Cô gái có cuộc đời thấp kém (Hoàn)

Trong trường học đồng học có lúc mặc dù coi thường Giang Huân hèn nhát, nhưng toàn là người trẻ tuổi chưa có ra đời nên vẫn nhiệt huyết thanh xuân, lúc này nghe thấy Giang Huân nói thế, lại nhìn đến Giang Huân bi thương thì không ít người nhìn về phía Bách Hợp, có người nghĩ khởi cô cùng La Kỳ cùng một chỗ lúc tình cảnh, không ít người đều cho rằng Bách Hợp có phải nhìn trúng La Kỳ có tài có mạo hay không, cho nên vứt bỏ bạn trai cũ .

"Thành Bách Hợp, tôi chưa thấy loại người như cô, lúc cô bị người cưỡng gian, Giang Huân đều nguyện ý lấy cô, hiện tại Giang Huân gặp chuyện không may, cô liền lập tức vứt bỏ người ta?" Mặc dù có người nghĩ tình cảnh lúc trước Bách Hợp đối phó một nữ sinh nói cô bị cưỡng gian trong lòng có chút chột dạ, có thể tưởng tượng đến Bách Hợp đáng ghét, lại nhịn không được lên tiếng phê phán: "Hiện tại Giang Huân gặp chuyện không may, mà cô đã trở mặt, cô là người không biết xấu hổ như thế này, La học trưởng biết không?"

"Đúng đấy, đừng tưởng rằng cô gầy thì La học trưởng liền để ý cô. Người đẹp hơn cô còn rất nhiều, dung mạo đẹp xấu không quan trọng, tâm hồn đẹp mới quan trọng!"

Bách Hợp nghe thấy loại chuyện nói bậy này, nhịn không được liền cười lạnh một tiếng, trước đây tâm hồn Thành Bách Hợp đẹp, thế nào không ai cảm thấy quan trọng, ngược lại người người đều động một chút gọi cô là "Em béo" "Mập mạp" các loại, cho cô một loạt biệt hiệu?

"Hiện tại cô bị cường giãn, Giang Huân xảy ra chuyện. Hai người thiên tàn xứng địa khuyết. Chính là một đôi!" Một khi có người đầu lĩnh mở miệng, người theo sát nói tiếp cũng là nhiều hơn, có người chanh chua thốt ra lời này, mọi người đều cười to.

Trên mặt Giang Huân lộ ra vẻ hài lòng, nhưng rất nhanh hắn lại đổi thành bộ dáng bi thương thất lạc: "Bách Hợp, không được vứt bỏ anh. Anh thật lòng yêu em, anh sẽ đối tốt với em, anh thực sự, anh sẽ tận lực cho em tất cả những gì tốt nhất, anh..."

"Trong trường học đồn đại nói tao bị cường bạo, Giang Huân, là mày truyền đi?" Bách Hợp nhìn đã sớm có người lấy điện thoại ra quay, lớn tiếng cắt ngang lời Giang Huân, Giang Huân không ngờ cô sẽ biết điểm này, lập tức cũng có chút hốt hoảng, vô ý thức phủ nhận: "Đương nhiên không phải, tại sao em có thể nói như vậy?"

"Chuyện của tao, ai biết? Thậm chí ngay cả chuyện tao bị thương cũng không ai biết, trừ mày ra, không phải mày nói, còn có ai?" Bách Hợp cười một tiếng, Giang Huân lập tức lớn tiếng phản bác: "Sao có thể là tao! Bách Hợp, do mày không muốn gả cho tao, cũng không thể nói bậy như vậy !"

Hắn nói xong, dừng một chút, trên mặt vẻ bối rối rất nhanh trấn định xuống: "Huống chi vì sao tao biết mày bị cường bạo? Tao cũng vậy cũng nghe người khác nói, mày thế nào lại hiểu lầm tao như vậy? Bách Hợp, có phải mày ghét bỏ tao bây giờ là kẻ vô dụng hay không, cho nên mày nghĩ hủy hôn ?"

Hai người vừa náo ra, bạn cùng lớp cũng không biết ai nói là sự thật ai nói là giả, đều bó tay nhìn bọn hắn chằm chằm, rất nhiều chi di động nhắm ngay khuôn mặt hai người.

"Bởi vì người kia định cưỡng gian tao, không phải là mày sao?" Bách Hợp hừ lạnh một tiếng, sửa lại tóc của mình, chầm chậm bỏ sách vở của mình vào trong cặp, lời này của cô giống như long trời lở đất, chấn động rất nhiều người thật lâu rồi trở lại thất thần, trong lớp học  tiếng bàn luận xôn xao lập tức lớn lên, Giang Huân nghe nói như thế, hai má bắp thịt bắt đầu điên cuồng co quắp, vô ý thức phủ nhận: "Sao có thể  là tao?"

"Gia cảnh mày nghèo khó, lại ở nông thôn, vì tốt nghiệp xong ở lại thủ đô, thành tích lại không quá tốt, nếu muốn tìm việc làm có thể ở lại thủ đô rất khó, cho nên vì trở thành người thủ đô, mày chủ động theo đuổi tao. Lúc ấy mày ghét bỏ tao vì vóc người béo không dễ nhìn, cho nên không muốn làm cho người ta biết quan hệ của tao và mày, chuyện tao cùng Giang Huân gặp gỡ mấy tháng, bạn học không ai biết đi?"

Bách Hợp nói đến đây, lớn tiếng hỏi người ngoài một câu, rất nhiều đồng học đều vô ý thức lắc đầu, nghe thấy lời chấn động này, mỗi người đều khiếp sợ nói không nên lời.

"Nói bậy! Chỉ do tao sợ hãi, sợ hãi ảnh hưởng tới việc học, cũng không phải vì vẻ ngoài của mày, hiện tại có phải mày ghét bỏ tao hay không, cho nên mày lấy lời như vậy vu tội tao?" Giang Huân lại hoảng loạn, vô ý thức lắc đầu phản bác. Tới bây giờ, trừ cầm chặt lấy Bách Hợp ghét bỏ hắn không buông, hắn đã nói không nên lời xoay chuyển vào hoàn cảnh xấu, Bách Hợp lạnh lùng nhìn hắn một cái:

"Mày nghĩ cái gì, trong lòng mày đều biết! Năm ngoái trước kỳ nghỉ dài hạn, mày nói cha mẹ mày muốn tới thủ đô, để cho tao phụ trách tiếp đãi, vì thương lượng nghênh đón ba mẹ mày, mày để cho tao ở trong trường học ngây ngốc đến hơn một giờ, mới để cho một mình tao rời đi, trở lại lúc liền gặp người tập kích . Lúc ấy tướng mạo hình dạng vóc người tao, có người cướp giật là bình thường, ai sẽ đến cướp sắc?"

Nguyên bản bạn học vẫn cho rằng Bách Hợp bị cường bạo nghe nói như thế, mỗi người đều ngẩn ngơ, mọi người nhìn thấy Bách Hợp bây giờ, lại nghĩ đến trước đây bộ dạng mập mạp của Thành Bách Hợp, cũng nhịn không được gật gật đầu, trước mọi người đều chỉ muốn tám chuyện, chưa từng suy nghĩ qua tính chân thật, lúc này vừa nghĩ, phát hiện trước đây Thành Bách Hợp xác thực không dễ nhìn, thân thể béo to lớn, nếu quả thật là có tội phạm cưỡng gian, người ta không biết chọn người xinh đẹp như hoa mà ra tay, làm gì muốn tìm cô?

"Lúc ấy tao bị tập kích sau bắt đầu có chút hốt hoảng, sau bình tĩnh lại, tao cắn bị thương tay của người kia chỉ, đâm mắt người nọ, cho nên cuối cùng người nọ không có thực hiện được liền chạy trốn! Tao bị đánh suýt nữa mệnh cũng không có, là La Kỳ đã cứu tao!" Phía trước bộ phận đều là nói thật, phía sau thì lại là Bách Hợp nói hươu nói vượn, trong trường học rất nhiều người hiếu kỳ chuyện giữa cô và La Kỳ, thường xuyên có người đến hỏi, Bách Hợp bị hỏi đến phiền, lúc này cố ý sắp xếp lời nói dối đến lừa gạt người: "Tao đi bệnh viện, xét nghiệm ở trong tay lưu lại chính là máu, vừa vặn tay mày cũng bị cắn, mắt cũng bị đâm tổn thương. Mày sợ hãi mắt mù nên cũng đi bệnh viện, tao cũng đã kiểm tra nhóm máu, chính là mày!"

"... Mày nói bậy!" Giang Huân nghe đến đây, rõ ràng luống cuống. Hắn lắc đầu, người chung quanh đều vô ý thức nhìn chằm chằm Giang Huân, sắc mặt hắn xanh lét rồi trắng một hồi: "Mày sớm muộn gì đều là người của tao, tao làm gì muốn làm chuyện như vậy? Có phải mày muốn gả cho người khác hay không. Ghét bỏ tao. Cho nên cố ý dùng những lời này vu tội tao?"

" Cái mày gọi là thứ máu ấy. Bình thường chúng ta gặp gỡ, mày phải lấy được cũng rất bình thường!" Giang Huân càng nói càng thông thuận, chậm rãi thanh âm vốn có có chút run run, cũng theo đó tỉnh táo lại: "Huống chi tại sao tao muốn cưỡng gian mày. Chẳng lẽ chúng ta sau khi kết hôn cũng phải quan hệ? Mọi người nói có đúng hay không? Tao làm gì muốn làm chuyện như vậy. Tao có chỗ tốt gì?"

Có người gật gật đầu. Bách Hợp nở nụ cười: "Chỗ tốt hơn, khắp nơi mày truyền tao bị người cưỡng gian, hủy thanh danh của tao. Bức tao không có biện pháp, hình như ngoại trừ gả cho mày không có chỗ khác có thể đi, ba mẹ tao cho là tao đuối lý, mày lại không chê tao, cho nên nguyện ý mua phòng cho chúng ta, bằng không bọn mày đi nhà họ Thành lấy ra tiền?" Nói đến đây, Bách Hợp dừng một chút: "Huống chi, nhà họ Giang bọn mày theo chủ nghĩa đàn ông, đã muốn đạt được phòng ở, lại sợ hãi sau này chúng ta kết hôn, nhà họ Thành đưa phòng, mày ở trong nhà không ngóc đầu lên được, bởi vì mày cho rằng phá hủy tao xong, thanh danh tao không xuôi tai, sau này ở nhà họ Giang mày không ngóc đầu lên được, tự nhiên ở trước mặt mày không có sức nặng, mặc kệ mày loay hoay, không phải mặt mũi mày ở bên trong tất cả đều kiếm được ?"

Người chung quanh nghe nói như thế, mỗi người bị khiếp sợ rồi trở lại thất thần, Giang Huân cũng không nghĩ đến ý định suy nghĩ tính toán trong đầu sẽ bị Bách Hợp bóc trần, sắc mặt cả kinh đều thay đổi, toàn thân run run nói không nên lời.

"Sau khi sự tình phát sinh, mày lại nói với mẹ mày, tao cũng nghe được, Giang Huân, mày thật cho rằng tao là bởi vì La Kỳ mà xa lánh mày? Mày kém xa La Kỳ, hơn nữa loại người bỉ ổi như mày, sẽ không muốn bị nhắc tới đi! Bây giờ mày bị hủy, chính là đáng đời, ông trời có mắt trừng phạt mày, còn muốn kết hôn với tao? Đàn ông như vậy quỳ ở trước mặt tao, tao nhìn thấy mày còn buồn nôn, gả cho mày? Mày là thứ gì, không chỉ lúc trước mày có ý định xấu làm tổn thương tao, chỉ vì cùng là bạn học không muốn so đo với mày, lăn xa một chút, sau này nếu xuất hiện ở trước mặt tao, lúc trước tao nhu nhược vô dụng, thiếu chút nữa không bảo vệ được mình, thế nhưng mày cho rằng tao hiện tại và trước đây giống nhau sao, tuyệt đối mày nghĩ lầm rồi!" Bách Hợp híp mắt, cảnh cáo Giang Huân một câu, thu thập đồ đạc của mình xong, đi một người vẫn đang dùng điện thoai di đông quay, đoạt lấy điện thoại di động đoạt, người nọ ngây ngốc dưới tình huống như vậy mà không có phản ứng, Bách Hợp cấp tốc đăng video lên mạng, còn đưa điện thoại di động cho người nọ, lúc này mới quay đầu rời đi.

Phòng học trung ồ lên một mảnh! Ngày đó phát sinh tình cảnh Bách Hợp truyền lên mạng về sau, trong sân trường đưa tới từng đợt náo động, bởi vì lúc trước Giang Huân là người bị hại của vụ án bạo lực, tự nhiên càng khiến cho một số người quan tâm. Trong trường học thậm chí có người đi tìm Bách Hợp, hỏi tính chân thật của chuyện này, Giang Huân lại không dám đến trường học, mỗi ngày lời đồn đại cơ hồ muốn dìm hắn chết đuối, trường học không ít người biết hắn trước đây hung ác, nhìn hắn không thuận mắt, tuyên bố muốn đánh hắn, nên hắn không dám xuất hiện nữa.

Hắn trở thành đại diện cho việc sống có báo ứng, sau khi mẹ Thành biết chân tướng của sự tình, trước tiên gọi điện thoại cho Bách Hợp, nhưng Bách Hợp cũng không có nhận điện thoại của bà, cô nói ra chỉ vì nguyên chủ mà lấy lại công đạo thôi, cô không cần mẹ Thành quan tâm, bởi vì cô cũng không phải là nguyên chủ.

Hiện tại Bách Hợp ở chỗ nào mà mẹ Thành cũng không biết, nửa tháng sau trong trường học Giang Huân bị lời đồn đại kia bức không như trong tình tiết Thành Bách Hợp thôi học, hắn tìm nhà họ Thành náo loạn, muốn bức nhà họ Thành gả con gái cho hắn, tới trình độ như vậy hắn đã cùng đường, hắn không dám đi trường học tìm Bách Hợp phiền phức, hơn nữa Bách Hợp biết chuyện ngày đó, hắn sợ Bách Hợp báo cảnh sát, chỉ có đi tìm nhà họ Thành.

Ngày đó nhà họ Thành đã đáp ứng hôn sự của hắn với Bách Hợp, bây giờ biết chân tướng vừa bực vừa hận, nhìn Giang Huân vô lại như vậy, đuổi lại không đi, mỗi ngày hắn đều canh ở trong tiểu khu khóc lóc om sòm, cuối cùng vẫn bỏ ra ít tiền cho bảo vệ khu rồi lại báo cảnh sát, Giang Huân bị giam giữ một khoảng thời gian rồi không tìm đến nữa.

Giang Huân gặp chuyện không may rồi phát hiện Bách Hợp biết chân tướng ngày đó, cũng từng đi tìm cảnh sát nói là hoài nghi thân thể của mình bị Bách Hợp bị phá hủy, yêu cầu báo án, nhưng người ta đều cho hắn nổi điên, ngày đó nơi ấy không có để lại dấu chân, hơn nữa ở ngoại ô, Bách Hợp không có xe, căn cứ vào thời gian ở trên lớp của cô, trừ phi cô bay, bằng không cô không có thời gian gây án, cô không có dùng qua bất cứ loại xe nào, Giang Huân báo án bị người ta cho rằng hắn phát điên cố ý cắn loạn người. Ngược lại lời nói ngày đó của Bách Hợp, tuy nói không có chứng cứ  không bắt được hắn, nhưng đoạn thời gian trước hắn còn làm cho người đồng tình, lúc này xem ra thì lại là vô cùng đáng trách, người ở cục cảnh sát giáo huấn hắn một trận.

Cuối cùng Thành Bách Yến vẫn gả cho bạn trai của cô ta, nhưng chuyện lúc trước cô ta bị cường bạo bên ngoài đều truyền khắp, tuy nói bạn trai của cô ta rõ ràng biết cô ta cũng không có bị cường bạo, nhưng cho dù cô ta sạch sẽ, người cười nhạo nhiều hơn thì đàn ông ai chịu nổi. Kết hôn không mấy năm, hắn liền cặp bồ, Thành Bách Yến muốn chất vấn hắn, đổi lấy chính là tay đấm chân đá, thời gian lâu dài cô ta không dám nói ly hôn.

Một chuyến nhiệm vụ này Bách Hợp chưa từng nghĩ qua muốn kết hôn cùng bất kỳ kẻ nào ở trong nhiệm vụ. Nhưng vẫn làm bạn với La Kỳ cả đời, kết quả cuộc sống hai chị em nhà họ Thành hoàn toàn khác nhau, cuối cùng tình huống xoay ngược lại.

Nhiều năm sau, La Kỳ ở trong lĩnh vực khoa học não bộ lấy được rất nhiều thành tựu, bị trường học đặc biệt mời trở lại diễn thuyết, Bách Hợp cũng đi theo cậu, mấy năm nay La Kỳ không có thay đổi gì, vẫn là bộ dáng tuấn tú yên tĩnh, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn về phía Bách Hợp, rất nhiều người cũng có thể nhìn ra được.

"Chân ái của La học trưởng đây này." Diễn thuyết xong, có người nhịn không được ở dưới đài nói một câu, rất nhiều người còn không muốn rời đi, La Kỳ kéo tay Bách Hợp, nghe người bên cạnh nói như thế, không khỏi khởi lên: "Nghe nói hai người là anh hùng cứu mỹ nhân đấy !"

"Thật vậy chăng?"

"..."

Bên này các học sinh xì xào bàn tán, bên kia có một phụ nữ thoạt nhìn thần sắc tiều tụy vác một chồng công văn bị người đàn ông đánh một bạt tai ngã xuống đất, người đàn ông đánh xong còn chưa hết giận, nhìn thấy cách đó không xa La Kỳ đỡ Bách Hợp chuẩn bị lên xe, hắn lại đạp người phụ nữ trên mặt đất một cước: "Đồ vô dụng! Công ty chúng ta hiện tại cần công việc, La Kỳ là anh rể mày, sao mày không tiến lên tới gần anh ta?Nhận lỗi với chị mày, cầu chị ấy chiếu cố thì mày sẽ chết sao?"

Người đàn ông vừa đánh, vừa mắng, Thành Bách Yến cắn chặt môi, nhìn thấy thân ảnh Bách Hợp thì đố kị .

Cô ta lấy chồng xong, không quá mấy ngày thư thái, cha mẹ đều đem gia sản cho cô ta, nhưng số tiền này cũng không có cho chồng cô ta đỡ hơn chút nào, thường xuyên ỷ vào thanh danh cô ta không xuôi tai, với cô ta không đánh thì tức mắng, cô ta thực sự rất oán hận, chính mình mọi thứ không thể chênh lệch so với Bách Hợp, thậm chí lúc trước xuất sắc hơn Thành Bách Hợp nhiều lắm, nhưng vì cái gì cuối cùng mình rơi vào một kết quả như vậy, nhưng Bách Hợp có thể chân chính gả cho La Kỳ? Hơn nữa ở nhiều năm sau, còn có thể được người đối đãi như vậy?

Lúc lên xe La Kỳ đều đỡ cô, bây giờ mình lại bị bạn trai lúc trước thương yêu mình trách mắng, trong mắt Thành Bách Yến lộ ra tia oán độc, dường như cảm giác được ánh mắt của cô ta, đang muốn lên xe Bách Hợp nghiêng đầu, rất sợ cô nhìn thấy nên Thành Bách Yến vô ý co người lại, hành động này lại dẫn tới một trận tức giận mắng mỏ của người đàn ông kia.

Cô ta cho rằng Bách Hợp không nhìn tới cô ta, có điều nhãn lực bây giờ của Bách Hợp vô cùng lợi hại, lúc cô lên xe thì vẫn nhìn thấy tình cảnh xa xa,  Bách Hợp đã sớm không có liên lạc với người nhà họ Thành, cha mẹ Thành từng muốn tìm cô giúp đỡ em gái một phen, cho rằng bây giờ cô sống tốt rồi, có lẽ hai chị em hai bên sẽ cùng ủng hộ, nhưng Bách Hợp nghĩ đến kết cục của nguyên chủ trong tình tiết, lúc ấy Thành Bách Yến tốt cũng không nghĩ tới muốn đến giúp đỡ chị gái, ngược lại thường xuyên châm chọc khiêu khích cô ấy, lúc này Bách Hợp cũng không có khả năng giúp cô ta.

Trường học vì La Kỳ tổ chức trận diễn thuyết này, có thể dùng thanh danh La Kỳ ở toàn bộ đại chấn Hoa Hạ, ở lĩnh vực não bộ thì cậu đạt tới độ cao nhất định, ở quốc tế cũng rất nổi tiếng, lần này về trường học cũ diễn thuyết, cũng kéo danh khí đại học quý tộc thủ đô lên cao.

Ở nông thôn đường hẹp quanh co, mẹ Giang già rồi chỉ vào tivi xuất hiện đại học, khoe khoang cùng người chung quanh: "Đây là đại học lúc trước Huân nhi chúng ta học qua đây này". Người bên cạnh cũng lộ ra ánh mắt xem thường bà ta.

Không thể trở thành người thủ đô, đại học cũng không có tốt nghiệp, cả đời này Giang Huân bị phá hủy, vì cung cấp hắn đọc sách mà cha mẹ của hắn đã dùng hết tiền để dành, hắn không có bề ngoài anh tuấn, bây giờ còn đánh mất năng lực của đàn ông, đã hơn ba mươi tuổi đến nay còn chưa có vợ, nhà họ Giang từng muốn lừa con gái gả vào cửa, nhưng cuối cùng con gái người ta cũng không ngu như Thành Bách Hợp, cuối cùng nhà họ Giang ăn trộm gà còn mất nắm gạo, chuyện Giang Huân là kẻ tàn phế vẫn bị lan truyền ra.

Giang Huân mất mặt nên cứ trốn ở trong nhà không ra khỏi cửa, dựa vào cha mẹ nuôi dưỡng, thời gian mấy năm mẹ Giang già đi nhiều, lúc này xem ti vi, nhớ lại lúc trước mình suýt nữa được làm quý bà thì khóc rống không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro