đến giờ ngủ trưa, chắc là không uống được nữa đâu."
Giang Dung tiếc nuối: "Vậy em chơi đồ chơi với con."
Hạ Tư Minh buồn cười nói: "Hay là vỗ ợ sữa cho con đi."
Giang Dung ôm Hạ Thịnh Lâm đi tới đi lui trong nhà, Hạ Thịnh Lâm mấy lần buồn ngủ sắp ngủ rồi lại bị ba vô tình lay tỉnh.
Hạ Tư Minh thầm nghĩ chỉ có thể làm khó Hạ Thịnh Lâm thôi, anh còn phải xử lý phần tiếp theo của livestream.
Không đến nửa tiếng, ngay cả bên Thang Dư Thành cũng biết rồi.
Hạ Tư Minh thấy Giang Dung hoảng thành như vậy, tính cách dễ xấu hổ này của cậu, sợ là mấy ngày nay không muốn đến trường nữa.
Thông qua Thang Dư Thành, Hạ Tư Minh biết chuyện hot search, Thang Dư Thành nhanh chóng tìm người rút hot search xuống.
Về phần bài đăng hot trong diễn đàn trường học, Hạ Tư Minh sớm đã quen rồi.
Bọn họ chỉ là vô tình bị quay, chỉ cần xử lý kịp thời không để video lan truyền thì vấn đề không lớn, độ hot chắc chắn sẽ nhanh chóng bị đè xuống.
Nhưng lần này, tình hình hình như không đơn giản như vậy, có người đào thân phận của Hạ Tư Minh ra.
Video anh và Giang Dung hôn nhau lên hot search ngay cả bố mẹ anh cũng biết.
Bây giờ trên mạng cái gì cũng nói, từ trêu chọc ban đầu biến thành thuyết âm mưu, lại kéo đến một số thông tin giả vớ vẩn không thể nhìn nổi.
Dư luận có thể khống chế, nhưng vẫn khiến người ta buồn nôn, cái gì mà công tử nhà giàu lăng nhăng đàn ông, toàn là những lời ghê tởm.
Hạ Tư Minh thấy có người cố ý nói quan hệ của anh và Giang Dung thành như vậy, cả khuôn mặt biến sắc.
Lúc Giang Dung dỗ xong Hạ Thịnh Lâm anh gửi tin nhắn cho bố mẹ mình.
Trên mạng bùng nổ chuyện anh là con trai của Hạ Tri Hiền và Từ Minh Cần, đây không phải tin tức mới mẻ gì, sau vụ máy bay không người lái lần trước đã bị phơi bày rồi, chỉ là Thang Dư Thành dùng dự án mới của công ty chuyển hướng sự chú ý, lần này lại có điểm mới, toàn là những truyền thông vô lương.
Đội ngũ của Hạ Tri Hiền và Từ Minh Cần lập tức gửi thư luật sư cho những truyền thông tự do vô lương này, kiện đến cùng.
Ngoài ra, Hạ Tri Hiền và Từ Minh Cần đồng thời đăng tuyên bố trên tài khoản xã giao của mình.
[Hạ Tri Hiền: Xin đừng làm phiền con trai tôi và đối tượng của nó, hai đứa nhỏ đều là những đứa trẻ tốt.]
[Từ Minh Cần: Xin đừng làm phiền con trai tôi và đối tượng của nó, hai đứa nhỏ đều là những đứa trẻ tốt.]
Hai vợ chồng lần đầu tiên trong nhiều năm đăng cùng một bài đăng trên Weibo, hai nhà doanh nghiệp lập tức thu hút sự chú ý của cư dân mạng.
Hướng gió truyền thông lại thay đổi, bố mẹ người ta đã chứng nhận đối phương rồi, những tin tức bắt bóng bắt gió kia đều vô dụng.
Giang Dung cũng không ngờ dỗ con trai ngủ một lát mà tình hình vậy mà phát triển đến mức này, quá không chân thật.
Trong lúc nhất thời, cậu quên mất sự xấu hổ khi bị livestream hôn môi, thế giới này quá hư ảo.
Cậu ôm điện thoại di động nhìn con số trên nền tảng xã giao của Từ Minh Cần không ngừng lăn lộn, cậu dù sao vẫn chưa dấn thân vào đời, không hiểu những vòng vo trong truyền thông này.
Giang Dung lo lắng hỏi Hạ Tư Minh: "Hạ Tư Minh, như, như vậy có được không?"
Hạ Tư Minh: "Không có gì không tốt, bố mẹ anh cuối cùng cũng có chút tác dụng, đối với công ty của anh cũng có lợi, xem như là bọn họ đang miễn phí tuyên truyền một đợt, song thắng."
Giang Dung: "Người một nhà mà còn làm ăn nữa sao?"
Hạ Tư Minh: "Dù sao bọn họ cũng là vợ chồng, sự nghiệp đặt ở đó, chứng minh hữu hiệu nhất là cổ phiếu tăng, Thang Dư Thành cũng nhân cơ hội công bố kế hoạch tương lai của công ty, tài sản của bọn mình cũng tăng."
Giang Dung: "..."
Vậy bọn họ livestream hôn nhau còn có lợi ích này sao? Thế là cậu không xấu hổ nữa rồi.
Hạ Tư Minh thấy cậu cuối cùng cũng yên tâm hơn, cũng không nhắc đến những chuyện vớ vẩn xuất hiện trong đó.
Anh giả vờ tủi thân: "Giang Dung Dung, ngủ trưa với anh, mấy ngày nay anh xem camera giám sát mỗi ngày, mắt đau quá."
"Vậy em nhỏ thuốc nhỏ mắt cho anh, hình như thuốc nhỏ mắt nhỏ buổi sáng có hiệu quả tốt hơn, tơ máu đỏ trong mắt anh giảm bớt rồi."
Giang Dung đau lòng cho anh, lập tức muốn đi lấy thuốc nhỏ mắt, lại bị Hạ Tư Minh ôm ngang lên.
Hạ Tư Minh nói: "Không cần, ngủ với anh là được."
Giang Dung vội vàng ôm cổ anh, một giây hiểu ngủ của anh là ngủ nào.
Cậu giãy giụa nói: "Buổi chiều còn phải lên lớp đó."
Hạ Tư Minh đặt người lên sofa, tìm điều khiển từ xa của rèm cửa, đóng tất cả rèm cửa lại.
Anh cúi đầu hôn lên khóe môi Giang Dung: "Gọi anh là thầy, anh dạy."
Giang Dung: "Không phải, anh dạy cái gì?"
Ánh mắt Hạ Tư Minh trầm xuống, cúi đầu cắn lên một bên cổ cậu: "Em."
Giang Dung: "..." Sớm biết vậy không hỏi rồi!
--
Sau vụ livestream, toàn bộ thầy cô và học sinh trong trường đều biết đối tượng của Hạ Tư Minh là ai.
Giang Dung mỗi ngày đều đội mũ đeo khẩu trang tới trường.
Cũng may sinh viên đại học Tần cũng một lòng hướng học, không có sở thích cả ngày canh giữ chuyện bát quái của người khác, dù sao Hạ Tư Minh sớm đã trải đường rồi, đối tượng biến thành Giang Dung hình như là trong dự kiến, lại cũng đôi phần ngoài ý muốn.
Quan trọng nhất là, người ta được bố mẹ công khai chứng nhận rồi, còn gì để nói nữa, chỉ còn lại sự hâm mộ.
Những em trai em gái còn ôm hy vọng với Giang Dung đều hết hy vọng.
Thảo nào đàn anh dịu dàng nói có đối tượng thì ánh mắt hotboy lạnh lùng như vậy, đây không phải biểu hiện của sự lạnh lùng, mà là bọn họ dám đào góc tường trước mặt người ta, có lẽ là có ý định nuốt sống bọn họ rồi.
Cùng lúc đó, tiệc đầy tháng của Hạ Thịnh Lâm cũng đến.
Đinh Ngạn nhận được thiệp mời Hạ Tư Minh gửi đến, cậu ta liếc mắt một cái, căn bản không chú ý đến người ký tên, buổi trưa tan học lon ton chạy đến lớp bọn họ tìm người.
Cậu ta vẫn vui vẻ trêu chọc Hạ Tư Minh: "Lão Hạ, bố mẹ cậu sinh cho cậu một em trai sao?"
Diêu Thư Lạc thật sự không nhìn nổi nữa: "Tớ nói này Đinh Ngạn, cậu bớt ăn tôm đi."
Đây là, thật sự mù hay sao mà không nhìn ra vậy!!!
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro