phần 12
Hắn dẫn cậu đi được cả 1 khoảng dài. Cậu bị hắn nắm đến đau tay liên tục muốn thối lui đẩy tay hắn ra nhưng mà vô tác dụng với lực tay của hắn. Mãi đến khi không chịu được cậu nhỏ giọng than đau, hắn mới dừng lại thả tay cậu ra .
Bạch Hiền:" Anh bị cái gì vậy hả? "
Xán Liệt :" câu này tôi hỏi cậu mới đúng? "
Bạch Hiền:" ý Anh là sao? "
Xán Liệt:" ý gì hả? Giữa thanh thiên bạch nhật ôm nhau còn ra cái thể thông gì nữa? "
Bạch Hiền:" ai? "
Xán Liệt :" cậu chứ ai? Đừng giả ngu tôi thấy rồi đây"
Bạch Hiền:" Anh điên à, vừa nãy tôi không cẩn thận dẫm phải vạch ngăn cách trên sân bóng hên là có Anh Minh không là té sấp mặt rồi"
Vậy là nãy giờ hắn hiểu lầm. Cậu quay lại đi về phía sân bóng.
Xán Liệt :" cậu đi đâu đó? "
Bạch Hiền:" quay về học"
Xán Liệt :" quay về học hay là gặp tên đàn Anh đó"
Bạch Hiền:" lại bị cái gì nữa, Anh không học thì để im người khác học "
Xán Liệt :" vậy giờ cậu đi dạy kèm cho tôi"
Bạch Hiền:" còn đang trong giờ học có gì để tối đi"
Hắn đấm vào tường mấy cái tức mình nhìn cậu đi mất. Chết tiệt tên đó rõ ràng là có ý đồ mà cái tên ngốc đó không nhận ra.
Chiều đó hắn không quay về trường học mà đi thắng tới chỗ quán bida mà bạn hắn mở vừa thấy hắn Thiên Tân niềm nở ra đón:" hey Anh bạn lâu rồi không thấy ghé" vẫn là cái đập tay đó nhưng mà hắn lại lười nhác đập nhẹ 1 cái:"có chút việc, dạo này sao rồi"
Thiên Tân:" bình thường, vào làm mấy ván"
Hắn cầm lấy cây đánh cùng Thiên Tân ra 1 bàn trống.
Thiên Tân:mày uống gì? "
Xán Liệt :" như cũ"
Thiên Tân:" lấy chai rum 290"
Cả 2 vừa đánh vừa tán ngẫu vài câu.
Thiên Tân:" dạo nay nghe nói mày chăm học còn đi học thêm nữa? "
Xán Liệt :" có người kèm"
Thiên Tân:" ai kèm nỗi mày? "
Xán Liệt :" có đây? "
Thiên Tấn :" mày nói thật đây hả? Ai vậy hot girl nào đây, xinh không dễ thương không tên gì đó tao gặp chưa"
Xán Liệt :" mới chuyển đến mày chưa gặp đâu? "
Thiên Tân:" vậy khi nào dẫn tao đi gặp ẻm coi"
Xán Liệt :" không "
Thiên Tân :" giữ kĩ dữ mày"
Do hắn không muốn nói Thiên Tân liền biết đường né sang bên khác không hỏi tới nữa.
.
Cả buổi chiều cậu toàn lơ ngơ nhìn ra cữa xem xem hắn có vào hay không nhưng mà không thấy đến buổi tối sau khi họp hội học sinh xong cậu nhìn ra cổng trường nhưng không thấy hắn tới đón. tên này bị cái gì vậy nhỉ nói tới đón mà cũng không tới không biết hôm nay có học thêm hay không đây? cậu về phòng tắm rữa đang định tìm cái gì ăn thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại. số lạ.
Bạch Hiền:" alo"
"cho hỏi cậu là bạn Xán Liệt có phải không?"
Bạch Hiền:" dạ phải"
"thật ngại quá tại trong điện thoại câu ta có mình số cậu lên cũng không biết gọi cho ai phiền cậu tới quán bar xxx tại yyy đón cậu ta với cậu ta say khướt rồi"
Bạch Hiền:" tôi tới liền"
cậu thầm nghĩ:" anh ta có nhiều đàn em vậy sao chỉ lưu mỗi số mình?"
cậu vừa tắt máy hắn liền đưa tay giật lấy điện thoại từ tay Thiên Tân:" nói thêm điện thoại tao chỉ có mình số của cậu ta làm gì vậy"
Thiên Tân:" tao nói thật thôi mà, chiêu này của mày độc thật vừa có thể đoán xem người ta có quan tâm mình không vừa tận dụng cơ hội "
Xán Liệt:" cơ hội gì"
Thiên Tân :" mày hiểu tao nói gì mà?"
Xán Liệt:" ra kia chơi đi đừng có mà tào lao"
Thiên Tân vừa đi vừa ném cho hắn ánh mắt quỷ dị.
chuyện gì đã xảy ra hả? quay lại nữa tiếng trước.
hắn cùng Thiên Tân tới quán Bar chơi thì Thiên Tân gặp bạn, do chơi 1 lúc thấy chán hắn ra bàn ngồi thì nhìn đồng hồ lúc này đã 7 h hơn cậu về rồi bèn nghĩ ra kế hay.
Thiên Tân :" sao ra đây ngồi rồi anh bạn"
Xán Liệt:" giúp tao 1 việc"
Thiên Tân:" sao có việc gì"
xán liệt:" gọi cho số máy này nhờ tới đón tao"
Thiên Tân:" baby của mày hả? sao lại đặt tên là nhóc"
Xán Liệt:" gọi đi "
.
cũng nhờ tài ăn nói của Thiên Tân mà Bạch Hiền không ghi ngờ gì hết.
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro