Chương 26
Đệm thịt non vừa nóng hổi vừa mềm nhũn, dương vật ở đằng trước chen đi vào, tức khắc bị bao lấy, tiểu huyệt gặm cắn sít sao.
Sướng đến tê dại hết da đầu.
Lâm Thanh Khải híp mắt lại, than thở xoa mông nàng.
"Cưng giỏi quá."
Không uổng công hắn vội vã chạy về trường tối nay.
Tưởng Linh hàm hồ ưm một tiếng. Nàng không dám nhúc nhích người.
Ghế dựa ở đây không cao lắm, cứ như vậy ngồi trên đùi hắn, chân có thể dẫm bằng trên mặt đất. Nhưng lại không thể cảm giác được gì nữa. Chỉ có thể cảm giác được nơi tư mật nhất bị côn thịt của hắn gắt gao lủi vào.
Cực nóng và sống động, tựa như muốn tiếp tục tích góp vào hết bên trong.
"Sâu quá rồi..." Nàng yếu ớt nói, hệt như oán giận.
"Không thích?" Lâm Thanh Khải cong môi cười, "Vừa rồi không phải vội vã đòi vào à?"
Tưởng Linh mím môi, muốn chặn miệng hắn. Cánh tay nâng lên, đồng thời thân thể cũng bị nhấc theo đổ về phía trước.
Chính giữa đệm thịt cộm với gậy thịt thô cứng, một trận điện giật bùng phát. Tê dại lan ra khắp xương cốt. Nàng không nhịn được a ra tiếng.
Lâm Thanh Khải cũng thấp giọng hừ một tiếng.
"Dùng eo." Hô hấp của hắn mang theo vài phần khắc chế, "Ngậm dương vật vào rồi chuyển động trước sau đi."
Ngón tay Tưởng Linh bủn rủn. Nương bả vai hắn chống đỡ, thử làm theo.
Cảm giác dương vật tồn tại quá rõ ràng, chỉ cần vừa động, tựa hồ so với bất cứ vật nào đã cắm vào trước đó càng kích thích hơn.
Chưa được hai chập, nàng lại ngượng ngùng không động nổi nữa. Ôm cổ hắn nũng nịu, "Anh làm đi..."
Lâm Thanh Khải lại cười, động thân dùng sức cắm vào trong thân thể nàng hai phát.
"Thoải mái không?"
"Có." Tưởng Linh khó nhịn đáp lời, "Sâu quá." Âm cuối chỉ còn hơi, eo bị hắn giữ lấy, côn thịt từng chút rồi từng chút chọc sâu vào.
Chỗ sâu bên trong bị liên tiếp đụng đến, khoái cảm ê ẩm ngứa ngáy tầng tầng lớp lớp thổi cuộn lại đây, một lần so với một lần càng thêm sung sướng.
Nàng dần dần không kiềm nổi tiếng rên rỉ, mặc nó tràn ra khỏi cổ họng.
Lọt vào trong tai, tự nhiên lại nhớ tới chạng vạng ngày đó, ở ngoài cửa nghe lén thấy giọng một người phụ nữ lẳng lơ rên rỉ trong di động của Lâm Thanh Khải.
Dâm dãng, bị làm tới thoải mái cực hạn.
Không có lý do, nhưng trong lòng lại tê rần. Tiểu huyệt trở nên càng mềm hơn.
Chất lỏng nóng bỏng lại trào ra thêm một đợt, toàn bộ côn thịt đều được tẩm bọc trong đó, bị vách thịt bên trong mấp máy hút cắn.
Lâm Thanh Khải đè nén hừ ra một tiếng rên rỉ. Ngón tay thuận đường lần đi lên, nhân tiện cuộn vạt áo của nàng lên cao.
Đèn rất sáng, cộng với áo ngực đã sớm bị cởi bỏ vứt trên bàn, hiện rõ hai bầu vú nặng trĩu run rẩy theo động tác của hai người.
"Vú lắc thật dâm đãng." Ánh mắt hắn tối sầm bắt lấy một bên, lấy lòng bàn tay nắn bóp ra đủ hình dạng.
Tầm mắt nhìn mà nóng theo. Trước ngực Tưởng Linh tê tê, nàng muốn duỗi tay che chắn, ngón tay lại bị hắn nắm lấy.
"Tự mình ôm để cho tôi hút, thấy sao?"
Cảm giác thẹn thùng đại khái không một tiếng động tan biến dần trong lặng yên. Tưởng Linh cắn cắn môi, nghiêng thân mình về phía trước rồi dựa vào hắn.
Môi mỏng khiêu gợi, hơi thở nóng hổi, đầu vú bị kích thích đến nên càng vểnh cao. Nàng phập phồng thở dốc, nhìn thấy rất rõ Lâm Thanh Khải lấy đầu lưỡi liếm một vòng.
Xúc cảm ướt át, mặt lưỡi thì thô ráp.
Nàng nhẹ nhàng rên ra tiếng.
Mắt Lâm Thanh Khải chứa ý cười đảo qua đây, lúc này Tưởng Linh mới cảm thấy xấu hổ, tầm mắt lại không có biện pháp dời khỏi đôi mắt của hắn.
Mặc kệ là bắt đầu như thế nào, nàng thích hắn của lúc này. Đôi mắt bị dục vọng ăn mòn không còn quá thanh tỉnh, mỗi một đầu ngón tay đều nóng bỏng.
So với nam sinh phong khinh vân đạm bình thường không hề giống nhau. So với nam sinh phong khinh vân đạm bình thường càng làm cho người ta hãm sâu vào.
*phong khinh vân đạm: gió thổi mây bay, ý chỉ người nhàn nhã, điềm đạm
Ngơ người đúng được hai giây.
Đầu vú được bao bọc trong khoang miệng, đầu lưỡi vòng quanh trượt một vòng. Ngay sau đó liền hút cắn, mút kêu đến độ phát ra tiếng tấm tắc.
Nàng bị làm cho bật ra tiếng không ngừng. Dương vật nằm trong thân thể vẫn còn cứng đến thẳng tắp, thong thả dạo chơi. Tựa như muốn khảm vào thịt non của nàng. Khoái cảm dần dần tích lũy lên, bao phủ khắp tai mũi miệng lưỡi.
"Sắp..." Nàng hơi ngửa đầu. Theo bản năng hơi hơi dịch mông, cà cưa với côn thịt.
Một tay Lâm Thanh Khải đỡ eo nàng rồi lần nữa cắm mạnh lên trên, một tay lại lần mò vào giữa hai chân nàng, tìm đến âm đế xoa nắn. Trong ngoài đều bị hắn khống chế, Tưởng Linh cảm thấy chính mình cơ hồ muốn chết.
"Tiểu huyệt bị thao ra thật nhiều nước."
Hắn nhìn nàng.
"Bởi vì rất... Thoải mái." Tưởng Linh nhỏ giọng nói lại bị hắn đâm vào khiến cho đứt quãng, "Như vậy thoải mái cực kỳ..."
Yết hầu Lâm Thanh Khải cuộn nhẹ, côn thịt thúc thật mạnh vào, "Em có thấy mình dâm đãng không?"
"Ưm..." Tưởng Linh gắt gao ôm cổ hắn, chỉ lo thở dốc. Tiểu huyệt đầy ắp rồi bị rút cạn đi, rồi lại bị nhồi hết vào, mỗi một tấc thịt đều bị chọc đến tê mỏi cực kỳ.
Khi tiến vào lần nữa, hắn cố ý chọc đến điểm mẫn cảm trong thân thể nàng. Cảm giác ngứa ngáy che trời lấp đất bùng nổ, Tưởng Linh cắn vai hắn, thân mình run rẩy rồi phun nước.
"Cả quần bị em tiểu ướt hết rồi." Lâm Thanh Khải nhéo mông nàng.
Tưởng Linh còn đang chìm trong từng đợt dư vị, tiểu huyệt phía dưới co rút thật sự chặt, lại bị hắn ngang ngược cắm nguyên dương vật chen vào, cảm giác quá rùng người.
Âm thanh nàng lâng lâng: "Đó không phải..."
Lâm Thanh Khải lười nhác cười. Đợi cho nàng yên ổn một lát, mới vỗ vỗ mông nàng, "Liếm dương vật cho tôi một lát."
Tính ra Tưởng Linh không khẩu giao được mấy lần, động tác không được tính là quá thuần thục. Lúc đầu chỉ biết mỗi việc ngậm lấy, có chút cứng nhắc cứ phun ra nuốt vào.
Lâm Thanh Khải đứng, rũ mắt nhìn hai bầu má nàng căng ra theo hình dạng của dương vật. Chỗ mã mắt ngẫu nhiên bị liếm đến, hô hấp vì sung sướng mà nặng hơi một chút.
"Ăn hết vào đi em." Hắn đẩy đẩy hông vào giữa môi nàng, "Dùng đầu lưỡi liếm vòng quanh."
Tưởng Linh nghe theo dùng đầu lưỡi dán lên gậy thịt du tẩu. Cho dù nó đang ở trong miệng, nhưng vẫn nóng rực như thường. Dễ dãi sưng cứng hơn.
Côn thịt thô trướng ngâm trong miệng hơi có chút lên men, nhưng lại có loại tâm lý kỳ dị mang khoái cảm.
Lâm Thanh Khải nhịn không được trầm giọng kêu rên, thậm chí khi nàng lơ đãng mút vào, cơ bắp trên bụng phẳng của hắn cũng run nhẹ, khiến cho người mới vừa cao trào là nàng lại dần dần ướt át phía dưới.
"Thao miệng trên cũng sướng y vậy." Lâm Thanh Khải thở gấp, khoanh tay vuốt tóc nàng, "Đều bị em hút đến bắn."
"Đầu lưỡi phóng đãng thêm chút nữa." Hơi thở của hắn nặng nề, "Thật là ngoan."
Tưởng Linh cho rằng hắn muốn bắn luôn, nhưng khi liếm thêm được vài lần thì hắn lại rút người đi. Côn thịt phất cao trong không khí, gân máu sôi sục. Lông mu màu đen nằm dưới còn nguyên vệt ướt nước, Tưởng Linh vội chuyển tầm mắt, không dám nghĩ đó là tác phẩm mới vừa rồi nàng để lại.
Lâm Thanh Khải chú ý tới động tác nhỏ của nàng, kéo cong khóe môi.
"Nằm bò ra đi."
"Còn muốn nữa ạ?" Tưởng Linh làm theo, quay đầu hỏi.
Bàn học dựa cửa sổ, bóng đêm từ cửa sổ đổ vào. Nửa người dưới đã rớt hẳn cái váy, áo trên thì xộc xệch. Nửa quay đầu lại, mông vểnh eo lõm, hai chóp trước ngực mê người cực kỳ.
Lâm Thanh Khải nhàn nhã ngắm nàng hai giây, cúi thấp người, cằm vừa nhấc, ngậm lấy môi nàng.
Giữa răng môi Tưởng Linh vẫn còn mùi vị của cả hai người, bị đầu lưỡi hắn càn quét, chỉ cảm thấy tê dại rồi cũng bắt đầu lưỡi đón ý nói hùa.
Hôn môi, có thể xem như nàng đã rất quen thuộc.
Chính giữa môi âm hộ được lòng bàn tay ấm áp phủ lên. Hắn hôn nàng, ngón giữa tay phải sờ soạng khe hở trên dưới.
Tất cả thứ đến tay đều là chất lỏng ướt át. Lâm Thanh Khải đỡ dương vật chà sát vài lần, rồi dùng lực đẩy người, lại lần nữa cắm đi vào.
Tưởng Linh đã sớm đủ ướt, đã sớm mềm nhũn.
Hắn chưa kịp đợi nàng giảm xóc, côn thịt vào được một chốc, lại rút ra, cắm vào vừa nhanh vừa sâu.
Cái bàn cũ bị đẩy đưa phát ra tiếng kêu kẽo kẹt kẽo kẹt. Khoái cảm ập tới quá mãnh liệt, Tưởng Linh rên rỉ, hết nửa người trên nằm liệt ở trên bàn.
Bên mặt là cặp sách của hắn, khóa kéo lạnh lẽo, mỗi lần luôn cọ phải mặt nàng, cũng như là vật duy nhất có thực trong cơn trầm mê hư vô này.
"Muốn nữa." Lâm Thanh Khải lúc này mới thở hổn hển trả lời nàng, "Dương vật còn cứng, vẫn muốn thao em."
Động tác gấp rút cực kỳ. Khi ra vào, toàn bộ dương vật thẳng tắp va mạnh vào vách thịt bên trong, Tưởng Linh ê ẩm no căng đến nói không nên lời.
Trong cơ thể nàng rút lại.
Mãnh liệt, gấp gáp.
Đầu ngón tay Lâm Thanh Khải vỗ về bờ mông tròn trịa của nàng.
"Tiểu huyệt lại muốn cao trào à?"
"Ừm." Tưởng Linh nhíu mày lại, "Ngứa quá..."
"Thiếu thao đây mà." Lâm Thanh Khải nhéo eo nàng, "Lúc tôi không ở đây, có nghĩ muốn cho người khác thao không?"
"Không có..." Tưởng Linh đã không thể nhớ rõ ai là ai nữa. Cao trào đã trực trào đến nơi.
"Ngứa quá, bên trong khó chịu quá..."
Lâm Thanh Khải tức khắc dùng sức đụng đến điểm nhạy cảm nhất trong cơ thể nàng. Quy đầu nghiền qua hai lần, giữa hai chân nàng lập tức trào ra dâm dịch đầm đìa.
Đệm thịt non mềm bị là phẳng đến hết mức, côn thịt của Lâm Thanh Khải bị cắn mút, vừa buông lỏng túi tinh, dịch thể đặc sệt lập tức bắn ra.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
"Xin lỗi mấy cưng, chương 26 bữa trc up là chương 27 cơ, bữa bị sót chương. Nay chương này mới đúng là chương 26 nè."
Bạn đang đọc truyện trên: truyentop.pro