Chương 10: Bị phạt dùng vú viết bản kiểm điểm, làm ống đựng bút


"Bạn học này không để ý đến nội quy của trường sao? Tiếng chuông vang rồi mới đến lớp." Thư Ninh lấy tư thái giáo viên răn dạy Y Y: "Làm chậm trễ giờ học của các bạn, em có chịu trách nhiệm không?"

Hắn nói như vậy giống như thư phòng này đã trở thành lớp học rồi vậy, như thể có học sinh đang ngẩng đầu nhìn về phía Y Y, ánh mắt để lộ sự oán trách.

"Các bạn trong lớp thấy phạt bạn học Lâm như nào thì được?" Thầy Thư nhìn quanh một vòng như thể thật sự hỏi ý kiến của học sinh.

"Bạn học Lâm em nghe rồi đó, các bạn học đồng ý để cho em dùng ngực 36D viết bản kiểm điểm." Thầy Thư lấy giấy bút đặt lên bàn, "Đến trễ ba phút, niệm tình em vi phạm lần đầu, 300 chữ là được."

(Ông này diễn sâu vậy =))))

Lâm Y Y đi đến trước bàn, không viết dùng ngực viết bản kiểm điểm như thế nào: "Thầy, em không biết viết."

"Đã lớn như vậy mà chữ cũng không biết viết? Những gì trước kia thầy dậy đều quên rồi sao?" Thư Ninh cách quần áo mà tìm được đúng vị trí núm vú của Y Y, hung hăng nhéo một cái.

"Cởi cúc áo ra." Thư Ninh ra lệnh nói.

Sườn xám có một hàng cúc ngọc nhỏ từ cổ đến nách.

Lâm Y Y ngoan ngoãn cởi từng cái ra.

Thư Ninh dùng tay chấm sữa bò, vạch cổ áo sườn xám sang một bên sau đó bôi sữa lên núm vú cô, nhéo núm vú cô kéo đến trước tờ giấy trắng, dùng núm vú viết một chữ kiểm: "Thấy chưa? Cứ viết như vậy."

Núm vú Lâm Y Y bị kéo có hơi đau, núm vú được bao bọc bởi chất lỏng ấm áp, tự nhiên đứng thẳng lên, cũng thuận tiện để viết hơn. Giấy trắng sáng mịn, nhưng với làn da mềm mịn, đặc biệt là khi núm vú ít tiếp xúc với bên ngoài thì có vẻ vô cùng thô ráp.

Học sinh không thể không nghe lời giáo viên, Lâm Y Y chỉ có thể bắt chước hành động của thầy vừa dạy để viết kiểm điểm.

Mỗi lần bôi sữa bò lên đầu vú, Lâm Y Y giống như đang tự vuốt ve an ủi mình vậy, sữa là sữa tươi mới mua sáng nay, Lâm Y Y cảm nhận được sự mới mẻ, trái tim không chịu được mà kích động, cảm giác mình như bò cái, chảy ra sữa cuồn cuộn không ngừng, sau đó dùng các thùng giấy đựng nó.

"Đây là bản kiểm điểm em viết?" Lâm Y Y vừa viết được một hàng chữ, vú đã bị Thư Ninh bóp lấy, không thể nhúc nhích.

"Vâng." Lâm Y Y không biết mình lại phạm sai lầm gì, hết thảy đều làm theo ý của thầy mà.

"Trên giấy đều trống rỗng, đây là bộ áo mới của hoàng đế à?" Thư Ninh đưa tay chỉ trang giấy vẫn trắng tinh.

"Em... Em chỉ dựa theo thầy..." Lâm Y Y muốn biện giải cho chính mình.

"Em muốn nói là tôi dạy em? Hả? Giả vờ viết bản kiểm điểm lừa thầy, giờ còn muốn chống đối thầy. Đi học không mặc đồ lót, quần áo xộc xệch. Tôi thấy là em không muốn làm học sinh." Thư Ninh đột nhiên ôm Lâm Y Y lên bàn học.

"Thầy..." LÂm Y Y đưa lưng về phía Thư Ninh, quỳ trên bàn, quay đầu tủi thân khó hiểu nhìn hắn, cầu xin hắn nói gì đó.

"Khi nào viết kiểm điểm xong thì mới có thể khôi phục thân phận học sinh của em." Thư Ninh giơ một chiếc bút lên. "Còn bây giờ em là ống đựng bút trên bàn của tôi."

Sườn xám hai bên chân xẻ ra, thầy Thư dễ dàng vén vạt váy lên, tiểu huyệt chưa được chạm vào đã chảy nước, dâm thủy làm ướt đẫm quần lót, màu sắc của lớp vải cũng đậm lên.

"Không phải dùng tay, dùng vú viết." Nhìn thấy Lâm Y Y chuẩn bị cầm bút lên thì Thư Ninh lên tiếng sửa lại, kéo quần lót ướt dính xuống đến đầu gối cô.

Thư Ninh cầm cây bút hắn thường dùng để ký tên trên bàn lên, khuấy vào ly sữa bò, rửa đầu bút dơ bẩn, nhét vào hoa huyệt Y Y, bút kim loại màu đen càng làm nổi bật tiểu huyệt hồng hào.

"Kẹp bút ở giữa hai ngực để viết." Thấy vẻ mặt bối rối của Lâm Y Y, thầy Thư tốt bụng nhắc nhở.

Lâm Y Y đặt bút ở giữa ngực, hai tay kẹp hai bên ngực, mười ngón tay giao nhau cố định trước ngực để giữ góc độ bút, không để nó rơi xuống.

Y Y tiếp tục vặn vẹo eo, điều chỉnh góc bút hạ xuống, bởi vì do hắn đưa bút, nếu sai góc độ, chỉ có thể để lại dấu vết mà không viết được thì cô sẽ lại chịu khổ.

Thư ninh lại lấy một xấp giấy khác đặt bên cạnh Lâm Y Y: "Bản kiểm điểm phải nhập vào hồ sơ, giấy không được bẩn, mực cũng không được nhỏ khắp nơi, hơn nữa chữ nhận định phải để máy nhận ra được nếu không sẽ vô hiệu."

Lâm Y Y bị yêu cầu cao như vậy làm khó, nếu là bình thường thì có thể nhẹ nhàng viết xong, nhưng... đây là dùng vú viết thì sao làm được.

"Ư..." Lâm Y Y đột nhiên phát ra một tiếng kêu rên rỉ thỏa mãn, toàn thân run rẩy, bút đang cắm rút rất nhanh trong huyệt mềm, chỉ có đầu gối chống đỡ trên bàn, trọng tâm của cô không vững, nửa người té ngã trên bàn, bút máy cũng rơi xuống, mực nước bắn ra, cuối cùng bắn lên giấy viết.

"Đây là thái độ kiểm điểm của em?" Thư Ninh rút tờ giấy bị dính mực ở dưới ngực Lâm Y Y, vò thành một cục rồi ném xuống đất.

"Đừng..." Lâm Y Y lưu luyến nhìn thành quả lao động nửa ngày của mình bị vứt đi.

Thư Ninh không ngừng lấy bút trong ống đựng bút ra để vào ly sữa bò, mãi đến khi cái ly đã đầy: "Cũng không làm khó em, bút ở đây, hai cái miệng trên dưới mỗi cái ngậm một nửa."

Hoa huyệt ngậm từ đuôi bút, vì sợ huyệt kẹp quá chặt, khiến nắp bút bị kẹt bên trong, không dễ rút ra, miệng thì không dễ dàng như vậy, tất cả các loại đầu bút ngậm vào trong miệng, lưỡi liếm sẽ cạo đến các cạnh của nắp bút.

Đương nhiên hoa huyệt cũng không cảm nhận như vậy, mỗi vị trí bút đều có thể ma sát, đâm chọc hoa huyệt đến nghiêng trời lệch đất, cây bút ký tên đầu tiên cắm vào tiểu huyệt sẽ hoàn toàn bị ngậm bên trong, sắp bị đẩy đến miệng tử cung.

Miệng ngậm đồ vật, nước bọt sẽ tiết ra nhiều, cô cứ cúi xuống viết thì không nuốt được nước bọt, nó chảy ra từ miệng, chảy xuống cổ, ngực, tích lại trên giấy.

Hoa huyệt bị bút cắm thô bạo, môi âm hộ đã sưng đỏ, dâm thủy dào dạt chảy ra.

Tiểu huyệt của Lâm Y Y lần lượt gần đến cao trào lại bị ép dừng lại, thể lực không chỉ không chống đỡ được nửa người trên, hết lần này hết lần khác phải viết bản kiểm điểm.

Nước mắt cô chảy xuống, quay đầu lại nhìn Thư Ninh: "Huhu..."

Miệng bị nhét đầy không phát ra tiếng được âm thanh, Thư Ninh cũng biết cô bị khi dễ quá mức, lấy bút cắm trong miệng cô ra, đang định bỏ xuống thì lại có ý nghĩ tàn ác cắm vào hoa huyệt sưng to của cô, tìm được vị trí âm đế mà xoa nắn mạnh mẽ.

"Aaa!" Một lượng lớn dâm thủy phun ra khỏi tiểu huyệt, rửa sạch hai cây bút đang cắm sâu bên trong, Lâm Y Y bị thầy chơi đến cao trào.

"Bạn học sinh này dâm thật, thảo nào không mặc áo lót đến trường, tôi thấy em chắc là muốn đi quyến rũ thầy giáo, không phải, hay là bạn học nam?"

"Làm bẩn bàn ghế của thầy, làm hỏng đồ vật công cộng, hình phạt của em khó mà kết thúc được."

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro