Chương 26
Lucini, người đã giải quyết xong một cái đinh lớn ở trong lòng, gần như cười không khép được miệng. Cô nhanh chóng đóng gói các chứng từ của tất cả các tài sản dưới tên nhà Evelina và đưa chúng cho Lucius rồi ký hợp đồng. Đương nhiên, việc bàn giao các giấy tờ cũng không có nghĩa là những tài sản này có thể được chuyển nhượng ngay lập tức.
Dù sao thì, những người phụ trách quản lý khối tài sản này đã ăn tiền chiết khấu nhiều năm như vậy, họ sẽ không ngoan ngoãn bàn giao ra đâu. Việc Lucini bán tài sản cho Lucius cũng không phải là để đưa cho anh ta một phiền phức lớn như vậy, sau khi hỏi mượn Lucius một vài người, lần đầu tiên Lucini thể hiện ra mặt mạnh của mình, cô vừa đấm vừa xoa mà đàn áp những người quản lý đó, lại vừa mạnh mẽ vang dội thu hồi lại những sản nghiệp đó.
Những quý tộc vốn đang chờ nhà Malfoy để lộ khuyết điểm để chia nhau miếng bánh đã hoàn toàn choáng váng. Chờ đến khi bọn họ hồi phục lại thì Lucius và Lucini đã bắt tay và bàn giao tất cả tài sản của Evelina cho gia tộc Malfoy.
Sức mạnh của Malfoy tăng vọt, và chiếm một phần ba tài sản của thế giới phù thủy. Động thái của Evelina với Malfoy đã gây ra nhiều suy đoán trong giới quý tộc: Lucius Malfoy đã chọn gia tộc Evelina yếu hơn để lên nắm quyền? Hay là Lucius lợi dụng sắc đẹp của Malfoy để lừa chủ nhân Lucini trẻ tuổi của Evelina? Hoặc là Lucius, người thừa hưởng những đặc điểm xảo quyệt của các trưởng lão Malfoy đã từ bỏ tiểu thư nhà Black, và dùng vị trí bà chủ của gia tộc Malfoy đổi lấy gia sản của Evelina. Dù sao thì dù Narcissa Black có mang theo nhiều của hồi môn hơn nữa thì cũng kém hơn chủ nhân của một gia tộc là Lucini Evelina rất nhiều, không phải sao?
Không cần biết thế giới bên ngoài bàn luận gì, gặp phải những lời nói bóng nói gió trong giới quý tộc, Lucius và Lucini cũng chỉ mỉm cười, mà không có một chút hồi đáp nào. Càng là như thế thì mọi người lại càng cảm thấy khẳng định sau cùng là đúng, nhưng đương nhiên, cũng có người cho rằng nó là vì lý do khác.
Khai giảng năm thứ 5, những con rắn nhỏ của Slytherin đều nhìn Lucius, Narcissa, Lucini với ánh mắt khác nhau, có tò mò, dò xét, bất mãn và hả hê. Nhưng đáng tiếc là người trong cuộc vẫn trước sau như một, hoàn toàn phớt lờ bọn họ.
Năm nay, học sinh năm 5 phải đối mặt với bài kiểm tra xếp hạng phù thủy thông thường, cụ thể là O.W.Ls. Điều này không chỉ liên quan đến việc lựa chọn khóa học trong hai năm tới, mà còn liên quan đến công việc sau khi tốt nghiệp trong tương lai. Vì lý do này, những con vật nhỏ đã bắt đầu chăm chỉ học tập.
Đối với Lucini, người đã sớm có những kế hoạch trong tương lai cũng không trông mong vào việc mình sẽ đạt được vài điểm O trong kỳ thi, kết quả đủ tốt là được cho nên cũng không phải lo lắng hay ôn tập chăm chỉ. Trạng thái này lại càng khiến mọi người khẳng định rằng vị trí của bà chủ nhà Malfoy đã nằm trong lòng bàn tay Lucini.
"Remus, cảm ơn cậu!" Vì đã gần đến giờ ăn tối, Lucini và Remus hoàn thành việc học môn Biến hình và cùng nhau bước đến hội trường.
"Ôi!!! ~ Đây không phải là Evelina, người sắp gả vào nhà Malfoy sao! Mình nói này Evelina, Malfoy có thể bỏ rơi Narcissa vì tiền, thì một ngày nào đó anh ta cũng có thể bỏ rơi cậu thôi, đừng để lúc đó tiền mất tật mang nha!" James và Sirius đi thẳng đến, người nói đúng là Sirius, trong mắt cậu ta tràn đầy ác ý, nhưng hết lần này tới lần khác nó lại tương xứng với khuôn mặt tuấn tú của cậu ta.
"Si, ri, us!" Remus cau mày rất không hài lòng, nhìn cậu ta cảnh cáo.
James đụng vào cánh tay của Sirius và ra hiệu cho cậu ta im lặng. Kể từ sự việc xảy ra năm ngoái, dù cuối cùng hai người cũng làm lành nhưng cũng thể so được với trước đây. Trong lòng James biết rõ rằng giờ đây trong lòng Remus, Sirius hoàn toàn không bằng Lucini. Hơn nữa, sự ác ý trong lời nói của Sirius quá rõ ràng, cho dù là cậu ta nghe xong cũng cảm thấy hơi quá đáng.
"Chào, Remus, bọn mình đã ăn xong rồi, hẹn gặp lại ở ký túc xá. Lucini, tạm biệt!" James thân thiện chào hỏi, sau đó kéo Sirius nhanh chóng rời đi.
"Lời mà Sirius nói, cậu đừng để trong lòng." Ánh mắt Remus trông có vẻ lo lắng và do dự: "Tuy nhiên, những gì cậu ấy nói cũng không phải là hoàn toàn vô lý."
Lucini nở nụ cười: "Yên tâm, trong lòng mình biết rõ mà."
Khi một số lượng lớn những người thuần chủng cuồng tín gia nhập vào binh đoàn dưới quyền của hắn, sức mạnh của Voldemort ngày càng mở rộng và làn sóng giết chóc lan rộng trong thế giới phù thủy. Ngay cả ở trong trường Hogwarts cũng bắt đầu bị ảnh hưởng bởi tình hình ngày càng căng thẳng bên ngoài.
Thỉnh thoảng trên những tờ báo cũng có vài thông báo về cái chết do bị Tử thần Thực tử tấn công, nhưng mãi cho đến vài tháng sau, một vài bạn học lần lượt nhận được giấy báo từ của gia đình mình. Bầu không khí trong Hogwarts trở nên âm u, hầu như mọi người đều đặt Nhật báo Tiên tri, ngay khi tờ báo đến, mọi người sẽ lập tức kiểm tra tin tức vì sợ sẽ nhìn thấy tin tức bất hạnh của chính nhà mình.
Tình trạng này tiếp tục mãi cho đến khi có tin về cái chết của vợ chồng Potter.
"Không!" Trong hội trường cũng không tính là yên tĩnh, một tiếng kêu đau đớn phát ra từ bàn dài của nhà Gryffindor, James Potter nhìn tờ báo một cách không thể tin, tay cậu ta không khống chế được mà run lên, nhưng vẫn cố chấp nắm lấy tờ báo. Cậu ta đột nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe tràn đầy hận thù mà hung hăng nhìn chằm chằm vào bàn dài nhà Slytherin: "Đồ Tử Thần Thực Tử chết tiệt! Slytherin chết tiệt! Tôi không bỏ qua cho mấy người, tôi muốn báo thù!"
Thấy James chuẩn bị lao lên, Sirius và Remus tiến lên đè cậu ta xuống, liên tục hét lên: "Bình tĩnh, James! Bình tĩnh lại đi!"
"Buông ra! Cha mẹ của bọn họ là Tử thần Thực tử, sau này bọn họ cũng sẽ là Tử thần Thực tử! Chính là họ! Là bọn họ giết cha mẹ mình!"
Tiếng gầm thét của James giống như cọng cỏ cuối cùng cũng làm gãy lưng con lạc đà, phá vỡ sự bình tĩnh đã được duy trì trong bốn học viện suốt mấy tháng qua. Những con sư tử nóng tính của Gryffindor đồng loạt nhảy dựng lên và muốn lao vào đánh nhau với Slytherin, những con rắn nhà Slytherin cũng đồng loạt đứng dậy và nhìn Gryffindor với vẻ mặt kiêu ngạo và khiêu khích.
Bàn dài của Ravenclaw ở giữa hai nhà đó thì im lặng đến chết người, trong số đó có người có cha mẹ gia nhập Tử thần Thực tử, có người gia nhập Hội Phượng hoàng, và cũng có những người đứng giữa, toàn bộ Ravenclaw đều duy trì một sự cân bằng rất là vi diệu.
So sánh với Hufflepuff, nơi có nhiều Muggles nhất, lại là nhà có ít học sinh mà gia đình gặp vấn đề nhất trong vài tháng qua, mặc dù có một vài nhà phải chịu sự tấn công của Tử thần Thực tử, nhưng đa số mọi người đều không có ở nhà vào thời điểm đó, ngoài việc ngôi nhà bị phá hủy thì về cơ bản là không có tổn thất gì.
Điều này cũng là do các loại tiểu thuyết khác nhau của Lucini trong những năm gần đây, khiến những con chồn nhỏ thẳng thắn liên hệ nhân vật nam chính lạnh lùng cô đơn trong sách với những học sinh của nhà Slytherin, cho nên họ nhiệt tình kết bạn với nhau.
Ngay cả những con rắn nhỏ quan trọng huyết thống từ trong xương, nhưng dù sao vẫn còn nhỏ cho nên dễ uốn nắn, đối mặt với sự nhiệt tình đơn giản thẳng thắn của những con lửng nhỏ, dù có kiêu ngạo và lạnh lùng đến đâu, đều cũng sẽ bị đánh bại. Thường thì rắn nhỏ sẽ chỉ điểm vài bài tập về nhà và nhắc nhở một số mẹo để thực hành trong lớp học cho chồn nhỏ, đến các giáo sư cũng thực sự cảm thấy không quá thoải mái với sự yêu thương lẫn nhau của các học sinh của mình.
Vì vậy, mặc dù những con rắn nhỏ không thể ngăn cản các trưởng bối thanh tẩy những thứ huyết thống không tinh khiết, nhưng chúng vẫn có thể mật báo cho nhau. Về điều này thì cho dù là rắn nhỏ hay là chồn nhỏ đều có thể ngầm hiểu lẫn nhau. Những con chồn nhỏ trung thành vốn định nói vài câu với Slytherin, dù sao người cũng không phải do bọn họ giết, bọn họ vẫn là người tốt, nhưng để ý đến sự từ chối mơ hồ của Slytherin, các con chồn lại dừng lại, những con người đa sầu đa cảm đều thổn thức trong bầu không khí như vậy.
Xung đột trong hội trường nhanh chóng bị giáo sư dập tắt, và James cũng bị giáo sư McGonagall đưa đi.
Dù như vậy thì sự lo lắng trong lòng mọi người lại càng nặng nề hơn. Đến cả gia đình Potter, một quý tộc thuần chủng cũng đã bị Tử thần Thực tử thanh tẩy, vậy còn bọn họ thì sao?
Sau đó, Gryffindor và Slytherin thường xuyên phát sinh xung đột, còn Hufflepuff, nhà rõ ràng có mối quan hệ tốt với Slytherin, cũng vì chuyện này mà thường xuyên bị Gryffindor công kích, cho nên bọn họ về cơ bản là bạn bè thì mới gặp còn có thể tránh được thì tránh.
Lucini, người được mọi người suy đoán là vợ chưa cưới của Lucius Malfoy cũng suýt chút nữa đã bị Gryffindor tấn công mặc dù cô có mối quan hệ khá tốt với Remus. Nhưng may mắn thay, cô đã được Remus cảnh báo trước để tránh khỏi nguy hiểm.
"Severus." Thấy Severus tắt lửa và đổ độc dược trong vạc vào trong lọ, Lucini vội kêu một tiếng, trông cô có vẻ hơi lo lắng.
"Có chuyện gì vậy?" Severus vặn chặt nắp lọ rồi cất kỹ, sau đó mới ngồi bên cạnh Lucini.
"Sau này chúng ta cứ tới đây để luyện tập, có được không?" Đây là lần đầu tiên Lucini đưa Severus đến phòng cầu được ước thấy.
"Không phải gần đây cậu rất lười leo lên tầng sao? Đây là tầng tám đấy, cậu có chắc không?" Severus rất thích nơi này, sẽ không đột nhiên có người xâm nhập quấy rầy bọn họ.
"Gần đây mấy nhà không ngừng xung đột, mình nghĩ tốt hơn là chúng ta nên giữ thái độ khiêm tốn." Lucini duỗi tay phải ra đặt lên mu bàn tay trái của Severus, lo lắng nhìn Severus.
"Có người bắt nạt cậu?" Sắc mặt Severus thay đổi, tiện tay cầm lấy tay Lucini.
"Không có! Không có!" Lucini nhanh chóng giải thích: "Chỉ là mình muốn hạ thấp bản thân đi một chút, cậu biết đấy, Hufflepuff cũng đã mấy lần bị ảnh hưởng rồi."
"Mình cũng nghĩ vậy, dù sao cậu cũng là vị hôn thê của Malfoy, ai mà dám xúc phạm đến thân tín trong tương lai của Voldemort chứ?" Cơ thể của Severus lại quay ra dựa vào ghế sofa, nhưng cũng không có buông tay đang nắm Lucini ra, giọng điệu mang theo chút trào phúng, ánh mắt nhìn về phía Lucini mang theo vẻ tìm tòi nghiên cứu: "Bọn họ làm như vậy chẳng qua cũng chỉ là vì Malfoy mà thôi, còn khi học với mình, một Slytherin tầm thường thì sẽ chẳng có ai biết cả."
Vẻ mặt Lucini có chút cứng ngắc, cô cười khan rồi nói: "Những chuyện linh tinh giết thời gian này không đáng tin cậy, cậu cũng tin à!"
Severus nắm tay Lucini trong chốc lát, ánh mắt u ám sáng lên, giọng điệu càng thêm thân thiết: "Thật sao? Nhưng mình thấy cậu rất hưởng thụ cái xưng hô này."
"Đâu có đâu ~~" Sau một ngày lên lớp, lưng Lucini cũng có chút đau, cô chỉ tiện tựa vào bả vai Severus, dễ dàng nắm lấy cánh tay của cậu: "Cậu biết mà ~ Làm chủ gia tộc nhưng những người quản lý đó lại không hề nghe lời mình, vậy thì cứ việc bán tất cả đống tài sản đó với một số tiền lớn cho xong! Nhưng nếu để người cho khác biết được chuyện này, bọn họ sẽ cười nhạo mình, mà mình thì không thích điều đó! Cho nên, cứ để Lucius làm lá chắn cho trước vây!"
Sau khi nghe giải thích, những cảm xúc còn vương vấn trong lòng cậu trong khoảng thời gian này đều biến mất, Severus vui vẻ ôm Lucini vào lòng, vuốt ve mái tóc vàng mềm mại của cô, khóe miệng nhếch lên: "Vậy thì sau này cứ đến chỗ này học đi, chúng ta cứ tách ra mà đi đến đây, sẽ không khiến người khác để ý."
"Ha! Severus, cậu là tốt nhất!" Lucini vui vẻ vòng tay qua cổ Severus, thậm chí còn cao hứng hôn lên mặt cậu một cái.
Trong nháy mắt, hai người họ cùng lúc đông cứng lại, lúc này trong lòng Lucini chỉ hận không thể đập chết chính mình, ooh ~ Mình đã thành thói quen với Philomena mất rồi! Vậy mà lại dám cợt nhả với giáo sư đại nhân, aaaaa~ ~ ~~
Severus không thể đoán được chữ a điên cuồng trong lòng Lucini. Lúc này Lucini đang nhìn cậu bằng một đôi mắt mơ màng ngập nước, đôi môi hồng mọng nước hé mở thành hình chữ o nhỏ vì kinh ngạc, khuôn mặt ngây ngốc. Severus cảm thấy tim đập loạn nhịp ở trong lồng ngực, cậu duỗi tay đặt sau đầu Lucini, ghé sát mặt vào, đầu tiên là thử dùng đầu lưỡi thăm dò, liếm liếm môi của Lucini, thật là mềm mại ngọt ngào, sau đó liền không chút do dự mà hôn lên.
Lưỡi thử duỗi vào thăm dò, và khoảnh khắc chạm vào chiếc lưỡi mềm mại, cậu nhanh chóng cuốn lấy nó, trêu chọc, mút vào và quấn lấy bằng mọi cách có thể. Severus mới hôn lần đầu tiên cho nên không hề có kỹ xảo, chỉ cơ bản làm theo bản năng đàn ông đang bị chôn vùi. Đây là nụ hôn độc đoán, tràn ngập sự chiếm hữu. Mãi cho đến khi không khí trong lồng ngực Lucini sắp cạn kiệt, Severus mới miễn cưỡng kết thúc nụ hôn.
Trong đầu Lucini như một đống bột nhão, hoàn toàn sững sờ, để mặc cho Severus bổ vào môi cô mấy cái đầy lưu luyến. Severus thận trọng ôm Lucini mềm mại vào trong lòng giống như đang đối xử với vàng bạc châu báu, vẻ mặt đầy hài lòng ngây ngốc.
"Suy nghĩ gì vậy?" Giọng nói trầm thấp của Severus lần đầu tiên dịu dàng như vậy.
"Cậu... cậu hôn mình... " Giọng Lucini run rẩy, đứa trẻ này vẫn chưa hoàn toàn lấy lại tinh thần.
"Là cậu hôn mình trước đấy, bảo bối." Giọng Severus mang theo chút dụ dỗ nhẹ.
"Nhưng mà... Nhưng mà đó là vì mình và Philomena hay trêu nhau như vậy." Suy nghĩ của "Kẻ phá vỡ bầu không khí nhỏ" Lucini vẫn còn đọng lại ở thời điểm trước đó, chỉ số IQ của cô lại giảm xuống, và thốt ra lý do mà mình đã nghĩ ra.
Bầu không khí ngưng trệ vài giây, Lucini phản ứng kịp đang khóc không ra nước mắt, vừa định nói cái gì đó, liền bị Severus hung hăng hôn thêm một cái nữa: "Cái đồ đáng ghét thích gây phiền phức!" Severus oán hận nói, quyết định sẽ xử lý Lucini một trận ra trò.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro