Chương 85: Đánh dấu hoàn toàn

Lòng bàn tay ấm áp của Hạ Tư Minh bao bọc bàn tay thon dài của Giang Dung.

Anh và Giang Dung đều mặc tây trang cùng kiểu, cùng thiết kế, cùng kiểu dáng, nhưng lại có chút khác biệt nhỏ.

Hạ Tư Minh mặc trên người có một loại lạnh lùng đạm bạc ít dục vọng, mà trên người Giang Dung lại toát ra sự dịu dàng ôn nhuận như ngọc.

Hạ Tư Minh lúc này không có chút lạnh lùng nào, anh nhìn Giang Dung đều mang theo ý cười, nắm tay cậu bước lên thảm đỏ được trang trí bằng cánh hoa.

Khách khứa đều ngồi ở hai bên.

Hai chú rể hôm nay chắc chắn là người được chú ý nhất, cũng là người đẹp trai nhất hôm nay.

Ban nhạc hôn lễ tại hiện trường diễn tấu《 Hành khúc hôn lễ 》, sáu phù rể mặc tây trang màu đen đứng ở phía sau hai người, vây quanh bọn họ đi về phía chính giữa sân khấu hôn lễ.

Bọn họ tổ chức hôn lễ thuộc về mình, quy trình đều là Hạ Tư Minh tự mình nghĩ.

Người dẫn chương trình cầm micro: "Mời hai vị tân lang lên trước trao đổi nhẫn cưới, sau đây, mời em bé rải hoa của chúng ta mang nhẫn đến cho hai vị tân lang."

Bé rải hoa?

Giang Dung nhìn về phía Hạ Tư Minh: "Bé rải hoa?"

Hạ Tư Minh cười nói: "Ừm."

Giang Dung kinh ngạc, cậu đã nói sao tối qua Hạ Thịnh Lâm không chịu ngủ cùng mình, thì ra là muốn cùng ba lớn bàn mưu việc lớn.

Lúc này, một bóng dáng nhỏ nhắn cũng mặc tây trang màu be cố gắng trấn định bước trên thảm đỏ, con bước đôi chân ngắn nhỏ đi về phía hai ba tân lang.

Giang Dung nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn chải tóc ra sau, lộ ra khuôn mặt có bảy phần giống Hạ Tư Minh, đây hoàn toàn là một Hạ Tư Minh phiên bản nhỏ.

Thì ra Hạ Tư Minh còn giấu bất ngờ như vậy, ba con bọn họ đúng là rất cố gắng giấu diếm cậu.

Khóe môi Giang Dung cong lên sắp không hạ xuống được.

Hạ Thịnh Lâm bưng hai hộp nhẫn từng bước đi đến trước mặt hai ba.

Hạ Tư Minh và Hạ Thịnh Lâm cùng ngồi xổm trước mặt con.

Hạ Thịnh Lâm: "Ba, ba lớn, tân hôn vui vẻ."

Giang Dung ôm con hôn một cái: "Cảm ơn bé ngoan."

Hạ Tư Minh nhận một chiếc nhẫn, trực tiếp đeo vào ngón áp út của Giang Dung.

Giang Dung cũng đeo nhẫn vào tay anh.

Hai người dưới sự giúp đỡ của Hạ Thịnh Lâm đã hoàn thành trao đổi nhẫn.

Hạ Thịnh Lâm rất hiểu chuyện, sau khi đưa nhẫn xong thì chủ động xuống sân khấu đi về phía ông bà nội.

Người dẫn chương trình: "Mời hai vị tân lang trao đổi nụ hôn."

Hạ Tư Minh tiến lên một bước, nắm eo Giang Dung, hai người áp sát, nhẹ nhàng hôn môi cậu.

Tuy bọn họ bắt đầu từ tình dục, quen nhau ba năm, đã hôn vô số lần, nhưng nụ hôn hôm nay lại nhẹ nhàng khiến người ta rung động hơn.

"Chúc mừng hai vị có được lương duyên, sau này phải hòa thuận vui vẻ, cùng hoạn nạn, cùng giàu sang, đầu bạc răng long, hạnh phúc cả đời."

Đây là một hôn lễ quy trình đơn giản nhưng không mất long trọng.

Hạ Tư Minh và Giang Dung nhìn nhau cười.

Cuối cùng cũng kết hôn rồi.

Giờ phút này, mọi lời đều không thể diễn tả hết.

Bọn họ đều yêu đối phương, nhưng nói yêu lại có vẻ quá mức yếu ớt, sự bầu bạn trong tương lai mới là sự tiếp nối tình yêu đối với đối phương.

Tuy không lấy được giấy chứng nhận kết hôn chính thức kia, nhưng dưới sự chứng kiến và chúc phúc của người thân bạn bè, chẳng phải là một hôn lễ long trọng sao, hôn nhân của bọn họ cũng có giá trị như vậy.

Hạ Tri Hiền và Từ Minh Cần hủy bỏ khâu lên đài phát biểu, hôn lễ hôm nay là Hạ Tư Minh lên kế hoạch hai năm, bọn họ không muốn cướp mất ánh hào quang của con trai.

Hôm nay là tiệc buffet, tất cả nguyên liệu nấu ăn đều vận chuyển bằng đường hàng không từ đất liền qua, món ngon có đủ cả, khách khứa có thể tự do chọn món mình thích.

Hạ Tư Minh và Giang Dung lần này còn mời bạn học trong lớp, còn có một số đàn anh đàn chị cùng làm việc, ngay cả lãnh đạo trường và giáo viên chủ nhiệm lớp bọn họ cũng đến.

Tất cả mọi người đều xem như một cơ hội du lịch miễn phí, đồng thời gửi lời chúc phúc tràn đầy đến hai tân lang.

Nhân vật chính hôm nay là Giang Dung và Hạ Tư Minh.

Hai người liên tục bị mời rượu, đối với người lớn đều lịch sự có thừa, gặp người trẻ tuổi thì thoải mái hơn một chút.

Lúc tiệc trăm ngày của Hạ Thịnh Lâm có nhiều người thân không đến được, lúc này đều đến rồi.

Hạ Tư Minh đổi rượu trong ly Giang Dung thành nước.

Giang Dung hỏi anh: "Khách hôm nay của bọn mình có đến hai trăm người không?"

Hạ Tư Minh: "Không chỉ vậy đâu, đã thống kê rồi, có ba trăm người."

Vì vậy, bọn họ còn sắp xếp mấy trăm nhân viên bảo an trên đảo, phòng ngừa vạn nhất.

Anh tổ chức hôn lễ là muốn cho mọi người đều biết đối tượng kết hôn của anh là Giang Dung, cũng chỉ có thể là Giang Dung.

Hạ Tư Minh chưa từng có ý định giấu diếm người khác, tương lai bọn họ sẽ gặp rất nhiều người rất nhiều việc, một đoạn tình cảm công khai, một người bạn đời công khai, luôn tốt hơn là giấu giếm, ở giữa cũng có thể tiết kiệm vô số phiền phức.

Độ tự do của tiệc rất cao.

Lần trước Giang Dung thấy nhiều người như vậy là lúc tiệc trăm ngày của Hạ Thịnh Lâm, đến lần này, hình như cậu đã trở nên bình tĩnh thong dong hơn.

Hạ Tri Hiền và Từ Minh Cần thân là người lớn, thay bọn họ cảm ơn một số người nổi tiếng trong giới danh lưu đến tham gia hôn lễ.

Trong quá trình tiệc, còn mời ca sĩ nhạc pop và ban nhạc nổi tiếng đến biểu diễn trực tiếp, đám người trẻ tuổi đến từ đại học Tần cũng xem như được nhìn thấy ngôi sao ở khoảng cách gần, những người được mời đến đều là ca sĩ và nhóm nhạc bọn họ có muốn xem một buổi biểu diễn cũng không mua được vé.

Hôm nay Giang Dung và Hạ Tư Minh một chút cũng không rảnh.

Liên tục bị kéo đi chụp ảnh chung, đến khi số khách trên tiệc càng ngày càng ít, bọn họ mới rảnh rỗi một chút.

Không ít người đến tham gia hôn lễ đều là người nổi tiếng trong giới thương nghiệp, ai nấy đều rất bận rộn, phần lớn đều lái máy bay tư nhân hoặc là du thuyền của mình đến.

Hôm nay ba người Diêu Thư Lạc Lý Nhất Châu cũng được mở rộng tầm mắt, bọn họ cũng được thấy thế giới nhà giàu là như thế nào.

Không chỉ bọn họ, Giang Dung cũng gần như vậy, nhà họ Hạ thật sự là vừa khí phái vừa khiêm tốn.

Hôm nay là ngày đại hỷ của cậu và Hạ Tư Minh, đáng tiếc là bố mẹ cậu lại không có duyên đến dự lễ, bọn họ mong mỏi nhất là cậu gả vào nhà giàu, bây giờ nguyện vọng đã thành sự thật, bọn họ lại không biết gì cả.

Xuyên không đến thế giới này ba năm, Giang Dung đã sớm tự mình hòa giải về việc bố mẹ cho cậu không nhiều tình yêu thương.

Bây giờ có một người bạn đời yêu thương cậu, cậu cũng có người nhà yêu thương nhất của mình, không cần chìm đắm trong những người và chuyện không vui trong quá khứ nữa.

Hôn lễ rất mệt, nhưng rất đáng giá.

Giang Dung nhận được ánh mắt hâm mộ và lời chúc phúc của vô số người.

Buổi chiều, những khách khứa có thế lực lục tục rời đi, khách khứa khác cũng được sắp xếp rời khỏi đảo.

Hạ Tư Minh và Giang Dung tiễn xong nhóm khách khứa cuối cùng mới có thời gian nghỉ ngơi.

Hai người vừa ăn xong hai bát mì đầu bếp mang lên, Hạ Thịnh Lâm cả ngày không ở cùng hai ba được bà nội dắt đến.

Con đã đổi sang quần áo thường ngày thoải mái.

Hạ Thịnh Lâm vẫn dính Giang Dung hơn, vừa nhìn thấy người đã nhào tới: "Ba."

Giang Dung cả ngày cũng nhớ con trai, nhiều người như vậy, cậu sợ con bị người ta va phải.

Cậu thấy trên mặt Hạ Thịnh Lâm còn có vết ngủ, mặt nhỏ có hơi ửng đỏ, sờ mặt nhỏ mềm mại của con, ôm con lên đùi.

Giang Dung hỏi Hạ Thịnh Lâm: "Con ngủ trưa rồi sao?"

Hạ Thịnh Lâm gật đầu: "Ngủ rồi ạ, con vừa mới tỉnh."

Từ Minh Cần luôn nói năng đơn giản trực tiếp, nói thẳng vào chủ đề: "Mẹ và ông nội con lát nữa sẽ về, bọn mẹ sẽ dẫn Lâm Lâm về nhà trước, hai con có sắp xếp gì không?"

Hạ Tư Minh lại nhìn về phía Giang Dung, chuyện sau này trên đảo tự nhiên không cần Giang Dung và Hạ Tư Minh lo lắng, nhưng Hạ Tư Minh giao chuyện hưởng tuần trăng mật cho Giang Dung sắp xếp, anh bây giờ còn không biết là quy trình gì.

Hạ Thịnh Lâm vừa nghe phải tách khỏi hai ba, vẻ mặt nhỏ viết đầy hai chữ không nỡ.

Con hơi chu môi nói: "Ba ơi, ba không về nhà với bọn con sao?"

Giang Dung tự nhiên cũng không nỡ con trai: "Bọn mình về nhà cùng với mọi người."

Lần này đến lượt Hạ Tư Minh viết cảm xúc lên mặt, vẻ mặt hơi chu môi của hai cha con giống nhau như đúc.

Hạ Tư Minh nhướng mày nhìn Giang Dung, không phải muốn hưởng tuần trăng mật sao? Sao còn dính lấy Hạ Thịnh Lâm.

Sau đó, Giang Dung lại nói: "Sau khi về nhà bọn mình lại ra ngoài, Lâm Lâm ngồi thuyền sẽ không thoải mái, bọn mình dẫn con về."

Sau khi được cậu nhắc nhở, Hạ Tư Minh mới nhớ đến chuyện này, lúc này cũng không có ý kiến gì.

Mọi người thu dọn một chút rồi quay về thủ đô.

Hạ Thịnh Lâm còn quá nhỏ, hành trình quay về cũng rất mệt với con, may mà bọn họ ngồi máy bay tư nhân, Giang Dung và Hạ Tư Minh cũng luôn chăm sóc con.

Lúc về đến nhà trời đã rất tối, Hạ Tư Minh đưa Hạ Thịnh Lâm ngủ say về phòng.

Bọn họ về nhà họ Hạ, không về bên đại học Tần.

Giang Dung và Hạ Tri Hiền Từ Minh Cần dặn dò Hạ Thịnh Lâm gần đây thích ăn gì, thích chơi gì, thích xem loại phim tài liệu gì.

Từ Minh Cần: "Được, mẹ biết rồi, Lâm Lâm cứ yên tâm giao cho bọn mẹ đi."

Giang Dung về phòng nhìn Hạ Thịnh Lâm một lần nữa, Hạ Tư Minh đã thay đồ ngủ và đắp chăn cho con xong.

Hạ Tư Minh thấy cậu quyến luyến không rời, dứt khoát kéo cậu đi.

Chỉ là, lúc anh ngồi vào ghế lái, Hạ Tư Minh lại không biết lái đi đâu.

Hạ Tư Minh hỏi Giang Dung vừa thắt dây an toàn xong: "Bọn mình đi đâu?"

Giang Dung mở định vị điện thoại: "Chỗ này."

Hạ Tư Minh ngẩn người: "Tối nay bọn mình ở khách sạn sao?"

Giang Dung gật đầu: "Ừm."

Hạ Tư Minh biết Giang Dung không phải là người đặc biệt theo đuổi cuộc sống vật chất, nên chuyện ăn mặc ở đi lại bình thường đều do Hạ Tư Minh sắp xếp.

Cậu không thích lãng phí, nhưng cũng không keo kiệt, đây là lần đầu tiên thấy cậu đặt khách sạn đắt nhất cả thủ đô, Hạ Tư Minh cảm nhận được sự coi trọng của cậu với mình.

Một đêm bao nhiêu tiền không quan trọng, đây là khách sạn Giang Dung tự mình chọn.

Anh nhớ rõ tầng cao nhất của khách sạn này có thể nhìn xuống toàn bộ thủ đô, lấy nơi này làm địa điểm đêm tân hôn của bọn họ, Hạ Tư Minh vô cùng hài lòng.

Tối nay ở một đêm, ngày mai Giang Dung chắc là sẽ có sắp xếp khác.

Hạ Tư Minh trên đường đi luôn nghĩ Giang Dung sẽ sắp xếp hành trình một tuần của bọn họ như thế nào.

Biển và sao trời đã xem rồi, vậy thì cùng nhau xem mặt trời mọc, là đi thảo nguyên xanh thẳm, hay là hai người nhàn nhã ngồi trên thuyền nhỏ tựa vào nhau cảm thụ phong cảnh trên hồ Giang Nam, hay là trải nghiệm dân tục truyền thống.

Đây đều là những nơi Giang Dung từng nói với anh, cậu muốn xem nhất.

Thời gian bảy ngày không đủ, thời gian một tháng chắc là đủ để bọn họ chơi hết ba bốn thành phố, chỉ cần Giang Dung thích, anh sẽ dành hết tất cả thời gian.

Từ bờ biển sạch sẽ không tì vết quay về thủ đô, nhìn lại đường phố đầy đèn neon này, Hạ Tư Minh cũng cảm thấy thuận mắt hơn nhiều.

Giang Dung không biết Hạ Tư Minh đang nghĩ gì trong đầu.

Cậu chỉ biết bây giờ mình có chút khẩn trương, còn khẩn trương hơn cả lúc sáng nay đi thảm đỏ kết hôn với Hạ Tư Minh.

Một người cố gắng đạp chân ga, một người trong lòng cất giấu sự khẩn trương không thể nói ra, giờ phút này, không ai chú ý đến sự không đúng của đối phương.

Lúc bọn họ đến khách sạn, đã có quản gia tư nhân chờ sẵn, đối phương dẫn bọn họ đến phòng suite. Nhưng, Hạ Tư Minh và Giang Dung từ chối sự bầu bạn phía sau của anh ta, quản gia hiểu ý, trả không gian lại cho hai vị quý ông.

Hạ Tư Minh chỉ nghĩ ở đây nghỉ ngơi một đêm, anh chờ mong hành trình phía sau hơn.

Sau khi cất hành lý, Hạ Tư Minh mới phản ứng lại, hình như Giang Dung trên đường đi quá mức yên tĩnh.

Hạ Tư Minh vừa cầm thẻ phòng mở cửa.

Phòng suite chia làm hai tầng trên dưới, tầng trên có thể thông lên lầu ngắm cảnh đêm, tầng một là khu nghỉ ngơi của bọn họ, còn có một hồ suối nước nóng trong nhà.

Phòng suite được sắp xếp một phen theo yêu cầu của Giang Dung, giữa chiếc giường lớn đặt một đôi thiên nga giao cổ.

Cậu chọn khách sạn không phải chỉ để nghỉ ngơi, mà là muốn...

Hạ Tư Minh hỏi Giang Dung: "Mệt rồi sao? Bọn mình có thể ngâm hồ suối nước nóng, bên đó có thể mát xa."

"Được." Giang Dung nhìn Hạ Tư Minh thật sâu, sau đó lại ngại ngùng cúi đầu.

Hai người hôm nay thật sự là bận từ sáng đến tối, một khắc cũng không ngừng nghỉ, bây giờ thả lỏng xuống, thật sự có chút mệt mỏi.

Máy lạnh trong phòng đủ lạnh, nhưng dù sao thì vẫn là mùa hè, Hạ Tư Minh điều chỉnh nhiệt độ nước thấp hơn một chút.

Giang Dung thay quần áo xong, từng bước đi về phía bồn tắm có thể chứa hơn sáu người, đã có thể xem như một hồ bơi nhỏ rồi.

Hạ Tư Minh sau đó ngồi xuống bên cạnh cậu, mặt nước yên tĩnh nổi lên không ít gợn sóng.

Anh vừa đến gần đã ngửi thấy mùi pheromone trên người Giang Dung tỏa ra.

Hạ Tư Minh nâng cằm cậu lên, chỉ thấy mắt cậu lưu chuyển, mặt hơi đỏ.

"Giang Dung Dung, pheromone của em đậm hơn rồi." Chẳng phải có nghĩa là kỳ phát tình sắp đến sao?

Trong lúc nhất thời Hạ Tư Minh không biết nên vui hay nên tiếc kế hoạch của Giang Dung không thể tiến hành, nhưng chỉ giảm bớt mấy ngày thời gian ra ngoài, ảnh hưởng cũng không lớn.

"Ừm." Giang Dung gật đầu, rất rõ ràng tình hình cơ thể mình, cậu dán sát vào Hạ Tư Minh, hôn khóe môi anh.

"Hành trình phía sau của bọn mình có phải hoãn lại rồi không?" Hạ Tư Minh nhịn một đêm mới định hỏi hành trình phía sau của cậu.

Bây giờ như vậy không hỏi không được rồi, gặp phải kỳ phát tình, phải đổi hành trình.

Nhưng Giang Dung lại lắc đầu: "Em không đặt hành trình, chỉ đặt khách sạn này."

"Ừm?" Hạ Tư Minh nhướng mày, đây là một đáp án anh hoàn toàn không ngờ đến, chỉ đặt khách sạn không đặt hành trình, vậy là từ đầu đã lên kế hoạch ở lì trong khách sạn rồi sao?

Không đợi anh hỏi, Giang Dung mở miệng trước, tay cũng quấn lên cổ anh: "Anh còn nhớ em từng nói với anh Alpha có ba cách đánh dấu Omega không?"

"Nhớ." Hạ Tư Minh đương nhiên nhớ rõ, tất cả những gì liên quan đến Giang Dung anh đều nhớ rõ, cậu từng nói có ba cách: Đánh dấu tạm thời, đánh dấu không hoàn toàn, và đánh dấu hoàn toàn.

Bây giờ bọn họ luôn tiến hành đánh dấu tạm thời và đánh dấu không hoàn toàn, về phần cách thứ ba, Giang Dung sau khi nhắc đến lần đó thì không nhắc lại chủ đề này nữa, Hạ Tư Minh cũng không để ý, cũng không nghĩ ra đánh dấu hoàn toàn là gì, nên cũng không có suy nghĩ gì.

Giang Dung nhìn anh nói: "Hạ Tư Minh, anh đánh dấu hoàn toàn em đi."

"Đánh dấu hoàn toàn có nghĩa là gì?" Hạ Tư Minh không phải đầu nóng lên là đồng ý, "Trước đây em chưa từng nhắc đến, có gây ra ảnh hưởng gì không tốt cho em không?"

Có thể khiến Giang Dung chọn từ bỏ du lịch hưởng tuần trăng mật, cũng khiến cậu nhịn ba năm mới nhắc đến với mình, vậy thì đánh dấu hoàn toàn chắc chắn có ý nghĩa rất khác biệt.

"Không đâu." Giang Dung lắc đầu.

"Đánh dấu hoàn toàn có nghĩa là gì, sau đó sẽ như thế nào?" Hạ Tư Minh càng để ý đến cái này hơn, anh không cho phép mình làm chuyện tổn thương Giang Dung, một lần phẫu thuật đã khiến anh sợ hãi rồi.

Giang Dung nhìn mắt anh nói: "Đánh dấu hoàn toàn là Alpha đánh dấu chung thân Omega. Anh biết đó, đánh dấu tạm thời sẽ biến mất, đánh dấu không hoàn toàn có thể rửa sạch, nhưng sau khi đánh dấu hoàn toàn, pheromone của em cũng chỉ có thể tiếp nhận pheromone của anh, bất kỳ Alpha nào cũng không thể đánh dấu em được nữa, em sẽ chỉ thuộc về một mình anh."

Hạ Tư Minh đối với cách nói này vô cùng động lòng, pheromone của Giang Dung quấn quanh lý trí của anh, tiếp tục như vậy anh sắp không khống chế được rồi.

Anh cũng kinh ngạc Alpha và Omega vậy mà còn có nhiều hiện tượng sinh lý anh không biết như vậy, giờ phút này, lòng hiếu kỳ chiếm cứ cả người anh.

Hạ Tư Minh: "Bọn mình làm nhiều lần như vậy cũng không phải đánh dấu hoàn toàn sao?"

Giang Dung: "Không phải."

Hạ Tư Minh: "Anh phải làm như thế nào mới xem như đánh dấu hoàn toàn em?"

Giang Dung nhỏ giọng nói: "Thì, là anh phải khống chế pheromone kết thành một cái nút trong khoang sinh sản của em, chỉ có trong kỳ phát tình mới có cơ hội kết thành."

Hạ Tư Minh: "Nói cách khác, ý em là anh phải vào sâu đến khoang sinh sản, và... có thể là một lần không chắc đã thành công?"

Mặt Giang Dung hơi nóng gật đầu: "Ừm." Lời thô tục thì thô tục thật, nhưng cũng là sự thật.

Hạ Tư Minh: "Còn có gì khác không?"

"Không có." Giang Dung dán người về phía Hạ Tư Minh, sóng nước giữa hai người từ từ lay động.

Thật ra còn có, nhưng cậu không thể nói cho Hạ Tư Minh, tránh cho anh có gánh nặng tâm lý.

Hạ Tư Minh hiểu Giang Dung, anh nhẹ nhàng vuốt lưng Giang Dung an ủi: "Anh cảm thấy em có lẽ chưa nói hết."

Giang Dung không nói gì chỉ cắn môi anh, ánh mắt mê ly lại kiên định: "Hạ Tư Minh, đánh dấu hoàn toàn em đi, vĩnh viễn chiếm lấy em đi."

"Được." Hạ Tư Minh đáp lại nụ hôn của cậu, anh nghĩ Giang Dung chắc là đã chuẩn bị rất lâu cho hôm nay, "Anh vĩnh viễn là Alpha của em."

🍅 Đưa Tân lang vào động phòng 😭😭😭😭😭😭😭😭😭😭

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro